Nửa đêm tỉnh giấc, tôi sốc khi nhìn thấy chồng đang…
Không biết giờ này mà chồng còn làm gì trước máy tính nữa, công việc của anh bận đến thế sao? Tôi lò dò ngồi dậy rồi ngó nghiêng, chồng tôi vẫn say sưa mà không biết vợ đang nhìn. Lúc ngó vào cái màn hình thì tôi sốc luôn, thì ra anh đang…
“Chán chồng lắm, đàn ông gì mà chưa đến chợ đã hết tiền”. (Ảnh minh hoạ)
Ngay đêm tân hôn tôi phát hiện ra chồng mình hơi yếu cái “khoản ấy”. Lúc đầu tôi nghĩ có thể do vợ chồng chưa quen, chưa có nhiều kinh nghiệm nên chưa thể hoà hợp. Dần dần về sau chắc chắn sẽ cải thiện hơn.
Thế nhưng hai tháng sau hôn nhân, tôi vẫn chưa một lần được khoái cảm thực sự từ chồng. Chồng tôi cũng nhận ra điều này, đã cố gắng nhưng tình trạng vẫn chưa có gì thay đổi. Anh lúc nào cũng “xuất quân” trước khi tôi có được cảm hứng trọn vẹn.
Nhiều lần như thế tôi đâm ra ấm ức, rồi buột miệng buông lời khó chịu: “Chán chồng lắm, đàn ông gì mà chưa đến chợ đã hết tiền”. Chồng tôi tỏ rõ sự buồn bã trên nét mặt. Tự nhiên tôi thấy hối hận vô cùng. May anh là người hiền lành, yêu vợ nên chẳng có phản ứng gì, chứ gặp ông chồng cục súc chắc là hôm ấy tôi đã ăn mấy cái tát vì tội chán chồng rồi.
Tôi đã nghĩ chắc chắn mình phải bằng lòng với cuộc sống này, dù chồng có hơi yếu bản lĩnh đàn ông một chút nhưng mà bù lại anh rất tốt. Việc con cái chắc chắn cũng chẳng có gì ảnh hưởng. Thế nên tôi bắt đầu học cách quen dần, không còn khó chịu với chồng nữa.
Và rồi ông trời đã mang niềm vui đến với vợ chồng tôi khi tôi biết tin mình có thai. Trước đây, trong chuyện vợ chồng tôi luôn chủ động nhưng từ khi có thai, nhu cầu này của tôi giảm hẳn. Tôi cũng chẳng cằn nhằn hay trách móc anh như ngày trước nữa.
Gần đây tôi thấy chồng hay thức khuya ngồi máy tính lắm, tôi giục chồng đi ngủ thì anh bảo anh phải cố gắng làm cho xong. Nghĩ chồng vất vả vì vợ con nên tôi thương anh lắm.
Một đêm đang ngủ tôi chợt tỉnh giấc giữa chừng vì buồn đi vệ sinh. Mở mắt ra tôi thấy chồng vẫn đang ngồi trước màn hình máy tính. Không biết giờ này mà chồng còn làm gì trước máy tính nữa, công việc của anh bận đến thế sao? Tôi lò dò ngồi dậy rồi ngó nghiêng, chồng tôi vẫn say sưa mà không biết vợ đang nhìn.
Video đang HOT
Lúc ngó vào cái màn hình thì tôi sốc luôn, thì ra anh đang xem “cảnh nóng”. Lúc ấy tôi giận sôi người, cứ thế mắng sa sả cho chồng một trận: “Tôi tưởng anh làm việc ai ngờ anh lại thức xem mấy cái thể loại vớ vẩn này. Anh có bị làm sao không đấy. Đàn ông tử tế chẳng ai như thế đâu”.
Anh chẳng nói chẳng rằng tắt máy tính đi ngủ khiến tôi càng thêm ấm ức. Không biết chồng tôi đang có mưu đồ gì giấu diếm vợ đây. Ngày hôm sau thấy chồng, tôi vẫn chưa kìm được cơn giận:
- Không biết có ai khổ như tôi không. Vợ có bầu chồng lại sinh hư hỏng. Vừa mới nhịn được vài bữa, đã không chịu được rồi. Mai này vợ bụng to chắc anh lại kiếm gái đi chơi không biết chừng.
- Cô có im đi không, cứ ở đấy mà gào lên. Rồi có ngày tôi cũng phải đi gái cho cô hết chê.
- Anh dám.
Chúng tôi chính thức chiến tranh lạnh với nhau. Tôi cũng giận chồng, hai đứa đều ương ngạnh, chẳng ai chịu làm lành. Đã một tuần nay tối nào chồng tôi cũng ôm chăn ra ngoài ngủ sáng dậy đi làm luôn.
Đêm hôm trước trời trở lạnh, thương chồng chỉ có cái chăn mỏng, dù vẫn còn giận anh lắm nhưng tôi cố nén lại mang chăn ra ngoài đắp cho chồng. Nhưng khi ra đến nơi, tôi chẳng thấy chồng đâu cả. Tìm quanh nhà cũng không thấy anh đâu. Điện thoại anh để ở nhà. Tôi lo lắng trở về phòng nằm đợi chồng. 1 tiếng sau tôi nghe thấy có tiếng lạch cạch mở cửa, chắc là anh về.
Nhưng khi ra đến nơi, tôi chẳng thấy chồng đâu cả. (Ảnh minh hoạ)
Tôi cứ nằm như thế thêm một lúc rồi ngó ra nhà ngoài, đúng là anh đã về và đang ngủ. Chồng tôi không hay biết việc anh biết mất giữa đêm đã bị tôi phát hiện nên ngủ ngon lành.
Cả đêm ấy tôi trằn trọc không ngủ nổi. Lòng hoài nghi, không biết chồng đi đâu làm gì. Hay là anh ra ngoài đi gái? Tôi điên vô cùng.
Ngày hôm sau tôi lại theo dõi chồng, nhưng lần này giờ đi của anh muộn hơn, khi trời đã về sáng. Tôi cũng không biết anh về lúc nào vì tôi mệt quá ngủ thiếp đi.
Đúng là anh có gái thật rồi. Chỉ có đi gái thì mới lén lút như thế thôi. Tôi đang nghén ngẩm giờ lại thêm cái việc này khiến tôi chịu không nổi, đầu óc lúc nào cũng muốn nổ tung.
Sáng ra tôi nói bóng gió với chồng:
- Dạo này ngủ một mình chắc khó chịu lắm nhỉ?
- Chả sao cả, khó chịu thì tìm chỗ giải quyết.
Cái giọng điệu của anh càng như chứng minh cho suy luận của tôi là đúng.
Tôi định đi theo chồng một hôm để bắt tận tay day tận trán nhưng mà sợ đêm hôm lại ảnh hưởng đến con. Nhưng cứ để thế này tôi cũng không thể nào sống yên được. Bây giờ tôi đang rối tung chưa biết xử trí thế nào, mọi người có thể cho tôi lời khuyên để tôi có phương hướng xử lý đúng đắn nhất được không?
Theo blogtamsu
Nếu yêu em, xin hãy yêu cả những gì em "đã mất"
Em không biết mình nên làm gì, nên đối diện với anh ấy như nào, bắt đầu ra sao. Nói sự thật hay đi "vá" lại những gì em đã mất...
ảnh minh họa
Em năm nay 25 tuổi, đã từng yêu và xảy ra chuyện quan hệ trước hôn nhân. Sau đó, em ốm và rất xanh xao. Em cứ nghĩ mình bị ốm như các lần khác. Em đi tiêm và uống thuốc rất nhiều nhưng không khỏi. Khi đi khám, em mới biết mình có thai và những thuốc em uống, tiêm có hại cho con nên em quyết định bỏ con của mình.
Người yêu em là một người đàn ông lăng nhăng. Anh ấy đã có con với người con gái khác ở gần nơi anh ấy làm việc. Anh ấy kết hôn với người con gái đó, bỏ lại em phía sau lưng. Em đã mất 2 năm không dám yêu một ai và mất hết niềm tin với đàn ông. Em luôn sống trong lo sợ, cảm thấy tội lỗi khi bỏ đi giọt máu của mình và ám ảnh chuyện xảy ra với người yêu cũ vì em xác định chỉ dành sự trong trắng cho chồng của mình.
Bao nhiêu cố gắng và niềm tin của em đã bị phản bội, và rất khó để em có thể yêu thêm một ai nữa. Em đã cố gắng để mở lòng mình sau những tổn thương và nỗi đau em phải trải qua, gạt bỏ quá khứ để yêu thêm một lần nữa. Và thật sự em không muốn mất đi tình yêu lần nữa.
Em đang yêu một anh và chúng em xác định sẽ tiến tới hôn nhân. Em và người yêu quen nhau được 7 năm rồi. Đợt đầu tiên khi quen nhau, anh ấy cũng muốn em là người yêu của anh ấy, nhưng lúc đó em chưa nghĩ tới chuyện tình yêu nên từ chối. Sau đó, chúng em vẫn nói chuyện, giữ liên lạc với nhau như những người bạn, nhưng mật độ thưa dần và có cả khoảng thời gian khá dài hai đứa không liên lạc.
Một năm gần đây chúng em có liên lạc lại. Khi yêu nhau, anh ấy luôn giữ gìn cho em, dù nằm bên nhau nhưng cũng chỉ ôm em thôi. Anh ấy luôn cố gắng kiềm chế bản thân mình, cũng chưa bao giờ hỏi quá khứ em đã yêu ai hay như nào chưa.
Anh ấy nói với em rằng, trước khi kết hôn 1 tháng, anh ấy muốn em là của anh ấy, dành hết cho anh ấy. Em có nói với anh ấy là, tại sao không để tới đêm tân hôn. Nhưng anh ấy nói không thích như vậy, phải kiểm tra vợ trước khi cưới.
Em có nói với anh ấy rằng, anh hãy kiểm tra các cô gái xung quanh xem ai đủ tiêu chuẩn mong muốn thì hãy lấy làm vợ. Anh ấy nói không thích, anh chỉ yêu vợ anh nên anh muốn như vậy, kiểm tra vợ thôi, còn những người kia anh không yêu, anh không thích.
Nghe anh nói như vậy có lẽ anh rất quan tâm tới "trinh tiết" của người phụ nữ. Thật sự thì anh ấy yêu em và luôn tôn trọng em. Giờ em không biết phải đối diện và nói với anh ấy như nào cả. Em rất yêu anh ấy và không muốn mất anh ấy.
Em thật sự rất băn khoăn, không biết có nên nói cho anh ấy biết về quá khứ của em không? Em sợ rằng nếu nói ra sự thật chúng em sẽ chấm dứt luôn tại đây. Thật sự bây giờ em rất hoang mang và lo lắng. Em không biết mình nên làm gì, nên đối diện với anh ấy như nào, bắt đầu ra sao. Nói sự thật hay đi vá lại những gì em đã mất..........Em thật sự cần lời khuyên!
Theo blogtamsu
Phân vân vì không biết đâu là bố của con Tôi đã rơi vào vòng tay những người đàn ông lúc nào không hay nữa... biết rằng họ đi ăn nhậu cùng tôi, và tới khuya đã cùng tôi vào nhà nghỉ làm chuyện ấy... Biết rằng khi kể tâm sự của mình ra đây thì tôi sẽ bị mọi người ném đá... nhưng đứng trước hoàn cảnh này tôi không thể làm...