Nơi nào cho em được quên anh?
Em lang thang như người vô hồn, thả mình trôi giữa dòng người tấp nập trên phố. Trái tim em như đang rỉ ra từng giọt máu, đau thắt mỗi khi đi qua những con đường mà chúng ta đã từng đi…
Cơn gió thu nhẹ nhàng nhàng đi qua hàng mi em khiến con tim em giật mình thổn thức. Đã hai mùa thu qua em không được nắm tay anh cùng đi trên những con phố ngập mùi hoa sữa, không còn được sánh bước bên anh nghe tiếng lá khô vỡ tan dưới bàn chân đều bước trên vỉa hè, không được cùng anh ghé mấy quán quen ăn những món ăn mình thích… Thời gian đã qua đi lâu như vậy rồi sao em vẫn cứ cố tìm về với nó làm gì để rồi lòng lại đau quặn thắt.
Nơi nào cho em được quên anh? (Ảnh minh họa)
Anh biết không, quãng thời gian ở bên anh là thời gian đẹp nhất trong cuộc đời em. Anh cho em cười, cho em khóc, thay đổi em trong phút chốc rồi anh lại ra đi bỏ mặc em bơ vơ giữa cuộc sống xô bồ hỗn độn và một trái tim luôn khắc khoải bóng hình anh.
Video đang HOT
Phải đến khi xa anh em mới hiểu được giá trị tình yêu nó to lớn, mãnh liệt đến chừng nào. Em đã cố gắng trân trọng giữ gìn tình yêu mỏng manh dễ vỡ như thủy tinh của chúng ta, thế nhưng em vẫn không hiểu tại sao anh lại rời xa em.
Ngày yêu anh, thế giới trong mắt em được tô bằng mọi thứ màu sắc, bức tranh tình yêu của chúng mình đẹp lắm!
Anh còn nhớ không những sáng hạ, em với anh thức dậy lúc mặt trời còn đang ngái ngủ, rồi cả hai cùng đạp xe ra bờ biển để đón cảnh mặt trời mọc. Rồi những chiều hoàng hôn cùng nhau nắm tay đi ngắm cảnh hoàng hôn….
Yêu anh, em học cách tha thứ, bao dung nhiều hơn và sống hồn nhiên như đứa trẻ lên ba. Anh dạy em phải sống chậm lại để từ cảm nhận món quà mà tạo hóa đã mang lại cho chúng ta. Nhớ không anh những ngày đông giá rét, bàn tay anh xiết chặt bàn tay em để em không bị lạnh….
Ngày anh đi, cả thế giới trong em như sụp đổ, nhưng em vẫn không bao giờ níu kéo anh về phía em. Em nghĩ mình sẽ chỉ buồn ít thôi nhưng không ngờ tình cảm của em lại trao cho anh nhiều như vậy. Em lang thang như người vô hồn, thả mình trôi giữa dòng người tấp nập trên phố. Trái tim em như đang rỉ ra từng giọt máu, đau thắt mỗi khi đi qua những con đường mà chúng ta đã từng đi. Ngày lễ hay những ngày kỉ niệm đặc biệt của mình, em cứ như người điên dại tìm về kí ức xưa, nhặt nhạnh từng mảnh ghét rạn vỡ nhưng nó đã mất đi đâu một nửa.
Từ nay, em sẽ mạnh mẽ sống cho riêng mình, sẽ không để trái tim bật khóc thêm bất cứ lần nào nữa….
Theo Eva
Mong muốn lớn nhất của đời chồng tôi là...được làm phụ nữ
Đầu tiên phải nói chồng tôi và tôi đều ê sắc ế gặp nhau rồi kết hôn vội vã chỉ trong vòng một tháng sau cuộc gặp gỡ giới thiệu chớp nhoáng của một người bạn . Tôi 30 còn anh 36 tuổi. Phải thừa nhận cũng chính mong mỏi cháy bỏng, khát khao được làm mẹ mà tôi nhanh chóng kết hôn với anh.
Khi tuyên bố sẽ kết hôn và gửi thiệp cưới đến các đồng nghiệp, bạn bè, ai ai cũng sửng sốt và nhìn tôi chằm chằm. Rồi chỉ sau tuần trăng mật chưa đầy hai tháng, tôi thông báo đã có thai, mọi người vẫn còn sửng sốt và đều bảo "Tình yêu, hôn nhân của tôi nhanh như tên lửa".
Tháng 6 năm ngoái, tôi đã hạ sinh thành công một cháu trai kháu khỉnh, bụ bẫm. Tự nhủ thầm, một đứa con được sinh ra càng thắt chặt thêm sợi dây và tình cảm giữa hai vợ chồng. Khỏi phải nói, tôi hạnh phúc đến cỡ nào. Cảm ơn đời, cảm ơn anh đã đến bên tôi và giúp tôi trở thành người đàn bà hạnh phúc nhất.
Nhưng cái hạnh phúc tưởng chừng đơn sơ ấy chẳng kéo dài lâu. Đúng vào ngày 5.6 vừa rồi - ngày mà con trai tôi tròn 1 tuổi, lời thú nhận của chồng đã đẩy tôi từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
"Niềm hy vọng và mong muốn lớn nhất của anh là... được làm người phụ nữ. Nhưng Thiên Chúa đã chẳng công bằng khi sinh ra anh trong hình hài của người đàn ông. Từ khi biết sự thật về giới tính của mình, anh đã quá chán nản khi sống cuộc sống không phải là mình. Anh cũng là đứa con trai duy nhất của gia đình, lòng hiếu thảo và trách nhiệm nối dõi đặt lên vai vô cùng nặng nề. Cảm ơn em đã đến và cho anh điều đó. Giờ anh quyết định mình sẽ trở thành phụ nữ và sống thật với bản thân. Anh biết quyết định này thật chẳng công bằng với em, Thực sự là khó khăn. Nhưng cứ kéo dài mãi cuộc hôn nhân này, cả anh và em đều chẳng hạnh phúc".
Khi nói ra những lời ấy, chồng tôi đã quỳ xuống cầu xin tôi tha thứ. Nhưng ngoài quyết định của anh ấy rằng muốn trở thành phụ nữ, mọi câu chuyện khác của anh gần như tôi chẳng nhớ hết được anh đã nói gì bởi lúc đó đầu óc tôi trống rỗng, những giọt nước mắt cứ rơi dài khiến tôi còn chẳng nhìn ra được cái gì.
Giờ tôi đang nghĩ đến việc đến thưa sự thật câu chuyện với bố mẹ chồng cầu xin họ giúp đỡ, cũng là giúp cho đứa cháu trai đích tôn của họ. Tôi còn chẳng biết phải làm gì. Năm nay tôi ngoài 30 tuổi, nghề nghiệp thì làng nhàng trước giờ chủ yếu chồng tôi làm kinh tế chính trong gia đình. Cuộc sống vẫn còn chặng đường dài phía trước, liệu người đàn bàn như tôi và "một người phụ nữ" có sống được với nhau cả đời?.
Theo VNE
Tôi đang muốn dang tay đón vợ cũ trở về với tôi và 2 con Khi tôi viết ra những dòng này, tôi mong Phượng - người vợ cũ khi đọc được sẽ hiểu được nỗi lòng tôi mà quay về với tôi và 2 đứa con. Thực sự tôi rất hối hận về những gì mình đã gây ra cho cô ấy. Tôi cứ nghĩ sau những gì mình làm tôi đã rất thanh thản, còn cô...