Nuối tiếc làm chi một cuộc tình lỡ dở…
Anh, nuối tiếc làm chi một cuộc tình lỡ dở, dù cho đi rất nhiều, dù không cam tâm, không phải khi yêu sẽ yêu hết lòng hay sao? Đến lúc chia tay rồi hãy từ bỏ, mọi thứ kết thúc sẽ ko thể gắn liền lại đâu anh, từ bỏ để thanh thản, từ bỏ để có thể giữ lại chút kỷ niệm về nhau.
Anh, không phải người ta nói “Có thứ hạnh phúc gọi là chia tay” sao? Tại sao cứ phải mải miết đuổi theo một cuộc tình đã trôi vào dĩ vãng, anh, nếu yêu người đó đến vậy, anh có bao giờ nghĩ, khi ngoảnh đầu nhìn lại, thấy anh vẫn đứng phía sau, đau khổ và dằn vặt mình, liệu người đó có vui? Anh, có bao giờ anh nghĩ yêu một người sẽ mong cho người ấy hạnh phúc không? nếu có một chút xíu, anh hãy sống tốt, như vậy, một chút yếu lòng còn lại của người con gái ấy, nhìn lại anh, họ sẽ yên tâm sống tốt.
Anh, nuối tiếc làm chi một cuộc tình lỡ dở, dù cho đi rất nhiều, dù không cam tâm, không phải khi yêu sẽ yêu hết lòng hay sao? Đến lúc chia tay rồi hãy từ bỏ, mọi thứ kết thúc sẽ ko thể gắn liền lại đâu anh, từ bỏ để thanh thản, từ bỏ để có thể giữ lại chút kỷ niệm về nhau.
Anh, có phải có một chút ích kỷ len lỏi trong tim hay không? khi không thể chấp nhận và sống tốt hơn, tự làm đau mình có tốt hơn không anh? có thấy vui hơn không anh? Cuộc tình đi qua có thể để lại một vết thương, không lẽ thời gian làm anh đau hơn? không lẽ sẽ mãi mãi nhấn chìm trong quá khứ? đứng dậy và bước tiếp thôi anh, cuộc đời còn nhiều cái đáng sống hơn là quá khứ.
Anh, có thấy một chút đau lòng nào trong ánh mắt người thân yêu nhìn anh không? có thấy sự yếu mềm trong con tim anh không? không chịu đứng dậy sau khi vấp ngã, không chịu đối mặt với sự thật, có phải quá yếu mềm không?
Khi còn bé, mỗi lần vấp ngã liệu có phải sẽ phải tự đứng lên hay không? ngã đau chứ? nhưng vẫn phải đứng dậy, có ngã mới biết cảm giác đau là như thế nào, trải nghiệm qua mới biết được thật ra, ngã, hóa ra cũng chẳng đau lắm. Đứng dậy thôi anh, cuộc đời đâu phải quá ngắn ngủi để bắt đầu một cái gì đó, anh đứng lại, chờ ai sẽ kéo anh lên đây?
Video đang HOT
Anh, có phải quá độc ác khi để người thân yêu đau khổ nhìn anh tự dày vò bản thân mình như vậy, buồn ư? Cuộc đời không có gì làm anh buồn hơn được hay sao? Chấp nhận và bước tiếp, hạnh phúc không phải ở phía sau, là trước mặt cơ. anh có nghĩ, hôm nay sẽ là quá khứ của ngày mai, rồi sẽ có lúc anh nhìn lại mình hôm nay và tự hỏi, không hiểu sao mình lại đã từng như vậy.
Anh đau, người thân bên cạnh anh thì sao? bạn bè bên cạnh anh thì sao?
Một người bạn của em bảo với em rằng, khi chia tay, người ta sống như thế nào là do bản thân họ chọn lựa, em không thể chịu trách nhiệm với quyết định của anh lên cuộc sống của chính mình, qua rất lâu rồi anh nhỉ, anh nói vẫn yêu em… Anh, em có người mới rồi, cuộc sống mà, phải bước tiếp đi anh, khi anh đứng lại, người ta đã bỏ anh đi rất lâu rồi…
Anh, có bao giờ anh nghĩ, chẳng qua, anh mang chấp niệm quá sâu trong lòng, tưởng rằng mình yêu em nhưng không phải, quá khứ mà, qua rồi, hãy để nó qua thôi anh…
Chiều nay lại mưa, nhớ hôm ấy, anh chở em đi, trời cũng mưa như vậy, lạnh…
Đôi lúc em cũng nhớ anh, nhưng không phải nhớ người em yêu, mà là nhớ giống như những người bạn, hơn ai hết, em mong anh có thể sống vui vẻ hạnh phúc, không phải cứ mãi ôm ấp bóng hình ai đó trong tim và sống trong chấp niệm như thế.
Anh, chúng ta đi qua nhau, có chút duyên, nhưng hết rồi, mọi thứ trở về như vốn chưa từng có, cuộc sống hối hả, Sài Gòn vẫn nắng, vẫn mưa, vẫn nhớ ai đó, qua đường, cần em nắm tay…
Người ta nói, kiếp trước, người chôn cất cho anh sẽ đồng hành cùng anh trong kiếp này, có lẽ, kiếp trước, chúng ta, chỉ là người qua đường, đã ngoảnh mặt nhìn nhau mà thôi.
Anh, những dòng này em từng viết, khi anh còn bóng hình người cũ, bây giờ em viết, khi người cũ là em.
Thế giới rộng lớn, người có phận với anh vẫn chờ anh đi tìm.
Chào anh, người đã từng yêu.
Theo Guu
Có ai đó đang lãng quên tôi...
Lâu rồi em mặc kệ cảm xúc, mặc kệ hình ảnh anh chạy qua đầu trôi tuột đi, như cách anh không hề níu giữ em. Và em bắt đầu sợ. Sợ cái ngày mình nhìn nhau như hai người xa lạ, ngày thật sự mãi mãi mất nhau, chẳng thể nào tìm lại. Mình đẩy nhau ra xa về hàng vạn thế giới khác. Không mơ chung một niềm ao ước, hai tâm hồn lạc về hai thế giới khác xa.
Em bây giờ đã quen với cuộc sống không hề có anh. Nghĩa là mỗi sáng thức dậy không nghĩ về anh. Dù vui, buồn, thành công hay thất bại không cần anh phải sẻ chia. Em hay viết về anh, nỗi nhớ chất đầy nhật kí mỗi đêm trước khi đi ngủ. Lâu rồi em mặc kệ cảm xúc, mặc kệ hình ảnh anh chạy qua đầu trôi tuột đi, như cách anh không hề níu giữ em. Và em bắt đầu sợ. Sợ cái ngày mình nhìn nhau như hai người xa lạ, ngày thật sự mãi mãi mất nhau, chẳng thể nào tìm lại.
Mình đẩy nhau ra xa về hàng vạn thế giới khác. Không mơ chung một niềm ao ước, hai tâm hồn lạc về hai thế giới khác xa.
Ngày em cố níu lòng mình phải nhớ về anh, là lúc em nhận ra mình không yêu anh nữa. Chuyện vui không muốn kể cùng anh, nỗi buồn cũng giữ cho riêng mình. Thành phố đó tấp nập, anh thì chẳng bao giờ chịu ngoái lại phía sau tìm em. Cô gái vì yêu anh, dù mệt mỏi, dù tổn thương vẫn cố chạy theo anh cho kịp. Sợ anh đi mất. Em biết, nếu mình lỡ chân lạc đường, anh cũng chẳng tìm đâu.
Em sợ lắm! Lỡ mình không yêu nhau nữa. Sợ phải nghĩ rằng anh đang lãng quên em. Em từng rất sợ cái ngày em không còn buồn vì anh, không nhớ anh, không nghĩ gì về anh. Điều đó còn đáng sợ hơn cả những tổn thương em đã đi qua.
Có những hiểu lầm giúp mình hiểu nhau hơn, cũng có những hiểu lầm đẩy chúng ra xa nhau mãi mãi. Nhưng tiếc nuối được gì nữa đâu khi hy vọng cũng chẳng thể còn.
Thế nên, một ngày thôi, dẹp hết mớ tham vọng và ước mơ của anh đi, cho em một ngày thôi, được không. Mình bên nhau như hai người bạn, trốn khỏi những thứ giả dối thường ngày, khỏi những điều làm em chán phát cáu. Mình sống vì nhau một ngày thôi, để em biết mình vẫn còn yêu nhau. Có được không anh?!
Theo Guu
Ba năm yêu người mới nhưng vẫn chưa quên tình cũ Một hôm tôi đọc được điện thoại của người bạn và tình cũ, họ nhắn tin kiểu vợ chồng rất tình cảm, nói những lời rất tục tĩu với nhau. Tôi và em quen nhau khi em là sinh viên năm nhất, tôi là sinh viên năm hai. Chúng tôi yêu nhau một thời gian và tôi nghĩ thật là đẹp khi có...