Nỗi lòng những cô nàng “cá sấu”
Dù có nghe đến mòn tai câu tục ngữ “cái nết đánh chết cái đẹp”, thì “tội” xấu xí vẫn là niềm đau chôn giấu với bậc nữ nhi.
Ngoài nỗi đau bị phản bội, còn một số nguyên nhân cũng khiến phái nữ khổ tâm và tổn thương ghê gớm.
Đó là:
1. Bị gia đình chàng phản đối
Với cánh mày râu, chuyện bị bố mẹ nàng săm soi, “hằm hè”, thậm chí là “cấm cửa” cũng không có gì làm lạ. Bởi trong thời buổi “quân tử thì ít mà sở khanh thì nhiều”, các phụ huynh thường phải cảnh giác cao để con gái mình không trao thân gửi phận nhầm cho một gã tồi. Việc nam giới cần đấu tranh hay trải qua thử thách nhằm lấy lòng tin của các cụ cũng là điều hoàn toàn bình thường.
Nhưng trái lại, làm thân con gái – những người vốn chịu nhiều thiệt thòi, hi sinh trong tình yêu, hôn nhân, phái nữ thường phải được trân trọng và đối xử tế nhị, dịu dàng hơn. Chính vì vậy, việc bị gia đình bạn trai tỏ thái độ lạnh lùng, coi thường sẽ là một nỗi tủi nhục lớn, nhất là khi trái tim người phụ nữ vô cùng đa cảm, yếu mềm, dễ tổn thương. Ngay cả nếu các cô gái này bất chấp rào cản gia đình để ở bên người đàn ông mình yêu thì trong lòng họ vẫn là những cơn sóng ngầm phẫn uất.
2. Xấu xí so với chàng
Video đang HOT
Nghe có vẻ hơi nhạt nhẽo nhưng đây lại là nỗi đau rất thực tế. Thử tưởng tượng xem, mang tiếng là phái đẹp nhưng chẳng bao giờ nhan sắc của bạn được chàng công nhận bằng những câu nói ngọt ngào như “Em đẹp lắm”, “Em có đôi môi rất gợi cảm”,… Khốn khổ hơn nữa, mỗi khi đi với chàng, bạn luôn phải chịu đựng ánh mắt soi mói và những lời thì thầm to nhỏ mà bạn biết tỏng, quanh đi quẩn lại họ chỉ bàn tán việc bạn và chàng là “đôi đũa lệch”, là “con cú và hoàng tử”… Đó đều là những “nỗi niềm biết ngỏ cùng ai?”.
Dù có nghe đến mòn tai câu tục ngữ “cái nết đánh chết cái đẹp”, hay người đàn ông tuyệt vời chẳng hề bận tâm tới điều đó, thì những tình huống như trên vẫn khiến một cô gái phải trăn trở, dằn vặt, thậm chí không thể tha thứ cho chính mình vì tội… xấu xí.
3. Bị dằn vặt về “cái ngàn vàng”
Tất nhiên, cô gái nào chẳng mong muốn mình thật trọn vẹn khi đến với một người đàn ông, và còn gì tuyệt hơn khi họ giữ gìn được thứ thiêng liêng nhất của đời con gái để trao tặng cho người mình yêu thương? Nhưng không may là thứ quý giá ấy chỉ có một, và thường thì kẻ may mắn, “nhanh tay” nhất mới có cơ hội giành được nó, dù có thể hắn chẳng hề xứng đáng.
Trong trường hợp này, bản thân phái nữ cũng vô cùng lấy làm tiếc. Với họ, đó là “việc xảy ra ngoài ý muốn”, là “phút nông nổi trong quá khứ”, đã khiến chính họ khổ tâm, ân hận rất nhiều. Nếu gặp một anh chàng không vị tha, thiếu thông cảm, liên tục dằn vặt họ vì sự mất mát lầm lỡ này, thì đó chính là chất xúc tác thổi bùng lên trong lòng họ nỗi tủi hổ, đau đớn bấy lâu.
Những câu nói nhẫn tâm kiểu: “Anh không ngờ em dễ dãi thế”, “Anh buồn vì thấy mình là kẻ đến sau”… sẽ chẳng khác nào con dao nhọn, khoét sâu thêm vào vết thương cũ trong lòng người con gái.
4. Và bị nghi ngờ về sự trong trắng
Oái oăm là trong “lần đầu tiên”, một số cô gái không tài nào chứng minh được mình còn nguyên vẹn chỉ vì chẳng hề thấy chút vết tích nào của “cái ngàn vàng”. Nguyên nhân có thể do sự bất cẩn, tai nạn lúc nhỏ hoặc do cấu tạo cơ thể… Nhưng dù thế nào, sự “khác người” ấy đã là mối bất lợi lớn khiến họ không được “ghi công”, trái lại còn bị nghi oan là “giả tạo”, “thiếu thành thật”.
Còn gì tủi hơn việc bị chính người đàn ông mà mình dâng hiến tra khảo: “Tại sao em phải nói dối anh”, “Em đã làm chuyện ấy từ bao giờ? Với ai?”. Ngay cả khi người đàn ông không tỏ thái độ gay gắt như thế thì sự im lặng, ánh mắt hoài nghi, dò xét cũng đã là sự xúc phạm ghê gớm. Quả thật, đây là nỗi oan uổng và nỗi đau quá lớn đối với bất kì cô gái nào.
5. Làm kẻ thế chỗ
Con gái thường mong muốn mình chiếm vị trí độc tôn trong trái tim người đàn ông của mình (thậm chí hơn cả mẹ chàng). Vì thế, sẽ thật tổn thương nếu họ phát hiện trong lòng đối phương luôn lưu giữ hình ảnh mối tình xưa cũ. Đặc biệt, khi người đàn ông thiếu tế nhị, cứ hồn nhiên so sánh, kể lể “cô ấy nấu ăn rất ngon”, “cô ấy chiều chuộng anh lắm!”…, thì đó chính là cách đối xử tàn nhẫn nhất. Nó khiến nữ giới cảm thấy mình giống như một kẻ đóng thế nhưng lại kém cỏi, không hoàn thành nổi nhiệm vụ.
Chẳng gì tồi tệ hơn việc cứ phải núp sau một cái bóng quá lớn của kẻ nào đó như thế. Có lẽ đây là điều đáng buồn không chỉ với phái nữ mà còn cả với nam giới. Nhưng với bản tính đa cảm, cả nghĩ hơn, nỗi đau này của con gái còn nhân lên gấp bội.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vượt qua niềm đau
Chị không thê quên ánh mắt của chông chị, môt gã đàn ông đang say sưa thỏa mãn cơn dục vọng với người đàn bà khác và đớn hèn khi bị bắt gặp.
Mỉm cười như trong cơn mơ ngọt ngào, chị nhìn anh âu yếm, người đàn ông của cuộc đời chị, anh đang nằm đây, dịu dàng nắm lấy tay chị ngay cả trong giấc ngủ. Thật tự nhiên, chị giữ thật chặt bàn tay ấy, cứ ngỡ như chị đang sợ vuột mất điều gì đó thật quan trọng, thiêng liêng đối với mình.
Đã có lúc chị thấy mệt mỏi và muốn buông xuôi tất cả. Đã có lúc chị cho phép trái tim mình nghỉ ngơi, không được thổn thức, không được rung động nữa. Nhưng trái tim và lí trí, nó đâu cùng chung một con đường. Phải làm sao khi gặp anh, nhịp đập con tim cứ rung lên từng hồi? Phải làm sao khi đôi mắt chị cứ mãi dõi theo bóng ai dù trong đầu luôn vang lên lời nhắc nhủ phải quên? Và cứ thế, như trò đùa số phận, sự gắn kết giữa hai tâm hồn, sự đồng điệu đã kéo chị lại gần anh, chị đã cố trốn tránh nhưng vẫn không thể chiến thắng được con tim mình và cả tình yêu của anh.
Sống những tháng ngày buồn đau, uất ức, vết thương của người đàn bà có chồng ngoại tình đã in hằn trong tâm trí chị. Chị hận đàn ông, chị hận những kẻ làm cho những người phụ nữ nư chị không còn tin vào cuôc sông như bây giờ, chán chường và mất hết niềm tin. Bắt đầu từ khi nào chị không dám nhìn thẳng vào mắt ai đó. Chị sợ sẽ lại nhớ, cái ngày ám ảnh quá khứ chị bằng những giọt nước mắt.
Chị đâu thể quên ánh mắt anh ta, kẻ chị từng âu yếm gọi là chồng. Cái ánh mắt của một con thú đang say mồi, đang thỏa mãn cơ dục vọng đớn hèn và bị bắt gặp. Nhìn cô gái nấp sau tấm lưng của chồng mình, chị thấy xót xa, có thật cô ta nhỏ bé đến vậy, có thật ánh mắt thách thức, mỉa mái cô ta dành cho chị lúc ấy chỉ đơn thuần là sự sợ hãi...? Từ hôm đó, chị không còn muốn đối diện với bất cứ đôi mắt nào nữa, chị mệt mỏi phải giải nghĩa nó, chị mệt mỏi vì phải nhớ đến quá nhiều thứ, những thứ làm chị đau.
Hạnh phúc với chị xa vời quá, cái khái niệm ấy chị nghĩ mình đã chôn vùi cùng quá khứ, cùng cái ngày chị đóng chặt trái tim mình bởi sự tuyệt vọng. Nhưng sự xuất hiện của anh đã làm tan chảy khối băng trong lòng chị. Anh không vồ vập mà thật nhẹ nhàng, anh không đến với chị bằng những hứa hẹn hoa mĩ hay lời thề sáo rỗng. Anh cho chị sự chân thành, bình yên. Chị cần cái đó hơn bất cứ điều gì, chị cần người cho chị biết ngoài sự dối trá, còn có thứ đáng để tin và hy vọng.
Quen anh, chị bắt đầu đứng thẳng. Quen anh, chị biết vẫn còn những ánh mắt giản đơn đến thế. Anh luôn nhìn chị, không thương hại, không toan tính. Mà đơn giản, nồng ấm và đợi chờ. Chị đã từng lẩn tránh, đã từng dứt bỏ những cảm xúc trỗi dậy trong lòng dù biết nó vẫn tồn tại. Chị biết nhưng ai hiểu cho chị, ai hiểu cho vết thương người đàn bà vẫn dày vò chị trong những cơn ác mộng. Nói chị cố gắng tin thêm lần nữa, nói chị chấp nhận lần nữa, chị không đủ can đảm để thử.
Anh vẫn chăm sóc mà không quan tâm đến lời nói lạnh lùng của chị. Những dòng tin nhắn không bao giờ được hồi âm, anh vẫn nhẹ nhàng nhắc nhủ: "Trời lạnh em nhớ mặc áo ấm, nhớ đừng thức khuya nhé...". Không mĩ miều, cũng không bao giờ anh nói nhớ chị, nhưng chừng ấy cũng đủ sưởi ấm một con tim luôn khát khao sự quan tâm chân thành. Đã lâu chị không cười như thế, cũng đã lâu rồi chị không nhớ đến ai nhiều như thế. Mà nếu nhớ, chỉ toàn là kí ức đau buồn mà thôi. Có lẽ anh là điểm sáng duy nhất trong những cơn mơ của chị.
Nhìn anh ngủ ngon lành bên cạnh mình, chị thấy ấm lòng đến lạ. Chị yêu sự giản đơn của anh. Chị không có một đám cưới tưng bừng, cũng không nhiều bạn bè đến chúc tụng, nhưng chị có anh, với chị thế là đủ. Chị ngập ngừng bước lên tấm thảm đỏ, chút do dự khiến chị hồi tưởng về quá khứ. Nhưng khi anh bước đến và nắm tay chị, rất tự nhiên chị thấy chân mình bước...
Chống tay xuống cằm chị ngắm anh thật lâu. Gối đầu lên tay anh, chị nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ... bình yên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cháu đã mất đi sự trong trắng chỉ vì 1 lần lầm lỡ Cháu mới chỉ là một cô nữ sinh trung học, tương lai đang rộng mở với cháu thế mà cháu đã mất đi sự trong trắng của mình chỉ vì một phút bồng bột lầm lỡ. Cháu xin kể câu chuyện này với tất cả mọi người và mong mọi người hãy cho cháu lời khuyên. Cháu vẫn còn đang tuổi ăn tuổi...