Ở nơi đó anh có hay
Gửi người em yêu! Em viết cho anh người trong trái tim em, em muốn nói với anh em nhớ anh thật nhiều.
Đã lâu lắm rồi em và anh không gặp nhau, giờ này anh có khoẻ không? Không biết anh có nhớ em như em nhớ anh lúc này không nữa? Thời gian thấm thoát mà đã trôi qua thật nhanh anh đã xa em thật rồi, em không có anh bên cạnh nữa rồi.
Giá như trên đời này không có hai chữ “nếu như”, giá như thời gian quay trở lại thì có lẽ em sẽ không chọn con đường đi như bây giờ đâu anh. Tại sao mình gặp nhau? Tại sao mình quen nhau? Tại sao mình thân nhau? Tại sao mình thương nhau rồi yêu nhau làm gì để đau khổ như bây giờ hả anh?
Em không biết em đã yêu anh từ khi nào, em cũng không biết anh đã yêu em từ lúc nào? Nhưng lúc hai đứa mình nhận ra thì thật đau đớn thay tình yêu ấy không thể hạnh phúc như mình vẫn thường mơ phải không anh? Tại sao ông trời cho mình gặp nhau quen nhau thương nhau và rồi yêu nhau nhưng lại không thể bên nhau hả anh? Mình vẫn biết tình yêu này đã mang đến đau khổ cho nhiều người nhưng sao mình vẫn cứ yêu vì lí trí không thể điều khiển được con tim phải không anh?
Video đang HOT
Em cứ nghĩ rằng khi em xa anh thì sẽ tốt hơn cho cả hai nhưng em đã sai lầm anh ơi. Em nhớ anh mọi lúc mọi nơi hình ảnh anh luôn hiện diện trong tâm trí anh. Em càng cố quên thì lại càng nhớ nhiều hơn. Em đã khóc, khóc thật nhiều cho tình yêu của hai đứa mình nhưng nước mắt ấy không mang anh trở về bên em. Những lúc ngồi một mình, những lúc lang thang trên phố những kí ức bên anh lại ùa về. Nhất là những khi trời mưa hay vào những đêm trăng tròn những kỉ niệm ấy cứ hiện ra trước mắt em anh à. Em nhớ như in những lời tỏ tình mộc mạc mà chân thành, ánh mắt dịu dàng mà trìu mến, bàn tay ấm áp lạ thường. Anh ơi em không quên được dù em đã cố gắng rất nhiều. Anh biết không em hạnh phúc biết bao khi anh nói “từ lúc gặp em trái tim anh đã thuộc về em”, em hạnh phúc biết bao khi em và anh cùng làm việc, cùng đùa giỡn cùng đi chơi cùng chia sẻ biết bao vui buồn… Nhưng hạnh phúc ấy mong manh quá anh ạ, ông trời không công bằng với em không cho em được hưởng hạnh phúc như bao người khác khi anh và em sinh ra không dành cho nhau không thuộc về nhau phải không anh?
Dù ở phương xa em cũng thầm cầu nguyện anh luôn bình an và hạnh phúc… (Ảnh minh họa)
Em biết anh cũng rất đau khổ khi quyết định rời xa anh của em, nhưng em không thể làm gì khác khi em biết anh đã có người yêu. Anh nghĩ người yêu của anh sẽ thế nào khi anh rời xa cô ấy? Anh nghĩ em sẽ thế nào khi anh bên em mà bỏ rơi chị ấy? Em là con gái, chị ấy cũng là con gái em không làm vậy được anh à. Em không thể sống ích kỉ như vậy, hạnh phúc của mình mà làm người khác đau khổ thì thà rằng em đau khổ còn hơn. Rời xa anh là một quyết định khó khăn với em nhưng em không thể không làm vậy vì em yêu anh em không muốn một ngày nào đó người em yêu sẽ phải gặp đau khổ.
Anh biết không, ngay lúc này đây em nhớ anh vô cùng, em cứ nhớ như in ánh mắt nụ cười cử chỉ vòng tay anh đã dành cho em. Em cố nén nỗi nhớ anh vào tận sâu đáy con tim nhưng em không ngăn cản được tâm hồn em nghĩ về anh. Chắc giờ này ở nơi đó anh đang bình yên và hạnh phúc anh nhỉ? Anh trách em tại sao yêu anh mà không cùng anh vượt qua mọi khó khăn để được kết quả nhưng em không làm được điều đó? Đừng trách em anh nhé. Em nhớ anh đã từng hỏi “ Em yêu anh ở điểm nào?”, em đã trả lời anh rằng: “ Em yêu anh đơn giản chỉ vì yêu, em yêu tất cả những gì thuộc về anh chứ không yêu một điểm nào ở anh hết”. Anh cười tươi khuôn mặt hiện rõ hạnh phúc khi ấy nên em nghĩ chắc giờ anh cũng hiểu nguyên nhân tại sao em chọn con đường rời xa anh.
Có lẽ những dòng thư này anh sẽ không đọc được nhưng em hi vọng anh sẽ không trách em tại sao rời xa anh chẳng một lý do. Cuộc đời này dù đau thương em vẫn cầu mong anh mãi hạnh phúc bình yên và vui vẻ. Trong em tình yêu anh mãi hiện diện và trường tồn, yêu một người không nhất thiết người đó phải ở mãi bên cạnh mình dù đó là điều ai cũng mong muốn phải không? Thời gian em đi công tác không phải là dài nhưng em nghĩ nó cũng đủ để chúng ta quên tất cả phải không anh? Em tin thời gian qua chúng ta đã cho nhau những kỉ niệm đẹp. Em sẽ cố quên anh thật mau tập sống với cuộc sống không có anh bên cạnh. Dù ở phương xa em cũng thầm cầu nguyện anh luôn bình an và hạnh phúc. Đừng buồn anh nhé, hãy sống cho thật vui vẻ và quên em đi. Anh hãy chăm sóc cho chị thật tốt và hãy yêu thương chị ấy thật lòng “vì yêu anh em sẽ là người ra đi”, mãi mãi yêu mình anh mà thôi…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vì sao em lại yêu anh!
Mỗi lần nghĩ về anh em lại thấy buồn và khóc thật nhiều. Tại sao chúng ta lại thành như thế này hả anh? Hơn một năm rưỡi trôi qua, xa nhau anh sống thế nào?
Thiếu vắng em ở bên người con gái khác anh có hạnh phúc không? Còn em sống ra sao anh có biết không? Sẽ không bao giờ anh hiểu khi không có anh em sống thế nào đâu? Chiều nay con gió lạnh đầu đông se lạnh và tự nhiên lâu lắm rồi anh mới lại gọi điện cho em. Em đã nghĩ sẽ chẳng bao giờ anh gọi cho em nữa và em không bao giờ gọi cho anh trước đâu. Anh nói yêu em và muốn gặp em một lần cuối cho dù em không còn yêu anh nữa. Anh hỏi em có người yêu chưa? Em không biết nên trả lời sao nữa?
Anh hỏi để làm gì chứ? Điều đó thì có gì là quan trọng đâu. Đã quá muộn rồi anh à. Em rất mệt mỏi. Em rất sợ gặp lại anh, sợ nhiều lắm, sợ tất cả. Thực lòng em vẫn còn yêu anh rất nhiều và từ khi mình chia tay em chưa hề yêu một ai khác. Nhưng anh sẽ không bao giờ biết được điều đó đâu. Em biết và hiểu anh có lý do riêng để quyết định xa em. Em không trách anh đâu.Có lẽ lúc nào em cũng nghĩ: mình chẳng bao giờ đến được cùng nhau, ở bên nhau cũng không thể hạnh phúc, mình không đủ sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn, những rào cản vô cùng to lớn. Em không muốn anh phải khổ. Nếu có một người con gái khác tốt với anh nhiều hơn em, yêu anh nhiều hơn em thì anh sẽ hạnh phúc hơn thật nhiều. Lúc nào em cũng nghĩ cho anh, lo lắng cho anh nhiều hơn cho chính mình. Có lẽ vì thế mà em khổ. Tại sao tình yêu đến với em chỉ có thật nhiều nước mắt và đến khi mình đã xa nhau đọng lại trong em cũng chỉ là nước mắt? Nhiều khi em tự hỏi mình: "Vì sao em yêu anh?" Anh đâu phải là một người đàn ông yêu thương em thật nhiều, biết quan tâm, chăm sóc và chia sẻ mọi thứ với em. Ngược lại anh là người trái ngược hoàn toàn với những gì em mong chờ. Nhiều khi anh còn thật tẻ nhạt và tính cách rất chán.
Em chưa bao giờ từng nghĩ và cũng không bao giờ ngờ mình lại có thể yêu một người như thế? Em đã từng được nghe một câu nói: "Tình yêu đến từ những giọt nước mắt và ở lại mãi trong tim. Niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn thì không thể nào quên được." Có lẽ anh là người chỉ mang đến cho em những nỗi buồn, những giọt nước mắt vì thế nên em yêu anh và mãi em chẳng quên anh được. Nhưng anh ơi: Nếu một lần nữa em lại gặp anh. Con tim em lại vẫn rung lên và nếu phải chia tay thêm một lần nữa chắc em sẽ không chịu đựng được nữa. Khi yêu anh, chia tay hay mãi mãi về sau này em vẫn luôn thầm cầu mong cho anh được hạnh phúc. Em không đủ tự tin và cũng không thể mang đến cho anh niềm hạnh phúc cho dù em luôn mong muốn mình sẽ làm cho người em yêu được hạnh phúc. Xa em rồi anh phải sống thật hạnh phúc chứ đừng tìm đến em với những nỗi buồn. Nếu yêu em sao anh không để em được sống vui vẻ. Khi em đã nguôi đi những nỗi buồn thì anh lại xuất hiện và làm trái tim em đau đớn khôn nguôi. Anh biết và em cũng hiểu mình chia tay là tốt nhất mà. Chúc người em yêu được hạnh phúc bên một người khác dù người đó không phải là em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lúc nào em cũng mong anh hạnh phúc Anh thân mến! Không biết những dòng này anh có đọc được hay không ? Nhưng em mong rằng anh sẽ đọc được nó! Đã lâu rồi ! Hơn một năm rồi anh nhỉ? Mình chưa gặp nhau kể từ khi em và anh cùng nghỉ việc khi công ty buộc phải tinh giản biên chế vì chịu ảnh hưởng của kinh tế...