Ở nơi “phải lên Bộ để xin xây… nhà tắm”
Đã gần 10 năm nay, chính quyền xã Đường Lâm (Sơn Tây, Hà Nội) và Ban quản lý di tích làng cổ suốt ngày đêm lùng sục xem có phát hiện thấy nhà ai chở gạch, xi măng là lập tức có giấy thông báo: Cắt điện, nước, cưỡng chế…
Việc 60 hộ dân xã Đường Lâm (Sơn Tây, Hà Nội) làm đơn xin “trả lại” danh hiệu Di tích lịch sử cấp quốc gia vì không được xây dựng, cơi nới nhà ở, sinh hoạt khó khăn… không chỉ là bức xúc của một số ít người, mà thực sự là ý kiến chung của cả chính quyền và nhân dân tại đây.
Sống khổ
Với tốc độ xây dựng hiện nay, xét về mặt cảnh quan, làng cổ Đường Lâm đang bị xâm hại nghiêm trọng. Hơn hai chục căn nhà cao tầng, mái tôn, mái chóp đang xuất hiện ngay tại trung tâm làng Mông Phụ.
Ngay trên mái nhà cổ nổi tiếng của ông Hà Xuân Huyến (Báo Văn Nghệ) cũng chình ình mấy cái chóp tôn đỏ lừ, nhọn hoắt. Những căn nhà cổ quý báu tại đây khi có một không gian cần thiết mới thể hiện được hết vẻ đẹp của mình, còn khi đặt cạnh những ngôi nhà cao tầng, khang trang thì lại tạo cảm giác lụp xụp, tồi tàn…
Căn nhà cổ khá nổi tiếng của ông Hà Hữu Thể hiện cũng đang được trùng tu. Ông Thể dù đại diện cho những người mong muốn giữ lại nét cổ cho làng nhất cũng phải nói: “Với người dân chúng tôi, nhu cầu bức thiết nhất là vấn đề ăn, ở. Đất dãn dân chưa có, người dân thì phải sinh con đẻ cháu… Nếu làm nhà theo đúng thiết kế cổ, bằng gỗ thì làm sao bà con có tiền? Nhà tôi dù chỉ trùng tu lại thôi cũng mất một số tiền rất lớn. Nay yêu cầu xây mới phải đúng theo thiết kế cổ và vật liệu gỗ thì là điều không tưởng với người dân làng này”.
Không ít hộ có tới 3 cặp vợ chồng cùng ngủ chung một phòng chỉ rộng hơn 10m2. Căn nhà của bà Phan Thị Tuyết trong làng cổ Đường Lâm có 8 người sinh sống bao gồm bà Tuyết, 2 cặp vợ chồng là con của bà và 3 đứa trẻ. Con dâu của bà đang mang bầu và không biết khi sinh sẽ phải phân chia căn phòng này thế nào. Trong khi nhà hàng xóm vừa được xây 2 tầng khang trang thì nhà của bà lại bị cấm xây.
Video đang HOT
Người dân làng cổ Đường Lâm đang phải sống trong cảnh chật hẹp, thiếu thốn
Không dám mạnh tay với các công trình xây dựng trái phép là tình hình chung của chính quyền xã Đường Lâm. Hơn thế nữa, ngay cả cán bộ chủ chốt của xã Đường Lâm cũng tham gia vào “phong trào” xây dựng nhà trái phép tại đây.
Căn nhà duy nhất bị cưỡng chế tháo dỡ tại đây là nhà bà Hà Thị Khanh. Ngôi nhà hai tầng khang trang bị cưỡng chế tháo dỡ tầng 2 từ 16/12/2010. Tuy nhiên cách đó hơn 100m, cuối năm 2012 lại xuất hiện một ngôi nhà 2 tầng xây mới của ông Hà Văn Đông là… Phó Chủ tịch UBND thị xã Sơn Tây.
Hiện tại, Bộ VHTTDL hay TP. Hà Nội vẫn chưa có một bản quy chế cụ thể cho khu làng cổ Đường Lâm: Có được xây dựng không? Nếu không thì sẽ có kế hoạch dãn dân ra sao? Nếu được xây dựng thì xây dựng theo mẫu thiết kế quy chuẩn nào?… Bắt người dân hy sinh lợi ích của mình để lấy một cái danh là Di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia rõ ràng không phải là một hướng bảo tồn di sản bền vững.
Phải lên bộ để xin xây cái… nhà tắm
Trung tâm của các khu làng cổ tại Đường Lâm là làng Mông Phụ. Tại đây có 8 căn nhà cổ lớn nhất khu vực, tuy nhiên đây chính là nơi mà việc xây dựng nhà mới diễn ra phức tạp nhất. Ông Nguyễn Văn Thành – Phó Chủ tịch UBND xã Đường Lâm thừa nhận: Tại làng Mông Phụ hiện có vài chục căn nhà xây mới (trái phép) và tại làng này đã có công trình bị cưỡng chế phá dỡ.
Lý do của việc này được UBND xã giải thích đơn giản: Nhu cầu nhà ở của nhân dân tăng cao nhưng thủ tục để được phép xây nhà mới quá phức tạp và người dân khó có thể đáp ứng. Hơn nữa, với thẩm quyền và lực lượng mỏng như cấp xã (chưa nói đến việc nể nang họ hàng, láng giềng…) thì các biện pháp của UBND xã không thể đủ mạnh để ngăn người dân xây dựng. Biện pháp mạnh tay nhất cũng chỉ là cắt điện, cắt nước mà thôi.
Lá đơn của 78 người thuộc gần 60 hộ dân ở làng cổ Đường Lâm gửi đến UBND thị xã Sơn Tây, UBND TP. Hà Nội và Cục Di sản văn hóa (Bộ VHTTDL) có đoạn viết: “Chúng tôi không có quyền được tự do xây dựng, sửa sang, cơi nới nhà cửa trên chính mảnh đất của gia đình mình. Đã gần 10 năm nay, chính quyền xã Đường Lâm và một số người trong Ban quản lý di tích làng cổ suốt ngày đêm đi lùng sục xem có phát hiện thấy nhà ai chở gạch, xi măng là lập tức có giấy thông báo: Cắt điện, nước, cuối cùng là cưỡng chế, đập phá các công trình xây dựng vì không theo thiết kế của ban quản lý…”.
Ông Phạm Hùng Sơn – Trưởng ban Quản lý di tích làng cổ Đường Lâm cho biết, ở làng cổ này, để xây dựng, cải tạo, sửa chữa nhà cửa người dân phải tuân theo cả 2 luật là Luật Di sản văn hóa và Luật Xây dựng. “Luật Di sản văn hóa quy định việc xây dựng, sửa chữa nhà ở trong di tích thì người dân phải có đơn từ thôn, qua xã và phải xin thỏa thuận cả của Bộ VHTTDL, sau đó phải được UBND tỉnh/thành phố ủy quyền cho sở xây dựng cấp phép mới được làm.
Làng cổ Đường Lâm hiện đang thu vé của khách với giá 20.000 đồng/ người lớn, 10.000 đồng/trẻ em. 20.000 đồng/ xe ô tô. Số tiền thu được chỉ đủ để nuôi bộ máy… thu tiền, ngoài ra mỗi năm nộp cho xã khoảng 20 triệu đồng. 8 chủ nhà cổ được hỗ trợ vài ba trăm nghìn đồng/tháng để trà nước đón tiếp du khách, còn lại 400 gia đình khác tại làng cổ không nhận được bất cứ sự hỗ trợ nào nhưng vẫn phải tuân thủ quy định về bảo tồn, giữ gìn di tích làng cổ.
Chúng tôi chỉ mong muốn có văn bản chính thức hướng dẫn, ủy quyền cho UBND thị xã Sơn Tây được cấp phép cho người dân xây dựng. Còn nếu làm theo Luật Di sản văn hóa thì cũng nên giảm bớt thủ tục, như hiện nay thì rất khó thực hiện và không khả thi”.
Nói như nhiều người dân, họ muốn xây cái nhà tắm cũng phải làm đơn từ và được Bộ VHTTDL phê duyệt. Chính quyền xã rất lúng túng khi có quy định này, trong khi nhu cầu bức thiết liên quan đến việc ăn ở của nhân dân lại ngày càng tăng.
Ngay cả khi dự án đất dãn dân 90ha ở đây được hoàn thành thì cũng không thể giải quyết được tình hình. Đơn cử như gia đình ông Phan Văn Dậu (làng Mông Phụ) dù đã được giải quyết một suất đất dãn dân nhưng nay lại bán đất và về làng tiếp tục xây dựng nhà.
Ngày 9/5, đoàn công tác của Sở VHTTDL Hà Nội đã làm việc với UBND thị xã Sơn Tây để tìm hướng tháo gỡ cho làng cổ Đường Lâm, tuy nhiên đến nay các cơ quan chức năng vẫn chưa nhận được lá đơn của các hộ dân nên chưa thể bàn thảo, đưa ra giải pháp. Cục Di sản văn hóa cũng chưa bày tỏ quan điểm gì với lý do chưa nắm được sự việc.
Theo 24h
Đằng sau một lá đơn nghịch lẽ thường!
Mấy ngày qua, dư luận ở làng Đường Lâm (xã Đường Lâm, Sơn Tây, Hà Nội) xôn xao về lá đơn đòi trả lại danh hiệu Làng Việt cổ có chữ ký của 78 người, thuộc 60 hộ dân trong xã. Nguyên nhân của chuyện "chưa từng có" này được ghi rõ ràng trong đơn là sống trong làng cổ quá khổ sở, không được xây dựng, trong khi chưa được lợi gì về du lịch... Có mặt tại làng Đường Lâm ngày 9-5, PV Báo An ninh Thủ đô đã ghi nhận được nhiều ý kiến từ phía người dân thôn Mông Phụ (vùng lõi di sản).
Đình làng Mông Phụ - linh hồn của Đường Lâm
Chỉ là bức xúc nhất thời?
Dừng xe ở quán nước của bà cụ Vin trước cửa đình Mông Phụ đã thấy rất nhiều các cụ cao tuổi ngồi bàn tán xôn xao về chuyện "trả lại danh hiệu". Biết chúng tôi không phải người làng, cũng không phải khách du lịch, mấy cụ bà dò hỏi: Chị là nhà báo à? Các chị về vì cái lá đơn trả lại danh hiệu đúng không? Chỉ đợi tôi vâng, các bà đã tiếp lời, mấy hôm nay làng như có "động đất", tất cả cũng vì chuyện đó. Không phải đó là quan điểm của cả làng đâu. Làng này có mấy nghìn nhân khẩu, 78 người ký cũng chỉ là thiểu số. Khi tôi hỏi tên, mấy bà từ chối trả lời và bảo, thôi người làng người nước, nói ra rồi họ lại oán mình. Vào đình Mông Phụ, chúng tôi gặp được ông Hà Văn Đĩnh- người phụ trách việc đón tiếp khách du lịch ở đây, ông cho biết thêm, lá đơn kia chưa đủ "sức nặng" để đại diện cho người dân làng Mông Phụ nói chung và chủ nhân những ngôi nhà cổ trong làng nói riêng.
Ông Đĩnh cũng bày tỏ lòng tự hào, rằng, cả miền Bắc mới chỉ có làng Đường Lâm được công nhận di sản, đó là niềm tự hào, cần phải gìn giữ, dù khó. Để tìm hiểu rõ hơn về chuyện "xin trả danh hiệu", chúng tôi tiếp tục gặp ông Phan Văn Hòa - Phó Chủ tịch UBND xã Đường Lâm. Ông Hòa cho biết, thông qua báo chí ông mới biết đến việc trả lại danh hiệu này, tính cho tới thời điểm hiện tại UBND xã chưa hề nhận được bất cứ lá đơn nào mang nội dung kể trên. Trong phần đầu của lá đơn có ghi rõ tên các cơ quan chức năng được gửi đến, song ông Phạm Hùng Sơn- Trưởng BQL Làng cổ Đường Lâm khẳng định, BQL chưa từng nhận được lá đơn nào.
Chưa biết làm du lịch
Trong số 12 ngôi nhà thuộc thôn Mông Phụ được xếp vào diện bảo tồn loại 1, có ngôi nhà của ông Nguyễn Văn Hùng được du khách ghé thăm nhiều nhất, vào dịp nghỉ lễ, mỗi ngày, nhà ông đón tròn 1.000 lượt khách, gia đình ông cũng nổi lên như một điểm sáng trong làng về sự nhanh nhạy, bắt kịp thời cơ. Ngôi nhà của ông Hùng có niên đại năm 1649, mốc thời gian sớm nhất trong các ngôi nhà cổ của làng. Trong diện tích 420m2 cả nhà lẫn sân vườn, ông Hùng đã biết cách giữ chân khách bằng những sản vật quê nhà, vài bắp ngô luộc, mẻ chè lam nhà tự nấu. Nếu khách có nhu cầu nghỉ ngơi ăn trưa ông cũng sẵn sàng phục vụ. Cũng chỉ là một bữa cơm bình thường kiểu như chợ làng hôm nay có gì thì ăn nấy. Đơn giản, nhưng lại hút khách. Sân vườn nhà ông cũng được thiết kế rất đơn giản, với một giàn cây dây leo, vài khóm hoa hồng bạch. Nét điệu đà duy nhất có ở ngôi nhà cổ này là tấm biển nhà cổ treo ngoài đầu ngõ. Ông Hùng cho biết, ông xưa nay cũng chỉ quen nghề cày cấy, nhưng từ ngày làng thành di sản, ông chợt nhận ra cơ hội "vàng". Ông Hùng bảo, cái chính là ở tự thân mình, Nhà nước đã tạo cơ hội, mình phải nắm lấy.
Ở Đường Lâm hôm nay, cũng không phải ai cũng biết nắm bắt cơ hội "vàng". Gia đình anh Phan Văn Tư thì lại trái ngược hoàn toàn. Hai vợ chồng cùng mấy đứa con trông vào 3 sào ruộng, lúc nông nhàn, anh làm thêm nghề thợ hồ. Ngôi nhà của gia đình anh cũng là 1 trong 12 ngôi nhà được xếp loại 1. Ngày thường khách đến thăm lác đác nhưng cuối tuần hay lễ lạt gì cũng có cả vài chục lượt khách. Khách đến nhà, cả gia đình anh cũng nhiệt tình, pha trà rót nước mời khách, rồi hỏi gì thì trả lời đấy. Trước đây mỗi tháng anh Tư nhận được một khoản tiền là 150.000 đồng gọi là tiền vệ sinh và trà nước mỗi khi khách du lịch đến. Từ tháng 1-2013, được thêm 50.000 đồng nữa. Anh Tư kể, không thể cứ ở nhà tiếp khách và trông vào số tiền 200.000 đồng kia để sống. Nhưng rồi, vì danh hiệu di sản, thi thoảng đang đi làm anh vẫn bị gọi về để tiếp khách. Đã nghĩ rất nhiều về việc níu chân khách bằng một số dịch vụ nhưng cái khó là anh không có vốn, bởi nếu làm được như nhà ông Hùng, cũng cần phải đầu tư, tu bổ lại sân vườn, bếp núc, rồi xây lại khu vệ sinh. Giờ đến tiền đóng học của con cái có khi cũng phải "giật nóng". Cuộc sống cực kỳ bấp bênh.
Vượt rào...
Bà Kiều Thị Tỵ (thôn Mông Phụ) nói chuyện với chúng tôi trong tâm trạng khá bức xúc. Bà kể, hai vợ chồng bà sống trong một ngôi nhà rộng rãi, tính cả nhà chính, nhà ngang, bếp núc là 9 gian, nhà bà không có nhu cầu đất ở vì con cái phương trưởng đều có nhà riêng ở Hà Nội, nhưng khi nhìn vào những người hàng xóm của mình, bà thấy cảm thương cho họ, 4 thế hệ, 3 cặp vợ chồng sống trong một ngôi nhà 3 gian. Diện tích chật hẹp, không gian riêng tư tối thiểu không có. Nếu xây nhà thì phải theo đúng tiêu chuẩn, từ vật liệu cho tới kiểu dáng kiến trúc, trong khi đá ong giờ ở Đường Lâm không có nữa, phải mua tận Sơn Đồng (Hoài Đức, Hà Nội). Xây một ngôi nhà như thế nhiều khi đắt gấp đôi nhà gạch bình thường, trong khi phần lớn người dân trong làng vẫn sống dựa vào mấy sào ruộng.
Đem những ý kiến của người dân làng Mông Phụ, chúng tôi đã có cuộc trao đổi cùng ông Phạm Hùng Sơn, ông Sơn thừa nhận, hiện có nhiều bất cập nảy sinh trong công tác bảo tồn, phát huy. Sự bất cập thể hiện ngay trong Luật Di sản. Đây là một di tích sống, nhưng lại áp các điều khoản coi Làng cổ Đường Lâm (với 1.500 hộ và 6.000 nhân khẩu) như một ngôi đình hay chùa và buộc phải giữ nguyên hiện trạng khu vực 1. Điều này đã từng được BQL Làng cổ Đường Lâm, UBND thị xã Sơn Tây kiến nghị nhiều lần lên các cấp có thẩm quyền trong quá trình sửa đổi bổ sung một số điều của Luật Di sản Văn hóa, song cho tới thời điểm này vẫn không có hồi âm. Bất cập thể hiện trong cả thủ tục xin phép xây dựng. Trước làng cổ là vùng nông thôn, xây nhà là cứ thế... xây thôi, không phải xin phép. Khi làng thành di sản thì buộc phải chịu sự điều chỉnh của 2 luật là Luật Di sản Văn hóa và Luật Xây dựng. Theo đó, người Đường Lâm dù là xây cái tường rào cũng phải làm đủ thủ tục, từng bước một, làm đơn lên thôn, rồi lên xã, lên huyện, lên Sở VH-TT&DL, tiếp đó là xin được thỏa thuận Cục Di sản văn hóa rồi mới lại trình hồ sơ lên Sở Xây dựng... Sự thật là, trong mấy năm vừa qua, chưa người dân nào đủ sức chạy theo cả đống thủ tục như vậy và thế là... vượt rào.
Điều mà người dân làng Đường Lâm cần nhất là một quỹ đất giãn dân, và một quy chế hỗ trợ hợp lý, chỉ khi những vấn đề dân sinh được giải quyết một cách hợp tình, hợp lý, chừng đó làng Đường Lâm mới hết chuyện "cưỡng chế tháo dỡ xây dựng" và cả chuyện bàn tán xôn xao về một lá thư xin trả lại danh hiệu, không biết đã được gửi đi thật chưa, nhưng không thấy cơ quan chức năng nào khẳng định là "đã nhận được"!
Theo ANTD
Ong tấn công bất ngờ trên tuyến đường du lịch, 1 người chết Thông tin từ UBND xã Lộc Vĩnh, huyện Phú Lộc (TT-Huế), một vụ tai nạn "hy hữu" vừa xảy ra tại địa phương này đã làm 1 người chết, 2 người bị thương. Theo đó, vào khoảng 15h chiều ngày 21/2/2013 khi đi qua khu vực gần đập tràn tuyến đường du lịch Chân Mây - Lăng Cô, thuộc địa bàn xã Lộc...