Nỗi lòng phiền muộn của chàng trai nghèo yêu xa
Tôi cũng muốn lắm, tôi muốn được bù đắp cho em, tôi cũng muốn kiếm một công việc ổn định ở Hà Nội, nhưng điều kiện không cho phép, mọi thứ đối với tôi thật khó khăn. Chấp nhận trải nghiệm để có những bước đi vững chãi hơn. Và tôi không thể phụ lòng tin yêu của bố mẹ mình được.
Sinh ra trong một gia đình bố mẹ thuần nông lại đông con ăn học nhưng từ nhỏ tôi vì quá được cưng chiều nên chưa hiểu hết được ý nghĩa của cuộc sống. Tôi đã bỏ qua mọi lời khuyên của các chị và mẹ mình để rồi giờ đây trong sự hối hả của cuộc sống tôi bỗng giật mình bừng tỉnh. Tôi đã đánh mất nhiều cơ hội trong cuộc đời để thực hiện mơ ước của mình.
Khi các chị ra trường bắt đầu cuộc sống tự lập, đó cũng là lúc tôi cho mình quyền vui chơi, để rồi khi bạn bè nô nức cùng nhau vào đại học, tôi mới nhận ra mình là kẻ trắng tay. Trượt đại học, tôi khiến mẹ mình buồn phiền rất nhiều. Tôi vẫn nhớ rõ lời bố tôi nói khi đó “Bố mẹ nghèo không cho con được những thứ xa xỉ. Cái bố mẹ có chỉ là cho con một cơ hội học hành, cho con kiến thức. Nhưng con đã đánh mất cơ hội đó”.
Để chạy trốn cuộc đời, chạy trốn những lời đàm tiếu của dư luận tôi nộp hồ sơ vào một trường cao đẳng và bắt đầu cuộc hành trình mới.
Khi chới với, tôi đã gặp em. Em xinh đẹp hồn nhiên đúng kiểu con gái tuổi 20. Tôi đã từng tin và hi vọng em sẽ là bến đỗ duy nhất của cuộc đời mình. Nhưng thời gian trôi đi, khi tình yêu giữa hai đứa mình đủ lớn, tôi nhận ra rằng giấc mơ và thực tại quá khác xa nhau.
Nỗi lòng phiền muộn của chàng trai ngheo yêu xa
Video đang HOT
Tôi ra trường trước em may mắn được vào làm ở một công ty nhà nước, thời gian đầu do cuộc sống vất vả, tôi đã không thể dành cho em được nhiều sự quan tâm như em kỳ vọng. Tôi thường xuyên đi công tác xa, khi thì ở Tây Bắc, khi thì ở miền Nam một tháng trời, còn em ở Hà Nội. Em nói, em nhớ tôi nhiều, em cảm thấy cô đơn, hụt hẫng khi ngày lễ tết nhìn người ta bên nhau, còn em lúc nào cũng chỉ có một mình, không có một ai để tâm sự buồn vui cùng.
Mỗi lúc mở facebook tôi lại thấy những dòng tâm trạng của em. Thấy vẻ mặt ngây ngô đượm buồn của em lòng tôi bỗng thắt lại. Liệu em có hiểu rằng, tôi cũng nhớ em rất nhiểu. Thật lòng, trái tim tôi chỉ hướng về em, dành cho em những tình cảm đẹp nhất.
Tôi cũng muốn lắm, tôi muốn được bù đắp cho em, tôi cũng muốn kiếm một công việc ổn định ở Hà Nội, nhưng điều kiện không cho phép, mọi thứ đối với tôi thật khó khăn. Chấp nhận trải nghiệm để có những bước đi vững chãi hơn. Và tôi không thể phụ lòng tin yêu của bố mẹ mình được.
Em à! Nếu mình thật sự yêu nhau, dành tình cảm cho nhau vẫn có thể chờ nhau phải không em. Tôi từng kể em nghe câu chuyện về dì tôi, dì đã chờ dượng suốt 14 năm. Trong 14 năm đó, dượng đi công tác thường xuyên, nhưng dì vẫn chờ, và rồi những dịp nghỉ lễ, nghỉ tết với dì là những giây phút quý giá nhất. Giờ họ đã có 2 đứa con, một trai, một gái và dượng đã về hưu với đồng lương đủ trang trải cho cuộc sống gia đình.
Chấp nhận hi sinh, chấp nhận đánh đổi để có những giây phút hạnh phúc về sau. Còn khi tuổi trẻ, nếu chúng ta chỉ biết chăm lo,vun vén cho tình cảm cá nhân mà để vuột mất những cơ hội trong cuộc sống theo tôi nghĩ là không nên đúng không? Tôi ổn định, tôi có thể nuôi sống được bản thân mình, đồng nghĩa với việc tôi có thể cho em một cuộc sống hạnh phúc.
Và cũng chỉ khi đó, tôi mới dám nói với em rằng “tôi sẽ là người chồng lý tưởng của em”. Tôi muốn mình có thể tự lo lắng, bao bọc cho em trong cuộc đời này. Vì thế, mong em hãy hiểu cho tôi em nhé!
Tôi yêu em chân thành, em là người đầu tiên đến trong cuộc đời tôi. Tôi trân trọng điều đó, và chỉ mong sao em hiểu rằng tình yêu nhiều lúc đó là sự chấp nhận, cố gắng từng ngày. Hãy tạo cho nhau những bước đi đầu tiên vững chãi để sau này đỡ phải hụt hẫng phải không em?
Nhiều khi em nói với tôi rằng “Anh không còn lãng mạn, anh không yêu em như ngày xưa”. Em à! Ngày xưa khi còn đi học, mọi thứ tôi có được, đồng tiền tôi chi tiêu đều là của bố mẹ. Tuy không mua được cho em nhiều thứ em thích, nhưng tôi vẫn có thể dành cho em tất cả thời gian tôi có. Còn giờ đây, tôi phải tự mình bươn chải, tự mình mưu sinh, tôi không thể dành nhiều thời gian cho em được nữa. Nhưng chắc chắn một điều rằng, tôi rất yêu thương em, và muốn lo lắng cho em.
Có những lúc em hờn dỗi, ghen tuông… chúng mình cãi vã, tôi thật sự rất khổ tâm, tôi chỉ mong sao em hiểu được lòng tôi. Nếu em thật sự muốn chia tay, tôi đồng ý để em ra đi. Và chúng mình sẽ chấm dứt quãng thời gian yêu nhau trước đó. Em ra đi, còn tôi sẽ ở lại và tôi mong em hãy nhớ một điều rằng tôi vẫn rất yêu em. Khi nào em cảm thấy mệt mỏi, em hãy quay về nơi mình đã từng chia tay nhau.
Em sẽ hiểu rằng khi em quay lưng bước đi, tôi chưa hề bước tiếp bởi tôi vẫn muốn em quay về. Tôi vẫn đứng lại đó chờ em, trông theo em và mong rằng “em sẽ luôn hạnh phúc”.
Theo him
Mất người yêu đại gia vì tưởng nhầm là trai nghèo
Tôi biết bạn ân hận, bạn buồn, bạn tiếc rằng bây giờ đã là quá muộn để bạn tìm lại tình yêu tốt đẹp cùng người thanh niên mà bạn tưởng rằng anh ấy nghèo hèn kia.
Ảnh minh họa: Internet
Không hiểu mọi người khi đọc xong tâm sự của bạn trong bài viết "Ân hận vì chia tay xong, tôi mới biết người yêu cũ là đại gia" có cho rằng bạn lãnh hậu quả đắng cay này là do bạn quá coi trọng vật chất chứ không phải bạn yêu anh thanh niên nọ vì tình cảm cao thượng, trong sáng của những người có ý định đi tìm một nửa kia của mình.
Bạn đừng vội giận tôi, bạn cứ bình tâm suy nghĩ xem tôi nói vậy có đúng không? Bạn nhận lời yêu anh ấy, nghĩa là bạn đã có tình cảm, có nhận xét tốt về người mà bạn đặt niềm tin, niềm hi vọng về một bờ vai vững chãi để tựa trong suốt cuộc đời.
Vậy sao khi thấy anh ấy đi chiếc xe cũ, thấy nhà anh ấy thuê chỉ là một phòng trọ cũ kĩ, bạn liền chia tay vì sợ đám bạn thân của mình chê bai, đàm tiếu là mình yêu trai nghèo?
Nghèo đâu phải là cái tội! Nghèo mà họ biết sống, biết chịu cực khổ, biết kiếm tiền bằng hai bàn tay lao động của mình thì đáng trân trọng, đáng quý chứ bạn?
Tôi chỉ nói vài ý như vậy để bạn xem lại mình, cần thật nghiêm túc để tìm ra nguyên nhân vì sao mình lại đánh mất tình yêu một cách dễ dàng, đáng tiếc như vậy.
Chi bằng bạn lấy đó làm bài học, rút kinh nghiệm cho mối tình sau. Đừng yêu vì tiền, vì xe, vì nhà, những thứ ấy thực ra là quá cần thiết cho cuộc sống, song không phải là tất cả.
Nếu không có tình yêu thì dù có giàu sang đến mấy cũng sẽ có ngày phải rời xa. Còn nếu có tình yêu thì các bạn sẽ biết cùng chung sức để vượt qua khó khăn và cùng nhau làm lụng, dành dụm để một ngày trong tương lai các bạn sẽ có những thứ mà các bạn mơ ước.
Chúc bạn có đủ nghị lực để nhìn lại sai lầm của mình mà sửa chữa nhằm có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Theo Eva
Là trai nghèo, vẫn có bạn gái xinh như "hotgirl" Ngày tôi và bạn gái quen nhau thì mới chỉ là năm thứ nhất. Lúc ấy, cả 2 đứa đều chỉ là những tân sinh viên ngơ ngác. Thế nhưng, sau 3 năm, trong khi tôi vẫn là một thằng con trai nhà nghèo, quê mùa, thì em đã trở thành một "hot girl", được rất nhiều người yêu mến. Nhờ tài năng...