Nữ sinh dấn thân nghề “vợ hờ”
Nhiều sinh viên đã tốt nghiệp nhờ tiền kiếm được từ hợp đồng “vợ hờ”. (Ảnh minh họa)
Nữ sinh viên có cả trăm cách làm thêm để kiếm tiền ăn học. Học giỏi thì làm gia sư, nhanh nhẹn thì làm tiếp thị, cần cù thì trông trẻ… Ranh ma thì làm “vợ hờ”…
Cứng như bê tông cũng… nhũn
Trung, bạn tôi nổi tiếng “bê tông cốt thép”, kiểu người mà các cụ nhà ta nói là “đo lọ nước mắm đếm, củ dưa hành”. Bỗng nhiên một hôm y gọi tôi đi uống cà phê (lạ nhỉ, trời sắp bão đây), y nói: “Ông có cách nào giúp tôi với”. Rồi hắn kể với tôi về một cô sinh viên năm thứ nhất trường ĐH NN. Hắn cho cô này mượn xe máy, vừa mới hớt hải chạy về báo mất.
Cô bé này thuê trọ ngay sát nhà hắn, lúc rỗi rãi thường sang nhà chơi với thằng con trai chưa đầy tuổi của hắn. Những lúc sang nhà Trung, cô sinh viên thường mặc cái áo cổ khoét sâu hun hút, không lộ liễu nhưng đủ để người ta phải hình dung đủ thứ.
Mỗi lần cô cúi xuống đùa với thằng cu là hắn lại xây sẩm mặt mày… Một buổi trưa, Trung nhắn tin rủ Tú (tên cô sinh viên) đi uống cà phê, Tú từ chối: “Xuống đây gần một năm nhưng em đã biết quán cà phê Hà Nội thế nào đâu, nhỡ vợ anh hiểu nhầm thì chết”. Gần hai tháng sau hắn mới mời được Tú đi uống cà phê, rồi cô bị đau bụng vật vã (màn kịch dựng sẵn). Ngập ngừng mãi rồi Trung cũng đề nghị đưa Tú vào nhà nghỉ “cho đỡ đau”, Tú phản đối dữ dội lắm nhưng chắc vì đau không chịu được nên cô “nhắm mắt” để Trung dìu lên phòng… Trung than thở: “Tôi cứ ngỡ lừa được nó, ai ngờ tôi mới là thằng bị lừa”?!
Mỗi tháng Trung cho cô bồ kém mình hơn chục tuổi 500 ngàn đồng “tiền ăn quà”. Số tiền đó đối với Tú có vẻ “còm” lắm so với cái nhà to đùng của Trung nên Tú cứ nhè lúc hắn “đang hứng” là nói thiếu nước gội đầu, xà bông, khăn mặt, son phấn… Trung nói: “Thì ra nó yêu tôi vì tiền, nó sắp đặt tất cả, gần hai thứ tóc mà thua nó ông ạ.
Nó giả vờ mất xe, lộ chuyện thì tôi khó mà sống với mụ vợ”. Tôi nhờ một người bạn là cảnh sát khu vực đến gặp Tú, cô bé lấy xe gửi về trả cho Trung nhưng khóc tấm tức: “ Hắn lừa em, lúc đầu hắn bảo sẽ cho em 10 triệu để mua xe. Vậy mà no xôi cán chè rồi thì cứ lờ đi. Vài ngày lại rủ em đi nhà nghỉ mà cả tháng đưa có 500 ngàn, rẻ hơn cả mấy con đứng đường. Em chỉ định lấy thứ mà em phải được hưởng thôi. Con bạn cùng lớp em cặp với chính bạn hắn, một tháng được mấy triệu”. Thì ra Trung cũng đã kịp “mai mối” cho anh bạn một cô sinh viên. Vài tháng sau, đi nhậu ở Giảng Võ tôi gặp lại Tú, cô bé nháy mắt cười và trước lúc về đã gí vào tay tôi tờ giấy ghi số phôn.
Sau đó ít lâu, tôi mời Tú ra quán cà phê bên hồ Ngọc Khánh, nói chuyện để hiểu thêm về tay bạn. Cô bé nói: “Em dại quá, hôm đó các anh mà đưa vào công an thì bố mẹ em chết mất”. Rồi Tú phân trần: “Bọn em ở quê xuống Hà Nội học, thiếu thốn đủ thứ, nhiều đứa phải làm trong vũ trường, quán karaoke. Một số khác, đành kiếm ai đó tốt bụng để nương nhờ đến khi ra trường, tất nhiên phải chấp nhận họ có vợ, đôi khi già hơn cả bố mình. Số em đen gặp ngay thằng ky bo”.
Video đang HOT
Cô nửa đùa nửa thật: “Để em giới thiệu đứa bạn em cho anh, dáng đẹp lắm”. Tú điện thoại mời tôi ăn tối, đi cùng là một cô bé khá xinh tên Yến, ăn xong Tú lấy cớ có việc về trước. Khác hẳn với Tú, Yến (quê Hải Phòng, sinh viên năm thứ 4 trường K.) mạnh dạn và thẳng thắn: “Em không như con Tú, mập mờ rồi lĩnh đủ, nếu có anh nào nhận em nâng khăn sửa túi chỉ cần bỏ ra 3 củ một tháng, một tuần gặp nhau 2 lần trừ thứ 7, không đi quá sâu vào đời tư, không đến khu trọ, càng không được đến trường. Bù lại, em sẽ làm cho người đó có những cảm giác khó quên”. Thấy tôi không mặn mà lắm nên Yến đòi về vì “có bạn đến chơi”. Một thời gian sau Tú nói với tôi: “Con Yến giờ cặp với ông to lắm, suốt ngày chỉ đếm phong bì và đi mua sắm”.
Lối sống thực dụng này lành ít dữ nhiều, đa số “đối tác” đều đã có gia đình nên cuộc tình có thể bị “vỡ” bất cứ lúc nào… (Ảnh minh họa)
Qua cậu em bán máy ảnh, tôi quen một ông bạn (55 tuổi, làm nội thất) khá vui tính, vì cũng là chỗ thân tình với cậu em tôi, nên mấy anh em rủ nhau đi uống bia. Được vài ly, ông bạn già khoe: “Anh có con bồ, hơi bị ngon, sinh viên trường Đ. vừa tròn hai mươi mùa xuân. Món anh khoái nhất là gái trẻ, nếu chú cùng sở thích thì anh sẽ giúp, toàn rau sạch”. Anh nói tiếp: “Buồn cười nhất là hôm bố mẹ cô bé lên thăm con, đang không biết chui vào đâu thì cô bé nhanh trí giới thiệu “đây là thầy giáo con” làm hai ông bà lúng túng như gà mắc tóc vì sợ mếch lòng thầy”. Rồi anh ta điện thoại cho cô bé đến, tiếng cô gái nói (qua loa ngoài): “Em vừa đi thi về mệt muốn chết, mua cho em cái thẻ nạp tiền Vinaphone 200 thì em đến”.
Hồng Nguyên, sinh viên năm thứ 3 trường Đại học V, quê Nam Định, nổi tiếng sành điệu, quần áo đắt tiền, điện thoại đời mới nhất, xe đẹp… Theo bạn bè thì nhà cô ở quê cũng thường thường bậc trung nhưng cô sống vào loại “quí tộc”. “Bò sữa” của Nguyên là một chủ thầu xây dựng trên 50 tuổi đi “xế hộp” tiền tỷ, nghe đâu tay này bao cả Nguyên và cô em gái con dì Nguyên đang học cao đẳng Giao thông. Sau đó tay chủ thầu tốt số “hoa thơm đánh cả cụm” bị bố mẹ Nguyên từ quê lên mắng một trận ầm ĩ cả nhà trọ. Anh bạn đồng nghiệp của tôi lấy tư cách bạn thân khuyên: “Em chơi với ai phải cân nhắc, mình là con gái thiệt lắm”. Nguyên đáp liền: “Anh lạc hậu lắm. Thay vì yêu một thằng trẻ ranh vừa chơi vừa phá, em có một người đàn ông thành đạt, yêu em và cho em đủ thứ. Em đâu có thiệt, thằng nào chả là đàn ông”?!
Mất cả chì lẫn chài
Trong trăm ngàn cuộc tình vụng trộm kiểu “Già nhân ngãi non vợ chồng” ấy có khá nhiều sinh viên đã tốt nghiệp nhờ tiền kiếm được từ hợp đồng “ vợ hờ“. Tuy nhiên, lối sống thực dụng đó lành ít dữ nhiều, đa số “đối tác” đều đã có gia đình nên cuộc tình có thể bị “vỡ” bất cứ lúc nào. “Đối tác” có thể là giám đốc, thương nhân, trí thức, kỹ sư, buôn bán, xe ôm… là bất cứ ai nếu có tiền, mục đích cũng nhiều: Ham chơi, thích của lạ, khẳng định mình vẫn “có giá”… Các sinh viên chấp nhận làm “ vợ hờ“, hoặc có hoàn cảnh khó khăn, hoặc thích đua đòi ăn diện, cũng có cô “cặp cho biết” chứ không cần tiền. Nguyễn Thị A. sinh viên trường múa, làm “vợ hờ” của một đại gia ngành thép, mỗi tháng được 500 Mỹ kim. Được 5 tháng thì bà vợ đại gia thuê một nhóm người đến tận căn hộ A thuê ở Trung Hoà đánh ghen, cắt mất mớ tóc dài như suối, đau khổ và nhục nhã, cả tháng cô không dám đến trường nên đã bị đuổi học.
Cũng có không ít cô “mất cả chì lẫn chài” vì chọn nhầm “lái trâu”, lúc đầu hứa hẹn đủ điều, sau vài lần hưởng thụ là “lặn không sủi tăm”. Hoà, cựu sinh viên tâm sự: “Em ghi rằng sinh viên chấp nhận làm “vợ hờ” không xấu. Họ chấp nhận để lấy tiền ăn học, sao cứ trách họ, có cầu thì có cung mà”. Thực tế không phải sinh viên nào cặp bồ cũng tìm cách moi càng nhiều tiền của bồ càng tốt, Dung – sinh viên Cao đẳng thương mại nói: “Nhà em nghèo quá, em không giỏi để đi làm gia sư, chỉ mong kiếm được anh nào tử tế nhưng buồn chuyện vợ con, mỗi tháng cho em năm bảy trăm là được”. Một số giám đốc tỉnh lẻ cũng đánh tiếng: “Ông xem có em nào ngoan hiền nhưng nhà nghèo kiếm cho một em, mỗi tháng 2 triệu. Bọn tôi có đợt về đây công tác mấy tuần liền cô đơn lắm, chơi bời linh tinh không an toàn, phải có chút tình cảm”.
Tử hình kẻ giết người tình
Vì muốn chiếm đoạt con gái của vợ hờ, Đặng Công Khánh đã dẫn chị này đến bãi đất trống bóp cổ đến chết. Sau đó, hung thủ vờ rủ con gái của người tình đi tìm mẹ rồi thực hiện hành vi đồi bại.
Học đến lớp 4, Đặng Công Khánh (32 tuổi, ngụ Tuyên Quang) ở nhà phụ giúp cha mẹ và theo nghề cơ khí. Lập gia đình với người bạn đồng niên, vợ chồng Khánh sinh được hai đứa con kháu khỉnh.
Khánh hoang mang ngay từ khi được dẫn đến vành móng ngựa. Ảnh: Vũ Mai
Đến năm 2002, do mâu thuẫn gia đình trầm trọng, Khánh bỏ vào thành phố Biên Hòa (Đồng Nai) để làm ăn. Tại đây, người này sống như vợ chồng với chị Nhâm, người đàn bà cùng quê đã ly dị chồng.
Khoảng tháng 4/2007, cháu Hương (15 tuổi) là con riêng của chị Nhâm từ Tuyên Quang vào sống cùng mẹ. Thấy cô bé xinh xắn dễ thương, lại tỏ ra quý mến cha dượng nên Khánh cũng thương yêu Hương hết mực.
Dần dà, qua những lần đùa giỡn đụng chạm, gã cha dượng nảy sinh ý định tà dâm với cô bé nhưng không thể thực hiện vì luôn có mặt vợ hờ trong nhà. Sau nhiều ngày tính toán, Khánh quyết giết người tình để thực hiện ý định đen tối với con gái của cô.
Theo đó, trưa 4/10/2008, Khánh giả vờ rủ chị Nhâm đi xin việc làm rồi ghé vào khu chợ nhỏ gần giáo xứ Bùi Đức ăn chè. Ăn xong, gã chồng hờ rủ chị Nhâm vào khu đất trống gần đó để bắt ốc. Trong lúc nói chuyện, Khánh cho vợ biết đây là khu vực ngày xưa mình thường đến để cá độ đá gà khiến chị Nhâm nổi đóa.
Sau một lúc cãi vã, Khánh bỏ đi về phía con đường mòn đến chỗ khuất của khu đất. Chờ chị Nhâm đi đến sát mình, Khánh bất ngờ lấy tay đập mạnh vào gáy vợ khiến chị này bất tỉnh. Tiếp đó, gã đàn ông lao đến bóp cổ nạn nhân cho đến chết. Xong, gã bế xác chị Nhâm giấu vào một bụi cây gần đó.
Sau khi gây án, Khánh lấy máy điện thoại của chị Nhâm nhắn vào số của mình "Em đi Vũng Tàu xin việc" để đánh lừa cháu Hương. Trở về phòng trọ, Khánh kể cho Hương nghe về tin nhắn của chị Nhâm rồi rủ cô bé đi Vũng Tàu tìm mẹ. Tin lời cha dượng, Hương đồng ý. Tại phòng trọ ở thành phố biển, Khánh nhiều lần đòi quan hệ tình dục với Hương nhưng cô bé luôn từ chối.
Ngày hôm sau Khánh chở Hương quay trở về Biên Hòa. Tại phòng trọ của mình, gã cha dượng đã thực hiện hành vi đồi bại với Hương. Đến ngày 12/10/2008, cháu đã đến công an tố cáo Khánh, đồng thời trình báo về sự mất tích của mẹ mình là có liên quan đến người đàn ông này. Ngay sau đó, Khánh đã bị công an TP Biên Hòa bắt giữ.
Ngày 9/7, nhận định hành vi phạm tội của Đặng Công Khánh là rất nguy hiểm, phạm tội với nhiều tình tiết tăng nặng, gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng... TAND tỉnh Đồng Nai đã tuyên phạt bị cáo mức án tử hình về tội "giết người", 8 năm tù về tội "hiếp dâm trẻ em". Tổng hợp hình phạt, Khánh phải chấp hành án tử hình.
Vài ngày sau, Khánh chấp nhận mức án về tội "hiếp dâm trẻ em", kháng cáo hình phạt cho tội "giết người" vì cho rằng quá nặng.
Khánh không thể nhấc nổi chân khiến cảnh sát phải vất vả áp giải gã tử tù về trại giam. Ảnh: Vũ Mai.
Hôm nay, từ lúc được dẫn vào phòng xử, Khánh đã tỏ thái độ hoang mang đến cùng cực. Khai nhận với HĐXX, bị cáo luôn cho rằng không cố ý giết chết chị Nhâm. Lúc đánh chị này bất tỉnh, thấy nạn nhân nằm im, Khánh tưởng chị giả vờ nên mới xông đến bóp cổ.
Trình bày lý do xin giảm nhẹ hình, Khánh nại hoàn cảnh gia đình rất neo đơn, mẹ chết sớm, cha già đang sống khổ sở với bệnh tật. Người này cũng cho rằng mình muốn sống để chăm sóc hai con, để chúng khỏi bơ vơ.
Tuy nhiên, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao vẫn giữ nguyên hình phạt với Đặng Công Khánh.
Vũ Mai
Theo VnExpress
Tranh thủ mua ma túy trong lúc đi bệnh viện Trong lúc chở "vợ hờ" đến bệnh viện để mua thuốc chữa trị bệnh nan y, Tùng đã tranh thủ "kiếm thêm" bằng cách đi lấy ma túy. Ngày 6/12, TAND TP HCM đã tuyên phạt Lê Hoàng Tùng (28 tuổi) và Bùi Công Trung (45 tuổi), mỗi bị cáo 17 năm tù về tội "Mua bán trái phép chất ma túy". Ngày...