Nửa đêm thấy vợ lén ra ngoài, chồng âm thầm dõi theo để rồi kinh hoàng khi thấy điều ấy
Người ta sinh xong thì béo lên, còn vợ tôi ngày càng gầy. Tôi cứ nghĩ do vợ giảm cân quá đà, ai ngờ cô ấy gầy rộc như vậy là vì lao lực quá.
Có lẽ tôi phải nhìn lại một lần nữa, để biết trong thời gian qua, tôi đã sai như thế nào. Khi ra ngoài xã hội, tôi được mọi người tôn trọng. Họ nói tôi là người đàn ông kiểu mẫu, có sự nghiệp ổn định, gia đình hạnh phúc. Tôi cũng từng lầm tưởng như vậy, để đến bây giờ mới nhận ra sự tồi tệ của mình.
Là một trưởng phòng xây dựng, tôi bận trăm công nghìn việc. Nhiều khi đến giờ tan làm, mọi người đều đã ra về nhưng tôi vẫn phải nán lại để nghiệm thu công trình, rà soát một lượt mới được rời công trường. Làm công việc này, tôi cũng có áp lực lắm. Áp lực về chất lượng với khách hàng, cả tiến độ với cấp trên. Vì thế nên ngày nào về nhà, tôi cũng muốn được nghỉ ngơi để lấy lại sức.
Trước khi vợ sinh con, cô ấy vẫn luôn giúp tôi làm hết mọi việc trong nhà. Nhưng kể từ khi con chào đời, vợ tôi không còn chăm chút nhà cửa như trước. Đồ đạc cô ấy vứt lung tung, về đến nhà, đi đâu cũng thấy khăn sữa của con. Tôi nói thì vợ khóc và bảo tôi không hiểu được nỗi khổ chăm con mọn.
Người ta sinh xong thì béo lên, còn vợ tôi ngày càng gầy. Tôi cứ nghĩ do vợ giảm cân quá đà, ai ngờ cô ấy gầy rộc như vậy là vì lao lực quá.
Cả tháng nay, đêm nào tôi tỉnh dậy, tôi cũng không thấy vợ đâu. Nói thật lòng, tôi là người khá nhạy cảm trong chuyện vợ chồng. Nguyên nhân là trước đây, tôi đã từng bị bạn gái phản bội. Ám ảnh ấy biến tôi thành một người đa nghi. Đã vậy thời gian trước, tôi để ý thấy vợ vẫn còn liên lạc với người yêu cũ.
Video đang HOT
Không muốn bị phản bội thêm một lần nào nữa, tối qua, tôi quyết tâm tìm hiểu rốt cuộc vợ đi ra ngoài lúc nửa đêm để làm gì.
Đúng là phải thức trọn một đêm mới biết vợ tôi khổ như thế nào. 11 giờ hơn, con tôi dậy đòi bú. Vợ tôi không có sữa nên dậy lạch cạch pha sữa bình. Nhìn qua ánh đèn ngủ leo lét, thấy vợ tiều tụy, tôi định dậy giúp nhưng lại sợ bị lộ nên cố nằm im thêm một lúc. Ti sữa xong, con tôi no bụng nên ngủ tiếp. Còn vợ tôi cũng tranh thủ chợp mắt.
Hơn 1 giờ sáng, con tôi lại khóc ré lên. Như một phản xạ, vợ tôi bật dậy. Cô ấy bế con lên rồi nựng:
“Ngày nào cũng khóc đêm vậy con. Mình ra ngoài cho bố ngủ, mai bố còn đi làm nhé”.
Thế là vợ tôi bế con ra phòng khách. Hai mẹ con chơi với nhau suốt mấy tiếng đồng hồ. Lúc con ngủ say cũng là khi đồng hồ điểm 3 giờ sáng.
Nằm chưa kịp ấm chỗ, điện thoại vợ tôi lại reo lên, khi khi ấy mới là 5 giờ. Bình thường vợ tôi vẫn dậy nấu cơm cho chồng đi làm. Nhưng hôm nay, tôi ngăn cô ấy lại và nói tôi sẽ tự làm điều đó.
Đứng nấu cơm và nhớ đến những lần trách móc vợ vì nhà bừa bộn, nghi ngờ vợ ngoại tình, tôi bật khóc vì cảm thấy mình có lỗi quá. Có lẽ sau hôm nay, tôi sẽ phải tìm một người giúp việc để đỡ đần vợ. Bản thân tôi cũng cần nhìn lại mình để không phải ân hận thêm một lần nào nữa.
Nửa đêm, chị hàng xóm đập cửa rầm rầm, vợ chồng tôi vội vàng ra mở thì chết lặng khi thấy trang phục 'xuyên thấu' của cô ấy
Chẳng ngờ sự bình yên đó lại bị cô hàng xóm phá vỡ, làm cuộc sống của chúng tôi bị rối tung lên.
Vợ chồng tôi ngày trước thuê nhà ở trung tâm thành phố để tiện đi làm. Nhưng tính của chúng tôi không thích ồn ào, xô bồ nên khi tích góp được kha khá thì tìm một căn nhà hai tầng ở khu ngoại ô. Trước nhà có một khoảng sân rộng, sau nhà có một vườn rau nho nhỏ. Tôi và chồng cực kì thích không gian yên tĩnh, thoải mái này, mặc dù phải đi làm xa hơn nhiều.
Chẳng ngờ sự bình yên đó lại bị cô hàng xóm phá vỡ, làm cuộc sống của chúng tôi bị rối tung lên. Chuyện là cô ấy mua nhà cạnh nhà vợ chồng tôi, dù không to nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Nhưng sẽ chẳng có gì nếu cô ấy không sống một mình. Và từ khi chuyển đến đây, ngày nào cô ấy cũng kiếm cớ sang nhà tôi ít nhất là 2 3 lần. Có lúc thì cô ấy xin gia vị nấu ăn, có khi thì nói qua ngắm hoa, ra sau nhà tôi làm vườn cho khuây khỏa.
Mới đầu tôi cũng chẳng để bụng gì, chỉ nghĩ hàng xóm láng giềng thân thiết cũng tốt, có qua có lại thì sau này cũng nhờ vả nhau được. Nhưng cô hàng xóm càng ngày càng quá đáng, khiến tôi cảm thấy khó chịu vô cùng. Cô ấy không dừng lại ở việc mượn đồ, mà còn nhiều lần "mượn chồng" của tôi.
Cô ấy nhờ chồng tôi sửa cái cửa, thay bóng đèn hư, xem giúp cái ống nước... Thậm chí, có hôm chồng tôi ở bên nhà cô hàng xóm cả một buổi chiều, tối mịt về thì con cũng đã đi ngủ. Thấy vợ ghen tuông, giận dỗi thì chồng tôi lại trách tôi không hiểu chuyện, không tin tưởng anh ấy. Nhưng tôi có linh cảm của phụ nữ, thấy chồng và hàng xóm thân thiết như thế hỏi sao tôi không hoang mang, lo lắng? Huống hồ, mỗi lần xuất hiện trước mặt chồng tôi cô ấy còn mặc quần áo gợi cảm thế kia.
Chưa hết, đến một hôm khi giữa đêm khuya vợ chồng tôi đang ngủ thì nghe tiếng đập cửa liên tục không ngừng. Chúng tôi tưởng có chuyện gì nghiêm trọng, vội vội vàng vàng chạy ra mở cửa. Ai dè đứng trước cửa nhà tôi là cô hàng xóm đang mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng mỏng dài qua gối, lộ cả nội y đỏ rực bên trong.
Cô ấy như không để mắt tới tôi, giở điệu bộ làm nũng nhờ chồng tôi sang nhà xem đường dây tự dưng cúp điện. Cô ấy còn lý lẽ vì sợ tối nên mới vội sang đây nhờ giúp đỡ.
Phải nói lúc đó tôi "tăng xông" thật sự, như muốn phát hỏa. Ai đời nửa đêm lại chạy sang nhà người khác mà còn mặc đồ kiểu như thế? Nhưng dù tôi giận không cho chồng đi thì anh ấy vẫn kiểu: "Thôi hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau". Chẳng ngăn được, tôi đành đi cùng chồng để "canh chừng".
Tôi hậm hực không tả nổi, đã cố tìm nơi yên bình để ở mà giờ còn gặp cô hàng xóm thế này, tôi phải làm sao đây?
Giận chồng nên sang nhà bạn thân ngủ, nửa đêm lại thấy bóng anh dưới gầm giường nhà bạn khiến tôi kinh hoàng Sau một hồi khóc lóc, tôi tìm đến nhà cô bạn thân để ngủ nhờ nhưng nào ngờ chính đêm đó lại giúp tôi biết hết mọi bí mật. Tôi và chồng lấy nhau hơn 2 năm. Năm đầu tiên, chúng tôi quyết định chưa có con vì muốn tận hưởng thời gian vợ chồng son. Đến năm thứ hai, tôi muốn có...