Nước mắt cô sinh viên trót qua đêm với gã trai không biết tên
Em chỉ là một cô sinh viên 19 tuổi, mang trong mình bao ước mơ hoài bão về tuổi trẻ. Mới ra Hà Nội học chưa đến một kỳ, em đã trót yêu một người con trai
Khi yêu nào ai đã biết rõ về nửa kia hay chưa mà dám “sống thử”? Mà một khi đã sống cùng nhau là “thật” rồi, chứ đâu gọi là “thử” nữa phải không anh? Thế mà đã từng có một cô gái ngốc nghếch cả tin như em đó…
Ngày hôm đó đến bệnh viện em đã rơi nước mắt vì sợ hãi. Khi vào làm thủ tục phá thai em không nói nên lời vì nghẹn ngào. Còn chị y tá nhẹ nhàng “Em cứ bình tĩnh trả lời không sao cả”. Sau muôn vàn câu hỏi về bản thân, gia đình, và đến khi bác sĩ hỏi “bố đứa bé tên gì?” em đã ôm mặt khóc nức nở. Vì nói thật, em chẳng rõ anh tên là gì nữa?
Khi bình tĩnh em nói “Em không biết tên anh ấy là gì. Anh ấy nhiều tên lắm”. Khuyên em giữ lại thai không được, bác sĩ đã mắng em, em lại khóc và em nghĩ em xứng đáng bị mắng như vậy. Em đã ngốc nghếch trao đời con gái cho một kẻ không ra gì, một kẻ gian dối như anh đó, anh ạ!
Trải qua những giây phút đau đớn nhất em mới hiểu giá trị hai chữ “tình yêu” và sự “giữ gìn”. Khi yêu đâu thể dễ dàng cho – nhận như thế được. Khi yêu nào ai đã biết rõ về nửa kia hay chưa mà dám “sống thử”? Mà một khi đã sống cùng nhau là “thật” rồi, chứ đâu gọi là “thử” nữa phải không anh? Thế mà đã từng có một cô gái ngốc nghếch cả tin như em đó… Giờ nhận ra thì đã quá muộn màng rồi?
Video đang HOT
Em chưa có nụ hôn đầu đời cho tới khi gặp anh. Từ những cái ôm hôn vụng dại, tới những cái cầm tay da diết
Em mới chỉ là một cô sinh viên 19 tuổi, mang trong mình bao ước mơ hoài bão về tuổi trẻ. Mới ra Hà Nội học chưa đến một kỳ, em đã trót yêu một người con trai, mà em không biết tên anh là gì. Cũng bởi anh nói, em thích gọi tên anh là gì cũng được? Và em đã đặt cho anh biệt danh là gấu béo. Gấu béo cũng phù hợp với con người như anh, mập mạp, ấm áp.
Ở gần khu trọ nhau nên ngày nào mình cũng gặp mặt nhau. Anh chỉ sống một mình còn em sống cùng bạn ở quê. Chưa một lần anh sang phòng em chơi, nhưng anh lại thường rủ em sang nấu cơm cùng. Mới đầu em còn ngại, nhưng rồi em cũng dần quen với điều đó và chuyển về “góp gạo thổi cơm chung” với anh…
Nói thật anh, em đã từng yêu ai đâu. Em chưa có nụ hôn đầu đời cho tới khi gặp anh. Từ những cái ôm hôn vụng dại, tới những cái cầm tay da diết. Và…em đã trót lỡ cho anh cái lần đầu tiên ấy. Nhưng kể từ hôm có được em, anh chuyển đi nơi khác. Anh không nói với em một lời nào.
Khi em tìm đến tận trường anh học, tìm tận lớp mà anh kể, người ta bảo chẳng có chàng sinh viên nào như em kể cả. Em đã khóc rất nhiều vì tuyệt vọng. Cũng bởi rằng, em đã bị một kẻ như anh “lừa đẹp”, lừa cay đắng.
Rồi em thấy “cấn cá” trong người và em biết mình có thai. Nhưng em biết làm sao đây, khi em đang là một cô sinh viên xa quê, gia đình nghèo khó. Em làm sao đủ nghị lực để làm bà mẹ trẻ đơn thân hả anh? Sao em lại ngốc nghếch thế, sao em lại nông nổi “thử” khi chưa biết gì về nó?
Khi bác sĩ gọi tên “Xong rồi, giờ nằm nghỉ cho lại sức. Mà có người nhà nào đi cùng không?”. Em lắc đầu trong tuyệt vọng. Có một chị nằm gần đó, cầm cốc sữa nóng bảo “Uống đi cho lại sức em ơi!”. Em run run cầm cốc sữa, một giọt nước mắt nóng hổi rơi trên má, lòng tự hứa sẽ không bao giờ đi lại vết xe đổ ngày hôm nay nữa Chi ơi!”.
Theo Khampha
Choáng váng khi đọc quyển sổ khám bệnh của vợ
Cho đến bây giờ tôi vẫn không nghĩ rằng những gì tôi nhìn thấy trong quyển sổ khám bệnh của vợ là sự thật. Người vợ mà tôi hết mực tin yêu, trân trọng, yêu quý đã liên tiếp phản bội chồng mà tôi chẳng hề hay biết. Tôi đúng là một thằng chồng ngu dốt để cho vợ qua mặt.
Điều khiến tôi đau đớn hơn cả là không biết mình đã bị phản bội từ khi nào và liệu hai đứa con có phải là sản phẩm của tôi hay không nữa.
Tôi và L. quen nhau trong bữa tiệc sinh nhật của một người bạn. L. (vợ tôi bây giờ) là giáo viên cấp 1. Cô ấy không xinh nhưng tôi bị hút hồn vì nét duyên ngầm và giọng nói nhẹ nhàng của L. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì tổ chức đám cưới. Chuyện tình cảm trước đó của vợ tôi chưa bao giờ tra hỏi vì với tôi điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến hạnh phúc hiện tại của hai vợ chồng. Tôi không quan tâm trước đây L. đã từng có bao nhiêu mối tình. Tôi chỉ cần biết hiện tại vợ yêu thương, chung thủy với mình mà thôi.
L. là một người vợ hiền biết chiều chồng, thương con và được lòng bố mẹ, anh em nhà chồng. Cô ấy chưa bao giờ làm cho tôi tức giận hay phiền lòng vì bất cứ một điều gì. Vậy mà sao tôi lại phải chứng kiến sự thật đau đớn này? Tại sao cô ấy lại nỡ đối xử với tôi như thế này?Sau 5 năm, L. sinh cho tôi 2 cô con gái xinh xắn, dễ thương. Gia đình tôi sống rất thuận hòa, hạnh phúc và luôn tràn ngập tiếng cười. Cuộc sống của vợ chồng tôi cũng thuộc hạng dư giả, có của ăn của để và L. không phải bận tâm nhiều đến việc kiếm tiền.
Hôm đó tôi có việc cần dùng đến quyển hộ khẩu nên phải về nhà lấy. Những giấy tờ quan trọng trong nhà thường vợ tôi cất giữ nên tôi tìm mãi mà vẫn không tìm ra. Gọi điện cho vợ thì điện thoại L. không liên lạc được. Tôi lật tung cả tủ quần áo và tủ để giấy tờ riêng của hai vợ chồng thì bất chợt nhìn thấy quyển sổ khám bệnh của vợ. Quái lại, có bao giờ vợ tôi mắc bệnh gì đâu mà phải đi khám sức khỏe? Lấy làm lạ và phần vì tò mò nên tôi lật ra xem thì thấy những dòng chữ khiến tôi chết điếng.
Ảnh minh họa
3 lần khám cách nhau 5 tháng và lần nào cũng có chữ hút thai. Tôi giật mình vì hai vợ chồng tôi đã bao giờ bị vỡ kế hoạch đâu mà cô ấy lại đi hút thai? Vậy có nghĩa là cô ấy quan hệ với một người đàn ông nào khác không phải là chồng mình?
Tôi bắt đầu lờ mờ kết nối lại mọi việc và thấy mình thật sai lầm khi quá tin ở vợ. Có những thời điểm cô ấy "cấm vận" chồng vì nói rằng đang bị bệnh phụ khoa chỉ là cái cớ để cô ấy né tránh chồng sau những lần phá bỏ "sản phẩm" của người đàn ông khác. Tôi lại thấy lo lắng hơn khi nhìn lên ảnh của hai đứa con. Đứa con gái lớn thì còn có nét hao hao giống bố chứ đứa thứ hai thì chẳng có nét gì thừa hưởng từ tôi. Càng nghĩ càng thấy đau, càng thấy hoang mang vì chẳng biết đâu là sự thật. Tôi cầm quyển sổ khám của vợ đi photo và cất lại đúng chỗ cũ và không để cho cô ấy biết rằng tôi biết mọi chuyện.
Hai hôm sau tôi lén tìm lại quyển sổ đó thì vợ tôi đã phi tang đâu mất. Cũng may là tôi còn giữ bản copy. Tôi đang suy nghĩ xem có cách gì để âm thầm vạch mặt bộ mặt thật của vợ mà không làm kinh động đến các con nhưng thật sự là tôi lại thấy sợ khi nghĩ cảnh gia đình hạnh phúc của mình tan vỡ. Hay là tôi cứ im lặng coi như không biết chuyện gì xẩy ra như từ trước đến nay liệu có tốt hơn không? Sự thật càng khơi ra càng chỉ làm cho tất cả mọi người đau lòng mà thôi.
Theo VNE
Bạn sẽ làm gì nếu gặp lại 'người xưa'? Tôi không hỏi bạn sẽ làm gì nếu gặp lại người yêu cũ, tôi thích dùng 'người xưa', nghe nó có vẻ nhẹ nhàng hơn. Dùng từ cũ tôi cứ liên tưởng tới một cái gì sẽ đem vứt bỏ. Tình yêu không bao giờ đáng bị đối xử như thế, dù nó xấu hay đẹp, lành lặn hay tan nát. "Đố ai...