Nỗi khổ của vợ béo ngày nắng nóng như thiêu đốt
Trong cái thời tiết nắng nóng như thiêu đốt, tôi hoàn toàn thấu hiểu nỗi khổ của cô vợ béo khi nàng ngấp nghé 75kg.
Quả thật nếu như anh nào không có một cô vợ béo, anh sẽ chẳng hiểu mùa hè nắng nóng, bức bối tới cỡ nào. Một ngày không cần biết nhiệt độ bao nhiêu, chỉ cần về nhà, nhìn vợ “no bra” mọi lúc, mọi nơi, quần cộc lộ cặp đùi ngấn mỡ, áo dây mỏng tang độ rộng chỉ vừa vòng eo bánh mì chạy từ đầu ngõ tới cuối ngõ là đủ hiểu nắng nóng đã gõ cửa. Còn đỉnh điểm hơn nữa thì chẳng may chứng kiến cảnh vợ thiu thiu nằm ngủ, mồ hôi nhễ nhại mặc chiếc quạt bật hết công suất chiếu thẳng, váy tốc tứ tung… Điều đó còn có nghĩa là, nắng nóng đã đến mức đỉnh điểm rồi.
Tôi không chê vợ béo, hồi tôi yêu vợ tôi bây giờ, cô ấy cũng gần 70kg, thể trạng béo… ổn định từ nhỏ tới lớn. Người ta hay trêu “tốt mái hại trống” cũng thật không sai, lấy vợ xong, dù được vợ tẩm bổ đủ thứ, tôi vẫn gầy nhom, còn vợ tôi dù kiêng cữ đủ cả, dùng mọi phương pháp nhịn ăn tới thể dục cân nặng vẫn nhích từng ngày. Tới khi đạt mốc 75kg mới chịu dừng lại 3 tháng nay.
Hình minh họa.
Mỗi lần nhìn vợ khổ sở lựa chọn quần áo, váy vóc với thân hình quá khổ, đi với chồng cứ ngỡ đang bầu bé thứ 2, tôi tặc lưỡi: “Thôi chả sao, ôm cho đẫy tay”.
Nhưng đó cũng chỉ là cái tặc lưỡi của mùa đông năm ngoái, đằng này, vì sự nóng bức nên vợ ngày càng có xu hướng kinh dị hơn với khoản thời trang ở nhà.
Video đang HOT
Trước đây, vợ tôi chỉ cởi bỏ áo ngực lúc cô ấy đi ngủ, nhưng vì nắng nóng hoành hành, tức ngực khó chịu, giờ đây vợ tôi thả rông mọi lúc mọi nơi. Chạy qua nhà hàng xóm, đi chợ, đi thể dục hay có khách đến nhà thì vợ vẫn vô tư đi lại tung tăng khắp nơi mặc cho chiếc áo mỏng bên ngoài tố cáo bộ ngực đã bắt đầu giống “quả mướp”.
Thay vì những bộ quần áo tươm tất mặc nhà như trước kia, giờ vợ tôi diện hẳn váy ngủ cộc tới tận mông vì ngại… thay ra, thay vào. Có lần, tôi ngượng chín mặt vì sự thoải mái quá đà này của vợ, mà nhắc nhở thì cô ấy tỏ ý tôi chê bai nên giận dỗi. Đó là hôm cậu bạn cùng cơ quan tới đưa tôi cặp hồ sơ, vì đang bận công chuyện khác nên tôi bảo cậu ta vào nhà ngồi đợi. Vợ tôi đang nấu cơm trong bếp, nhễ nhại mồ hôi, mặc chỉ nguyên chiếc váy 2 dây màu đen mỏng, hớn hở lấy nước cho cậu đồng nghiệp uống. Rồi như quên hẳn khoản thời trang kinh dị mà vợ tôi đang diện trên người, cô ấy liên tục với tay lấy đồ trên tủ pha nước mời khách. Câu chuyện cứ thế rôm rả, nhưng vì nóng quá nên vợ tôi tiếp tục mang thêm một chiếc quạt khác, chiếc kia chĩa vào người khách, chiếc này chĩa thẳng vào vợ tôi. Tôi về nhà thấy tình cảnh cậu đồng nghiệp vừa nói chuyện, mắt vừa dán vào màn hình tivi hoặc cúi gằm xuống chân, còn vợ tôi thì hơn hớn nói cười trong khi chiếc váy tung bay để lộ màu quần chip. Sẵn tiện trong người đang bốc hỏa, lại gặp tình cảnh cô vợ ăn mặc vô tư quá đà, tôi đá thúng đụng nia. Lúc ra về, cậu khách còn mát mẻ: “Anh chăm tốt quá, thảo nào chị nhà ngày càng phây phây ra”. Tôi nóng mặt, về mắng vài câu, cô vợ đã mếu máo rên rỉ nào tôi chê vợ béo, tôi có bồ.
Đỉnh điểm của sự việc khiến tôi khục khoặc với kiểu thời trang quái dị của cô vợ là lần cơ quan tôi đi du lịch ngắn ngày ở Thanh Hóa. Mấy hôm trước khi đi, thấy cô vợ cứ rục rịch nào quần quần áo áo, rồi cứ dấm dúi, tỉ tê với mấy cô bạn, tôi cũng chẳng mấy quan tâm, chị em phụ nữ lâu nay về khoản mua sắm vẫn vậy. Khi ra bãi biển, tôi chỉ muốn đào lỗ nẻ dưới cát mà chui, khi cô vợ xuất hiện trong bộ đồ bikini 2 mảnh màu vàng, có phần không vừa với thân hình hơi đẫy đà của vợ tôi. Dây áo như căng ra, chỉ che được một phần ngực, còn chiếc quần 2 mảnh bé tí xíu để lồ lộ cặp mông và cặp đùi ngấn mỡ, đó còn chưa kể đến những vết rạn trên cái bụng bèo nhèo của vợ tôi. Tôi càng xấu hổ bao nhiêu thì cô ấy càng tự tin bấy nhiêu, khiến đám thanh niên trong cơ quan chỉ bấm bụng cười. Thấy cô vợ hớn hở gọi tới gọi lui, lại thi nhau hét, vẫy vùng trong làn nước mát rồi chụp hình chu mỏ như mấy hot girl, tôi bực dọc về phòng nghỉ thì thấy nào là 3, 4 bộ đồ bơi liền mảnh và 2 mảnh khác nhau vứt tung tóe khắp giường, hẳn nàng đã chọn cho mình bộ rực rỡ nhất để khoe vẻ tự tin, căng tràn sức sống đây mà?
Chỉ sau hôm nay thôi, tôi sẽ nổi tiếng khắp cái cơ quan này chỉ vì thời trang của cô vợ béo. Hàng xóm bàn tán đã đành, giờ tới cơ quan cũng nghe chủ đề bình phẩm về quần quần, áo áo của vợ, vậy mà khi nói thẳng toẹt với cô ấy, cô ấy chỉ thản nhiên như không: “Cho mát!”.
Đến nước này, tôi cũng chỉ mong mình có thể lập được đàn cầu mưa hay mong mùa đông sao cho nhanh tới để vợ tôi dừng ngay cái mốt “lộ thiên” ra đường. Hay vì tôi quá gầy, nên chưa khi nào tôi hiểu được nỗi khổ của những cô vợ béo?
Theo Dân Việt
Nỗi khổ của một người chồng có vợ béo
Cô hộ sinh bế con ra cho tôi, tôi ôm con la làng như thế bởi cái bụng sau đẻ của vợ béo của tôi giống như người ta mang thai tháng thứ 7.
Khổ nỗi vợ tôi không hề nghĩ cô ấy béo mà chỉ hơi mập, mặc dù chính xác ra là cân nặng của vợ xấp xỉ tôi (Ảnh minh họa)
Tôi tuy là người thích sự hoàn hảo nhưng lại có một khuyết điểm không thể che giấu. Đó là có một cô vợ béo. Khổ nỗi vợ tôi không hề nghĩ cô ấy béo mà chỉ hơi mập, mặc dù chính xác ra là cân nặng của vợ xấp xỉ tôi.
Mọi người cứ nghĩ, một bên 1m72, một bên 1m6, một bên là đàn ông, một bên là phụ nữ mà lại nặng bằng nhau. Nghĩ đến hình ảnh này, tôi phải nhấp một ngụm bia để lấy lại bình tĩnh. Còn vợ tôi thì tủi thân nên phải tự thưởng cho mình một ly chè trong tủ lạnh để an ủi.
Trong thời gian mang thai, chính tôi là người khuyến khích vợ ăn nhiều để con được khỏe mạnh. Nhưng tôi không ngờ tác dụng lại to lớn và lâu dài theo đúng nghĩa đen đến thế. Khi nhảy vào phòng hậu phẫu thăm vợ, tôi đã rất ngạc nhiên vì thấy họ vẫn chưa mổ. Tôi chỉ vào bụng vợ hoang mang "Sao thế, sao chưa mổ?". Vợ tôi càu nhàu bảo mổ rồi. Cô hộ sinh bế con ra cho tôi, tôi ôm con la làng "Ối bác sĩ, bác sĩ có để sót bé nào trong bụng vợ tôi nữa không thế?". Bởi cái bụng sau đẻ của vợ giống như người ta mang thai tháng thứ 7.
Tôi đâu phải là anh chồng vô tâm ngờ nghệch, có nhiều người nhầm như tôi. Khi hai vợ chồng bế con đi đâu, họ lại thốt lên "Con mới bé tí đã mang thai lại rồi cơ á?". Vợ tôi xấu hổ cười đỏ mặt, tôi phải bào chữa cho "Cảm ơn bác, nhà có điều kiện, cứ đẻ mà nuôi".
Trong thời gian nuôi con bằng sữa mẹ, vợ tôi là người chịu khó ăn uống để có nhiều sữa cho con. Tôi thấy hiếm có người nào lại có quyết tâm và động lực trong khoản ăn uống đến thế. Thậm chí ngay cả khi con đã bỏ bú, động lực ấy vẫn không hề thuyên giảm.
Ngày ăn ba bữa chính cùng gia đình, cộng thêm vô số bánh trái, chè cháo mà cô ấy bắt tôi mua về nhà. Chưa kể không biết trong lúc đi làm cô ấy có lén ra ngoài ăn vặt lần nào nữa không. Mỗi lần đi mua thức ăn cho vợ, tôi phải bảo với các cô bán hàng là "Nhà có đám cháu dưới quê lên chơi". Nếu không họ sẽ không tin một mình vợ tôi có thể ăn hết số đó.
Kết quả là bây giờ mỗi lần ngồi lên xe máy, nếu có vợ đi cùng thì không biết phải để con ngồi ở đâu vì vợ đã chiếm hết 2/3 yên xe. Ngồi trước thì vướng chân tôi, ngồi giữa thì không đành để con phải ngộp thở trong mớ thịt và mỡ nhập nhằng khó phân biệt giữa vòng 1 và vòng bụng của vợ. Giá mà tôi có thể đứng lái xe để nhường chỗ cho hai mẹ con thì cả nhà đã được thường xuyên đi chơi với nhau hơn.
Tình trạng không mấy thoải mái của vợ cũng là một trở ngại lớn trong chuyện vợ chồng. Dù muốn vợ đến mấy nhưng chỉ cần chiêm ngưỡng thân hình to lớn xấp xỉ gấp hai lần tôi của vợ, bỗng dưng tôi lại sợ vã mồ hôi vì thấy mình nhỏ bé. Ngày xưa tôi phong độ có tiềm năng là thế, nhưng giờ so với vợ chỉ như lấy dùi cui mà dạy khủng long. Những lúc ấy tôi mới thấm thía câu "vợ béo chồng gầy, thằn lằn ôm cột" của người xưa. Người xưa lúc nào cũng nói đúng cấm cãi. Đã có lúc tôi cảm giác như bao nhiêu xương sườn mình đã gãy gập và găm hết vào lồng ngực. Sướng đâu chưa thấy, chỉ thấy phải thở hộc tốc bằng cả tai cả mũi cả miệng để sống sốt cái đã.
Tôi có thể nhìn xa hơn đằng sau cơ thể nặng nề và lớp mỡ của vợ là một người lúc nào cũng hết lòng vì gia đình (Ảnh minh họa)
Vợ béo của tôi mà biết tôi nói xấu cô ấy thế này thì thế nào cũng giận. Mà mỗi lần giận cô ấy lại phải tự an ủi bằng thức ăn. Luôn thể nói cho mọi người biết, tôi không hẳn là người chồng vô tâm. Tuần 3 buổi chiều tôi cùng vợ đến phòng tập, nhưng không phải đến để động viên khích lệ tinh thần mà làm nhiệm vụ đưa nước, thức ăn cho cô ấy mỗi lần giải lao. Chế độ ăn lúc tập rất "nhẹ", chỉ là vài lon coca và mấy thỏi sô cô la để tránh mất sức.
Nói đi cũng phải nói lại, tôi khác những người hay chỉ trích cô ấy béo. Vì tôi là chồng, tôi có thể nhìn xa hơn đằng sau cơ thể nặng nề và lớp mỡ của vợ là một người lúc nào cũng hết lòng vì gia đình và mọi người xung quanh. Thế nên, đã nhiều lần tôi đau khổ nói với vợ béo "Anh chỉ có một khuyết điểm duy nhất nhưng lại không thể sửa chữa vì khuyết điểm đó không nằm trên người anh, à mà thôi... thức ăn đây, em cứ ăn".
Theo Phunutoday
Phát nản vì vợ béo còn luộm thuộm Đừng nói rằng tôi khó tính hay cố tình xét nét, người chồng nào ở trong hoàn cảnh của tôi sẽ biết đượck nỗi khổ hi có vợ béo lại còn không biết cách ăn mặc như thế nào. Ngày chúng tôi mới lấy nhau, cô ấy không thuộc dạng hoa khôi nhưng có ngoại hình cũng mi nhon dễ thương và có...