Nửa đêm anh chồng lẻn vào phòng và bắt tôi làm một chuyện có lỗi với gia đình
“Thím sợ gì, anh canh mụ già đấy ngủ say rồi mới dám lẻn sang phòng em chứ? Em đừng sợ, anh chị muốn em “hợp tác” làm chuyện tuyệt mật này với anh thôi”.
Cả một ngày trời đi làm về đầy mệt mỏi và áp lực thì đã nghe thấy tiếng vợ chồng anh cả cãi vã nhau. Chuyện chẳng có gì ngoài việc chị dâu luôn hoài nghi chồng mình có bồ bên ngoài. Định vào khuyên giải nhưng lại thôi, mấy lần trước vào căn thì 2 vợ chồng anh ấy lại càng cãi nhau quyết liệt hơn. Thôi thì đợi bố mẹ chồng đi ăn cưới về giải quyết vậy.
Vào phòng nằm vật xuống giường ngủ một giấc vì mệt. Chồng đi công tác mấy ngày nay nên tôi chả thiết nấu cơm nước, ăn tạm gói mì cho xong bữa rồi tối lại làm nốt chút việc dở dang ban chiều. Việc nhiều quá, mà mai lại phải nộp báo cáo cho sếp rồi. Có khi tôi phải thức cả đêm để làm cho xong chứ mai đến mà không có báo cáo sếp cho nghỉ việc luôn mất.
Cặm cụi làm từ 20h đến hơn 12h đêm chưa xong, mệt quá tôi ngủ thiếp đi trên bàn làm việc. Đang chìm trong giấc mơ thật đẹp thì bỗng một bàn tay lạnh ngắt, thô ráp vỗ nhẹ lên vai gọi tôi khiến tôi giật mình hoảng hốt quay lại.
Thím sợ gì, anh canh mụ già đấy ngủ say rồi mới dám lẻn sang phòng em chứ? (ảnh minh họa)
- Anh làm gì vậy, nửa đêm nửa hôm sao anh lẻn sang phòng em làm gì? Anh làm em hết hồn, mà anh về đi không chị Thắm (chị dâu tôi) lại ghen.
- Thím sợ gì, anh canh mụ già đấy ngủ say rồi mới dám lẻn sang phòng em chứ? Em đừng sợ, anh chị muốn em “hợp tác” làm chuyện tuyệt mật này với anh thôi. Giúp anh nhé, anh biết thím sẽ không từ chối đâu.
- Anh…anh có ý gì. Chồng em là em trai anh đấy, em không bao giờ phản bội chồng cả. Anh về đi, em không muốn người ta nghi ngờ về mối quan hệ của chúng ta.
- Em bình tĩnh nào. Anh sang đây nửa đêm nửa hôm không phải là làm chuyện hư hỏng đấy. Anh có việc muốn nhờ thím giúp. Việc này nếu thím không giúp thì anh tan cửa nát nhà mất.
Video đang HOT
- Chuyện gì mà nghiêm trọng vậy ạ?
- Anh đã trót qua lại với cái Hằng – bạn thím. Giờ cô ấy đang mang bầu đứa con của anh, mà em biết chị dâu em ghen như thế nào rồi đấy. Anh muốn em nhận nuôi nó. Em yên tâm, em chỉ cần nhận nuôi con anh thôi, tiền nong cứ để anh chu cấp. Thím chỉ cần ra mặt giúp anh là được. Rồi chờ thời cơ thích hợp anh sẽ ly hôn Thắm, đón mẹ con cô ấy về.
- Sao em phải nhận nuôi con nó làm gì? Con nó, nó phải nuôi chứ?
Thím giúp anh không thì tùy thím, thôi anh về đây (ảnh minh họa)
- Em biết Hằng là gái chưa chồng mà. Gia đình cô ấy rất nghiêm khắc, biết Hằng không chồng mà chửa cô ấy sẽ bị bố mẹ đuổi đi mất. Anh đã thu xếp cho Hằng vào Nam ở và chờ đẻ xong thì ra Bắc để tránh mặt mọi người. Em giúp anh nhé, anh yêu Hằng và cô ấy cũng vậy. Còn mụ vợ anh thì cứ để anh tính.
- Nhưng anh làm vậy khác gì là phản bội vợ, chị Thắm có hơi nóng nẩy nhưng suy cho cùng là vì chị yêu anh thôi. Làm chuyện có lỗi với gia đình mình như vậy em e là em không làm được đâu. Anh tìm người khác đi.
- Thím không giúp anh thì coi chừng anh đưa thằng Việt (chồng tôi) đi tìm người đàn bà khác đó. Thím biết thừa tính chú ấy cũng hám gái như thế nào rồi đấy. Thím giúp anh không thì tùy thím, thôi anh về đây. Cho thím một tuần suy nghĩ.
Anh chồng bỏ về, còn lại mình tôi ngồi thẫn thờ ở bàn làm việc với những suy nghĩ mông lung. Tự nhiên tai họa ở đâu đổ ập xuống đầu mình, tôi chưa nuôi con bao giờ, biết nuôi nó thế nào. Làm chuyện này chẳng khác gì tôi là đồng phạm đâm lén một nhát sau lưng chị dâu cả. Vả lại nếu bố mẹ chồng biết chuyện sẽ nghĩ tôi là đứa con dâu thế nào?
Chẳng bao giờ tôi muốn “rước” bận vào người, nhưng với lời đe dọa xanh rờn của anh chồng khiến tôi thấy lo lo. Chồng mình miệng thì lúc nào cũng nói yêu vợ là thế, nhưng anh ta cứ nhìn thấy xinh là mắt sáng lên như mèo thấy mỡ.
Bị ép vào thế bí như thế này quả là chuyện khó khăn với tôi. Nhận nuôi một đứa trẻ không phải là chuyện dễ, lại còn hỏi ý kiến chồng mình nữa. Cả đêm nằm trằn trọc suy nghĩ mà không tìm được ra hướng giải quyết tốt nhất. Hay là tôi nói thật với chồng mọi chuyện và từ chối yêu cầu của anh chồng, để không mang tội với gia đình nhà chồng?
Thực sự bây giờ tôi đang rất bế tắc và mệt mỏi, mọi người có thể cho tôi xin lời khuyên được không? Tôi xin cảm ơn.
Theo Một Thế Giới
Ngày đầu làm dâu tôi đã lãnh 2 cái tát như trời giáng
Tôi đã dại dột cho bà mượn để rồi trưa hôm sau biết chuyện, anh kéo tôi vào phòng và cho tôi 2 cái bạt tai như trời giáng.
Từ khi bị chồng cho 2 cái tát như trời giáng, tôi dường như mất hết niềm tin vào anh. Tôi thật sự không ngờ anh lại là người đàn ông cục cằn tới như vậy. Với một cô gái 27 tuổi, vừa kết hôn như tôi thì chuyện này là cú sốc quá lớn. Mới chỉ làm dâu có một ngày, mới đêm qua tôi vừa chìm ngập trong hạnh phúc, vậy mà sáng nay, mọi chuyện lại ra nông nỗi như thế.
Tôi đã nghĩ sẽ bỏ về nhà mẹ đẻ nhưng rồi tôi sợ bố mẹ tôi sẽ mang tiếng, bởi ở nơi tôi sống người ta rất hay soi mói, đố kỵ nhau. Còn nếu tôi bỏ đi, nhà chồng sẽ làm ầm lên, bố mẹ tôi mà biết chuyện sẽ sống sao đây. Vì thế tôi đành im lặng và lên đây trút bầu tâm sự này này với chị em. Tôi mong rằng, ai từng trải qua tình huống như thế sẽ cho tôi một lời khuyên.
3 tháng trước đây, tôi đã gặp và quen anh trong một hiệu sách cũ. Nói tình yêu của chúng tôi thuộc kiểu "sét đánh" cũng đúng. Chỉ sau vài hôm đi uống nước, tôi đã vội vàng nhận lời yêu anh. Lúc đó, tôi đã bị vẻ điển trai, điềm đạm của anh làm cho mờ mắt, nên không biết rằng anh là người đàn ông khó tính, cộc cằn.
Sau 2 tuần hẹn hò, anh đòi tôi "chuyện ấy". Anh tha thiết nói với tôi rằng anh yêu tôi, muốn tôi làm vợ anh. Anh nói chúng tôi là định mệnh, là duyên trời nên tôi có muốn tránh cũng không được. Vì muốn quên đi nỗi đau từng bị người yêu trong quá khứ phản bội nên tôi đã vội vàng "cởi áo trao thân cho tình mới".
Chẳng ngờ, sau lần đó, tôi có thai thật. Vì thế chúng tôi quyết định làm đám cưới, khi chưa biết rõ về nhau.
Bố mẹ anh biết tin anh chúng tôi có thai thì mừng lắm. Bà còn đùa "May quá, chúng mày đã có tin vui, chứ tao sợ lắm, thời buổi này đầy cặp lấy nhau mấy năm rồi mà không đẻ được". Tôi nghe thế vừa giận vừa mừng.
Trái ngược với bố mẹ anh, bố mẹ tôi buồn lắm. Họ không ngờ con gái mình lại "ăn cơm trước kẻng". Mẹ tôi còn khóc nói rằng "Mới hai tháng trước con mới ốm lên ốm xuống vì người yêu bỏ rơi, giờ đã kêu có thai với người khác, như thế là sao". Mẹ tôi còn lo tôi chọn nhầm chồng. Mẹ nói, yêu là một chuyện cưới là chuyện khác. Mẹ sợ tôi hối hận về sau này.
Mẹ cũng nói, nhìn anh thuộc kiểu người lầm lì xì ra khói. Tôi nghe thế cũng chỉ biết gật gù động viên mẹ. Nói thật giờ tôi còn biết tính sao được nữa khi "gạo đã nấu thành cơm".
Sau đám cưới linh đình tôi cứ nghĩ đó sẽ là đêm tân hôn ngập tràn hạnh phúc. Nhưng khi đồng hồ điểm 12 giờ, anh về phòng trong bộ dạng say xỉn, miệng chửi bới linh tinh. Anh chửi thằng bạn nối khố đám cưới anh mà không về, anh chửi bác mình mừng cháu chỉ 500 nghìn đồng trong ngày trọng đại. Tôi nghe anh nói mà mắt tròn mắt dẹt.
Khi anh vừa lim dim, tôi nghe tiếng gõ cửa. Trước mặt tôi là mẹ chồng, miệng cười tươi như hoa. Bà vội vàng kéo con dâu ra thủ thỉ. Thì ra mẹ chồng đang gặp khó khăn, bà muốn mượn tạm tôi chiếc vòng cổ mẹ tôi vừa mới trao cho tôi làm của hồi môn, nhân tiện mượn luôn chiếc nhẫn 2 chỉ chị gái vừa mừng cho chúng tôi.
Tôi phân vân lắm, nhưng nhìn thấy những giọt nước mắt của mẹ, tôi không cầm được lòng. Tôi tự nhủ "mẹ chồng cũng là mẹ mình", hơn nữa, bà cũng nói "Của các con mẹ sẽ trả, con yên tâm mẹ làm sao mà quỵt của các con được". Tôi nói để tôi hỏi ý kiến anh thì mẹ ngăn lại, mẹ nói cứ để anh ngủ, thế nào anh chả đồng ý.
Và thế là tôi đã dại dột cho bà mượn để rồi trưa hôm sau biết chuyện, anh kéo tôi vào phòng và cho tôi 2 cái bạt tai như trời giáng. Tôi đau đớn chưa hiểu chuyện thì anh nói tôi là đồ hỗn láo, dám lấy tiền chung của hai vợ chồng đi cho mượn mà không hỏi ý anh.
Khi tôi nói "Mẹ mượn chứ ai mà anh làm ầm lên thế?", anh còn văng tục vào mặt tôi rồi nói một hơi dài. Anh nói rằng, tiền đám cưới anh lo từ A-Z, bố mẹ anh không hề cho anh một đồng nào. Thậm chí, ông bà còn giữ hết cả thùng tiền mừng. Số vàng được cho làm của hồi môn, anh đang dự tính đầu tư kinh doanh cùng bạn bè thế mà tôi lại đưa cho mẹ anh hết. Anh cũng cho tôi biết thêm, mẹ anh từng có thời gian đầu tư kinh doanh thua lỗ, bà vốn nhẹ dạ cả tin. Và lần này cũng không loại trừ khả năng đó.
Anh đi rồi tôi mới dám khóc. Tôi thật không ngờ anh lại đối xử với tôi như thế. Dù sao chuyện cũng xảy ra rồi, hơn nữa khi yêu nhau anh không nói với tôi về hoàn cảnh gia đình anh, tôi làm sao biết để mà tránh. Trong chuyện này cũng có lỗi của anh, sao anh lại đổ lên đầu tôi hết cơ chứ? Anh còn nói với tôi, chẳng có tuần trăng mật, anh cũng chẳng hào hứng tới cái "của nợ" đó với tôi. Tôi nghe mà nước mắt ngắn dài, chẳng nhẽ tôi đã chọn nhầm chồng thật rồi hay sao?
Theo Người đưa tin
Chết sững khi thấy em dâu cứ đi ra đi vào phòng bố chồng "Con xin bố, bố đừng làm như vậy mà". "Không sao đâu con, chỉ cần con đừng để cho chồng biết...". Tôi nghe mà sững sờ... Tôi lấy chồng đã 5 năm và là dâu cả. Em trai chồng cũng đã lấy vợ được hơn 1 năm. Vì chưa có điều kiện ra ở riêng nên vợ chồng chú thím ấy sống chung...