Nuôi con riêng của chồng suốt 15 năm để rồi nó chỉ đón mẹ ruột về căn nhà 6 tỷ
Tận tụy chăm sóc con riêng của chồng suốt 15 năm mà cuối cùng người mẹ kế ấy lại ngậm ngùi nhận ra rằng mình chẳng có gì để con chồng lưu luyến hay yêu quý dù đã cố gắng hết sức.
Bà về làm vợ của ông ngày ấy, khi cậu con trai của ông đã 12 tuổ.i. Cái tuổ.i đó cậu bé có thể hiểu được rằng bố mẹ mình đã l.y hô.n và bà chính là người mẹ mới của cậu ấy. Suốt thời gian đầu tiên bà vô cùng đau lòng khi cậu con trai của chồng chẳng hề yêu quý mình.Thậm chí cậu bé còn gây ra vô số những rắc rối để bà phải đi giải quyết.
Dẫu thế nhưng với sự yêu quý của một người mẹ và bản năng của tình mẫu tử dù không mang nặng đẻ đau vẫn muốn được hết lòng chăm sóc con riêng của chồng. Lâu dần thì cậu bé con trai của chồng cũng đỡ ghét bỏ bà hơn.
Từ ngày về làm mẹ kế và sống trong gia đình chồng thì bà luôn cố gắng hoàn thành trách nhiệm của một người phụ nữ trong gia đình. Bà cố gắng nấu những món ăn ngon để cho con trai riêng của chồng ăn ngon miệng.
Lâu dần cậu bé không có ý phản kháng với sự xuất hiện của bà trong gia đình nữa. Chăm sóc con riêng của chồng khi ấy cậu bé mới chỉ là một cậu học sinh cấp 2 cho đến những ngày cậu con trai ấy trưởng thành học hết Đại học rồi tốt nghiệp ra trường đi làm.
15 năm không phải quãng thời gian ngắn, 15 năm tận tụy chăm sóc một cậu con trai không phải con ruột của mình bằng cả tình yêu thương khiến cho bà vô cùng trân trọng tình cảm thiêng liêng đó.
Nhưng người ta nói có tốt đến thế nào thì bà cũng vẫn chỉ là một người mẹ kế. Trong mắt của cậu con trai thì bà vẫn chỉ là một người ngoài không phải người chăm sóc cậu hay phải chăng cậu bỏ qua tất cả suốt 15 năm chăm sóc của người mẹ kế ấy.
Nào ngờ ngày cậu con trai riêng của chồng không những không yêu quý bà mà còn chẳng thèm hỏi han bà mỗi khi bà ốm. Có lẽ mọi chuyện càng buồn hơn khi cậu con trai riêng của chồng làm ăn tấn tới, thành đạt thì cậu ấy chỉ đón có mỗi mẹ đẻ đến căn nhà 6 tỷ ven hồ sống rồi để người mẹ kế với bố mình sống với nhau.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Bà cũng buồn lắm, tuy nhiên cũng chẳng thể nào mà trách cho được. Ít nhất cũng vẫn có chồng sống chung với mình coi như đó là một niềm vui nho nhỏ đối với người làm vợ vậy. Còn làm mẹ bà không may mắn không thể trở thành mẹ nên đành phải chấp nhận mọi chuyện.
Tủi thân là thế nhưng bà im lặng không trách móc gì cậu con trai riêng của chồng cho đến nửa năm sau đó thì nó cưới vợ. Bà cứ tưởng mình chẳng được mời dự đám cưới luôn ấy chứ. Nhưng rồi bà vô cùng sốc khi đám cưới diễn ra, cậu con trai của chồng tay cầm míc xuống tận chỗ bà nắm tay bà đi lên rồi nói:
-Cuộc đời này con may mắn có đến hai người mẹ. Một người mẹ đã sinh ra con và một người mẹ đã dành cả tuổ.i xuân để chăm sóc con suốt 15 năm trời. – bà khóc lau nước mắt đang lăn dài trên má, cậu con trai nói tiếp;
- Hôm nay là một ngày vô cùng có ý nghĩa với con nên con xin phép được mời người mẹ đã chăm sóc con suốt những năm tháng qua lên đây để cảm ơn mẹ vì những gì mẹ đã làm cho con.
- Mẹ… – bà nghẹn ngào, cậu con trai ôm lấy bà rồi nói:
- 15 năm qua chưa khi nào con gọi mẹ là mẹ mà lúc nào cũng gọi là dì. Nhưng hôm nay con xin phép được gọi mẹ là mẹ, bởi vì mẹ xứng đáng với điều đó.
- Cảm ơn con.
Người mẹ kế khóc nhiều lắm, đám cưới ấy người ta không chỉ chúc phúc cho vợ chồng chú rể cô dâu mà họ còn chúc phúc cho một thứ tình cảm thiêng liêng khác đang hiện hữu ở đây. Hi vọng rồi cuộc sống gia đình nhỏ, gia đình to mãi êm ấm và hòa thuận. Có những người công dưỡng dục còn cao hơn cả công sinh thành vì nếu không có họ chăm sóc thì mãi mãi chúng ta chẳng thể nào lớn khôn vì thế hãy trân trọng cuộc sống mà họ đã đem lại cho mình.
Nắng Mai//Theo thể thao xã hội
Chia sẻ của người mẹ kế sống hòa thuận với con riêng của chồng
Tôi đã thích nghi tốt hơn. Tôi dành những ngày bình thường cho việc chăm con, hướng dẫn con học, nấu nướng... Bọn trẻ thoải mái ngủ bên cạnh tôi hoặc có thể nói yêu tôi.
Đó là một gia đình mà tôi chờ đợi, cũng là cuộc sống lớn hơn bất kỳ kế hoạch nào tôi có thể tưởng tượng. Ảnh minh họa: Internet
Tôi yêu chồng, yêu anh ấy ngay từ lần đầu gặp gỡ, dù chưa lần nào tôi thừa nhận với anh chuyện đó. Tuy nhiều lúc anh khiến tôi phát cáu nhưng anh chắc chắn là người bạn đời tốt của tôi. Dù đã có lần tôi nói với anh rằng tôi không muốn sống cùng anh trong một lần chúng tôi xảy ra tranh cãi. Nhưng nếu chúng tôi kết thúc thật, tôi không biết mình sẽ ra sao.
Cuối một ngày dài, tất cả những gì tôi muốn là nghỉ ngơi trong căn phòng, ngả lưng trên chiếc giường thoải mái của hai vợ chồng và cảm nhận sự ấm áp, thân thương, tình yêu của anh. Anh là người bạn đời, bạn đồng hành thân thiết, người giúp tôi luôn sống là chính mình.
Những tháng ngày còn hẹn hò và cả thời điểm bắt đầu bước vào hôn nhân, vợ chồng tôi đã thảo luận rõ việc con cái. Vì tôi và anh đều đã có con riêng từ cuộc hôn nhân trước nên khi ấy việc có thêm con chưa có trong kế hoạch của cả hai, không có trong suy nghĩ của tôi. Thêm nữa, cuộc sống vợ chồng đang ổn.
Con trai riêng của tôi đang sống cùng chồng cũ của tôi. Còn tôi cũng đang điều chỉnh và vui vẻ, tận hưởng cuộc sống mới sau thất bại hôn nhân đầu tiên. Chồng tôi cũng khá rảnh rang, tự do vì hai con gái của anh đang sống cùng mẹ chúng.
Từ khi anh đón hai con riêng của mình về chung sống, nhiều thứ đã thay đổi trong một khoảng thời gian ngắn. Tôi đã phải điều chỉnh, học cách chấp nhận. Tôi cũng bắt đầu lo sợ tình cảm anh sẽ khác. Tôi lại muốn có con chung cùng anh.
Tôi trước giờ nếu không đồng ý với anh chuyện gì, giải pháp hợp lý nhất là thỏa hiệp. Không phải lúc nào cũng dễ dàng nhưng cuối cùng, tôi cố gắng một chút cho người mình yêu, để thấy anh hạnh phúc. Đấy cũng là suy nghĩ và cách duy nhất tôi vẫn làm để mọi việc trở nên tốt hơn nhưng lần này khác.
Khi tôi cảm thấy không thể khiến anh muốn có thêm con vì anh cho rằng điều đó khiến tôi vất vả, hay bực bội, thiếu ngủ, không còn thời gian cho riêng mình... tôi thấy lý do anh đưa ra vớ vẩn, cho rằng anh không yêu tôi.
Vào lúc tâm trạng dường như tồi tệ nhất, tôi lại nhìn về những tháng ngày cả hai bên nhau và đã bước đến hiện tại như thế nào, lòng tôi nhẹ lại.
Tôi có những thách thức khi nuôi những đứ.a tr.ẻ. Ở vai trò mẹ kế, có lúc tôi thành công, có khi thất bại. Nhiều lần tôi khóc vì cuộc sống không như kế hoạch và nó khó hơn tôi tưởng tượng. Một thời gian sau, tôi đã thích nghi tốt hơn. Tôi dành những ngày bình thường cho việc chăm con, hướng dẫn con học, nấu nướng...
Tôi có thể cảm nhận các con dần cảm mến tôi. Tôi giúp bọn trẻ gắn kết hơn, thoải mái đón nhận tình yêu mà ba chúng dành cho. Có những thứ nhỏ nhặt, là nụ cười, câu nói của các con khiến tôi thấy rõ vị ngọt ngào. Bọn trẻ thoải mái ngủ bên cạnh tôi hoặc có thể nói yêu tôi.
Đó là một gia đình mà tôi chờ đợi, cũng là cuộc sống lớn hơn bất kỳ kế hoạch nào tôi có thể tưởng tượng. Những yêu thương ấy làm cho tháng ngày khó khăn của tôi trở nên đáng giá, mang lại cho tôi mục đích. Tôi cũng không còn giận chồng nữa, cũng đã xua đi lo lắng trong lòng, tập trung hơn vào việc xây dựng hạnh phúc gia đình lâu bền, trọn vẹn hơn.
Theo PNVN
Phải nuôi con riêng của chồng nên cứ giận là lôi nó ra đán.h Chi năm nay 45 tuôi, sông trong căn nha cua ngươi chông đa mât vơi đưa con riêng 10 tuôi cua anh va con đe cua chi. Cuôc hôn nhân cua chi vơi hai ngươi chông đêu thât bai, ngươi chông đâu tiên thi bo rơi chi đê chay theo nhân tinh con đên ngươi chông thư hai thi mơi kip chung sông...