Nửa đêm rình đọc trộm nhật ký của vợ
Tôi không nghĩ mình lại như 1 kẻ trộm trong chính nhà của mình chỉ vì tôi rình trộm cuốn nhật kí của vợ.
Tôi và Hạ vừa mới kết hôn được 1 năm, chúng tôi từng yêu nhau hơn 3 năm rồi mới cưới. Tôi biết Hạ có một cuốn nhật kí, thi thoảng em cầm đọc, nhưng tuyệt nhiên chưa một lần em cho tôi đọc cuốn nhật kí này.
Mỗi khi tôi sờ đến, em đều giật lại một cách rất tức giận, có lần vì giật cuốn nhật kí đến nỗi nó rách mất một góc của vài trang. Em tát tôi 1 cái rồi tức giận bỏ vào phòng, khóa cửa lại, đó là ngày đầu tiên chúng tôi vừa mới cưới. Vậy là đêm tân hôn em giận không cho tôi động vào người. Cũng từ hôm đó, tôi không còn thấy em cầm quyển sổ đó ra thêm một lần nào nữa.
Thời gian trôi đi, lao đầu vào công việc, cuộc sống, tôi đã quên mất việc em có cuốn nhật kí bí mật ngày nào. Tôi và em có một cuộc sống hòa thuận, vì còn trẻ nên chúng tôi chưa có ý định sẽ sinh con luôn. Vợ chồng mới cưới nên rất hòa thuận, em là một người phụ nữ đảm đang và tháo vát, vợ luôn lo chu toàn cho cả bên nội lẫn bên ngoại khiến tôi không phải phiền lòng gì. Thật sự tôi vô cùng hạnh phúc vì có được một người vợ tốt như em.
Nhìn những dòng chữ vợ viết trong cuốn nhật ký khiến tôi bật khóc. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cách đây 1 tuần, em báo với tôi rằng em đã có thai. Tôi hạnh phúc lắm khi mình sắp trở thành bố. Tối hôm đó, tôi ngủ mê man ngủ không sâu giấc có lẽ vì công việc dạo này căng thẳng quá, tôi lờ mờ mở mắt thì thấy vợ đang cầm cuốn nhật ký ấy rồi khóc. Tôi rất muốn dậy để ôm vợ, nhưng vẫn nhớ 1 lần phản ứng gay gắt của vợ khi động vào cuốn sổ nhỏ ấy nên tôi nằm yên, giả ngủ tiếp. Được 1 lúc, vợ dừng khóc, tôi nhìn thấy vợ cất quyển sổ cẩn thận rồi khóa ngăn tủ ấy lại, nhìn thấy chiếc chìa khóa đó, tôi mới đi ngủ, vợ lên giường nằm ôm tôi ngủ. Tôi vờ quay lại rồi ôm vợ vào lòng.
Đêm hôm sau, tôi nhất định phải tìm ra bí mật mà vợ giấu suốt bao năm qua. Nửa đêm, khi vợ ngủ say giấc, tôi mới lò dò dậy để mở tủ ấy, tôi nhìn thấy cuốn nhật ký, cầm nó ra rồi khóa lại như chưa có gì. Tôi cầm theo cuốn sổ đó đến phòng làm việc của mình, phòng khi vợ dậy tìm nên tôi khóa cửa lại.
Tôi ngồi xuống, lật từng trang nhật ký ra xem, từng dòng chữ lẫn với những lấm chấm nhỏ nhòe vết mực. Tôi chưa đọc nhưng đoán vợ đã khóc nhiều lắm khi đọc những trang nhật kí này.
Tôi mở đọc lần lượt từng trang một, tôi dừng lại ở trang giấy đó với dòng chữ “Ngày mất đời con gái”, vợ kể rằng bị một người anh của một cô bạn đến chơi đã cướp đi sự trong trắng của đời mình. Vợ đau đớn lắm, khi ấy cô chỉ mới 17 t.uổi, vẫn còn đang là một học sinh cuối cấp 3, vợ vẫn gồng mình lên để thi đỗ đại học, để rời khỏi mảnh đất đau đớn đó.
Rồi tôi lật tiếp những trang tiếp theo: “Ngày mẹ phải bỏ con” cô ấy đã có thai với kẻ l.àm n.hục mình, cái t.uổi 17 còn quá trẻ để có thể sinh đ.ứa b.é, cô quyết định bỏ con. Càng đọc từng trang nhật ký ấy, tôi càng đau đớn, chua xót, xót thương vợ. Tôi chưa từng được nghe vợ kể về chuyện này, có thể đó mãi là một nỗi đau, một vết sẹo dài trong cuộc đời không bao giờ có thể lành nổi trong tâm trí vợ.
Tôi bật khóc, lần đầu tiên trong đời tôi biết thương vợ, biết rằng vợ đã phải chịu khổ đến vậy. Trước khi cất lại cuốn nhật ký nhỏ, tôi viết vào đó một dòng dành cho vợ: “Kể từ ngày hôm nay, vợ sẽ là người phụ nữ hạnh phúc”. Tôi cất lại cuốn nhật ký nhỏ với bao đau thương ấy của vợ, tôi trở về giường ôm vợ ngủ. Tôi tin, bằng tình yêu thương của tôi, vợ sẽ cất dần nỗi đau ấy, sẽ không một lần nào khơi gợi nó nữa. Rồi ngày mai, tôi sẽ lại thấy nụ cười nở trên gương mặt của vợ chứ không phải là những giọt nước mắt.
Theo PNVN
Nửa đêm rình đọc trộm nhật ký của vợ rồi khóc tu tu
Tôi không nghĩ mình lại như 1 kẻ trộm trong chính nhà của mình chỉ vì tôi rình trộm cuốn nhật kí của vợ.
Tôi và Hạ vừa mới kết hôn được 1 năm, chúng tôi từng yêu nhau hơn 3 năm rồi mới cưới. Tôi biết Hạ có một cuốn nhật kí, thi thoảng em cầm đọc, nhưng tuyệt nhiên chưa một lần em cho tôi đọc cuốn nhật kí này.
Mỗi khi tôi sờ đến, em đều giật lại một cách rất tức giận, có lần vì giật cuốn nhật kí đến nỗi nó rách mất một góc của vài trang. Em tát tôi 1 cái rồi tức giận bỏ vào phòng, khóa cửa lại, đó là ngày đầu tiên chúng tôi vừa mới cưới. Vậy là đêm tân hôn em giận không cho tôi động vào người. Cũng từ hôm đó, tôi không còn thấy em cầm quyển sổ đó ra thêm một lần nào nữa.
Thời gian trôi đi, lao đầu vào công việc, cuộc sống, tôi đã quên mất việc em có cuốn nhật kí bí mật ngày nào. Tôi và em có một cuộc sống hòa thuận, vì còn trẻ nên chúng tôi chưa có ý định sẽ sinh con luôn. Vợ chồng mới cưới nên rất hòa thuận, em là một người phụ nữ đảm đang và tháo vát, vợ luôn lo chu toàn cho cả bên nội lẫn bên ngoại khiến tôi không phải phiền lòng gì. Thật sự tôi vô cùng hạnh phúc vì có được một người vợ tốt như em.
Nhìn những dòng chữ vợ viết trong cuốn nhật ký khiến tôi bật khóc. (Ảnh minh họa)
Cách đây 1 tuần, em báo với tôi rằng em đã có thai. Tôi hạnh phúc lắm khi mình sắp trở thành bố. Tối hôm đó, tôi ngủ mê man ngủ không sâu giấc có lẽ vì công việc dạo này căng thẳng quá, tôi lờ mờ mở mắt thì thấy vợ đang cầm cuốn nhật ký ấy rồi khóc. Tôi rất muốn dậy để ôm vợ, nhưng vẫn nhớ 1 lần phản ứng gay gắt của vợ khi động vào cuốn sổ nhỏ ấy nên tôi nằm yên, giả ngủ tiếp. Được 1 lúc, vợ dừng khóc, tôi nhìn thấy vợ cất quyển sổ cẩn thận rồi khóa ngăn tủ ấy lại, nhìn thấy chiếc chìa khóa đó, tôi mới đi ngủ, vợ lên giường nằm ôm tôi ngủ. Tôi vờ quay lại rồi ôm vợ vào lòng.
Đêm hôm sau, tôi nhất định phải tìm ra bí mật mà vợ giấu suốt bao năm qua. Nửa đêm, khi vợ ngủ say giấc, tôi mới lò dò dậy để mở tủ ấy, tôi nhìn thấy cuốn nhật ký, cầm nó ra rồi khóa lại như chưa có gì. Tôi cầm theo cuốn sổ đó đến phòng làm việc của mình, phòng khi vợ dậy tìm nên tôi khóa cửa lại.
Tôi ngồi xuống, lật từng trang nhật ký ra xem, từng dòng chữ lẫn với những lấm chấm nhỏ nhòe vết mực. Tôi chưa đọc nhưng đoán vợ đã khóc nhiều lắm khi đọc những trang nhật kí này.
Tôi mở đọc lần lượt từng trang một, tôi dừng lại ở trang giấy đó với dòng chữ "Ngày mất đời con gái", vợ kể rằng bị một người anh của một cô bạn đến chơi đã cướp đi sự trong trắng của đời mình. Vợ đau đớn lắm, khi ấy cô chỉ mới 17 t.uổi, vẫn còn đang là một học sinh cuối cấp 3, vợ vẫn gồng mình lên để thi đỗ đại học, để rời khỏi mảnh đất đau đớn đó.
Rồi tôi lật tiếp những trang tiếp theo: "Ngày mẹ phải bỏ con" cô ấy đã có thai với kẻ l.àm n.hục mình, cái t.uổi 17 còn quá trẻ để có thể sinh đ.ứa b.é, cô quyết định bỏ con. Càng đọc từng trang nhật ký ấy, tôi càng đau đớn, chua xót, xót thương vợ. Tôi chưa từng được nghe vợ kể về chuyện này, có thể đó mãi là một nỗi đau, một vết sẹo dài trong cuộc đời không bao giờ có thể lành nổi trong tâm trí vợ.
Tôi bật khóc, lần đầu tiên trong đời tôi biết thương vợ, biết rằng vợ đã phải chịu khổ đến vậy. Trước khi cất lại cuốn nhật ký nhỏ, tôi viết vào đó một dòng dành cho vợ: "Kể từ ngày hôm nay, vợ sẽ là người phụ nữ hạnh phúc". Tôi cất lại cuốn nhật ký nhỏ với bao đau thương ấy của vợ, tôi trở về giường ôm vợ ngủ. Tôi tin, bằng tình yêu thương của tôi, vợ sẽ cất dần nỗi đau ấy, sẽ không một lần nào khơi gợi nó nữa. Rồi ngày mai, tôi sẽ lại thấy nụ cười nở trên gương mặt của vợ chứ không phải là những giọt nước mắt.
Theo Một Thế Giới
Nửa đêm, tôi giật mình vì tiếng chuông tin nhắn của chồng, vừa mở ra thì c.hết điếng... Tôi vừa mở ra cũng là lúc chồng vùng dậy, chắc anh cũng vừa ý thức được việc mình làm... Ảnh minh hoạ Cảm giác nhìn thấy hình ảnh đó cứ ám ảnh tôi, mấy ngày nay tôi không tài nào quên đi được, dù anh đã hết lời cầu xin, van nài... Và dù bản thân tôi cũng không có ý định...