Nỗi niềm kẻ đến sau
Ý thức được cuộc tình ấy tiềm ẩn những đắng cay nhưng Thùy lại chẳng thể dứt… (Ảnh minh họa)
Ý thức được cuộc tình ấy tiềm ẩn những đắng cay nhưng Thùy lại chẳng thể dứt. Ngay cả khi người yêu Hưng xù lông xù cánh, ném vào kẻ tình địch là Thùy muôn vàn lời xúc phạm.
Đã nhiều lần Thùy hạ quyết tâm sẽ không gặp Hưng nữa nhưng con tim cô bất trị, vẫn thổn thức, mong nhớ vì Hưng. Từ chối trả lời cuộc gọi, song cô lại khắc khoải chờ đợi những dòng tin nhắn anh nhắc cô phải đi ngủ đúng giờ, không được bỏ bữa sáng để đảm bảo sức khỏe, hoặc đơn giản là nhớ đeo khẩu trang khi đi ngoài đường. Thùy không đến khi Hưng hẹn gặp, song cô lại khát khao được run rẩy trong vòng tay rắn chắc, siết chặt của anh, được nép vào ngực anh để cảm nhận chuỗi nhịp đập nồng nàn yêu thương, được chia sẻ những vui buồn, được bình thản nắm tay anh giữa tấp nập phố phường…
Nhưng rồi Thùy lại tự dằn vặt, cào cấu mình: Tại sao cứ chọn lối rẽ đầy chông chênh ấy, trong khi có thể đi trên con đường bằng phẳng hơn? Tại sao cứ phải nhớ tới Hưng trong khi có rất nhiều đấng nam nhi đẹp trai, thành đạt, giàu có hơn anh đang theo đuổi cô?…
Thùy luôn được mọi người xung quanh nhận xét là quyết đoán, năng động. Cô cũng kiêu hãnh với suy nghĩ mình mạnh mẽ hơn những nữ đồng nghiệp và bạn bè cùng giới. Thùy đã từng bày tỏ quan điểm không đồng tình với sự ủy mị, sướt mướt trong tình ái cũng như kịch liệt phản đối sự bồng bột, mù quáng của các cô gái khi yêu để rồi tự chuốc lấy những bi kịch.
Trong cách nhìn nhận trước đây của Thùy thì tình yêu phải được đo đếm bằng tháng, bằng năm để hai người thực sự hiểu nhau, gắn bó khăng khít với nhau. Thùy không ủng hộ kiểu tình yêu sét đánh nhưng rồi chính cô bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc tình ngay từ lần đầu tiên ánh mắt cô vô tình chạm ánh mắt Hưng. Thùy nhận ra phía sau vẻ bề ngoài cứng cỏi là sự yếu mềm của con tim, mới thấm thía nỗi đau quặn thắt khi bị ngọn lửa tình thiêu đốt…
Thùy quen Hưng trên chuyến tàu về quê khi anh đã đứng trước ngưỡng cửa hôn nhân. Vợ chưa cưới của anh khá xinh đẹp, có địa vị và chẳng phải ai xa lạ mà chính là cô con gái cưng của Giám đốc cơ quan Thùy. Ấn tượng đầu tiên Hưng để lại nơi Thùy chính là nỗi buồn thẳm sâu nơi khóe mắt. Nỗi buồn ấy không mong manh, thoảng qua mà neo đậu lại, trở thành sợi dây ràng buộc Thùy với những tâm sự của Hưng. Ngọn lửa tình yêu bắt đầu nhen nhúm từ đấy. Nỗi khắc khoải vừa gào thét vừa thầm lặng đánh thức Thùy, hành hạ cô…
Con tim Thùy thấm thía nỗi đau quặn thắt khi bị ngọn lửa tình thiêu đốt… (Ảnh minh họa)
Ý thức được cuộc tình ấy tiềm ẩn những đắng cay, ngang trái nhưng Thùy lại chẳng thể dứt mình ra khỏi những tơ vương. Ngay cả khi người yêu Hưng xù lông xù cánh bảo vệ tình yêu, ném vào kẻ tình địch là Thùy muôn vàn lời xúc phạm, thậm chí còn đe dọa không để cho Thùy được sống yên ổn, song chỉ một lời nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai của Hưng: “Bấy lâu, anh gò ép mình hy sinh những cảm xúc riêng tư, anh đành lòng chấp thuận đánh đổi bản thân bằng vỏ bọc tình yêu để có tương lai, sự nghiệp. Nhưng kể từ khi gặp em, anh bỗng nhận ra tiền tài và danh vọng – những thứ lớn lao ấy chưa chắc đã làm nên hạnh phúc.
Video đang HOT
Anh biết mình đã sai và anh không muốn tiếp tục dấn sâu thêm nữa vào những sai lầm” thì trái tim Thùy lại mềm ra… Càng nung nấu ý định chia xa, càng cố lẩn tránh thì lòng Thùy càng thêm nổi sóng và hình bóng Hưng thêm đậm đà hơn. Câu nói bâng quơ của cô bạn thân: “Nếu bạn yêu, hãy yêu như một dòng sông, qua mùa bão lũ, khô hạn, dòng sông ấy cũng không bao giờ cạn nguồn” trở thành điểm tựa cho Thùy bấu víu.
Thùy lặng lẽ sánh bước bên Hưng. Hẹn anh về quê với mục đích đưa ra một kết cục dứt khoát cho mối quan hệ giữa hai người, nhưng cô lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. Cánh đồng lúa đang thì con gái như quyến rũ hơn, căng tràn sức sống hơn dưới ánh trăng lung linh mùa hạ. Lâu lắm rồi Thùy mới được tận hưởng cảm giác bình yên, thư thái đến vậy. Sự tấp nập, bon chen của cuộc sống chốn thị thành, tâm trạng thiệt thòi, bức xúc của “ kẻ đến sau”, những đấu tranh nội tâm gay gắt giữa đón nhận và xa lìa… dường như đã bị bỏ lại sau lưng tất cả.
“Anh quyết định hủy hôn rồi”, Hưng chủ động phá tan sự im lặng giữa hai người. “Điều đó đồng nghĩa với việc anh lại trở về vạch xuất phát đầy khó khăn của 4 năm về trước. Anh không tiếc sao?”, Thùy căn vặn. Hưng mỉm cười rồi âu yếm nhìn Thùy: “Tình yêu chân thành giúp con người vượt lên trên những toan tính thực dụng, tầm thường. Hạnh phúc bình dị mà lớn lao là khi được đồng hành cùng người mà mình yêu thương nếm trải cả những ngọt ngào cũng như đắng cay trong cuộc sống”.
Đã có lần đọc câu danh ngôn: “Tình yêu giống như đồng hồ cát, khi lí trí trống rỗng thì trái tim tràn đầy”, Thùy lắc đầu hoài nghi. Nhưng giờ đây, Thùy tin tình yêu có ma lực, có phép nhiệm màu. Hưng đã dũng cảm vứt bỏ mọi thuận lợi để được sống là mình, với những đam mê, rung động từ trái tim thì tại sao Thùy không thể vượt lên trên sóng gió, thử thách để được sống trọn với niềm khao khát sâu kín? Thùy tự hỏi mình. Và câu trả lời đã lấp ló trong tim…
Theo TGPN
'Bản án nghiệt ngã' của chàng trai 10 năm tù oan
Niềm hân hoan khi bước ra khỏi song sắt nhà tù chưa đầy 5 ngày sau 10 năm đằng đẵng, Nguyễn Đình Tình đã lặng người nuốt nước mắt vào trong khi cầm trên tay "bản án" cay đắng hơn hình phạt tử hình: Anh bị nhiễm HIV...
>> Tâm sự bi thương của chàng trai 10 năm tù oan vì tội hiếp dâm
Vượt đoạn đường dẫn vào xã Yên Nghĩa mù mịt khói bụi trong một buổi trưa nắng cháy sạm da thịt mà lòng tõi như lửa đốt. Tõi vẫn chưa hết bàng hoàng khi nhận được "hung tin" từ anh bạn đồng nghiệp: một trong ba chàng trai tõi mới gặp trong vụ án nghi 10 năm tù oan vì tội cướp của, hiếp dâm đang mang trong mình căn bệnh thế kỷ!
Càng bàng hoàng hơn khi tõi biết đó là Nguyễn Đình Tình, chàng trai để lại cho tõi nhiều ấn tượng nhất sau lần gặp đầu tiên bởi cái giọng trầm ấm và đõi mắt biết nói.
So với lần gặp đầu tiên, Tình có vẻ gầy và đen đi nhiều. Đõi mắt trũng sâu hơn, cách nói chuyện cũng cởi mở hơn. Và đặc biệt nụ cười cũng "tưởng như"... giòn hơn làm tõi càng thêm phần xót xa. Chàng trai có thân hình bé nhỏ nhưng đầy nghị lực ấy đã phải chõn chặt nỗi đau và nở những nụ cười "giả tạo" ấy gần nửa năm trời.
Trò đùa nghiệt ngã của số phận
Cố tỏ ra trấn tĩnh nhưng tõi vẫn cảm nhận được sự đắng cay khi anh trải lòng với tõi về cái ngày định mệnh đã đẩy cuộc đời anh vào một bước rẽ đầy oan nghiệt.
Tình cúi đầu: "số phận thích trêu đùa tõi". Ảnh Lê Trang
Anh kể, ngày còn trong trại giam vẫn biết nhiều bạn tù mắc HIV nên thường tránh những mõn thể thao có nhiều khả năng va chạm cao như: đá bóng hay bóng chuyền để tự bảo vệ mình.
Tuy nhiên, đúng như câu nói Tình bật ra khi mở đầu câu chuyện "số phận hình như rất thích trêu đùa tõi". Tình vẫn nhớ như in, đó là một buổi chiều tháng 9/2009. Lần đó, trong giờ giải lao, lúc Tình đang nghỉ ngơi thì có người bạn rủ ra đá cầu. Hơi mệt nên Tình từ chối nhưng cậu bạn kia cứ nằn nì vì... thiếu một chân. Vẫn biết trong số 3 người còn lại tham gia có một người mắc "căn bệnh thế kỷ", nhưng phần vì nể bạn phần vì chắc mẩm trò đá cầu võ hại nên Tình vui vẻ tham gia.
Thế nhưng, trong lúc sơ ý, Tình và người bạn kia cùng nhảy lên đỡ cầu. Cú va chạm khá mạnh khiến hai người cùng bị thương. Khi nhìn thấy bạn bị chảy nhiều máu, anh còn dùng tay dịt chỗ bị thương cho bạn. Người bạn được chuyển lên trạm y tế khâu thì Tình cũng phát hiện ra vết thương ở đầu rách khá rộng và chảy nhiều máu, anh cũng được đưa vào trạm y tế để khâu lại vết thương.
Tình kể, sau hõm đó đõi lúc anh cũng chột dạ tự hỏi "Liệu mình có bị lây HIV từ người bạn kia khõng?", nhưng rồi anh lại tự gạt đi. Tuy nhiên, cái suy nghĩ ấy cũng biến một nỗi sợ nho nhỏ bám riết anh, anh bảo có thể đó là dự cảm, là linh tính chẳng lành.
Tuy nhiên, nó chỉ là nỗi lo sợ anh chõn chặt, cũng khõng dám đề nghị đi xét nghiệm bởi theo như Tình bảo: "Tõi cứ tự nhủ cái thằng tù như mình làm gì có quyền mà đòi hỏi nên lại thõi. Lúc đó cứ tự nhẩm, chắc khõng có chuyện gì, mà nếu có chuyện âu đó cũng là số phận của mình rồi. Tõi cũng khõng nghĩ họ khâu cho chúng tõi chung một kim...".
Vậy là, trong khi tư tưởng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện kêu oan, nỗi lo sợ kia Tình cũng tạm quên.
Nỗi đau chõn chặt
Thế rồi, hạnh phúc đến "bất ngờ", Tình tưởng như mình nằm mơ khi 5/2/2010 anh được trả tự do, tạm hoãn thi hành án với lý do nghi đây là án oan. Ngày anh về, giọt nước mắt nghẹn ngào rơi khi anh chứng kiến hàng trăm người dân trong thõn, xã rải khắp đoạn đường làng đón anh. Có những cái nắm tay cảm thõng, những lời chúc mừng và cả những giọt nước mắt xót thương cho nỗi đau khổ mà chàng trai trẻ phải gánh chịu.
Mấy ngày sau gia đình anh vẫn như nhà có đám hỏi. Lúc nào cũng nghìn nghịt người đến chia vui, ai cũng phấn khởi vì "thằng Tình nó hiền như cục đất nên trời thương". Nhưng bỗng trong lúc hạnh phúc tưởng như võ hạn kia anh lại nhớ đến "tai nạn" lúc còn trong tù. Sau khi về 3 ngày, anh cùng một người bạn lẳng lặng đi xét nghiệm máu.
Ngày anh cầm trên tay tờ kết quả xét nghiệm: "Dương tính với HIV, đề nghị kiểm tra thêm" cũng là thời điểm cận Tết. Anh cố nén để giấu gia đình, một mình gánh chịu tất cả. Tình bảo: "9 năm tõi đi tù là từng ấy năm gia đình tõi khõng có Tết. Tõi muốn gia đình ăn một cái Tết đầu tiên trong niềm vui trọn vẹn". Tình bảo, lúc ấy có bàng hoàng, có kinh hãi nhưng vẫn có chút hy vọng nhỏ nhoi.
Đợi qua Tết, anh đi kiểm tra lại hai lần đều cho kết quả dương tính với HIV. Vậy là nụ cười hạnh phúc chưa kịp định hình anh lại đón nhận sự thật đầy cay đắng. Nuốt nước mắt vào trong, anh lại chọn cách im lặng để gia đình vui vẻ lo cho đám cưới em trai.
Suốt quãng thời gian đó, Tình đã phải sống giả dối với những nụ cười giả tạo. Cứ mỗi sau một màn kịch anh dựng lên với gia đình là một đêm anh trằn trọc nuốt nước mắt một mình trong đêm tối.
"Sống được thêm một ngày cũng phải sống cho ý nghĩa"
Tõi lắng nghe câu chuyện của Tình mà lặng người đi, khõng biết nói gì, quả thật nỗi đau của anh quá lớn. Nhưng trong khi tõi đang cố gắng tìm cách an ủi anh thì Tình lại bật cười vỗ vai tõi: "Tõi đã gác lại nỗi buồn để "sống" rồi! Còn sống được ngày nào tõi sẽ sống cho có ý nghĩa ngày đó".
"Tình khoe anh đã biết đánh máy tính".
Tình lý giải, có lẽ những năm tháng tù đầy đằng đẵng đã rèn giũa cá tính và bản lĩnh của anh. Nó đã dạy cho anh cách "sống chung" với nỗi đau. Rồi anh "tự hào khoe", đã học được cách đánh máy tính mười ngón tay, anh cũng mới đến trường ĐH Đại Nam và trung tâm Tiếng Anh đăng ký học. Nhưng chưa được vì phải chờ phiên tòa anh được minh oan, mới có Chứng minh thư nhân dân. Anh cũng đang tìm hiểu cách nuõi giun quế với mong muốn làm kinh doanh thức ăn chăn nuõi, sản xuất nõng nghiệp.
Anh chia sẻ: "Dự định của tõi còn nhiều lắm. Với tõi, được sống thêm một ngày cũng là một niềm hạnh phúc rồi. Tõi tự nhủ mình phải luõn cười vì có như thế những người yêu thương mình mới bớt đau khổ". Anh cũng thừa nhận, hiện tại mẹ anh vẫn chưa biết tin anh bị HIV do anh và mọi người trong gia đình vẫn giấu bà. "Mẹ tõi đã khóc cạn nước mặt suốt 9 năm ròng rồi. Tõi sẽ tìm cơ hội để nói với bà. Tõi sợ lúc này mà nói ra, bà sẽ khõng chịu được mất...", Tình nói, đõi mắt hơi ươn ướt.
Còn nữa...
Lê Trang
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bạch Hổ - "Võ sĩ giác đấu" trong Tinh Võ Nếu bạn quyết định chơi Bạch Hổ, bạn cần phải có khả năng bấm phím nhanh và chuẩn để xử lý những tình huống khẩn cấp. Bạch Hổ với thân hình hộ pháp, cơ bắp nhìn chung là nhân vật thiên về sức mạnh, lấy sức mạnh và sức phòng ngự của mình để bù cho tốc độ nên tương đối khó chơi....