Nỗi ức chế của chồng khi lấy phải vợ lười
Khi vợ mới sinh, tôi làm hết công việc nhà. Đến nay cháu đã đi nhà trẻ mà vợ tôi vẫn lười không làm việc nhà, sáng đi tối về, mọi công việc ỷ lại cho tôi.
Tôi đã lấy vợ lần thứ hai, hiện giờ rất băn khoăn có nên ly hôn vợ nữa hay không. Vợ đầu của tôi có một cháu trai. Lý do chúng tôi chia tay là do cô ấy mê cờ bạc, lô đề. Tôi đã phải bán nhà, xe, tư trang trả nợ và nuôi con mới được một tuổi 27 ngày. Đến nay cháu đã học Đại học Tài chính năm thứ hai.
Cách đây 2 năm tôi quen một phụ nữ là giáo viên cũng có hoàn cảnh ly hôn. Cô ấy có một đứa con trai, nhà chồng nhận nuôi. Chúng tôi yêu nhau và xây dựng gia đình với nhau. Về phần kinh tế tôi có trách nhiệm lo cho gia đình kể từ khi cưới. Trong một năm đầu tôi đưa tiền cho vợ hàng tháng là 3 triệu đồng để mua thức ăn cho một bữa cơm tối (vì cả vợ chồng tôi và con đều ăn trưa ở ngoài). Còn các khoản chi phí khác tôi tự đóng, như gas, điện, nước, vệ sinh môi trường… Vậy mà vợ tôi vẫn kêu thiếu nên tôi phải bổ sung, tháng nào ít thì 1 triệu, nhiều thì 2 triệu đồng.
Video đang HOT
Cô ấy theo chồng chỉ có người không, chiếc xe máy cùng chiếc cặp sách. Từ khi lấy nhau trong một năm đầu, vợ cũng đi làm và dạy nhưng kêu lương chỉ đủ tiền ăn sáng và đổ xăng nên không chia sẻ gì. Năm thứ hai vợ tôi có thai là điều rất vui sướng. Tôi đã nhận hết trách nhiệm làm tất cả các việc từ khi vợ có thai như giặt giũ, chợ, búa, cơm nước… Tôi phải lo tất cả chi phí từ tiền gửi nhà trẻ, sữa uống (vì vợ tôi không có sữa ngay từ khi sinh bé). Đến nay cháu đã đi nhà trẻ mà việc nhà vợ tôi vẫn lười không làm, vẫn sáng đi tối về, mọi công việc ỷ lại cho tôi.
Vợ làm tôi rất chán. Xin cho tôi lời khuyên phải làm gì để cô ấy thay đổi hoặc quyết định như thế nào là đúng đắn nhất. Có nên ly hôn không?
Theo VNE
Người xa, tình cũng xa
Giờ đây, anh chỉ còn biết giữ cho riêng mình một góc trời kỷ niệm. Cứ mỗi lần nghe bài hát ấy anh lại thấy lòng nôn nao. " Cái chợ có hôi nào và bao nhiêu tuôi? Mà ai cũng bảo rằng Chợ Mới quê hương.
Ở nơi đó tôi có môt người thương. Cứ chiêu chiêu nàng ra bờ sông ngôi giặt áo...". Ừ, ai đó khéo đặt tên để một vùng quê trẻ mãi không già. Ở nơi ấy, anh cũng đã từng có một người yêu chiều chiều ra sông giặt áo. Nhưng câu chuyện của chúng mình lại không có hậu như hai nhân vật trong bài hát kia. Ngày anh trở về thì em đã sang sông...
Nhàn ơi, có phải tình yêu của chúng ta không đủ lớn để cho em đợi chờ? Hay thời gian làm nhạt phai những dấu yêu của một thời ngây dại? Dẫu nhủ lòng đừng trách người đi nhưng đêm đêm khi nỗi nhớ dội về, anh vẫn thấy buồn thương ướt nhòe trên gối. Những giấc mơ có người con gái tóc dài giặt áo bên sông ám ảnh anh suốt những năm dài xa nhớ.
Có phải tình yêu của chúng ta không đủ lớn để cho em đợi chờ? (Ảnh minh họa)
Người ta nói con trai mau quên, dễ lạc lòng nhưng với anh thì không như vậy. Kỷ niệm cứ như những con sóng cồn cào, lúc dữ dội, khi dịu êm nhưng lại làm quay quắt lòng người. Mỗi lần về qua nơi ấy, anh lại thấy lòng mình rưng rưng. Đứng bên này sông nhìn sang bên ấy, ngôi nhà xưa giờ hoang vắng tiêu điều. Người xa, tình cũng xa...
Tình cờ gặp lại em, anh ngỡ ngàng khi ký ức hiện về trong veo như những làn nắng sớm. Anh không biết em có cùng tâm trạng ấy hay không? Anh tự hỏi và tự trả lời, chắc là không bởi nhìn vào mắt em, anh biết những nồng nàn xưa cũ giờ đã trao cho người khác. Một chút buồn. Một chút vui. Buồn vì người ta chẳng còn vương vấn. Vui vì ngày ấy em đã có một chọn lựa đúng khi không đợi chờ...
Giờ đây, anh chỉ còn biết giữ cho riêng mình một góc trời kỷ niệm. "Ơi dòng sông, mang nước đi nơi nào? Có vê quê em ghé thăm đôi điêu, rằng anh nhớ thương em nhiêu...".
Theo VNE
Anh vẫn yêu Anh lặng thầm nhìn vào một góc xa xăm mà thấy lòng trống rỗng và cô đơn làm sao. Ngồi một mình trong căn phòng thân thuộc giữa cái lạnh của mùa đông làm anh đau đáu một nỗi sầu, một nỗi buồn "Lửa thiêng"... Với anh, 9 tháng là cả một sự đợi chờ trong mòn mỏi, vô vọng và tuyệt vọng....