Nửa đêm tỉnh giấc phát hiện người nằm bên cạnh mình không phải là chồng
Khoảng 3 giờ sáng, tôi tỉnh giấc dậy. Thấy chồng vẫn còn nằm sấp nên lay anh nằm trở lại cho dễ thở. Thế nhưng khi lật người chồng trở lại, nhìn thấy mặt người đàn ông đó không phải là chồng mình, tôi hoảng hốt không thốt nên lời
Tôi và Thành kết hôn sau 6 năm yêu nhau mặn nồng. Yêu nhau từ khi còn học đại học, đến lúc ra trường vài năm mới đi đến đám cưới.
Từng yêu rồi giận và chia tay nhiều lần nhưng rồi cả hai vẫn đến với nhau mà không dứt ra được nhờ cậu em trai của chồng – cũng là bạn học cấp 3 của tôi.
Sau khi lấy nhau, tôi và chồng đều trở lại Hà Nội làm việc. Anh ấy làm cho một cơ quan nhà nước còn tôi làm ngân hàng. Thu nhập chưa được khấm khá nên hai đứa vẫn đang thuê một căn phòng trọ nho nhỏ gần chỗ tôi làm việc. Bố mẹ chồng đang có ý định bán đất ở quê rồi cho chúng tôi mua một căn hộ chung cư giá rẻ ở Hà Nội. Vì tôi làm ngân hàng nên có thể dễ dàng làm thủ tục vay vốn để mua hơn. Chính vì vậy mà hai đứa cố tằn tiện ở trong một căn phòng nho nhỏ để tiết kiệm dành tiền đến lúc mua nhà.
Tết năm nay, sau khi xong xuôi công việc, hai đứa bắt xe về quê để đón Tết cùng gia đình. Về đến nhà, em trai chồng tôi đã cười tươi chạy ra mang đồ cho chị dâu lên phòng. Mẹ chồng tôi thấy thế cười mắng: “Gớm thấy chị dâu về mà mày còn vui hơn cả đón mẹ đi chợ ấy nhỉ. Hai đứa chúng mày hồi trước học cùng lớp suốt ngày chí chóe chửi nhau mà giờ thân nhau ghê”.
Tôi mừng lắm vì cái Tết đầu tiên ở nhà chồng đã có đứa bạn thân hồi cấp 3 hỗ trợ và có mẹ chồng tâm lý như vậy. Hai ngày 28, 29 Tết, tôi với mẹ chồng chuẩn bị đồ ăn và gói bánh chưng. Bố chồng, chồng tôi và cậu em chồng cứ chạy đi chạy lại mang phụ kiện cho tôi và mẹ gói bánh. Không khí vui nhộn, rôm rả vô cùng khi cả nhà cùng nhau gói bánh.
Đến lúc nấu bánh chưng, chồng tôi kêu mệt nên tắm rửa, ăn uống xong lên phòng ngủ. Bố mẹ ngồi xem tivi nói chuyện, còn tôi và cậu em chồng thay nhau trông nồi bánh. Hễ cứ tôi xuống là cậu em nấn ná ngồi nói chuyện ôn lại kỷ niệm thời cấp 3, vui đến độ tôi quên luôn cả giờ đi ngủ.
Video đang HOT
12 giờ đêm, mẹ chồng phải nhắc nhở, tôi mới nhớ ra chạy lên phòng đi ngủ. Lúc đó, chồng tôi đã ngủ được mấy giấc rồi.
Đêm giao thừa, tôi cùng mẹ chồng đồ xôi và luộc gà làm mâm cúng. Sau khi xem pháo hoa, cả nhà dọn mâm cúng ra ăn và uống bia mừng năm mới. Lúc đó, có mấy người bạn của chồng tôi đến chơi nên cả nhà quây quần ăn uống, hò dô vui lắm. Tôi sau khi uống hai cốc bia thấy chếnh choáng nên đi dọn phòng để nghỉ trước.
Em chồng và chồng tôi vẫn mải mê tiếp bạn dưới tầng. Sau khi dọn dẹp, sửa soạn dưới bếp xong, tôi lên phòng nằm nghỉ. Khi bước vào, phòng tối lại hơi chếnh choáng men bia nên thấy chồng nằm sấp ngủ, tôi cũng mệt quá không còn sức lay anh dậy trở mình nằm ngủ nữa.
Khoảng 3 giờ sáng, tôi tỉnh giấc dậy. Thấy chồng vẫn còn nằm sấp nên lay anh nằm trở lại cho dễ thở. Thế nhưng khi lật người chồng trở lại, nhìn thấy mặt người đàn ông đó không phải là chồng mình, tôi hoảng hốt không thốt nên lời.
Đúng lúc đó thì bóng đèn bật sáng, chồng tôi ở đâu về. 6 con mắt đứng như trời trồng nhìn nhau không thốt lên lời. Rồi chồng tôi giải thích. Đêm qua Hoàng, cậu em chồng uống say quá nên chồng tôi dìu cậu ta lên phòng đi ngủ. Vì anh cũng chếnh choáng nên khi dìu em đi qua phòng chúng tôi, mấy anh bạn chồng nằm nghỉ. Đúng lúc đó thì mấy người bạn anh gọi đi hái lộc nên chồng tôi đi luôn. Anh cứ nghĩ chỉ đi mấy chục phút rồi về nhưng không ngờ, mấy anh bạn lại rủ rê đi uống nước nữa nên mãi gần sáng chồng tôi mới về.
Từ đó đến nay, cứ nhìn thấy cậu bạn học là tôi xấu hổ chỉ muốn trốn đi cho nhanh. Chồng tôi cũng có vẻ áy náy sau vụ việc tối hôm ấy.
May mà tôi mới chỉ ôm cậu em – bạn học chứ chưa xảy ra chuyện gì vượt quá giới hạn nếu không thì chẳng biết che mặt đi đâu. Vậy mà lúc ôm cậu em- cậu ta rõ ràng biết tôi mà vẫn không động tĩnh gì. Lúc lật người dậy còn mở tròn mắt ra nhìn. Tôi phải làm sao đây để quên đi chuyện tày đình này và có thể quay lại cuộc sống vui vẻ như trước đây? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
Theo nguoi dua tin
Tôi đã đệ đơn li dị với chồng khi thấy cảnh tượng ấy
Vậy mà hôm nay, khi tôi vừa vặn nắm cửa, cánh cửa đã bật ra. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng. Chồng tôi đang.....
Tôi đã từng sống đau khổ đến mức chết đi sống lại với chồng mình. Nhưng bù lại, tôi lại có một người mẹ chồng hết mực yêu thương, quý trọng tôi, dù tôi và con trai bà đã ly hôn được 3 năm.
Tôi lấy chồng từ năm 24 tuổi, ngay khi tốt nghiệp đại học. Cũng chẳng phải yêu đương sâu sắc gì, vì đến tận gần ngày cưới tôi mới biết mặt chồng. Nhưng tôi lại biết bố mẹ chồng từ rất lâu rồi. Vì họ là bạn thân của bố mẹ tôi, tôi từng gặp nhiều lần, chỉ có con trai họ đi học xa nên chưa từng gặp lần nào. Trước kia, bác gái vẫn thường trêu tôi rằng lớn lên thì làm con dâu bác. Tôi chỉ cười ngượng ngùng không dám đáp. Vậy mà sau này, bác đã trở thành mẹ chồng tôi thật.
Ban đầu tôi không có ý định cưới anh, nhưng dưới tác động của mọi người, đặc biệt là chị họ tôi, dần tôi cũng bị lung lay. Mọi người đều nói chồng tôi hiền lành, chỉ biết học hành, lo tương lai sự nghiệp chứ không chơi bời gì. Bên cạnh đó, có bố mẹ chồng thân thiết như vậy, mẹ chồng thì tâm lý, lấy về không sợ nỗi khổ làm dâu, không phải cô gái nào cũng có diễm phúc ấy. Vì thế mà tôi thuận theo.
Ngày chồng đến chở tôi đi thử váy cưới, tôi vẫn không thể tin được số phận mình lại may mắn đến thế. Anh có vẻ ngoài lịch thiệp, cư xử ga lăng và đi chiếc ô tô bóng bẩy, đắt tiền. Tôi vẫn nhớ mãi lúc anh mở cửa ô tô cho tôi bước lên xe, xung quanh là những đôi mắt ngưỡng mộ như thế nào.
Thế nhưng, suốt cả buổi thử váy, anh chẳng nhìn tôi lấy một lần. Anh cứ ngồi im lặng, nhìn xa xăm. Vì ngại nên tôi cũng không dám hỏi han gì anh, cứ thử xong váy mẹ chồng đã đặt may trước rồi chúng tôi lại về. Anh không nói chuyện, không mở miệng lấy một lần. Nhưng tôi biết, tôi đã yêu anh mất rồi.
Sau này, đêm tân hôn tôi mới biết anh đã có người yêu ở nước ngoài nhưng bị bố mẹ anh ngăn cản. Họ bắt anh lấy tôi chứ anh không hề yêu tôi. Đêm tân hôn, tôi khóc tức tưởi trước những thú nhận của chồng. Còn anh cũng nằm yên, quay lưng lại tôi mà thở dài não nề.
Chúng tôi sống như cái bóng với nhau suốt nửa năm sau đó. Chồng tôi bề ngoài vẫn dịu dàng, ân cần chăm sóc tôi. Điều này khiến người ngoài, kể cả bố mẹ chồng đều tưởng chúng tôi sống hạnh phúc lắm. Nhưng sau đó, khi cánh cửa phòng ngủ khép lại, anh trở về là chính anh: Lạnh lùng, buồn bã. Anh hay lấy những tấm hình hai người chụp chung ra coi rồi suy nghĩ mông lung. Tôi đau đớn vô cùng trước những thái độ và hành động đó của chồng.
Nhiều lần tôi trách móc thì anh im lặng hoặc bỏ đi. Vì không muốn bố mẹ chồng biết chuyện nên tôi phải cố gắng chịu đựng. Cả ngày anh đi làm, nhưng chiều về là vào phòng làm việc đóng kín cửa, chỉ đến khi tôi gọi xuống ăn cơm anh mới có xuống. Ăn xong rồi, dù bố mẹ chồng gợi ý bảo hai vợ chồng đi chơi, anh vẫn lấy cớ công việc để lẩn tránh.
Ngày Valentine, mẹ chồng mắng anh vô tâm với vợ, bắt anh phải đưa tôi đi mua sắm. Anh đưa tôi đi mà mặt mày nhăn nhó, khó chịu. Không khí cuộc đi chơi ngột ngạt, bực bội đến mức tôi phải kêu anh lái xe về. Đêm đó, tôi khóc cạn nước mắt khi nghe anh gọi điện nói với người cũ: "Anh chỉ yêu và muốn đưa em đi chơi. Valentine không có em bên cạnh, đối với anh là một nỗi đau lớn khó lấp được".
Suốt nửa năm, tôi chịu đựng với hi vọng có ngày chồng thay đổi. Tôi luôn tin rằng nếu tôi thật lòng yêu anh, sống tốt với gia đình anh thì anh sẽ yêu tôi. Dù sao, người ở chung nhà, ăn chung mâm, ngủ chung giường với anh là tôi chứ không phải người cũ. Nhưng rồi, một chuyện xảy ra khiến tôi chao đảo niềm tin.
Hôm qua, sau khi nấu ăn xong, tôi lên gọi anh xuống ăn cơm. Thông thường, tôi phải đứng ngoài gõ cửa thật lâu anh mới bước ra mở cửa. Vậy mà hôm nay, khi tôi vừa vặn nắm cửa, cánh cửa đã bật ra. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng. Chồng tôi đang nói chuyện qua video với người cũ. Anh đang "tự xử" ngay trước mặt người yêu cũ như thể đang ân ái với cô ta. Thấy tôi, anh cũng bàng hoàng không kém, vội vã kéo quần lên.
Ngay hôm sau, tôi đệ đơn li hôn trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Để mọi chuyện rõ ràng, tôi đã kể hết mọi chuyện cho mẹ chồng nghe. Bà chết lặng khi thấy tôi chìm trong nước mắt, và càng kinh ngạc hơn khi biết tôi vẫn là gái trinh. Nửa năm chung giường, anh chưa từng đụng vào người tôi một lần. Mẹ chồng tôi ôm lấy tôi mà khóc. Bà van xin tôi nghĩ lại vì bà rất thương tôi. Bà hứa sẽ làm đủ mọi cách để con trai bà quên đi người yêu cũ.
Tôi vẫn còn yêu chồng rất nhiều. Nhưng tôi biết không dễ gì anh quên được người cũ. Cảnh tượng hôm bữa cũng khiến tôi bị ám ảnh rất nhiều. Tôi nên làm gì bây giờ?
Theo tri thuc tre
Tỉnh giấc tôi choáng váng khi thấy ô sin không mảnh vải che thân còn chồng thì đang la oai oái Nhìn vào căn phòng kia tiếng kêu rên của chồng và chị ta lại to hơn như đập thẳng vào tai tôi để trêu ngươi. Chồng vồ vập, âu yếm chị ta như bị bỏ đói bao ngày. Gia đình tôi vừa ở quê lên thành phố sau chuyến nghỉ Tết dài ngày. Nhà cửa cũng khá bừa bộn vì hơn tuần trời...