Ở biệt thự, đi siêu xe nhưng tôi không có nổi bộ váy tử tế
Chồng là giám đốc, mẹ chồng là người có địa vị xã hội, tôi sống trong biệt thự, di chuyển bằng siêu xe nhưng nào ai biết nỗi khổ của tôi.
Năm nay tôi 28 tuổ.i, đã lập gia đình hơn 5 năm. Chúng tôi có một con trai 4 tuổ.i. Kinh tế gia đình khá vững vì chồng tôi là giám đốc một công ty xuất nhập khẩu. Lẽ ra với những điều như tôi vừa kể, tôi phải là người phụ nữ ngập tràn hành phúc. Nhưng thật lòng tôi cảm giác như mình sắp phát điên với cuộc sống hiện tại của mình.
Ngày trước, vừa mới tốt nghiệp đại học, tôi đã có được việc làm tại công ty của chồng tôi hiện nay. Nhưng khi đó mẹ anh còn nắm quyền giám đốc. Ngày phỏng vấn, với khả năng tiếng Anh thông thạo và ngoại hình không đến nỗi nào, bà đã chọn tôi làm trợ lý.
Sau mấy tháng thử việc bà rất hài lòng về tôi. Bà giới thiệu tôi cho con trai bà đang làm trưởng phòng kinh doanh của công ty. Thật lòng khi đó tôi bị sức hấp dẫn của anh chinh phục. Có lẽ tôi đã yêu anh nhiều hơn là anh yêu tôi.
Tôi làm trợ lý cho bà được 6 tháng thì bà nghỉ việc, anh lên làm giám đốc. Vì yêu anh nên tôi cố gắng hết sức mình giúp đỡ anh. Những đợt công tác dài ngày cả trong và ngoài nước làm anh và tôi xích lại gần nhau hơn. Được sự đồng ý của mẹ anh nên sau gần 1 năm quen nhau, chúng tôi tổ chức hôn lễ.
Ảnh minh họa
Nhưng bất ngờ hơn, sau khi kết hôn mẹ chồng yêu cầu tôi nghỉ việc. Bà nói tôi chỉ cần đứng sau làm hậu phương vững chắc cho chồng là được.
Video đang HOT
Căn biệt thự chúng tôi ở khá lớn, chưa kể có cả một khu sân vườn. Vậy mà mẹ chồng tôi không bao giờ đồng ý thuê người giúp việc. Cưới về, tôi ở nhà làm việc quần quật từ sáng đến tối. Anh thì làm ở công ty giờ giấc vô chừng, có khi công tác dài ngày cả tuần, đôi khi gần tháng.
Mẹ chồng tôi thì tham gia hết hội này đến hội khác. Lấy chồng giàu mà tôi như người giúp việc trong chính ngôi nhà của mình. Ở biệt thự thật, cũng đi siêu xe nhưng chỉ là đi đón mẹ chồng hoặc đi cùng làm người xách đồ cho bà mà thôi. Chứ mấy khi tôi đã được ra ngoài đường một mình.
Nhưng như thế cũng không tủi thân bằng nỗi cô đơn. Không ai nói với tôi lời nào, chỉ có tôi là như một cái máy, cúi đầu chào tạm biệt khi họ đi, cúi đầu chào đón họ về. Hỏi xem có cần dọn cơm không, có cần uống gì không?
Anh đi làm về ngồi cùng bàn ăn mà như hai người xa lạ. Ăn xong anh vào phòng làm việc có khi là đọc sách, có khi ngồi máy tính, đôi lúc là lắp ghép mô hình… tôi mang nước hay thức ăn nhẹ vào phòng cho anh rồi lại lặng lẽ đi ra.
Mẹ chồng cũng chẳng xem tôi là con dâu. Bà chỉ biết yêu cầu và đòi hỏi. Bữa ăn nào tôi cũng phải chuẩn bị hơn 5 món khác nhau và phải thay đổi liên tục. Hôm nào vui thì không nói gì hôm nào có chuyện không hài lòng là vừa ăn bà vừa chì chiết.
Bà cho rằng tôi ở nhà sung sướng để con trai bà bươn chải vất vả, lo toan với cuộc sống. Món tráng miệng thì luôn làm để sẵn trong tủ lạnh nhưng bà nào có ăn. Vậy mà khi bà hỏi nếu không có thế nào bà cũng mắng tôi: ‘Cô là con heo, chỉ biết ăn với ngủ’.
Kết hôn gần năm thì tôi có thai, cứ ngỡ mọi chuyện sẽ thay đổi nhưng dường như chẳng ai quan tâm hay vui mừng vì điều đó. Một mình lặng lẽ đi khám thai, rồi tự chăm sóc cho chính mình. Đáng buồn hơn là mặc dù tôi có bầu nhưng việc nhà cũng phải đứng ra đảm trách.
Mẹ chồng chỉ thuê người giúp việc trước khi tôi sinh 2 tháng và 1 tháng tôi ở cữ. Mẹ tôi thương con gái nên muốn đón mẹ con tôi về quê nhưng chồng tôi kiên quyết không đồng ý. Tôi còn bị mẹ chồng lên lớp cho một bài học về ‘xuất giá tòng phu’ ngay khi còn đang nằm trên giường của bệnh viện.
Có con rồi nhưng chồng tôi vẫn chỉ tập trung vào công việc. Đôi khi mấy ngày liền anh cũng chẳng nhìn mặt con. Anh chưa khi nào dành cho mẹ con tôi một ngày trọn vẹn. Tôi chỉ biết lấy con làm động lực sống cho mình.
Ảnh minh họa
Cuối tuần vừa rồi, tôi ra sân bay đón mẹ chồng. Bà đi xem liveshow của một nữ ca sĩ mà bà yêu thích bấy lâu nay. Vì kẹt xe nên tôi có đến muộn ít phút. Vừa đến nơi chưa kịp để tôi nói câu nào, bà đã phun bã kẹo cao su lên người tôi. Cứ nghĩ vì tôi đến muộn làm bà giận nên tôi im lặng chịu đựng.
Bà còn hỏi tôi tại sao bà kêu tôi đặt vé vip cho bà dự liveshow mà tôi lại không thực hiện. Tôi giải thích là khi được bà yêu cầu tôi có liên hệ nhưng không còn. Thế mà bà một mực khẳng định: ‘Cô đừng có xảo ngôn, tiề.n con trai tôi kiếm được thì phải phục vụ cho tôi chứ không phải dành cho thứ như cô’. Nói xong bà còn đổ cả chai nước suối lên đầu tôi trước ánh mắt của rất nhiều người.
Không muốn thêm xấu hổ tôi năn nỉ bà lên xe nhưng bà vùng vằng ra đón ta xi đến thẳng công ty của chồng tôi. Không biết bà nói gì với anh nhưng tối đó anh đã bạt tai tôi ngay trong phòng ngủ. Anh chỉ vào mặt tôi: ‘Ai cho cô cái quyền xúc phạm mẹ tôi, nếu chuyện này còn xảy ra tôi sẽ tống cô ra đường’. Tôi khóc đến nghẹn cả lời, tôi biết giờ có giải thích thì anh nào đã tin.
Vì con tôi cắn răng chịu đựng cuộc sống hôn nhân nhạt nhẽo của mình hơn 5 năm nay. Nhưng mỗi ngày trôi qua với tôi thật nặng nề và buồn chán. Tôi chẳng biết mình cam chịu như vậy để làm gì.
Mang tiếng lấy chồng giàu nhưng một bộ váy tử tế tôi cũng chẳng có, còn không bằng thời tự đi làm kiế.m tiề.n nuôi mình. Giờ mà kết thúc cuộc hôn nhân này với lý do quá khổ thì chắc nhiều người sẽ cười tôi ‘được voi đòi tiên’. Nhưng quả thực tôi đang ở tình trạng này đây!
Theo Tinngan
Anh hứa sau khi tôi ra trường sẽ b.ỏ v.ợ cưới tôi
Tôi hỏi sao lại b.ỏ v.ợ theo tôi, anh nói "Do vợ anh không biết thông cảm, suốt ngày đòi mua này mua nọ mà không biết anh làm việc vất vả, rồi cũng thường cãi nhau".
Tôi 20 tuổ.i, sinh viên đại học năm thứ hai, đang quen một anh sinh năm 1987. Chúng tôi quen nhau qua game, sau đó có gặp gỡ, anh đang làm tài xế cho một công ty. Những lúc rảnh, tôi và anh thường gặp nhau, anh không giấu tôi điều gì cả. Lần đầu gặp mặt, anh đã tỏ tình với tôi và nói đã có vợ, con hai tuổ.i. Anh làm việc trên thành phố và ở chung với dì, chỉ chủ nhật hoặc những ngày Tết mới về quê thăm vợ con. Tôi hỏi sao lại b.ỏ v.ợ theo tôi, anh nói "Do vợ anh không biết thông cảm, suốt ngày đòi mua này mua nọ mà không biết anh làm việc vất vả, rồi cũng thường cãi nhau".
Ảnh minh họa
Tôi muốn hỏi rõ hơn nhưng anh lại nói "Em con nít không hiểu chuyện người lớn đâu". Tôi không biết có nên tin anh hay không nhưng thấy anh thương tôi lắm, anh hay chở tôi đi ăn và cũng rất tâm lý nữa, ngoài ra anh còn hay cho tôi tiề.n tiêu vặt. Không biết anh có thương tôi thật không hay chỉ xem tôi là nơi để anh cảm thấy thoải mái. Tôi hỏi sau này anh sẽ cưới em chứ, anh trả lời phải đợi tôi tốt nghiệp ra trường đã. Cũng đúng, giờ tôi chả có nghề nghiệp gì, vẫn còn là một đứa sinh viên ăn bám bố mẹ. Mong mọi người cho tôi lời khuyên đúng đắn, có nên tiếp tục mối quan hệ này không?
Theo iBlog
Anh ấy đi nhà nghỉ với tớ vì cậu giữ khư khư cái ngàn vàng Đúng vậy, chính tớ là người đã tấ.n côn.g anh, vì phải chịu đựng quá lâu nên anh đã lao vào tớ. Tôi là bạn của tác giả bài viết Bắt quả tang bạn trai cùng cô bạn thân bước ra từ nhà nghỉ và cũng chính là nhân vật trong câu truyện. Tôi quyết định viết lên những dòng chia sẻ này...