Nửa đêm, chồng tát tôi liên tiếp rồi đuổi ra khỏi nhà
Tôi đa.u đớ.n chửi anh là đồ vũ phu. Vậy mà anh ấy chỉ tay vào mặt tôi nói: ‘Mày óc bã đậu hay sao mà tao nói bao lần không nghe’.
Tôi và chồng tôi hiện tại lấy nhau được 2 năm, có 1 con. Trước khi lấy anh, tôi từng yêu một người, cũng đã dẫn về ra mắt. Tuy nhiên, khi tôi bị cho thôi việc, chưa kiếm được việc mới, người yêu cũ của tôi đã chủ động chia tay mặc tôi sống trong đa.u đớ.n giữa đất khách quê người.
Giữa lúc đó thì chồng tôi xuất hiện, giang tay nâng đỡ tôi. Sau 3 tháng nhận lời yêu anh và căn dặn anh giữ bí mật với bố mẹ ở quê, tôi vờ có thai để anh về nhà thuyết phục bố mẹ cho cưới. Nguyên nhân tôi bảo anh giữ bí mật vì gia đình anh không ưa gì bố mẹ tôi, nếu biết chắc chắn họ sẽ phản đối.
Tuy nhiên, khi đưa lý do tôi đã có thai với anh, bố mẹ anh đành xuống nước chấp nhận tôi. Nhưng đó chính là bước đầu khiến tôi gặp đau khổ sau này.
Lấy anh rồi, mãi không thấy bụng tôi to lên, mẹ anh hỏi, tôi lại đành giả vờ bảo hỏng thai rồi vì đám cưới vất vả quá nên hư thai. Mẹ chồng tôi thở dài cái thượt rồi đi mua thuố.c về cho tôi uống tẩm bổ.
Thời gian đầu về làm dâu nhà anh, tôi được gia đình anh quý lắm. Anh cũng vậy, yêu chiều tôi hết cỡ. Tuy nhiên, từ khi biết được tôi nói dối về cái thai nhờ một tờ giấy khám phụ khoa tôi để quên trong túi, cả nhà quay ngoắt 180 độ. Mẹ anh, bố anh co.i khin.h tôi ra mặt. Anh mới đầu bảo vệ tôi nhưng sau thấy bố mẹ tác động lớn quá cũng dần thay đổi thái độ.
Chỉ vì gọi điện cho đồng nghiệp của anh mà anh tát tôi hai cái trời giáng. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Rồi mấy tháng sau tôi có thai thật. Lần này chính anh mang giấy khám thai về cho xem, mẹ chồng tôi mới tin tôi đang mang bầu. Thực sự là chẳng ai khốn khổ như tôi khi đó.
Rồi từ khi mang bầu, 3 tháng tôi xin nghỉ hẳn ở nhà dưỡng thai vì sợ đi làm vất vả ảnh hưởng đến cái thai trong bụng. Lúc đó, tôi đang bán hàng cho một siêu thị, làm ca đêm rất vất vả.
Từ khi tôi ở nhà, kinh tế một mình chồng tôi lo nên anh thường hay cáu bẳn với tôi. Tiề.n lương không đủ hai vợ chồng sinh hoạt. Đến khi sinh con ra càng khó khăn hơn. Bố mẹ anh chẳng giúp đỡ gì, cuối tuần chồng tôi về quê mang mấy túi đồ ăn ở quê vào còn chẳng bao giờ mẹ đưa cho chúng tôi đồng nào phụ giúp. Thậm chí về quê, chồng tôi còn dấm dúi đưa tiề.n cho mẹ tiêu.
Tôi ở nhà chăm con hơn 1 năm thì phát hiện chồng có dấu hiệu ngoạ.i tìn.h. Anh qua lại với người yêu cũ, cô ta còn nhắn tin đ.e dọ.a tôi. Tôi bắt đầu hay trách móc, kiểm soát anh hơn.
Một lần anh đi nhậu với mấy người bạn mãi không về, tôi lo lắng vì gọi mãi anh không nghe máy nên gọi điện cho đồng nghiệp của anh, cũng là bạn nhậu thân thiết của chồng tôi. Vậy mà khi về nhà, tôi bị anh chử.i là mất dạy, láo. Không nhịn được tôi đã nói lại: ‘Như vậy mà mất dạy sao?’. Chồng tôi tức giận tát tôi 2 cái như trời giáng rồi quát: ‘Mày không được ngang với tao’.
Bao nhiêu bức xúc, tủi hờn lúc đó tôi cho bùng nổ hết. Cả những căm hận từ ngày biết chồng ngoạ.i tìn.h bùng lên, tôi đã khóc lóc và nói đủ thứ. Thế nhưng sau đó tôi lại lĩnh tiếp 6 cái tát ngã ra nhà. Con tôi thấy thế sợ hãi khóc thét lên.
Tôi đa.u đớ.n chửi anh là đồ vũ phu, đồ thô lỗ. Vậy mà anh ấy chỉ tay vào mặt tôi nói: ‘Mày óc bã đậu hay sao mà tao nói bao lần không nghe. Lì lợm vừa phải thôi. Hôm nay tao phải cho mày vài cái tát cho mày nhớ. Tao ra ngoài kiế.m tiề.n nuôi mẹ con mày chưa đủ mệt hay sao mà về nhà mày còn gây sự. Mày không biết nghĩ hả?’.
Rồi anh ta lôi đồ đạc, quần áo tôi ném ra ngoài đuổi tôi đi. Đêm hôm đó, đúng 24h, tôi nhụ.c nh.ã ôm con bỏ đi mặc những tiếng chử.i vẳng sau lưng. Tôi biết mình sẽ lại làm khổ bố mẹ nhưng thà khổ một chút, để tôi làm lại cuộc đời còn hơn gắn bó với con người tàn nhẫn đó.
Theo Tinngan
Vợ à, bố con anh cần em!
Anh biết, bây giờ em khó có thể tha thứ cho hành động vũ phu của anh.
Ngày ấy, chỉ vì anh quá nóng giận nên đã tát em và đuổi em ra khỏi nhà. Rồi anh tự đắc rằng, mình có thể nuôi được con, nhất định không cho em mang con theo. Em từ bỏ gia đình mình trong lặng lẽ vì những lời va.n xi.n lúc đó với anh không có nghĩa lý gì.
Từ ngày không có em ở nhà, anh một mình chăm con. Cho con ăn, cho con tắm, giặt giũ, tự tay anh làm hết. Nhưng việc đó không dễ chút nào. Anh vất vả mãi mới có thể làm được. Luống ca luống cuống, vậy mà trước giờ anh nói em là không biết chăm con, làm việc gì cũng vụng về.
Nhiều khi con khóc, pha sữa anh cũng không thể làm nhanh, để con đói, con càng khóc to. Nhìn con khóc mà xót hết cả ruột gan. Bà nội lên cũng không trông nổi con. Đúng là, không có gì bằng tình cảm mẹ con em ạ. Anh đã sai khi chia cách mẹ con em.
Nghĩ lại, chuyện có gì to tát. Chỉ vì mâu thuẫn nhỏ trong gia đình, rồi vì anh bảo thủ hiếu thắng mà nhất định không chịu nhường em. Cuối cùng, vợ chồng mình cãi nhau to và anh đã đán.h em. Một cái tát chưa bao giờ em phải nhận đã khiến em cảm thấy thất vọng. Dù em đã va.n xi.n anh cho ở lại nhưng gã chồng vô tình đã đẩy em ra khỏi nhà.
Những bữa cơm vắng bóng vợ, anh cảm thấy khó khăn vô cùng. Cơm không nấu được ngon, thức ăn không có, vừa chăm con vừa ăn cơm nghĩ mà rơi nước mắt. Không hiểu ngày trước vợ làm thế nào mà lại có thể một tay bao nhiêu việc như thế. Vậy mà, vợ vẫn không làm vừa ý anh.
Tối nào con cũng khóc trước khi ngủ, rồi đêm con dậy liên tục vì đòi mẹ. Anh mong em trở về bên anh và con, bố con anh cần em. Con không ngủ, gầy đi trông thấy, anh xó.t x.a vô cùng. Anh mong em về không phải chỉ vì con mà còn vì anh nữa. Anh đã biết lỗi rồi, biết sai rồi em ơi. Em đừng giận anh lâu như vậy, vợ chồng mình còn nhiều điều phải nói với nhau, còn phải tâm sự , phải thủ thỉ những chuyện to nhỏ em ơi.
Anh xin lỗi vợ của anh. Anh đã biết, mình thật sự ích kỉ khi cố giữ con và đuổi em ra khỏi nhà. Lòng anh bây giờ rối bời em ạ.
Em ở nơi đâu, anh đã về nhà ngoại mà không thể nào tìm thấy em. Anh biết, em không muốn cho anh gặp em, nên em mới cố tình giấu giếm chuyện mình ở đâu. Ngay bố mẹ em cũng không muốn cho anh biết về tung tích của em. Em đang trừng phạt anh đúng không?
Anh xin lỗi vợ. Hãy quay về bên anh và con vợ nhé. Gia đình này không thể thiếu em, con không thể thiếu em. Em không thương anh thì cũng phải thương con chứ em, đừng bỏ đi không một lời từ biệt như vậy.
Nếu em quay về, anh xin hứa, từ nay sẽ làm người chồng ngoan, không khiến em phiền lòng. Em có thể hiểu cho nỗi lòng của người chồng này không em? Cảnh gà trống nuôi con thật sự không hề đơn giản chút nào. Hãy cho anh cơ hội sửa sai vợ nhé. Bố con anh cần em, hãy về bên anh, về bên con em nhé!
Vợ chồng có cãi nhau thì mới nhận ra chúng ta thật sự cần nhau. Hôn nhân có khi nào là không có cãi vã xích mích đâu vợ. Em phải hiểu và thông cảm cho chồng em chứ. Cái tát ấy, anh biết mình sai. Em về đây, anh cho em tát anh trăm nghìn cái, tát đến khi nào em nguôi giận thì thôi, vợ yêu của anh nhé.
Hãy về bên anh và con!
Theo Blogtamsu
Bố con anh cần em! Anh biết, bây giờ em khó có thể tha thứ cho hành động vũ phu của anh. ảnh minh họa Ngày ấy, chỉ vì anh quá nóng giận nên đã tát em và đuổi em ra khỏi nhà. Rồi anh tự đắc rằng, mình có thể nuôi được con, nhất định không cho em mang con theo. Em từ bỏ gia đình mình...