Nóng mặt với cô em dâu tương lai ’siêu vô duyên’
Con bé luộc cả diều gà vì tưởng đó là trứng, rồi thậm chí không biết cuốn nem, ra đình làm lễ thì ngang nhiên diện váy ngắn.
Cho đến giờ tôi cũng không biết phải nói làm sao về cô em dâu mới của gia đình. Dù không phải người hay xét nét nhưng thú thật tôi không chịu nổi ý nghĩ để cậu em chồng mà tôi coi như con trai sống cả đời với cô gái như thế. Không hiểu sao cũng xuất thân từ con nhà nông thôn, lại không khá giả, mà từ tính cách cho đến cư xử của cô ấy lại… ‘độc đáo’ quá mức như vậy.
Tôi giải thích một chút về việc vì sao tôi lại coi em chồng như con trai mình. Vì khi lấy chồng, tôi và mẹ chồng cùng mang bầu vào một khoảng thời gian. Tôi lúc đó 23 tuổi, mới tốt nghiệp sư phạm, còn mẹ chồng thì gần 45.
Bây giờ chuyện cả mẹ và con đều có bầu có vẻ hiếm nhưng thời tôi thì cũng khá nhiều trường hợp như thế. Bà con hàng xóm nói nếu trong nhà có hai phụ nữ có bầu thế nào cũng có chuyện và điều xấu đã xảy ra thật.
Tôi sinh non rồi mất cậu con trai đầu lòng còn mẹ chồng tôi thì bị băng huyết rồi qua đời ngay sau khi sinh Khang. Trước khi mất, mẹ cứ nắm tay dặn dò cô con dâu trưởng là tôi rằng nhờ cậy trông nom cậu em tội nghiệp.
Vừa mất con, tự nhiên tình mẫu tử trong tôi dành cả cho cậu em chồng. Tôi chính là người cho Khang bú mớm, nâng niu từng giấc ngủ và dõi theo mỗi bước lớn khôn của em. Chắc chắn, em cũng coi tôi chẳng khác người đã sinh ra mình.
Ngay cả sau này, khi tôi sinh thêm 2 đứa con nữa, một trai, một gái, tôi cũng vẫn yêu thương Khang theo cách rất đặc biệt, không gì thay đổi được. Tôi chăm sóc Khang đến mức chính 2 con đẻ của tôi nhiều lần ghen tị, thậm chí khóc hờn vì nghĩ mẹ yêu chú hơn mình.
Ảnh minh họa
Phải nói thêm rằng Khang là đứa trẻ rất ngoan ngoãn, thông minh và sau này khi đi học, từ lớp đến hết chương trình thạc sĩ, em luôn là một học sinh, sinh viên xuất sắc, được các thầy giáo đánh giá cao. Vậy là tôi không phải xấu hổ khi đã hứa với mẹ chồng trước khi bà mất là sẽ nuôi dậy em ăn học nên người.
Video đang HOT
Học xong đại học, Khang vừa học thạc sĩ vữa đi làm trong TP HCM nên một năm mới về nhà một lần, vào dịp tết. Suốt thời gian ấy tôi và em chồng chỉ liên lạc qua điện thoại.
Vì em, tôi học cách dùng facebook, ngày nào cũng lén vào facebook của em xem công việc, cuộc sống vui buồn thế nào. Tôi đã rất hạnh phúc khi thấy Khang làm việc tốt, lại có cả người yêu nữa. Năm nay, Khang cũng 27 tuổi rồi và tôi cũng mong em sớm yên bề gia thất, ổn định để tạo đà phát triển, chứ cứ sống một mình mãi thì cũng không hay.
Nghĩ thế nên tôi gợi ý để Khang đưa người yêu về ra mắt trong dịp nghỉ Tết vừa rồi. Nghe em tâm sự thì cô gái đó cũng là người gốc Bắc, con nhà nghèo nhưng cũng cố gắng học hết cao đẳng. Hiện tại cô bé đang là nhân viên trong công ty của Khang.
Nhìn hình thì tôi thấy cô bé – tên Minh Ngọc – rất xinh xắn, hiện đại. Bức ảnh nào chụp với con trai tôi cũng cô gái ấy ôm ấp hoặc có nhiều cử chỉ quyến rũ quá mực. Hỏi thì Khang bảo tính cô ấy hồn nhiên và trẻ con lắm.
Nhưng đến khi Khang chính thức đưa Minh Ngọc về ra mắt thì tôi thấy con bé còn hơn cả hồn nhiên, phải gọi là vô duyên mới đúng. Ngay đêm đầu tiên về nhà, nó đã chui tọt vào ở cùng phòng với Khang, trong khi Khang ý tứ bảo người yêu sang ngủ cùng phòng cháu gái.
Cũng xuất thân trong gia đình nghèo nhưng mọi đồ ăn, thức uống hay đồ dùng cá nhân con bé cũng đòi hỏi phải thực khác biệt, như bọn trẻ bây giờ hay nói là sang chảnh.
Ví dụ như khi rửa tay, nó kêu sao nhà không mua nước rửa tay mà lại dùng xà phòng, như thế cứ ‘quê quê’. Rồi khi nhìn thấy điện thoại của tôi, nó trề môi nói tôi lạc hậu, ‘thời buổi này còn dùng điện thoại ấy thì quê quá’.
Theo như tôi biết thì tiếng Anh của cô em dâu tương lai không giỏi nhưng lại có thói quen dùng ngoại ngữ lung tung. Đi chơi cùng cả gia đình đến nhà họ hàng, làng xóm, đến đâu cũng chê cách bày trí nhà cửa, nội thất là không sang…
Thêm một điều nữa là Minh Ngọc không hề biết nấu ăn, dù cơ bản. Con bé luộc cả diều gà vì tưởng đó là trứng, rồi thậm chí không biết cuốn nem. Càng lúc tôi càng ngạc nhiên sao em trai mình, người rất thích mẫu phụ nữ truyền thống lại yêu nổi cô gái như thế.
Hôm diễn ra lễ hội của làng, cả nhà tôi ra đình làm lễ, các cụ, các ông bà ai cũng mắt tròn mắt dẹt khi nhìn thấy cô dâu tương lai của làng mặc váy ngắn đến bẹn vô tư cúi xuống lễ. Tôi xấu hổ không để đâu cho hết.
Giờ tôi rất muốn nói chuyện với Khang để em chắc chắn về quyết định của mình. Chỉ mong em hiểu đời sống vợ chồng không phải cứ yêu, hay quyến rũ về xác thịt là đủ để hạnh phúc trọn đời. Tôi vẫn đang tìm cách nói sao cho em lẫn cô gái đó không bị tổn thương mà sợ bị mang tiếng già cả khó tính.
Theo Đất Việt
Cười không khép được miệng khi đọc nhật ký của vợ
Vừa mở cuốn nhật ký ra tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Không ngờ, nàng vợ 'đầu ba' của tôi lại có thể suy nghĩ ngây ngô như vậy.
Tôi kết hôn gần 3 năm nay rồi, vợ chồng tôi đã có cô con gái đáng yêu. Vợ tôi ít hơn tôi 2 tuổi, thế mà tính cô ấy vẫn rất trẻ con. Tính vợ tôi bộc trực, cứ bực tức hay có vấn đề gì là nói hết chẳng suy nghĩ gì.
Mới đầu chưa quen thấy sợ nhưng sống lâu với nhau thì thấy vợ trẻ con chứ chẳng độc địa gì. Ai đời mới lấy nhau về, thấy chồng đi nhậu có một hôm mà cô ấy đã dọn sẵn đơn ly hôn với một cái bát cơm đặt sẵn trên bàn.
Về nhà thấy lạ gọi vợ ra nói chuyện, cô ấy chỉ thẳng vào hai thứ bảo tôi 'Bây giờ anh chọn đi, một là tôi với bát cơm kia, hai là đơn ly hôn với mấy chai rượu đế của anh'. Lần đó, tôi khiếp vía chẳng dám đi đâu về muộn nữa.
Có lần, vào dịp 8/3, nghĩ đau đầu chẳng biết mua tặng vợ cái gì vì năm nào cũng đi ăn với tặng hoa chán rồi, năm nay tôi muốn cách tân cái để nàng vui. Đang loay hoay thì bà chị cùng cơ quan gọi đến mách nhỏ: 'Chị mới được tặng một lố áo nhỏ, mày lấy về tặng vợ đi. Đảm bảo, vợ mày mê tít'.
Nghe bà chị nhỏ to rằng chồng bả năm nào chả tặng đồ ngủ, tôi mừng như vớ được vàng vì cuối cùng cũng có thứ làm vợ trẻ con của tôi vui. Ai ngờ, lúc cần túi quà, cô ấy vui cười hớn hở bao nhiêu, đến lúc bóc ra thì vợ lầm lì không nói gì vứt túi quà đầy bỏ vào phòng.
Biết vợ có chuyện rồi nên tôi chờ cô ấy đi ngủ đã mới dám 'đột nhập' vào phòng ngủ. Bình thường lúc nào vợ tôi cáu tiết mà tôi hỏi câu nào thì y như rằng tôi được ngồi nghe một trận tổng sỉ vả đủ thứ, nên lần này, tôi phải cố điều tiết chờ cô ấy ngủ yên mới dám vào.
Đang định cất cái điện thoại trên bàn để đi ngủ thì thấy một quyển sổ xinh xinh như cuốn lưu bút hồi học phổ thông. Tò mò tôi giở ra đúng chỗ cô ấy còn để bút gập lại thì đọc được những dòng tâm sự của vợ.
Ảnh minh họa
Hỡi ôi, hóa ra đây là cuốn nhật ký của cô vợ trẻ con của tôi.
'Nhật ký ngày... tháng... năm... 8/3 năm nay là ngày buồn nhất trong cuộc đời mình. Không ngờ lúc yêu thì suốt ngày khen này nọ, trồng cây si cả năm liền mới được mình gật đầu. Vậy mà mới sinh cho một đứa con, chẳng thèm động viên, an ủi thì thôi lại đi mua cái áo độn ngực về. Chẳng khác nào sỉ nhục mình ngực lép. Đã thế từ này đừng có hòng đụng vào người tôi. Đã thế không đẻ đái gì nữa hết. Một đứa là đủ rồi. Chấm hết!'.
Đọc xong dòng nhật ký tôi từ há hốc đến cười không khép được miệng vì biệt tài suy nghĩ 'sâu xa' của vợ. Trời ơi, tôi biết phải làm sao để đối diện vợ vào sáng mai đây. Không được ngồi nghe bài ca bất hủ thì cũng phải ngắm nhìn mặt lạnh của nàng cả tuần mất thôi.
Đang đà xem được nhật ký của vợ, tôi lần giở lại những cái trước đây của cô ấy.
'Ngày... tháng... năm... Thật không ngờ anh ấy lại thô thiển như vậy. Khi yêu thì tinh tế, tình tứ bao nhiêu, lấy nhau về đến 'cái ấy' cũng khoe ra. Trời ơi là trời, đàn ông gì mà không biết xấu hổ. Không hiểu ông ấy nghĩ gì mà cứ về nhà là cởi phăng ra hết, lại còn bảo ngủ nút với ngủ nuy sống lâu, sống khỏe. Khỏe đâu chẳng biết, chỉ thấy vô duyên quá thể đáng. Phải làm sao để kìm lại cái sự ham hố vô duyên ấy đi đây?'.
Haha, hóa ra hồi đó, sở thích ở trần cho mát của tôi bị cô ấy phản đối ghê gớm như thế. Vậy mà vợ trẻ con của tôi chẳng nói ra, cứ âm thầm chịu đựng suốt mấy năm trời. May mà giờ con lớn hơn chút, tôi từ bỏ thói quen đó đi không thì chẳng biết cô ấy phát rồ phát dại lên như thế nào.
Tiếp đến những trang nhật ký khác, một điều làm tôi phải phì cười tiếp là vợ tôi ghi mấy lời về thói quen 'xả xì trét' rất đỗi bình thường của tôi.
'Ngày... tháng.... năm... Thật không thể chịu nổi với thói quen vô duyên quá mức của chồng. Trời ơi, sao lại có thể xì hơi mọi lúc mọi nơi mà không tha cho mình. Đang ăn cơm ngon lành, ông ấy cũng có thể vô tư làm một cái. Đèo vợ đi chơi, cũng có thể nhón mông làm cái 'bụp bụp'. Nhục hơn là đi chợ, giữa thanh thiên bạch nhật, vợ chồng đang cầm tay lãng mạn đi vậy mà ông ấy cũng hồn nhiên thả hơi. Lại còn bảo cách này 'xả xì trét' hay nhất nữa... Chết mất với lão chồng vô duyên này!!!'.
Đọc đến đây thì tôi không nhịn được cười nữa, đành phải vội vã chạy xuống dưới cười cho thỏa thê. Chẳng biết vợ của các đồng chí khác như thế nào chứ vợ tôi từ lúc cưới đến giờ vẫn vô tư như trẻ con vậy. Lâu nay tôi cố tình làm thế để cô ấy vui, vậy mà hóa ra trong mắt nàng là vô duyên. Thôi thì nay phải nhỏ to tâm sự với nàng nhiều hơn để nàng vui vậy.
Theo Người Đưa Tin
Chồng bảo "ti tí thôi để mai em còn làm việc", nhưng... Tâm sự vô duyên một tí, ở đây có ai như vợ chồng mình, cứ nằm gần nhau là hứng "abc" nổi lên không? Trong khi cả hai đều đã U35, kết hôn 5 năm và có hai mặt con với nhau. Vậy mà vợ chồng vẫn quá hợp cạ nhau khoản đấy, lúc nào cũng khí thế hừng hực. Cái sự đáng...