Nỗi kinh hoàng khi hằng đêm anh hóa “Quái thú ăn thị.t ngườ.i…”
Tôi bông nhiên muốn bước vào đời sống tình ái với người đàn ông này. Cảm giác khi đó của tôi là “Tò mò muốn thử cho biết”.
Tôi và bạn trai quen nhau được 8 tháng. Trước và sau anh có nhiều đàn ông theo đuổi tôi. Và đã có vài người ngỏ lời cầu hôn nhưng tôi chẳng có hứng thú gì đến chuyện yêu đương và kết hôn.
Khi gặp anh, tôi cũng chẳng để ý gì. Nhưng qua quá trình tiếp xúc tại nơi làm việc, tự dưng tôi để ý đến anh và có hứng thú kiểu “Thử chơi trò hẹn hò” chứ cũng không nghi đến chuyện tiến xa hơn.
Chúng tôi có nhiều cơ hội gặp gơ và thích nhau. Rôi tình cảm phát sinh, chắc kiểu na ná như người ta yêu đương vậy. Nhưng chắc chắn không phải là yêu.
Tôi bông nhiên muốn bước vào đời sống tình ái với người đàn ông này. Cảm giác khi đó của tôi là “Tò mò muốn thử cho biết”.
Đêm đầu tiên ấy, sau khi chúng tôi đi ăn có uống bia, rồi sau đó thật kinh khủng với tôi. Cởi bỏ áo quần, anh lao vào tôi tới tấp. Anh hóa thành một quái thú thấy má.u sẽ càng hăng tiết. Tôi gồng mình chống đơ, nhưng anh ghìm chặt tôi đến nôi không giãy giụa, không thở được.
Video đang HOT
Cứ thế anh kéo dài hàng tiếng không mệt mỏi, không chút nghỉ ngơi… Khi anh buông tôi ra cũng là lúc tôi gần như tê cứng không nhúc nhích được vì đau và ngạt (Ảnh minh họa)
Anh không cần biết đến sự kêu la, va.n xi.n đau đớn của tôi. Tôi phải va.n xi.n anh dừng lại để tôi uống nước, anh tha cho tôi được 1 phút đủ để cầm cái chai lên uống được ngụm nước rồi lại điên tiết lao vào tôi. Tôi chịu đựng không nổi nên lại va.n xi.n anh dừng lại cho tôi vào toilet… Đêm đo, cư chực anh buông ra là tôi lao vào toilet. Nhưng anh đoán được tôi giở trò nên đã vồ tôi lại, ném tôi lên giường và tiếp tục…
Mặc tôi kêu gào đến khan cổ khiến cả khu nhà đều nghe thấy, giãy giụa đến mềm nhun, va.n xi.n anh cứu tôi,… Anh dường như không nghe thấy. Trong lúc quan hệ, thần thái cua anh hoang dại đáng sợ như thể có ma quỷ nhập vào. Cứ thế anh kéo dài hàng tiếng không mệt mỏi, không chút nghỉ ngơi… Khi anh buông tôi ra cũng là lúc tôi gần như tê cứng không nhúc nhích được vì đau và ngạt.
Cũng đêm đó anh tiếp tục lần 2, rồi sáng ra lại tiếp tục… Hậu quả sau đó là tôi phải lết ra khỏi giường, không giám đi tiểu vì đau. Sáng hôm sau tại nơi làm việc, tôi bị sốt cao và lịm đi vì mệt… phải nghỉ làm về sớm. Nhiều ngày sau đó tôi còn sốc, những vết bầm tím trên người đau đến nôi khi ngủ tôi bị ám ảnh và gọi tên anh kêu cứu.
Tôi cứ nghi lần đầu anh như vậy, lần sau anh sẽ không đối xử với tôi như vậy nữa. Nhưng không đúng như vậy, lần đầu khinh khủng 10 thì lần sau là 9,5… khiến tôi điên tiết lên quang vào mặt anh những từ trách móc. Lần tiếp theo anh có khá hơn, giảm thêm được vài phẩy nữa, nhưng vân ở ngưỡng 9 kinh khủng ấy. Tôi nuôi hy vọng anh từ từ sẽ giảm bớt và cũng theo đó tôi cũng thich nghi, không còn sốc nhiều như trước.
Nhưng tôi vân ấm ức và trách móc anh. Anh quát vào mặt tôi rằng: “Em đi hỏi phụ nữ trong thiên hạ xem đây là sướng hay khổ?”. Nhân tiện đây tôi cũng muốn hỏi các bạn đang có bạn trai, bạn gái xem có ai hoàn cảnh giống tôi không? Hay ai cũng như thế hết?
Mới đêm qua, sau khi chúng tôi đi ăn khuya về, anh lại lao vào tôi với tốc độ kinh khủng hơn cả lần đầu (cấp 11 luôn). Anh hùng hục cả tiếng không xong. Nhân lúc anh đang hả hê, tôi thoát được lao vào toilet. Anh chắc cũng mệt và bất lực nên lăn ra ngủ luôn.
Theo Khampha
Ngoạ.i tìn.h tư tưởng đâu phải là tội lỗi?
Một ngày nào đó, nếu những tin nhắn, điện thoại lộ ra, bạn sẽ thấy hạnh phúc mà bạn đang có với gia đình quý giá hơn nhiều những cảm xúc giả tạo của tình yêu, sự hy sinh, sự dâng hiền để cứu vớt... mà bạn đang tự tạo để đán.h lừa bản thân mình kia.
Em lập gia đình và có hai con. Khoảng thời gian 4 năm trước chồng em có người phụ nữ bên ngoài. Em cũng rất đau buồn, nhưng anh ấy biết lỗi và va.n xi.n em tha thứ, vì các con và vì bản thân mình cũng còn thương anh ấy nên em đã bỏ qua mọi thứ và sống vui vẻ đến bây giờ (anh ấy có thay đổi và đối xử rất tốt với mẹ con em ).
Cùng khoảng thời gian sau đó một năm, vì không lường trước hậu quả, em có biết một người đàn ông cũng đã có gia đình và có hai con. Vì công việc nên có lúc cũng hay gặp rỡ trao đổi và có tình cảm với nhau từ lúc nào không hay. Em biết mình không đúng nên không để mình đi quá giới hạn bao giờ. Anh ta cũng là người có địa vị, chồng em cũng là một người thành đạt, em cũng có vị trí tốt trong công việc của riêng mình, vợ anh ấy là một người phụ nữ chịu thương chịu khó...
Hơn 3 năm nay cứ như vậy mà em không thế nào dứt khoát được, anh ta nói đâu có đòi hỏi gì em chỉ thỉnh thoảng xin được gặp em trò chuyện, mỗi ngày chỉ xin được nhắn cho em một tin nhắn... Em thật sự không biết làm sao để dứt, với anh ấy em thấy mình giống như một nguồn lực để sống, em cảm thấy không có em hình như anh ấy không thể nào chịu được.. Với vợ anh ấy em nhận thấy anh ấy cũng thương và lo lắng.
Em muốn dứt khoát nhưng sao khó quá, đôi lúc em lại nghĩ mình cũng đâu có làm gì sai. Nhắn tin hay điện thoại, chỉ vậy thôi mà. Nếu sai hay không kiềm chế được thì hơn 3 năm nay sao em đã sai rồi. Nếu như vậy em có phải là người xấu không?
Từ những gì bạn viết, Hạnh Dung thấy bạn đang tìm cách bào chữa cho mình, "kiếm cớ" cho mình, trấn an mình nhiều quá. Chỉ với mục đích: giữ cho được mối quan hệ mà chính bạn cảm thấy là hoàn toàn không đúng, chiều chuộng bản thân mình và cho phép mình sai trái mà không áy náy lương tâm.
Thứ nhất, vì bạn kể lại lỗi lầm của chồng mình. Để làm gì? Nó có liên quan gì đến chuyện "lạc lòng" của bạn hiện giờ? Hay chỉ là theo bạn, chồng bạn từng "ăn chả" thì bạn cũng có quyền "ăn nem" mà không áy náy? Sau đó nữa, bạn cho rằng mối quan hệ bên lề gia đình của bạn bắt đầu từ "không lường trước hậu quả" là sao? Bạn đã từng trải qua cảnh bị phàn bội, gia đình từng có nguy cơ đổ vỡ, sự hàn gắn đã rất khó khăn khi chồng bạn đã phải va.n xi.n vợ mình tha thứ để có đường quay về, chẳng lẽ một cái "hậu quả" sờ sờ trước mắt đó không phài là điều cho bạn trải nghiệm hay sao?
Bạn bào chữa cho mình rằng bạn chẳng làm gì sai, bạn và người ấy chỉ nhắn tin hay điện thoại, và thỉnh thoảng gặp nhau mà thôi. Và bạn luôn cố giữ mình không làm gì đi quá giới hạn. Đó chỉ là cái nhìn từ phía bạn, hãy thử đặt chồng bạn, các con của bạn vào vị trí người phán xét, liệu họ có thấy rằng đó là một việc làm bình thường khi vợ mình hàng ngày lén lút nhắn tin, nói lời yêu thường, dành một phần tinh thần, tình cảm của mình cho một người đàn ông khác? Những gì bạn đang làm, thật ra còn hơn cả chữ "ngoạ.i tìn.h tư tưởng" đó bạn. Và khi đã là ngoạ.i tìn.h thì chẳng có gì có thể gọi là không sai. Nếu nó thật sự không sai, nó đã không dằn vặt bạn, khiến bạn phải tự bào chữa, thanh minh cho mình nhiều đến thế.
Một điều tệ hại hơn nữa là bạn đang khoác cho mình chiếc áo của một nữ siêu nhân, cứu vớt cuộc đời người khác. Chính điều này khiến câu chuyện mà bạn đang cố tô vẽ cho nó màu sắc lãng mạn và trong sạch trở nên buồn cười hơn: người đàn ông đó cũng đang tham lam, muốn giải trí tinh thần với bạn mà thôi. Làm gì có chuyện bạn là nguồn lực sống của anh ta, rằng không có bạn thì anh ta không thể nào chịu nổi? Nếu bạn thực sự tin vào điều đó thì chính bạn hãy thử cắt đứt xem sao? Hạnh Dung sợ rằng bạn mới chính là người chịu không nổi khi mất đi sự chiều chuộng bản thân mình bằng màn phiêu lưu tình ái trong tư tưởng này.
Hãy mau chóng chấm dứt tất cả mọi việc. Trả tinh thần của ai về với vị trí của người đó. Bạn, về với chồng và con bạn, anh ta về với người vợ mà anh ta rất thương và lo lắng kia. Hãy để mọi mối quan hệ của mình được trong sáng, giản đơn, thuần khiết... để còn có thể tự tin mà yêu thương chồng, tự tin mà dạy dỗ con cái. Một ngày nào đó, nếu những tin nhắn, điện thoại lộ ra, bạn sẽ thấy hạnh phúc mà bạn đang có với gia đình quý giá hơn nhiều những cảm xúc giả tạo của tình yêu, sự hy sinh, sự dâng hiền để cứu vớt... mà bạn đang tự tạo để đán.h lừa bản thân mình kia.
Theo Baophunu
Yêu thành thật Ở tuổ.i hai mươi lưng chừng mà đem tim đi yêu một ai đó, cứ mãi đắn đo. Thế nào là "yêu thành thật"? Ở tuổ.i hai mươi lưng chừng, tự nhiên thấy mình cũng chẳng còn trẻ dại, thấy mình chưa hẳn là người đã trưởng thành, cứ giống như một đứa chật vật loay hoay những nấc thang giữa của cuộc...