Nuôi em vợ 4 năm học đại học, đến khi cậu ấy lấy vợ, tôi còn phải mua nhà cho
Vợ trằn trọc suy nghĩ đến mất ăn mất ngủ mấy ngày vì lo nghĩ chuyện nhà cửa cho em trai. Cuối cùng, cô ấy nói ra yêu cầu vô lý khiến tôi thực sự không thể chấp nhận được.
Tôi với vợ quen nhau khi học đại học. Trong quá trình tiếp xúc, từ cảm mến sự hiếu thảo và nhân hậu của cô ấy đối với cha mẹ mà tôi dần yêu lúc nào chẳng hay. Thế là tôi xác định tiến tới vì sợ nếu bỏ lỡ mối nhân duyên này sẽ khiến mình phải hối hận bởi bây giờ kiếm được người con gái như cô ấy đâu phải chuyện dễ.
Sau vài năm yêu nhau, chúng tôi quyết định kết hôn. Tôi nghĩ, nếu bạn gái hiếu thảo với cha mẹ như vậy thì cô ấy chắc chắn cũng sẽ đối xử không tệ với mẹ tôi và vợ đã không khiến tôi thất vọng. Cô ấy coi mẹ tôi như mẹ đẻ và chăm sóc rất cẩn thận, chu đáo. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã gặp được một người phụ nữ tuyệt vời như vậy.
Trong gia đình, em trai là mối bận tâm lớn nhất mà vợ tôi không thể nào buông bỏ. Vì bố mẹ vợ đã già yếu, không thể k.iếm t.iền lo cho con trai nên vợ tôi đã cưu mang cậu ấy. Em vợ tôi học hành khá giỏi, lại trúng tuyển vào trường đại học top đầu. Tuy nhiên, vào đại học cần rất nhiều t.iền, bố mẹ vợ không đủ sức lo cho con trai ăn học, vả lại, với sức học của em vợ, nếu bỏ học giữa chừng thì cũng rất đáng tiếc. Vợ tôi liền đề nghị nuôi em trai ăn học mà không chút do dự, nhưng sau đó, cô ấy lại quay ra cầu xin tôi tài trợ. Nghĩ em vợ cũng là người có tài, vợ lại mở lời nói khó như vậy nên tôi đã đồng ý.
Trong suốt 4 năm em vợ học đại học, vợ chồng tôi đã nuôi nấng như thể một đứa con trai của mình. Sau khi em vợ tốt nghiệp, tôi nghĩ mình đã hoàn thành xong trách nhiệm với bên nhà vợ. Nhưng không, vợ lại tiếp tục xin tôi tìm kiếm một công việc ổn ổn cho em trai. Tôi đã phải vận dụng hết các mối quan hệ của mình mới xin được chỗ em vợ vừa ý.
Video đang HOT
Sau này, em vợ tôi yêu. Khi chuẩn bị làm đám cưới thì nhà gái lại yêu cầu phải có nhà riêng. Thực ra, nếu thương lượng thì bên nhà gái cũng sẽ chấp nhận nhưng vợ tôi lại ôm việc vào người. Tất cả những điều nhà gái yêu cầu dường như lại rơi vào tâm trí của vợ tôi, cô ấy trằn trọc suy nghĩ đến mất ăn mất ngủ mấy ngày vì lo nghĩ chuyện nhà cửa cho em trai. Cuối cùng, vợ nói ra yêu cầu vô lý khiến tôi thực sự không thể chấp nhận được: ” Anh có thể mua cho cậu út một ngôi nhà được không, nhỏ thôi cũng được!”.
Tôi không biết vợ mình có tỉnh táo không khi thốt ra những lời như vậy. Vì mua nhà là một khoản t.iền không hề nhỏ, hơn nữa, trước đó tôi cũng đã lo lắng quá nhiều cho em vợ rồi. Từ lúc cậu ấy đi học đến hiện tại, khi chuẩn bị lập gia đình, chính vợ chồng tôi là người đã lo hết mọi chuyện, thử hỏi có mấy người anh rể có thể lo cho em vợ được như tôi?.
Bây giờ tôi không thể chịu đựng được nữa. Vốn dĩ tôi nghĩ rằng lấy vợ thì chỉ cần hiếu thảo với bố mẹ vợ nhưng ngay đến cả em trai của vợ, tôi cũng phải nuôi. Điều khiến tôi ghen tị hơn cả là phần lớn trái tim của vợ tôi đã dành hết cho cậu em trai của mình. Từ lúc nhỏ đến tận bây giờ, vợ tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng về cậu em trai nhỏ dại của mình. Ngay cả khi đã gả vào nhà tôi, trái tim vợ dường như không hướng về ngôi nhà này. Thậm chí, mỗi lần đi mua quần áo, tôi phải mua cho em nó vài bộ trước rồi mới lấy một cái cho con mình. Mặc dù đó chỉ là một việc nhỏ, nhưng lại khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.
Tôi không biết việc mình đáp ứng mọi yêu cầu của vợ có tốt hay không. Nếu tôi cứ tiếp tục nuông chiều như vậy, vợ sẽ tiếp tục đưa ra yêu cầu bắt tôi thực hiện giống như chiếc hố sâu không đáy vậy. Tôi biết vợ mình không làm gì sai cả, chỉ tại cô ấy quá nặng tình nên mới lo cho gia đình một cách thái quá như vậy nhưng tôi cảm thấy mình đã kiệt sức mất rồi. Chắc tôi phải dọa l.y h.ôn thì mới giúp vợ tỉnh ngộ mất thôi.
Xin giấu tên
Vợ chồng suýt li hôn, lời nhắn nhủ của hàng xóm đã khiến tôi giật mình nhận ra một điều
Chuyện vợ chồng mâu thuẫn xảy ra như cơm bữa khiến cuộc sống hôn nhân của chúng tôi rất mệt mỏi.
Đã có lần vợ chồng cãi nhau to và suýt li hôn. Cho tới khi lời nhắn nhủ của hàng xóm đã khiến tôi giật mình nhận ra một điều.
Tôi và chồng quen nhau khi cả hai cùng học đại học. Thời còn yêu, chúng tôi luôn sống trong hạnh phúc, không bao giờ to tiếng với nhau. Nhưng từ ngày sống chung, không hiểu vì sao mà chúng tôi rất hay cãi nhau. Có những ngày, cả hai phải vài trận to tiếng. Nhìn bạn bè ai nấy đều hòa thuận vợ chồng mà tôi rất thèm.
Tôi không hiểu vì sao mà anh lại thay đổi như vậy. Chồng tôi thì trách tôi ngang ngược, cố chấp. Anh bảo tôi luôn cho bản thân mình đúng mà c.oi t.hường, không tôn trọng anh. Anh bảo ngày chúng tôi yêu nhau luôn hòa thuận là vì anh nhẫn nhịn. Thế nhưng khi giờ sống chung anh không thể chịu đựng được tính xấu đó và không im lặng được.
Trong khi đó, tôi lại thấy anh thay đổi rất nhiều so với trước. Trước giờ anh không bao giờ để ý tới những việc của tôi. Vậy mà anh ngày càng khó chịu. Từ việc ăn uống, quần áo đến nói năng đều phải nghe theo ý chồng. Có lần tôi và chồng đi ăn đám cưới bạn của anh ấy. Tôi không muốn diện những chiếc váy cũ nên đã mua một chiếc mới vậy mà bị nói là tiêu xài hoang phí. Chỉ vì đi đám cưới mà cũng bỏ mất t.iền triệu đi sắm cái váy mới. Sau đó, anh giận dỗi rồi cũng không thèm đi ăn cưới nữa.
Nhiều lúc anh lại chê bai tôi nấu nướng không ra gì. Thú thực thì từ ngày yêu nhau anh đã biết tôi là người vụng trong chuyện bếp núc. Từ ngày lấy chồng, tôi đã có đi học thêm nấu ăn và trình nấu nướng cũng đã được nâng lên. Vậy mà nhiều khi ngồi vào mâm cơm là anh chê bai, nói từ khó nghe khiến tôi bực bội.
Ảnh minh họa
Chuyện vợ chồng mâu thuẫn xảy ra như cơm bữa khiến cuộc sống hôn nhân của chúng tôi rất mệt mỏi. Đã có lần vợ chồng cãi nhau to và suýt li hôn. Cho đến khi người hàng xóm ở bên cạnh qua nhà chơi khi thấy tôi ở nhà một mình. Anh phàn nàn về chuyện vợ chồng tôi hay cãi nhau làm ảnh hưởng tới cuộc sống của những người xung quanh.
Nghe lời phàn nàn của hàng xóm, tôi cũng ái ngại. Trong lúc bực bội, tôi kể hết những tật xấu, sự gia trưởng của chồng để hàng xóm nghe. Sau một hồi ngồi trò chuyện cả tiếng đồng hồ, tôi giật mình khi nghe những lời anh nói.
"Vợ chồng như bát đũa xô. Em không thể thay đổi được suy nghĩ của chồng nhưng điều có thể làm được là thay đổi cách nhìn vấn đề. Đừng bắt buộc người khác phải làm theo mình. Việc gì cũng sẽ có nhiều cách giải quyết khác nhau" - anh nói.
Cả đêm hôm ấy tôi cứ nghĩ về những lời nói của anh hàng xóm. Tôi nghĩ lại thấy đúng là vợ chồng suốt ngày cãi nhau vì những điều vặt vãnh chẳng để lại được điều gì. Từ sau hôm đó tôi quyết định thay đổi từ chính mình. Tôi bắt đầu để ý đến khẩu vị của chồng. Những món mà chồng và con thích, tôi sẽ thường xuyên làm thay vì việc làm những món mà mình cho rằng sẽ ngon. Việc mua sắm của bản thân, tôi cũng thay đổi. Tôi không mua hàng theo cảm xúc nữa mà sẽ luôn tính đến khả năng sử dụng cho đỡ tốn t.iền. Khi chồng nói điều gì, tôi cũng gật đầu dù cảm thấy khó chấp nhận nhưng không lập tức tranh cãi, chê bai lập tức như trước.
Những ngày gần đây, tôi thấy chồng thay đổi nhiều hơn. Anh hay về nhà sớm hơn để cùng tôi làm việc nhà, ăn cơm cùng với mấy mẹ con. Tình cảm của hai vợ chồng thay đổi tích cực, cuộc sống không còn căng thẳng như trước. Giờ tôi mới cảm nhận được hạnh phúc quay trở lại với gia đình mình. Những lời góp ý của hàng xóm đã khiến tôi thay đổi. Đúng thực là phụ nữ nếu biết cách lạt mềm buộc chặt sẽ khiến tổ ấm tốt hơn là cố gắng thay đổi nửa kia của mình.
Mỗi lần dắt bạn trai về, mẹ tôi lại đòi 200 triệu t.iền hứa hôn, đến nay tôi đã 38 t.uổi, bà vẫn nói: "Con không phải lo lắng về việc kết hôn!" "Mẹ, trong lòng mẹ, t.iền quan trọng hơn hay hạnh phúc của con gái mẹ mới quan trọng hơn?", tôi luôn muốn hỏi mẹ về điều này. Chắc mẹ sẽ nói rằng hạnh phúc của tôi rất quan trọng, nhưng t.iền còn quan trọng hơn cả và điều tôi nói hoàn toàn có cơ sở. Bố mất sớm nên mẹ tôi chật vật...