Nuôi em vợ 4 năm học đại học, đến khi cậu ấy lấy vợ, tôi còn phải mua nhà cho
Vợ trằn trọc suy nghĩ đến mất ăn mất ngủ mấy ngày vì lo nghĩ chuyện nhà cửa cho em trai. Cuối cùng, cô ấy nói ra yêu cầu vô lý khiến tôi thực sự không thể chấp nhận được.
Tôi với vợ quen nhau khi học đại học. Trong quá trình tiếp xúc, từ cảm mến sự hiếu thảo và nhân hậu của cô ấy đối với cha mẹ mà tôi dần yêu lúc nào chẳng hay. Thế là tôi xác định tiến tới vì sợ nếu bỏ lỡ mối nhân duyên này sẽ khiến mình phải hối hận bởi bây giờ kiếm được người con gái như cô ấy đâu phải chuyện dễ.
Sau vài năm yêu nhau, chúng tôi quyết định kết hôn. Tôi nghĩ, nếu bạn gái hiếu thảo với cha mẹ như vậy thì cô ấy chắc chắn cũng sẽ đối xử không tệ với mẹ tôi và vợ đã không khiến tôi thất vọng. Cô ấy coi mẹ tôi như mẹ đẻ và chăm sóc rất cẩn thận, chu đáo. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã gặp được một người phụ nữ tuyệt vời như vậy.
Trong gia đình, em trai là mối bận tâm lớn nhất mà vợ tôi không thể nào buông bỏ. Vì bố mẹ vợ đã già yếu, không thể kiếm tiền lo cho con trai nên vợ tôi đã cưu mang cậu ấy. Em vợ tôi học hành khá giỏi, lại trúng tuyển vào trường đại học top đầu. Tuy nhiên, vào đại học cần rất nhiều tiền, bố mẹ vợ không đủ sức lo cho con trai ăn học, vả lại, với sức học của em vợ, nếu bỏ học giữa chừng thì cũng rất đáng tiếc. Vợ tôi liền đề nghị nuôi em trai ăn học mà không chút do dự, nhưng sau đó, cô ấy lại quay ra cầu xin tôi tài trợ. Nghĩ em vợ cũng là người có tài, vợ lại mở lời nói khó như vậy nên tôi đã đồng ý.
Trong suốt 4 năm em vợ học đại học, vợ chồng tôi đã nuôi nấng như thể một đứa con trai của mình. Sau khi em vợ tốt nghiệp, tôi nghĩ mình đã hoàn thành xong trách nhiệm với bên nhà vợ. Nhưng không, vợ lại tiếp tục xin tôi tìm kiếm một công việc ổn ổn cho em trai. Tôi đã phải vận dụng hết các mối quan hệ của mình mới xin được chỗ em vợ vừa ý.
Sau này, em vợ tôi yêu. Khi chuẩn bị làm đám cưới thì nhà gái lại yêu cầu phải có nhà riêng. Thực ra, nếu thương lượng thì bên nhà gái cũng sẽ chấp nhận nhưng vợ tôi lại ôm việc vào người. Tất cả những điều nhà gái yêu cầu dường như lại rơi vào tâm trí của vợ tôi, cô ấy trằn trọc suy nghĩ đến mất ăn mất ngủ mấy ngày vì lo nghĩ chuyện nhà cửa cho em trai. Cuối cùng, vợ nói ra yêu cầu vô lý khiến tôi thực sự không thể chấp nhận được: ” Anh có thể mua cho cậu út một ngôi nhà được không, nhỏ thôi cũng được!”.
Tôi không biết vợ mình có tỉnh táo không khi thốt ra những lời như vậy. Vì mua nhà là một khoản tiền không hề nhỏ, hơn nữa, trước đó tôi cũng đã lo lắng quá nhiều cho em vợ rồi. Từ lúc cậu ấy đi học đến hiện tại, khi chuẩn bị lập gia đình, chính vợ chồng tôi là người đã lo hết mọi chuyện, thử hỏi có mấy người anh rể có thể lo cho em vợ được như tôi?.
Bây giờ tôi không thể chịu đựng được nữa. Vốn dĩ tôi nghĩ rằng lấy vợ thì chỉ cần hiếu thảo với bố mẹ vợ nhưng ngay đến cả em trai của vợ, tôi cũng phải nuôi. Điều khiến tôi ghen tị hơn cả là phần lớn trái tim của vợ tôi đã dành hết cho cậu em trai của mình. Từ lúc nhỏ đến tận bây giờ, vợ tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng về cậu em trai nhỏ dại của mình. Ngay cả khi đã gả vào nhà tôi, trái tim vợ dường như không hướng về ngôi nhà này. Thậm chí, mỗi lần đi mua quần áo, tôi phải mua cho em nó vài bộ trước rồi mới lấy một cái cho con mình. Mặc dù đó chỉ là một việc nhỏ, nhưng lại khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.
Tôi không biết việc mình đáp ứng mọi yêu cầu của vợ có tốt hay không. Nếu tôi cứ tiếp tục nuông chiều như vậy, vợ sẽ tiếp tục đưa ra yêu cầu bắt tôi thực hiện giống như chiếc hố sâu không đáy vậy. Tôi biết vợ mình không làm gì sai cả, chỉ tại cô ấy quá nặng tình nên mới lo cho gia đình một cách thái quá như vậy nhưng tôi cảm thấy mình đã kiệt sức mất rồi. Chắc tôi phải dọa ly hôn thì mới giúp vợ tỉnh ngộ mất thôi.
Video đang HOT
Xin giấu tên
Kiếm nhiều tiền hơn nên coi thường chồng: Đánh mất "viên gạch đầu tiên", hôn nhân sẽ vỡ vụn!
Đừng nghĩ rằng một câu nói, một hành động chẳng thể làm nên điều gì to tát. Sự ức chế dồn nén sẽ khiến người đàn ông có thể phản kháng tới mức phụ nữ khiếp sợ.
01
Ngân sinh ra trong một gia đình có điều kiện, bản thân giỏi giang nên khả năng kiếm tiền không tệ. Khi còn học đại học, cô và Hướng quyết định ở bên nhau.
Tính ra thì Hướng kém Ngân về mọi mặt. Không phải trai thành phố như bao người trước đó tán tỉnh vợ lại cũng chẳng mấy đẹp trai. Tuy nhiên, Ngân vẫn thích anh bởi Hướng khá dịu dàng, điềm tĩnh.
"Người tính nóng nảy như tao phải chọn đàn ông hiền chứ không thì nhỡ cưới nhau ngày nào cũng bị 'ăn đòn' mất", Ngân thường nói với bạn bè như thế khi được hỏi về lí do ở bên cạnh Hướng.
Bản thân Ngân tính cách quyết liệt, nóng nảy và cũng khá hiếu thắng. Chuyện cô đã quyết thì không thể nào thay đổi được. Sau khi tốt nghiệp được 2 năm, Ngân và Hướng quyết định kết hôn.
Ngân đi làm từ năm 2 Đại học, đã có kinh nghiệm và thu nhập rất ổn. Hướng học không tệ nhưng nhân duyên sự nghiệp kém nên mọi thứ đều thua xa Ngân. Tuy nhiên gạt đi tất cả những sự hỏi han từ người thân hay bạn bè, Ngân quyết cưới bởi trong mắt cô, Hướng hiền lành đến như vậy, dù có vấn đề gì cô cũng chẳng lo bị anh phản kháng.
Ảnh minh họa.
02
Hai năm đầu sau hôn nhân, cuộc sống của Ngân và Hướng rất hạnh phúc. Nói đúng hơn, Hướng luôn chiều theo ý của Ngân tất cả mọi việc trên đời. Bất cứ Ngân thích gì, Hướng đều chiều hết cả, chẳng bao giờ phản đối cô.
Bản thân Hướng hiền lành cũng không giỏi ăn nói, vẻ ngoài bình thường nên nhiều lúc người ta cũng nói anh "vớ bẫm" khi cưới được Ngân. Nghe nhiều thành quen, Hướng cũng chẳng phản ứng.
Những năm sau này, Ngân lại vì sự hiền lành đó của chồng mà lấn tới. Nhiều khi có những vấn đề trong nhà, Ngân chẳng bao giờ hỏi anh mà tự động quyết định. Kể cả có những hôm Ngân hứng lên gọi bạn bè cùng về nhà mở tiệc. Chỉ đến khi chuông cửa vang lên Hướng mới biết ý định của vợ, ra ngoài mở cửa khi còn mặc áo ba lỗ, quần đùi. Để đến sau đó, chính Ngân lại lườm nguýt chồng vì kém chỉn chu. Trong khi đó, Ngân cũng chẳng mảy may nghĩ rằng vì mình không dành ra lấy 30 giây để nhắn tin cho chồng nên mới vậy.
Ảnh minh họa.
Nhiều lúc bạn thân của Ngân ái ngại, bảo Ngân có gì cũng nên báo một tiếng với chồng kẻo có chuyện xảy đến thì đã muộn. Ngân toàn gạt đi: "Sợ gì, thách ông ấy cũng chẳng dám làm gì trái ý tao" hoặc "rời vòng tay tao thì ông Hướng có cái gì, ông ấy quyết hay không chẳng thế".
Dần dần, Ngân luôn coi mình trên cơ chồng, coi nhẹ tất cả sự đóng góp của anh. Một lần nọ, Ngân dốc hết khoản tiết kiệm của hai vợ chồng đầu tư theo bạn thân. Điều đáng nói, cô không hề bảo qua với Hướng một câu nào.
Đợt ấy, bố Hướng chẳng may gặp tai nạn giao thông phải chuyển lên tuyến trên. Anh hộc tốc chạy về nhà, bảo vợ đưa cho mình một ít tiền để lo cho bố.
Ngân ngẩng đầu, bảo rằng không còn tiền nữa, cô đã đi đầu tư rồi giờ chưa rút được. Hướng ngỡ ngàng, hỏi rằng tại sao Ngân mang hết tiền đi mà chẳng nói với anh một câu. Lúc này, Ngân quay sang lạnh nhạt: "Anh kiếm được bao nhiêu vào đó đâu mà hỏi cho lắm, anh nhanh nhẹn được như chồng nhà người ta thì em còn buồn nói chứ anh lù đù vậy nói gì cho mất công. Thế giờ cần bao nhiêu cho bố anh để em vay tạm".
Hướng nghe mà ngớ người rồi không nói gì thêm, sập cửa bỏ đi. Đây không phải lần đầu Ngân nói mà không nghĩ cho anh một chút. Hơn thế việc trước mắt lại còn can hệ trực tiếp đến người nhà anh. Vốn từ xưa đến nay, Ngân cũng chẳng mấy mặn mà với chuyện nhà chồng. Hướng thất vọng hoàn toàn với thái độ của cô.
Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, Ngân thấy chồng không có ở nhà, trên bàn là tờ đơn ly hôn đã ký tên sẵn khiến Ngân chết điếng, không tin vào mắt mình.
03
Trong một cuộc hôn nhân, sự tôn trọng là một trong những yếu tố tiên quyết phải có để xây dựng tổ ấm bền chặt, hạnh phúc. Mối quan hệ vợ chồng có đơn giản và cũng có những vấn đề phức tạp, nhưng nó sẽ dễ dàng giải quyết hơn rất nhiều nếu như giữa hai vợ chồng có sự tôn trọng dành cho nhau.
Nếu như tình yêu là điều không thể thiếu để cả hai tiến đến kết hôn thì sự tôn trọng là "viên gạch đầu tiên" xây dựng mối quan hệ ấy bền chặt, dài lâu. Nếu như không có sự tồn tại của nó, nguyên tắc sống, nguyên tắc cư xử giữa vợ chồng chẳng còn nữa thì những vấn đề gây nên sự đổ vỡ sẽ xuất hiện.
Ảnh minh họa.
Một khi người vợ không tôn trọng chồng hoặc luôn coi mình trên cơ, vượt mặt chồng thì kéo theo hàng loạt hệ lụy. Đừng nghĩ rằng một câu nói, một hành động chẳng thể làm nên điều gì to tát. Sự ức chế dồn nén sẽ khiến người đàn ông có thể phản kháng tới mức phụ nữ khiếp sợ.
Vợ và chồng vốn bước vào hôn nhân ai cũng có trách nhiệm, vai trò, đóng góp giống như nhau. Vì như thế nên cả hai nên đối xử với nhau dựa trên sự tôn trọng. Cái gì có thể mất đi nhưng "viên gạch đầu tiên" xây móng cho cuộc hôn nhân luôn luôn phải có.
Tôn trọng thể hiện ở lời nói, ở hành động, ở từng màn ứng xử, ở cách đối nội, đối ngoại. Chẳng ai muốn bản thân thành một cái bóng trong nhà, có cũng được mà im lặng cả đời cũng chẳng sao.
Trong câu chuyện trên, Ngân đã hoàn toàn sai lầm ngay từ khi bước vào hôn nhân vì luôn coi mình trên cơ chồng. Vì điều đó, dần dần anh chẳng còn chút nào tôn trọng anh và gia đình anh nữa. "Viên gạch đầu tiên" trong hôn nhân cũng từ đó mà vỡ nát mà tờ đơn ly hôn được đưa ra như một kết cục được báo trước.
Đây là một bài học lớn dành cho tất cả các bà vợ và những ông chồng. Hãy duy trì sự tôn trọng dành cho bạn đời, nó như là điều tối thiểu nhất cần phải có trong một cuộc hôn nhân trọn vẹn.
Vợ chồng suýt li hôn, lời nhắn nhủ của hàng xóm đã khiến tôi giật mình nhận ra một điều Chuyện vợ chồng mâu thuẫn xảy ra như cơm bữa khiến cuộc sống hôn nhân của chúng tôi rất mệt mỏi. Đã có lần vợ chồng cãi nhau to và suýt li hôn. Cho tới khi lời nhắn nhủ của hàng xóm đã khiến tôi giật mình nhận ra một điều. Tôi và chồng quen nhau khi cả hai cùng học đại học....