Nước mắt cay đắng vì yêu người giàu có
Em mong có một đám cưới nhưng giấc mơ không thể thành hiện thực. Tại sao cuộc tình chúng em lại lận đận đến vậy, có phải chỉ vì gia đình anh quá giàu có?
Em năm nay 25 tuổi, hình thức không quá nổi bật nhưng khá nhanh nhẹn, khéo léo. Em cũng trải qua nhiều mối tình nhưng chưa người nào làm em rung động như người yêu hiện tại.
Anh làm ở công ty của người bác ruột, là con một trong gia đình ở Hà Nội. Bố anh là Phó giám đốc một công ty nội thất còn mẹ anh có chuỗi cửa hàng quần áo ở nhiều phố lớn. Nhìn chung kinh tế gia đình anh thuộc dạng khá giả. Dưới anh còn một em gái đang đi du học nước ngoài.
Trong khi đó, em là người hoàn toàn bình thường từ hình thức đến gia cảnh. Gia đình em ở quê, bố em là thợ điện còn mẹ ở nhà nội trợ. Bà có làm thêm mấy sào ruộng nhưng thu nhập không đáng là bao. Em có 2 em trai đều không học lên cao mà lên thành phố làm thuê. Một em làm thợ nhôm kính, còn em nữa làm đầu bếp ở quán phở.
Trong 3 chị em, chỉ có em đỗ được một trường đại học hạng trung trên thành phố. Sau khi ra trường, em được tuyển vào làm việc tại công ty nơi người yêu đang làm.
Do đây là công ty của bác ruột, cùng có sẵn chút năng lực, anh được cất nhắc lên vị trí trưởng phòng. Ban đầu mới vào, vì để dễ dàng hơn trong công việc nên em tiếp cận làm quen anh. Tuy nhiên, lâu dần tình cảm giữa chúng em nảy nở lúc nào không biết. Được một chàng trai điều kiện tốt như thế tán tỉnh em vô cùng hãnh diện đón nhận.
Nhưng mọi chuyện nhanh chóng đến tai gia đình anh. Theo lời anh kể, nhà anh không hài lòng về mối quan hệ này. Người phản đối nhất là mẹ anh dù bác chưa gặp em lần nào. Mẹ anh chê em là gái quê, gia cảnh nghèo (nhà anh nhờ người dò hỏi về gia đình em) không xứng với gia đình ấy.
Đặc biệt, nhà họ đã “nhắm” cho anh nhiều cô gái khác, đều là các cô gái ở thành phố và cô thì làm ngân hàng, cô thì làm bác sĩ, cô thì ở cơ quan nhà nước… Có lần, chúng em hẹn hò thì mẹ anh gọi điện hối thúc anh về nhà có việc gấp. Anh vội vàng về mới biết mẹ anh yêu cầu anh đi xem mặt một trong các cô đó. Em biết chuyện thì rất buồn nhưng có anh bên cạnh nên em vẫn tự tin tiếp tục.
Cho đến một hôm, mẹ anh đến tận công ty em để gặp. Bà nói thẳng là không đồng ý cho chúng em qua lại. Là dân kinh doanh buôn bán nên bà ăn nói chát chúa, khó nghe. Mở đầu bà chê bai ngoại hình em, gia cảnh nhà em sau đó có nhiều câu xem thường, khinh rẻ em.
Em cũng thẳng thắn trả lời: “Bác có thể khuyên anh bỏ cháu, chứ cháu có chia tay anh mà anh không đồng ý thì cũng không giải quyết được gì”. Tức giận bà nhảy xổ lên định tát em nhưng cuối cùng kìm lại được. Bà tuyên bố: “Chừng nào tao chưa chết, mày đừng mơ bước vào cửa nhà tao”.
Video đang HOT
Thấy mẹ anh ghê gớm như vậy, em khóc lóc kể với anh. Anh thương em nên thương lượng cho anh thời gian để thuyết phục gia đình. Trong thời gian đó, đúng là trời thương, em có tin vui. Em vội vã gọi anh đưa đi siêu âm. Cái thai được 7 tuần và đã có tim thai. Chúng em vui mừng thông báo cho gia đình 2 bên.
Dẫu vậy, mẹ anh vẫn cay nghiệt nói không chấp nhận em. Bà yêu cầu em tự giải quyết, còn nếu em nhất quyết giữ cái thai để làm áp lực cho gia đình anh thì em cứ việc sinh con nhà anh sẽ nhận nuôi cháu.
Sau đó, họ hoàn toàn cắt đứt với em. Mọi tin nhắn tàn nhẫn của bà em đều giữ lại và chuyển hết vào máy người yêu em. Đọc được những dòng đó anh giận mẹ vô cùng.
Ngay sáng hôm sau, anh đưa em đi tham khảo các tiệm chụp ảnh cưới và mua nhẫn cưới. Anh nói, chúng em sẽ tự tổ chức lễ cưới mà không cần sự tham gia của mẹ. Trước tình cảm của bạn trai, em hạnh phúc vô cùng.
Thời gian đó, anh tẩm bổ cho em rất nhiều món ngon để em có sức chuẩn bị cho buổi chụp ảnh cưới. Tuy nhiên, một chuyện đau đớn đã xảy ra. Hôm đó, vì háo hức em đã dậy thật sớm để thợ trang điểm làm tóc và trang điểm. Trong lúc chụp mặc áo cưới dài đi lại khó khăn, lại phải di chuyển nhiều nơi, tạo dáng nhiều kiểu… em rất mệt mỏi.
Ban đầu anh khuyên nên chụp trong studio để em đỡ mệt nhưng em không nghe. Em muốn mẹ chồng phải thấy được chúng em đẹp đôi thế nào và không có bà chúng em vẫn hạnh phúc.
Tuy nhiên đến cuối buổi, phải di chuyển lên mô đất không quá cao để chụp, em đi không chú ý đã vấp và ngã xuống phía dưới. Sau đó cả ekip chụp ảnh phải dừng lại, đưa em vào bệnh viện.
Trong bệnh viện, em đau đớn khi bác sĩ thông báo với gia đình là đã mất con. Người đau khổ hơn là chồng sắp cưới của em. Anh bỏ mặc em ở viện với người thân còn một mình đi xe về nhà, đóng cửa ngồi trong phòng.
Những ngày sau đó, em ra viện và được cho về nhà trọ nghỉ ngơi. Trong lúc em đang sầu não thì mẹ người yêu em lại ép anh hủy cưới. Em hỏi anh thì do mệt mỏi lại bị mẹ gây áp lực, anh trả lời qua quýt: “Mọi việc em để anh lo, cứ tĩnh dưỡng cho khỏe”.
Tuy nhiên từ hôm đó đến hôm nay đã 3 tháng, anh vẫn quan tâm chăm sóc em dù không còn nhiệt tình như trước nhưng anh không hề đả động đến chuyện cưới xin. Trong khi đó, mẹ anh vẫn tìm mọi cách để ngăn cản chúng em. Em mệt mỏi vô cùng. Em phải làm gì đây, xin hãy cho em lời khuyên!
Theo VNN
Nước mắt cay đắng, đầy bế tắc của người vợ có chồng vô tâm
Cứ thế tôi cứ sống bên anh lặng lẽ như một chiếc bóng, làm hết việc trong ngày thì lên giường ngủ, chồng chưa về cũng chẳng dám trách cứ nhiều sợ ầm ĩ cửa nhà.
20 tuổi, tôi mới lần đầu yêu và 4 năm sau tôi lên xe hoa với mối tình đầu. Cho đến bây giờ đã 8 năm nay trôi qua, anh vẫn là người đàn ông duy nhất của tôi.
Tôi là tuýp người phụ nữ của gia đình, hoàn thành việc nhà và đảm nhận những trách nhiệm, nghĩa vụ của một người vợ, người mẹ. Tôi luôn cho rằng ngoại tình là một việc xấu và không nên.
Trong suốt 4 năm yêu nhau tôi luôn thấy anh ấy thật hoàn hảo. Không cờ bạc, rượu chè, không trăng hoa, chăm chỉ kiếm tiền và ăn nói lại luôn mềm mỏng, điềm đạm.
Nhưng kể từ khi về sống chung, anh thay đổi khiến tôi chóng mặt. Dù tiền lương anh cao gấp 3 lần lương tôi nhưng hàng tháng anh chỉ đóng góp đúng tiền điện và nước, còn lại toàn bộ chi tiêu trong nhà anh mặc tôi xoay sở một mình. Khi nhà hết tiền, tôi hỏi anh là anh mắng xa xả.
Có lẽ cuộc sống hôn nhân của tôi không hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Anh không hề quan tâm tới tôi và các con, ở nhà chuyện gì cũng một mình tôi gánh vác, anh chỉ biết đến công việc trên công ty và những mối quan hệ bên ngoài. Nhiều khi tôi nghĩ mình thật giống một ô sin cao cấp. Có lẽ cuộc sống hôn nhân của tôi không hạnh phúc.
Anh thường xuyên đi qua đêm mà không cần gọi điện về cho tôi và cũng không giải thích lý do. Anh cũng chẳng bao giờ chia sẻ bất cứ chuyện gì với tôi dù là vui hay buồn. Câu cửa miệng của anh là đàn bà biết gì mà nói. Tôi còn nghi ngờ anh có người khác, nhưng tôi chưa có bằng chứng cụ thể.
Cứ thế tôi cứ sống bên anh lặng lẽ như một chiếc bóng, làm hết việc trong ngày thì lên giường ngủ, chồng chưa về cũng chẳng dám trách cứ nhiều sợ ầm ĩ cửa nhà. Ngay cả đến chuyện sinh hoạt gối chăn cũng là sự ngẫu hứng của anh, có khi vài tháng chẳng lần nào, có khi mấy ngày say rượu anh lại bắt tôi phục dịch đủ kiểu.
Rất buồn với cuộc sống hôn nhân nhưng vì con cái, tôi hứa với lòng sẽ chấp nhận tất cả cho con có mái ấm đủ cha và mẹ.
Thời gian gần đây, tôi đã nghĩ phải tự tìm lấy niềm vui cho mình. Tôi bỏ thời gian ra để chăm chút bản thân nhiều hơn, như vậy chồng tôi cũng sẽ ko chán tôi, khi xung quanh anh luôn có những cô gái trẻ đẹp vây quanh. Và tôi đẹp lên trông thấy và mọi chuyện cũng bắt đầu từ đó.
Sếp tôi, một người vừa ly hôn vợ đã tỏ ra đểý tôi. Anh để ý tới tôi bắt đầu từ khi tôi giúp anh làm chung dự án lớn. Sự đồng điệu trong tâm hồn đã khiến hai chúng tôi nảy sinh tình cảm.
Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ dám đi quá giới hạn. Tôi luôn nghĩ rằng cuộc sống không thể tránh khỏi những phút giây ngoài chồng ngoài vợ nhưng có điều không để mọi việc đi xa. Tôi vẫn bảo với anh rằng chúng tôi sẽ chỉ là bạn tri kỷ, tâm sự với nhau thôi chứ không có chuyện thể xác.
Chúng tôi thường xuyên có những buổi trưa đi cà phê trong các quán vắng người cùng nhau và tất cả cũng chỉ dừng lại ở những cái nắm tay, ôm vai. Cho đến một hôm một người bạn của chồng tôi vô tình đến đúng quán chúng tôi ngồi và chứng kiến anh ấy ôm tôi khi chào ra về thì mọi chuyện cay đắng xảy đến.
Kể từ hôm đó, cuộc sống của tôi chẳng khác gì địa ngục. Chồng tôi không chỉ họp gia đình hai bên và thông báo việc tôi ngoại tình với bố mẹ mà anh còn đưa cả chuyện này kể với con gái tôi để làm tôi mất mặt.
Hàng ngày, anh coi tôi như kẻ bỏ đi, anh thích thì mắng, chửi, thậm chí nhiều lần anh còn đánh tôi vì những điều vô lý. Cũng kể từ đó, anh còn công khai đi cặp bồ và có lần anh còn bắt tôi xem clip mà anh bảo rằng anh đi chơi gái.
Biết mình có lỗi tôi không dám làm to chuyện. Nhưng hôm qua, khi anh nửa đùa nửa thật bảo rằng anh sẽ gọi một đứa cave về đây "phục vụ", tôi thấy quá chướng tai nên bảo: "Anh làm gì thì làm chứ đừng làm ô uế căn phòng này mà ảnh hưởng đến con gái".
Nghe tôi nói, anh giật mạnh tóc tôi kéo ngược đầu tôi lại và bảo: "Cô thì còn thể diện gì mà nói chuyện chứ, người ta bảo lấy cave về làm vợ chứ không ai lấy vợ về làm cave, cô phải hiểu điều đó nhé. Tôi thà sống với cave còn hơn với loại đàn bà trai trên gái dưới như cô".
Tôi đã ngồi khóc cả đêm, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ ly hôn với chồng. Tôi phải làm gì đây? Tôi có chút say nắng nhưng tôi chưa làm gì đến mức "trai trên gái dưới" như anh nói. Sao anh lại cay nghiệt với tôi như vậy chứ? Liệu tôi có thể sống cùng người đàn ông này nữa không khi mọi việc xảy ra như thế? Chồng tôi sẽ còn dằn vặt tôi đến hết đời?
Theo VNE
Bạn trai "cầu hôn" mỗi ngày và sự thật đằng sau đó là... Một người cả đời nên có một lần vì người kia mà quên mình, không cầu có kết quả cuối cùng, chỉ cầu trong khoảnh khắc tuyệt vời nhất của bản thân, cả hai gặp được nhau và yêu nhau mãnh liệt nhất. Tuy nhiên, nói là vậy, là con gái ai chẳng một lần mong mình được cầu hôn, được mặc áo...