Nửa đêm tỉnh giấc vì tiếng khóc nghẹn, phát hiện bí mật động trời của vợ ở góc nhà vệ sinh
Có những lần đưa vợ đi mua sắm, nhìn con nhà người ta ríu rít líu lo, tôi chỉ mong sao có một đứa con thơ để mà ôm ấp bế bồng. Nhưng hình như ông trời không thấu lời chúng tôi xin, mãi mà vẫn chỉ là hy vọng.
Tôi và vợ kết hôn đã 7 năm rồi, vậy mà chúng tôi vẫn chưa có con. Nếu những ai cũng hiếm con như chúng tôi đây, hẳn rằng sẽ mong mỏi con từng ngày, từng phút. Có những ngày vợ chồng lôi nhau đi hết bệnh viện này đến thầy lang nọ, ở đâu cũng khám, cũng thuốc, tiền đổ sông đổ bể, mọi hy vọng tưởng chừng như dập tắt, vậy rồi thương lấy nhau lại cố gắng thêm.
Có những lần đưa vợ đi mua sắm, nhìn con nhà người ta ríu rít líu lo, tôi chỉ mong sao có một đứa con thơ để mà ôm ấp bế bồng. Nhưng hình như ông trời không thấu lời chúng tôi xin, mãi mà vẫn chỉ là hy vọng.
Vợ và tôi gặp nhau thời còn là sinh viên đại học, lúc ấy chúng tôi cùng học một chuyên ngành. Ngay từ lần gặp mặt đầu tiên, tôi đã bị đánh gục bởi đôi mắt tròn to và nụ cười rạng rỡ ấy. Ngày tôi rước cô ấy về làm dâu, mọi ước nguyện của tôi bấy lâu như sắp được trở thành hiện thực. Vậy rồi chúng tôi cứ thế đợi chờ con từng ngày, từng giờ, nhưng mãi mà không thấy con đâu. 1 năm, 2 năm, 3 năm, và rồi đến thời điểm hiện tại là 7 năm, cả hai gia đình dù không ai nói ra nhưng đã mệt mỏi lắm rồi.
Vợ chăm đi làm từ thiện, rồi cũng quen biết nhiều người, nghe vợ tôi bảo, có rất nhiều trẻ em cơ nhỡ không nơi nương tựa, điều ấy khiến chúng tôi rất xót xa. Một ngày, vợ mang về một cậu nhóc 2 tuổi, đôi mắt đen láy hệt như vợ tôi, vợ bảo rằng em bé bị mẹ bỏ lại chùa, giờ vợ rất muốn nuôi làm con cháu trong nhà. Tôi bụng bảo dạ, thôi thì ta vẫn mong con, nhưng cứ tích đức làm thiện, cháu nó không ai chăm thì để vợ chồng tôi nhận làm con cho có gia đình.
Vợ tôi về xin phép gia đình hai họ, cho cháu được về với gia đình hai bên, nhìn đứa trẻ kháu khỉnh tội nghiệp, ai cũng rủ lòng thương cảm. Từ ngày có con nuôi, gia đình tôi vui vẻ nhộn nhịp hẳn, ai cũng như được tiếp thêm sức mạnh. Cháu bé ngoan ngoãn, vâng lời, dễ được mọi người yêu mến, vậy rồi ai cũng bị vui lây.
Video đang HOT
Vợ tôi về xin phép gia đình hai họ, cho cháu được về với gia đình hai bên, nhìn đứa trẻ kháu khỉnh tội nghiệp, ai cũng rủ lòng thương cảm. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi chăm cháu bé như con mình, hết lòng chăm sóc nâng niu, không ngại một điều gì cả. Nhưng mà, có một điều lạ, cháu bé lớn lên ngày càng có nét giống nhà ngoại, khiến tôi không sao hiểu được. Từ ngày nhận cháu về nuôi, anh trai vợ tôi tuần nào cũng ghé chơi nhà, tuần nào cũng mua quà cho cháu. Ban đầu thì tôi không để ý, càng về sau này lại càng thấy vô lí mà không biết nói cùng ai.
Rồi một lần, lúc nửa đêm đang ngủ, tôi bị đánh thức bởi tiếng khóc nấc vọng lên từ dưới nhà. Mở mắt dậy thì không thấy vợ đâu, chạy qua phòng con thì thấy cháu vẫn đang ngủ, tôi lần xuống nhà để tìm hiểu rõ sự tình. Ánh đèn nhà vệ sinh hiu hắt, vợ tôi ngồi bệt cuống sàn nhà tắm, quên cả khóa cửa phòng vệ sinh, tay ôm điện thoại và khóc nấc lên. Vợ nói qua điện thoại:
- Không, anh không được đưa con em đi đâu cả. Nó là con em, đâu còn là con anh nữa. Anh bỏ nó rồi sao giờ còn đòi lại?
Vợ tôi chăm cháu bé như con mình, hết lòng chăm sóc nâng niu, không ngại một điều gì cả. (Ảnh minh họa)
Tôi nghe vậy, tim đập thình thịch, nín cả thở để nghe rõ hơn câu chuyện của vợ mình. Vợ lại tiếp tục nói:
- Không, anh đã không nhận con từ lúc nó sinh ra, giờ chị Thơm và các cháu đều không biết chuyện, anh mang con về chỉ khiến nó khổ, em không muốn như thế. Nó là con em, có pháp luật chứng giám em nhận nuôi con, anh không có quyền cướp con của em!
Nghe đến đây, tôi lờ mờ đoán ra câu chuyện. Chị Thơm là chị dâu của vợ tôi, tức là vợ của anh vợ. Chả trách, tuần nào ông ấy cũng sang nhà tôi chơi với cháu và mua quà, giờ còn muốn cướp con của vợ chồng tôi ư? Ông ấy đang nghĩ gì vậy, con đã bỏ đi rồi, sao còn muốn đòi lại con từ tay chúng tôi nữa?
Tôi sợ vợ mình đau lòng, yên lặng quay người đi lên lầu và giả vờ ngủ, vậy nhưng trong lòng như có hàng nghìn hòn đá đè nặng. Giờ tôi phải làm gì đây, còn vợ tôi, làm sao có thể chịu ai cướp mất con của cô ấy. Ai có cao kiến gì giúp tôi với, tôi sắp mất con rồi.
Theo Một Thế Giới
Số điện thoại không lưu tên đã lật tẩy màn kịch hoàn hảo của chồng
Sự trở về của Minh khiến Hà tỉnh giấc, đã cố gắng nhưng vẫn không thể nào trở lại giấc ngủ. Hà đang định trở dậy thì điện thoại của Minh sáng màn hình.
Ảnh minh hoạ: Internet
Từ ngày kết hôn đến giờ, đi đâu Hà cũng không thể ngớt những lời khen ngợi dành cho Minh. Về chung sống với nhau tới nay cũng đã được 3 năm rồi mà tình cảm vợ chồng chưa từng xuất hiện một vết rạn. Tất cả cũng là nhờ Minh. Minh không chỉ giỏi kiếm tiền mà còn rất biết cách yêu thương, chiều chuộng Hà.
Nhìn các bà vợ khác khi lấy được chồng tài giỏi phải tìm hết cách này cách nọ để giữ chồng, Hà mới càng thấy mình may mắn. Minh nổi tiếng là người chung tình, điều này không chỉ Hà mà cả bạn bè ai cũng rõ. Công ty có biết bao nhiêu cô xinh đẹp, trẻ trung vậy mà có cô nào làm Minh ngoái lại nhìn dù chỉ một lần đâu. Tan làm là Minh về nhà ngay với Hà, không la cà quán xá, nhậu nhẹt bao giờ. Giúp đỡ Hà công việc gia đình cho dù có bận rộn đến mấy. Minh không phải chồng "vàng 10" thì là gì nữa.
Rồi một ngày nọ, người ta đồn đến tai Hà là Minh đang cặp kè với một cô mới vào làm ở công ty. Chuyện đấy chỉ có trời tin chứ Hà không bao giờ tin. Nhưng không có lửa thì làm sao có khói được. Hà lại vốn thẳng tính, có chuyện khó chịu trong lòng không bao giờ giữ lại nên Hà đã thẳng thừng hỏi Minh. Nghe xong, Minh cười phá lên, gọi điện ngay cho cô gái mà Hà đang nghi ngờ là cặp kè với Minh. Sau một hồi nói chuyện, Hà tắt điện thoại, trả lại cho Minh rồi nói với Minh lời xin lỗi.
Thì ra cô gái đó chính là cô bạn thân hồi đại học của Minh, mới chuyển công tác về công ty Minh. Đã từng có thời gian quen biết trước đó nên việc hai người thân thiết với nhau hơn so với những đồng nghiệp khác là chuyện quá bình thường rồi. Sau lần nói chuyện điện thoại đó, Hà cũng trở nên thân thiết với cô bạn thân đại học của Minh hơn. Vân, cô bạn của Minh có cách nói chuyện dễ gần, vui vẻ nên Hà càng tiếp xúc càng thêm quý mến. Một tháng sau, Hà và Vân trở thành chị em tri kỉ. Có chuyện gì, cả hai cũng kể cho nhau nghe. Thậm chí, Vân còn tình nguyện làm người thông tin cho Hà, theo dõi Minh ở công ty, nếu Minh mà léng phéng với cô nào, Vân sẽ thẳng tay ngăn chặn, trừng trị giúp Hà. Hà cứ ngỡ mình đã có thêm được một người bạn tốt, ai ngờ...
Tối đó, sau khi nhận điện thoại, Minh hốt hoảng lao nhanh ra ngoài với lý do bạn mình bị tai nạn. Vốn tin Minh nên Hà cũng không thắc mắc nhiều mà chỉ nhắc nhở Minh đi cẩn thận. Ở nhà buồn chán, Hà gọi điện thoại cho Vân thì lại thuê bao. Đúng lúc cần tâm sự thì lại không có ai bên cạnh. Hà mang theo cục tức trong lòng vào giấc ngủ. Nửa đêm hôm đó Minh mới về trong bộ dạng phờ phạc. Sự trở về của Minh khiến Hà tỉnh giấc, đã cố gắng nhưng vẫn không thể nào trở lại giấc ngủ. Hà đang định trở dậy thì điện thoại của Minh sáng màn hình.
Số điện thoại không lưu tên nhưng lại nhắn cảm ơn tới Minh. Lời cảm ơn thông thường thì không có gì đáng nói, chỉ có điều, số điện thoại không lưu tên kia, Vân đã từng một lần gọi cho Hà. Trí nhớ của Hà rất tốt, mà số điện thoại này cũng dễ nhớ nên Hà không thể nhầm được. Chột dạ, Hà tìm vào nhật kí cuộc gọi thì chết sững khi phát hiện ra lý do Minh rời khỏi nhà vào tối nay do nhận được cuộc gọi của Vân. Chuyện đang xảy ra khiến Hà cảm thấy mông lung, hoang mang quá. Rồi Hà quyết định làm chuyện đó để giải đáp thắc mắc của mình.
Hà lén thuê người theo dõi Vân. Thì ra tối hôm Minh rời khỏi nhà không phải là do bạn mình bị tai nạn giao thông mà là do Vân bị sốt, Minh vội vàng đến chăm sóc cho nhân tình của mình mà thôi. Vậy mà trong suốt thời gian qua, Hà đã bị Minh qua mặt bằng màn kịch bạn thân quá ư hoàn hảo. Đúng là thông minh cả đời mà vẫn sơ xảy trong phút quan trọng. Nở nụ cười chua chát, Hà nghĩ đến lá đơn ly hôn và tương lai của mình.
Theo Một thế giới
Nửa đêm tỉnh giấc, tôi chết sững nghe được cuộc nói chuyện của chồng và em dâu Mắt nhắm mắt mở xuống tầng 1 đi vệ sinh, vừa bước gần tới nhà vệ sinh thì tôi sững người nghe thấy tiếng thì thầm to nhỏ của chồng và thím Hường. Vừa đi du lịch về, cả nhà đều mệt lử ai nấy cũng trốn bữa cơm tối lên giường nằm ngay. Phận con dâu như tôi và thím Hường dù...