Ở rể, nhưng tôi không hèn!
Tại sao mọi người cứ nói ở rể là hèn, là “chó chui gầm chạn”? Tôi cũng ở rể, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ mình là thằng hèn.
Tôi năm nay 35 tuổi, vợ tôi 34 tuổi. Vợ chồng tôi cưới nhau được 9 năm, hiện chúng tôi đã có hai con, một trai và một gái, cuộc sống gia đình tôi rất hạnh phúc, dù 9 năm qua tôi sống ở nhà của bố mẹ vợ, thi thoảng mới về quê thăm bố mẹ mình.
Ở rể, nhưng tôi không bao giờ nghĩ mình là thằng hèn (Ảnh minh họa)
Gia đình nhà vợ tôi chỉ có 2 cô con gái, vợ tôi là chị cả, nên cưới xong tôi và vợ phải có trách nhiệm chăm sóc bố mẹ vợ. Điều này tôi đã xác định ngay từ khi yêu và muốn cưới cô ấy.
Em gái vợ tôi cũng đã lấy chồng, thi thoảng mới cùng chồng con về thăm ông bà và vợ chồng tôi. Mọi người cứ nói đàn ông ở rể thì hèn, rồi nhục không khác nào con “chó chui gầm chạn”, nhưng tôi lại chẳng thấy như thế. Tôi sống cùng bố mẹ vợ nhưng tôi vẫn đi làm ra tiền, vẫn đưa tiền cho vợ chi tiêu hàng tháng, sống ở nhà vợ, nhưng tôi đâu phải vì cái nhà của ông bà mà là trách nhiệm của một người con với bố mẹ già. Tôi coi bố mẹ vợ như bố mẹ mình, lúc ốm lúc đau tôi cũng sốt sắng đưa ông bà đi bệnh viện và lo lắng tiền viện phí, thuốc thang.
Video đang HOT
Tôi coi mình là một thành viên của gia đình, cái gì ông bà làm đúng thì tôi tán thành, cái gì ông bà làm sai thì tôi cũng lên tiếng phản đối. Bố mẹ vợ đôi khi cũng phải nghe theo ý kiến của tôi.
Vợ tôi cũng vậy, dù sống ở nhà của cô ấy hay sống ở nhà của tôi, của hai vợ chồng thì vợ cũng phải ra vợ và chồng cũng phải ra chồng. Người nói phải có người nghe, là vợ thì phải tôn trọng, chăm sóc cho chồng con, gia đình tôi có việc gì, chỉ cần tôi nói ngày mai về quê là cô ấy phải cun cút sắp xếp đồ đạc theo tôi về, rồi tất bật chuẩn bị túi lớn túi nhỏ làm quà cho gia đình nhà chồng, dù tôi chẳng đòi hỏi hay nhắc nhở cô ấy phải làm như thế.
Cũng phải nói thêm, để vợ tôi chu đáo được như vậy thì 9 năm qua làm thằng con rể sống ở nhà vợ tôi cũng đã chu đáo, hết lòng với bố mẹ và người thân của gia đình cô ấy. Chứ không phải bỗng dưng mà cô ấy lại toàn tâm toàn ý đối xử tốt với gia đình nhà tôi như vậy. Ý tôi muốn nói ở đây là, để vợ tôi trọng mình thì trước tiên mình phải tôn trọng vợ!
Ra đường, tôi cũng chẳng thèm quan tâm đến những lời đàm tiếu của thiên hạ, vì tôi quan niệm, cuộc sống là của mình. Tôi chỉ quan tâm xem vợ tôi có hạnh phúc không, các con tôi có được chăm sóc chu đáo không, cuộc sống của tôi như vậy có thỏa mái không thôi, chứ chẳng quan tâm xem thiên hạ nghĩ gì về mình. Tôi có hèn hay không hèn thì chỉ tôi và vợ con tôi biết, người ngoài không thể biết được tôi hèn hay không hèn chỉ vì tôi ở nhà vợ được.
Tôi không hiểu mọi người quan niệm thế nào là hèn, nhưng theo tôi nghĩ, hèn hay không hèn không phải do ở rể hay ở nhà của mình, nhà của bố mẹ mình mà hèn hay không hèn nó tùy thuộc vào cách ứng xử của chính mình.
Lúc nào cũng nghĩ rằng mình hèn rồi tự ti, nhu nhược để vợ cưỡi lên đầu lên cổ thì sớm muộn gì mình cũng thành thằng hèn. Hoặc sống ở nhà vợ mà lúc nào cũng bo bo nghĩ cho mình, không quan tâm chia sẻ với ai, cả ngày không nói câu nào làm những người xung quanh khó chịu thì trong mắt họ mình cũng chỉ là thằng hèn.
Như vậy, ở rể không hèn mà hành động và suy nghĩ của con người mới biến người ta trở thành hèn kém!
Theo Đất Việt
Tâm sự: Đàn ông ở rể có phải thằng hèn?
Thấy nhiều bạn tâm sự: khổ tâm khi đi ở rể, ở rể là hèn.......... Theo mọi người ở rể có hèn không? Theo tôi ở rể không hèn mà hành động và suy nghĩ của con người biến người ta thành. Tôi không hiểu mọi người quan niệm thế nào là hèn, nhưng theo tôi nghĩ, hèn hay không hèn không phải do ở rể hay ở nhà của mình, nhà của bố mẹ mình mà hèn hay không hèn nó tùy thuộc vào cách ứng xử của chính mình.
Lúc nào cũng nghĩ rằng mình hèn rồi tự ti, nhu nhược để vợ cưỡi lên đầu lên cổ thì sớm muộn gì mình cũng thành thằng hèn. Hoặc sống ở nhà vợ mà lúc nào cũng bo bo nghĩ cho mình, không quan tâm chia sẻ với ai, cả ngày không nói câu nào làm những người xung quanh khó chịu thì trong mắt họ mình cũng chỉ là thằng hèn.
Tôi năm nay 35 tuổi, vợ tôi 34 tuổi. Vợ chồng tôi cưới nhau được 9 năm, hiện chúng tôi đã có hai con, một trai và một gái, cuộc sống gia đình tôi rất hạnh phúc, dù 9 năm qua tôi sống ở nhà của bố mẹ vợ, thi thoảng mới về quê thăm bố mẹ mình.
Gia đình luôn hạnh phúc
Gia đình nhà vợ tôi chỉ có 2 cô con gái, vợ tôi là chị cả, nên cưới xong tôi và vợ phải có trách nhiệm chăm sóc bố mẹ vợ. Điều này tôi đã xác định ngay từ khi yêu và muốn cưới cô ấy.
Em gái vợ tôi cũng đã lấy chồng, thi thoảng mới cùng chồng con về thăm ông bà và vợ chồng tôi. Mọi người cứ nói đàn ông ở rể thì hèn, rồi nhục không khác nào con "chó chui gầm chạn", nhưng tôi lại chẳng thấy như thế. Tôi sống cùng bố mẹ vợ nhưng tôi vẫn đi làm ra tiền, vẫn đưa tiền cho vợ chi tiêu hàng tháng, sống ở nhà vợ, nhưng tôi đâu phải vì cái nhà của ông bà mà là trách nhiệm của một người con với bố mẹ già. Tôi coi bố mẹ vợ như bố mẹ mình, lúc ốm lúc đau tôi cũng sốt sắng đưa ông bà đi bệnh viện và lo lắng tiền viện phí, thuốc thang.
Tôi coi mình là một thành viên của gia đình, cái gì ông bà làm đúng thì tôi tán thành, cái gì ông bà làm sai thì tôi cũng lên tiếng phản đối. Bố mẹ vợ đôi khi cũng phải nghe theo ý kiến của tôi.
Vợ tôi cũng vậy, dù sống ở nhà của cô ấy hay sống ở nhà của tôi, của hai vợ chồng thì vợ cũng phải ra vợ và chồng cũng phải ra chồng. Người nói phải có người nghe, là vợ thì phải tôn trọng, chăm sóc cho chồng con, gia đình tôi có việc gì, hai vợ chồng đều sẻ chia, tâm sự với nhau. chỉ cần tôi nói ngày mai về quê là cô ấy phải cun cút sắp xếp đồ đạc theo tôi về, rồi tất bật chuẩn bị túi lớn túi nhỏ làm quà cho gia đình nhà chồng, dù tôi chẳng đòi hỏi hay nhắc nhở cô ấy phải làm như thế.
Cũng phải nói thêm, để vợ tôi chu đáo được như vậy thì 9 năm qua làm thằng con rể sống ở nhà vợ tôi cũng đã chu đáo, hết lòng với bố mẹ và người thân của gia đình cô ấy. Chứ không phải bỗng dưng mà cô ấy lại toàn tâm toàn ý đối xử tốt với gia đình nhà tôi như vậy. Ý tôi muốn nói ở đây là, để vợ tôi trọng mình thì trước tiên mình phải tôn trọng vợ!
Ra đường, tôi cũng chẳng thèm quan tâm đến những lời đàm tiếu của thiên hạ, vì tôi quan niệm, cuộc sống là của mình. Tôi chỉ quan tâm xem vợ tôi có hạnh phúc không, các con tôi có được chăm sóc chu đáo không, cuộc sống của tôi như vậy có thỏa mái không thôi, chứ chẳng quan tâm xem thiên hạ nghĩ gì về mình. Tôi có hèn hay không hèn thì chỉ tôi và vợ con tôi biết, người ngoài không thể biết được tôi hèn hay không hèn chỉ vì tôi ở nhà vợ được.
Theo Him
Đau khổ vì chồng vừa hèn lại vừa bạc tình Tôi đã hết niềm tin và sức lực vì tính ham dục vọng và bạc nghĩa của anh... Tôi quen anh cách đây 6 năm và chấp nhận lên xe hoa sau 1 năm yêu đương tìm hiểu. Khi đó mọi người trong gia đình tôi đều phản đối, không muốn tôi làm vợ anh. Bởi vì dưới con mắt của những người...