Nỗi lòng của kẻ ngoại tình trong tư tưởng…
Có lẽ ấy không biết rằng trong lòng mình có ấy nên ấy vẫn vô tư trêu đùa, tán tỉnh kiểu đãi bôi với mình.
Thật chẳng muốn viết ra những điều tệ hại này nhưng nó ám ảnh mình mãi không thôi. Nếu cứ để những dòng tư tưởng đen tối ấy quằn quoại ở trong lòng, mình sợ một ngày chuyện mình kể dưới đây sẽ được người đời truyền tai nhau.
Thay vì để người ta xì xào bàn tán, bóp méo sự thật thì mình viết ra cho ấy biết và cảm thông với mình.
Mình là người dễ rung động ấy ạ, chỉ vì những cái liếc mắt, hay vài tiếng rủ rỉ tâm sự là đã cảm mến ấy rồi. Chuyện thương một người chẳng có gì là tội lỗi cả, nếu mình vẫn còn là một cô gái độc thân, vô tư tung hoành trên con đường tình yêu.
Thế nhưng, sự thật lại không được như thế, cuộc sống không được dễ dàng như chúng ta thường mơ. Mình đã gắn kết với chồng của mình không chỉ bằng giấy chứng nhận kết hôn, mà bằng cả một trái tim nồng nàn của một thời tuổi trẻ.
Ảnh minh họa
Tình yêu của vợ chồng mình đã nguội bớt vì những bộn bề công việc, vì ti tỉ thứ không thể gọi tên. Hôn nhân nó là như vậy đấy, nó làm nhạt đi thi vị của tình yêu.
Và bỗng dưng, ấy đi ngang qua cuộc đời mình với những luồng sinh khí mới của tuổi trẻ. Ấy có đôi mắt đẹp mà mình đã thường mộng mơ suốt thời thanh xuân. Ấy có thân hình vạm vỡ mà trước đây chồng mình cũng đã từng có.
Video đang HOT
Ấy dịu dàng như cơn gió, nhẹ nhàng đưa mình vào giấc mơ tình yêu, phiêu lưu và cũng đầy sai trái. Ấy là lý do của những con sóng ngầm trong gia đình mình; những cơn sóng tưởng vô hại mà hại không tưởng.
Mình không nhận ra rằng mình đã thay đổi thật nhiều từ khi thích ấy, mình đã chăm chỉ chăm sóc bản thân, mình đã dành nhiều thời gian tập thể hình và cũng vì thế mình đã đẹp lên. Vì điều này mà mình phải cảm ơn ấy.
Nhưng ấy ơi, mình đã bỏ lỡ những bữa cơm tối đầm ấm, mình đã bớt hăng hái với việc nhà và mình chẳng có thời gian để nhớ thương người chồng vẫn đang ngày đêm chăm sóc và quan tâm tới mình.
Lơ là chuyện giữ lửa trong gia đình chỉ phản ánh một phần sự đi xuống của mình. Phần khiến mình thấy mệt mỏi nhất đó là việc nghĩ đến ấy mỗi sáng, mỗi chiều, mỗi tối và mỗi đêm.
Mình cố ngăn những dòng suy nghĩ ấy nhiều lần, cố dùng tư duy đạo đức để khóa hết những ký ức, ham muốn với ấy. Cố lắm, nhưng không làm được; những ý nghĩ về ấy vẫn len lỏi mỗi lúc cô đơn, những lúc đầu óc lơ đễnh những chuyện không đâu.
Mình biết điều đó sai trái lắm dù mình biết mình chưa hề có cái nắm tay, hay bất kỳ lời lẽ ngọt ngào với nhau; nhưng mình vẫn thấy tội lỗi lắm.
Vẻ bên ngoài cứng rắn của mình đối với ấy là vũ khí, là hàng rào ngăn cản chính mình không xô vào ấy, không để thực tại diễn ra như những gì mình tưởng tượng. Thế đấy, mình có tư tưởng sai trái nhưng hành động của mình thì vẫn đúng đắn.
Rồi một ngày mình sẽ cảm ơn chính mình vì đã không để bản thân trượt dài trong những cuộc ngoại tình. Mình sẽ luôn cố gắng bảo vệ hạnh phúc gia đình mình dù trái tim mình có chút hư hỏng.
Có ai toàn diện đâu, nhưng thật may cái đầu của mình vẫn luôn nhận ra rằng &’hạnh phúc gia đình không thể thế chỗ bằng những cơn say nắng, những đê mê thoáng qua’.
Thế thôi người tình nhé, đừng có vô tình hay cố ý buông những câu đường mật, hãy giữ khoảng cách nhất định với nhau nhé. Không biết ấy đã trải qua cảm giác bị phản bội chưa, nghe nói nó đau đớn lắm.
Mình không muốn làm tổn thương chồng mình, cũng hy vọng là ấy cũng chẳng phải trải qua chuyện ấy. Mình thích ấy, nhưng thôi, ta đừng lại gần nhau.
Theo VNE
Vợ qua mặt chồng ngoại tình suốt 10 năm
Đến bây giờ tôi vẫn không tin được vào mắt mình những gì nhìn thấy. Tôi không ngờ mình đã lấy phải một người vợ lăng loàn, sống "giả tạo" tới như vậy.
Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó (Ảnh minh họa)
Bây giờ tôi đã có đủ chứng cứ để khẳng định cô ấy ngoại tình. Suốt 10 năm qua cô ấy đã lừa dối bố con tôi để dành thời gian ở bên người đàn ông khác. Khi tôi đưa những tấm hình vợ tôi ân ái bên người đàn ông đó, cô ấy vẫn một mực khẳng định đó chỉ là ảnh ghép, ảnh người khác vu oan. Nhưng khi tôi đưa ảnh chụp màn hình những tin nhắn mùi mẫn vợ gửi cho hắn ta, cô ấy mới thừa nhận. Ban đầu là khóc lóc, van xin, nhưng khi tôi không tha thứ, cô ta lại giở giọng trách móc tôi.
Theo như cô ấy nói "Anh ta - người đàn ông Tây đó mới là đàn ông, anh ta mới mang lại cho tôi những cảm xúc mãnh liệt của tình ái. Anh ta luôn ở bên tôi, động viên tôi. Điều mà một người như anh chẳng bao giờ làm được. Giá như tôi chưa lấy anh, thì tôi đã có một ông chồng Tây như ý".
Chỉ nghe đến câu đó thôi, lòng tôi đã uất nghẹn không nói nên lời. Đã có với nhau hai mặt con, đứa lớn 18 tuổi, đứa thứ 2 đã 15 tuổi mà cô ấy còn nói được những lời cạn tình cạn nghĩa như vậy.
Nhớ ngày vợ nhận công tác một năm, tôi đã bao đêm không ngủ được. Phần vì lo cho vợ ở nhà quen lên đó lạ nước lạ cái, ốm ai chăm. Phần thì thương con vì xa mẹ. Những đêm tôi ngủ mơ về vợ là những đêm đầu óc nhức nhối. Bao phen tôi xin để chuyển cô ấy về gần nhà cũng là những lần nhận được hồi âm rằng vợ muốn ở lại để rèn luyện, dạy chữ cho dân vùng cao.
Nhưng tôi đâu ngờ, vợ tôi lên đó lại quên chồng theo trai lạ. Khi tôi được bạn bè cho biết vợ cặp bồ với trai trẻ mà lại là người Tây, tôi đã không tin. Nhưng nhiều lần người ta nói làm tôi phải suy nghĩ. Thuê thám tử điều tra, cuối cùng tôi như chết đứng khi biết, vợ tôi và anh thầy giáo người Tây dạy tiếng Anh đã sống với nhau như vợ chồng suốt 10 năm nay.
Giờ tôi đã hiểu vì sao, hết 1 năm công tác như trong hợp đồng vợ tôi lại không về. Hóa ra cô ấy nặng tình nặng nghĩa với thầy giáo cùng trường và không muốn chia tay với anh ta. Hết lần này đến lần khác, cô ấy lấy lý do vì yêu trường, yêu lớp vì "quy định bắt buộc em phải ở lại trên đó. Anh yên tâm hết năm nay em sẽ về với bố con anh". Thế rồi cứ năm này qua năm khác cho tới khi hết 10 năm, cô ấy mới về với bố con tôi.
Nghĩ cảnh gà trống nuôi con đã cực, nghĩ tới vợ lăng loàn ngoại tình với Tây tôi còn nhục nhã hơn. Chỉ vì không vượt qua được ham muốn của bản thân mà cô ấy sẵn sàng cắm sừng tôi. Còn tôi cứ như một ông chồng khờ khạo, chỉ biết đi làm kiếm tiền cắm đầu nuôi con. Nghĩ cô ấy vất vả, tôi thương lắm, tôi dành hết thời gian thay vợ chăm con học hành nên người. Tới nay con gái tôi đã 18 tuổi, còn con trai tôi cũng được 15 tuổi.
Tôi còn ngu ngốc hơn khi sợ vợ thiếu hơi ấm chồng mà cứ mỗi tháng tôi lại dành một khoản tiền, chuẩn bị đồ ăn mang lên thăm vợ. Cái cơ bản cũng là muốn gửi con cho bà để lên hâm nóng tình cảm vợ chồng. Phần vì nhớ, vì muốn bù đắp cho cô ấy.
Nhưng tôi đâu biết, hóa ra tất cả chỉ là sự giả dối. Vợ nói, nhớ tôi nên bao đêm cô ấy mơ thấy tôi và nhớ cảnh vợ chồng bên nhau. Điều đó khiến tôi vui mừng biết bao nhiêu. Nhưng có điều cô ấy chỉ cho tôi ở được hai hôm, xong viện cớ quy định này nọ để đuổi tôi về rồi sống cùng trai lạ. Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó. Để rồi khi tôi về họ lại ôm nhau cười chế nhạo ông chồng ngu ngốc như tôi.
Khi chuyện vỡ lở, vợ tôi không chút xấu hổ, cô ấy vẫn thản nhiên sống trong nhà của tôi như chưa có chuyện gì. Thậm chí cô ta còn hẹn hò với anh chồng hờ kia cùng nhau ra nhà nghỉ hú hí. Còn bố mẹ tôi thì nhất quyết đuổi cô ta ra khỏi nhà, đánh chửi không thương tiếc. Tuy nhiên tôi vẫn một mực bảo vệ cô ấy vì các con của chúng tôi.
Tuy nhiên, khi các con tôi biết chuyện về mẹ nó, cả hai đứa không những không tha thứ mà chúng con tuyên bố "chúng con không muốn ở bên một người mẹ như thế, bố đuổi bà ấy đi đi". Có lẽ chúng đã đủ nhận thức để hiểu được rằng đâu là luân thường là đạo lý làm người.
Mặc cho cô ấy khóc lóc quỳ xin nhưng hai đứa con tôi nhất quyết không đồng ý, chúng còn to tiếng khi nói rằng "chúng tôi đã quen không có bà bên cạnh, nếu có người mẹ như bà, chúng tôi thà không có còn hơn. Trong khi bố vất vả nuôi chúng tôi ăn học thì bà ở đâu, làm gì?".
Cô ấy cầu xin tôi, nhưng có lẽ giờ tôi cũng không thể quyết định được gì. Chắc có lẽ duyên phận của chúng tôi chỉ đến đấy. Giờ tôi chỉ còn lại một cảm giác đau lòng, đầu óc trống rỗng.
Theo VNE
Chồng dàn cảnh đẩy tôi vào tay sếp để chạy chức Trong cơn say vì men rượu làm cho gần như mất hết ý thức, tôi lơ mơ cảm nhận ai đó đang mơn man, vuốt ve cơ thể mình rồi hừng hực trong cuộc yêu. ảnh minh họa Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học ở quê, hết cấp III, tôi không thi đại học mà ở nhà phụ giúp bố mẹ...