Nỗi đau ‘thấu trời xanh’ của đứa bé mất hết người thân
Trong đám tang vội tiễn đưa giữa tiết trời lạnh buốt, nỗi đau chồng chất hằn in trên khuôn mặt thất thần của những người còn sống của gia đình chủ đò.
Chiều trên bến sông Lô, phảng phất nét buồn tê tái đến hoang dại. Bến đò ấy, một thời theo dấu chân anh Hà Văn Bình, xã Viễn Châu, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang nối liền qua đôi bến bờ; Bến đò ấy, thời ấu thơ đã gắn chặt với những trưa hè ngụp lặn theo đám bạn giữa tiết trời nắng rát; Bến đò ấy theo anh qua thời thơ ấu và đến giờ, cũng trên bến đò hằng ngày anh vẫn đi qua lại chôn chặt đau thương.
Nỗi đau của người dân trên bến sông Lô
Vụ tai nạn thảm khốc trong ngày cận tết của những người đi dự đám hỏi về như vết cứa thêm vào nỗi đau mà anh, gia đình, những người may mắn sống xót phải gánh chịu.
Bến sông Lô, chiều nay như một dải tang trắng bồng bềnh tiễn đưa hai mẹ con, vợ chủ đò xấu xố.
Có thể, lúc này nhiều người sẽ thầm oán trách chủ đò Hà Văn Bình, nhưng tận trong tâm can của người đàn ông ấy, giờ đây, phía sau cánh cửa phòng tạm giữ của công an, anh Bình sẽ còn phải đau khổ, dằn vặt mình nhiều lắm.
Đau vì chính anh đã “vô tình” gián tiếp làm nhiều người liên lụy; Đau vì chính sự chủ quan ấy đã cướp đi vợ và đứa con nhỏ của mình; Đau vì trong ngày tiễn đưa vợ con về “cõi vĩnh hằng”, anh cũng không có cơ hội được tự tay thắp nén nhang, nhìn mặt vợ con lần cuối cùng.
Nhiều người khóc cho số phận hẫm hiu của gia đình chủ đò trong buổi chiều tiễn đưa chị sáu và đứa con nhỏ ra nghĩa trang
Gia đình anh Bình có 2 người con, trước đây khi chưa xảy ra vụ tai nạn kinh hoàng này gia đình anh cũng gặp muôn vàn éo le.
Video đang HOT
Anh Bình làm phụ hồ, vợ làm ruộng buôn bán nhỏ lẻ, cuộc sống nhà nông vốn chẳng khả dĩ khi dựa vào mấy đồng thu nhập còm cõi khiến gia đình anh thuộc dạng túng quẫn của xã.
Khó khăn là vậy nay còn khó khăn hơn khi trong vụ đắm thuyền định mệnh đã cướp đi mất vợ và con gái là chị Nguyễn Thị Sáu và bé Hà Hồng ngọc, 5 tuổi.
Nhìn nước mắt thơ gây thơ của đứa trẻ vì mất mẹ mất em gái, trong lúc đau thương này người cha bị tạm giam, chúng tôi cũng không cầm được nước mắt khi chứng kiến hình ảnh cậu bé dáng người nhỏ thó, đầu quấn khăn tang, gục khóc bên chiếc quan tài của hai người thân.
Thành- tay chống gậy, nước mắt ứ đọng đưa tiễn mẹ và em gái ra nghĩa trang
Cậu bé ấy tên Hà Văn Thành, 12 tuổi, giờ đang phải bơ vơ, khi mất đi chỗ dựa lớn nhất của cuộc đời.
Bến đò Đất trong chiều đông lạnh giá, Thành- tay chống gậy, nước mắt ứ đọng đưa tiễn mẹ và em gái ra nghĩa trang.
Đôi lúc bước chân Thành như sụp đổ, cậu bé phải nhờ người thân đi cùng dìu mới có thể bước tiếp.
Giờ đây nỗi đau mất người thân không thể kể bằng lời. Nay gia đình chỉ còn bé Hà Văn Thành bỗng chốc trở thành “trụ cột”.
Chuyện của Thành, đứa bé vô cớ “không người thân” cũng đầy ải bi kịch. 12 tuổi, Thành trông nhỏ con như chú bé chừng lên 8.
Rồi đây, không biết cuộc đời của Thành sẽ đi về đâu trước ngã rẽ nghiệt ngã của số phận. Ảnh: Hà Duy
Không kịp theo đuổi con chữ do hoàn cảnh quá khó khăn, Thành đã tạm gác giấc mơ đến trường, gói ghém tất cả con chữ theo đám bạn, bám đuôi trâu, bò trên những cánh đồng làng.
Nay, trong căn nhà ấy, Thành sẽ phải tập sống tự lập bởi mẹ, em gái mất, bố bị tạm giữ, cả gia đình chỉ còn bà ngoại ốm yếu, bạo bệnh gần bên kia sườn dốc cuộc đời yếu. Hơn lúc nào hết, cậu bé Thành sẽ phải làm “điểm dựa” cho bà ngoại.
Nhiều người khi đến đưa tang cũng ngấn lệ cho số phận hẩm hiu của Thành.
Rồi đây, không biết cuộc đời của Thành sẽ đi về đâu trước ngã rẽ nghiệt ngã của số phận….
Hà Duy- Giang Uyên
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bản làng nghiệt ngã vì... 'ết'
Đã hơn mười năm trôi qua kể từ ngày xã nghèo Châu Khê (Nghệ An) nổi lên phong trào làm gỗ, làm mây. Người dân tứ xứ đổ về. Bản nghèo bỗng trở nên nhốn nháo, khi có sự góp mặt của gái mại dâm và các đối tượng mua bán, sử dụng ma tuý...
Bão "ết" tràn làng nghèo
Từ đó số người mắc nghiện tăng lên. Từ hút đến chích, các đối tượng nghiện dùng chung kim tiêm nên HIV/AIDS đã lan truyền nhanh chóng và tang thương đổ lên xóm nghèo.
Chị Hoàng Thị Thu, ở thôn Khe Choăng, xã Châu Khê, huyện Con Cuông tâm sự: "Trước đây gia đình cũng sung túc, anh làm nghề thợ xây, không giữ được mình đã dính vào heroin rồi mang bệnh về nhà, Anh bị nhiễm HIV đã chết cách đây 5 năm, sau đó tui đi xét nghiệm và biết mình cũng bị nhiễm HIV, nhiều khi muốn buông xuôi nhưng nghĩ đến 3 đứa con lại cố sống, sau đó nhận được ARV điều trị, giờ sức khỏe cũng tạm ổn". Hiện tại, chị đang làm nghề thu mua phế liệu, cả ba đứa con đều bỏ học giữa chừng. Chị Thu là một trong số rất nhiều những thân phận phụ nữ bị mắc căn bệnh thế kỷ từ chồng.
Ông Hoàng Đình Hồng, Phó trưởng phòng LĐTB&XH huyện Con Cuông cho biết: "Trước đây huyện Con Cuông rất bình lặng nhưng sau đó cơn lốc giá gỗ lao vào rồi mang theo cả những hệ lụy của nó, chúng tôi không kịp trở tay, thời gian này với sự vào cuộc của các cơ quan ban ngành đã đẩy lùi được một phần tệ nạn. Tuy nhiên, những hệ lụy của nó vẫn nghiệt ngã với những người thân của họ".
Đến câu lạc bộ Mái ấm gia đình của thị trấn Con Cuông chúng tôi mới thấy hết được những nỗi đau của những con người đang mang trong mình căn bệnh thế kỷ quái ác mà người chồng của họ mang về, sau những bước đi nhầm của người thân để lại cho họ là những tháng ngày đau thương nghiệt ngã.
Những hệ lụy đau lòng
Đêm, núi rừng Pù Mát như dữ dội hơn, ngôi trường tiểu học dành cho trẻ em dân tộc Đan Lai chìm lấp giữa màn mưa giăng trắng xoá. Bản làng le lói như một điểm chấm giữa hun hút rừng già như chính những số phận éo le của họ. Sáng hôm sau, sương sớm như chiếc mền bông khổng lồ còn phủ kín bản làng, theo chân những người làm công tác chuyên trách phòng chống tệ nạn của xã, chúng tôi được tận mắt chứng kiến những số phận nghiệt ngã, những mảnh đời bất hạnh éo le, những hoàn cảnh lâm vào cảnh khốn cùng vì HIV. Trong căn nhà sàn lụp xụp, chúng tôi chứng kiến hai ông cháu ngồi ủ rũ tựa cột mà không khỏi xót xa.
Ông ngoại và cháu La Thanh Tùng, trong ngôi nhà rách nát
Chị Lô Thị Giới - Trạm phó trạm y tế xã Châu Khê cho biết, cháu bé đó là La Thanh Tùng, bố mẹ cháu đều đã chết vì AIDS. Giờ chỉ có hai chị em, người chị gái La Thị Ly mới 10 tuổi đang sống cùng ông ngoại, cả hai bà nội ngoại của các cháu đều đã mất. Ông La Văn Thi năm nay cũng đã ngoài 70 tuổi, thân già còm cõi một mình kiếm lát sắn củ khoai nuôi cháu.
Nhìn những hoàn cảnh đó không ai cầm được nước mắt. Nhưng những mảnh đời đó vẫn còn "may mắn" hơn em Vi Văn Sang... ở bản Khe Giới. Bố mẹ em đều đã bị cướp đi cuộc sống, nhưng em cũng đã mang trong mình căn bệnh thế kỷ. Giờ chỉ có ông bà nội ngoại sống với em. Nhưng ai ở đó cũng biết rằng, không bao lâu nữa em sẽ không biết về đâu khi ông bà đều đã gần tuổi thập cổ lai hy. Hơn nữa ông ngoại đang bệnh nằm liệt giường. Gia đình em chỉ trông chờ vào tình thương của hàng xóm láng giềng.
Chị Nguyễn Thị Hoa, phụ trách vấn đề HIV của xã Châu Khê tâm sự với chúng tôi trong nước mắt: "Tôi làm việc này đã được mười năm, chưa khi nào tôi thấy có nhiều hoàn cảnh éo le đến vậy. Nhiều lúc đi gặp người bệnh mà nước mắt cứ tuôn trào. Mình không có điều kiện để giúp đỡ họ về mặt vật chất. Chỉ biết mang hết tình thương dồn vào động viên, an ủi họ. Điều làm tôi trăn trở nhất là làm sao họ được hỗ trợ ARV để chống chọi với bệnh tật và nuôi con cái trưởng thành".
Không những thế, những người thân vô tội của họ cũng chịu chung số phận là chống chọi để giành giật sự sống từng ngày từng giờ khi tử thần đã điểm tên. Nhìn những cặp mắt ngây thơ của những đứa trẻ mồ côi, những lo toan, sợ hãi của những người phụ nữ đang chờ ngày ra đi mà không biết con cái họ sẽ đi về đâu. Giờ mạng sống của mình đã không còn thì làm sao lo cho những đứa con thơ dại cho đến khi chúng trưởng thành. Chúng tôi quay lại thành phố khi phía thượng nguồn dòng sông mây đen đã giăng kín đại ngàn, gió đuổi nhau ràn rạt làm lòng sông tung bọt đỏ ngầu, dữ dội...
Theo PL&XH
Kinh hoàng phá thai đêm Nhập vai gã đàn ông ga- lăng "dám làm dám chịu", tôi phăm phăm chở "bồ" đi "giải quyết hậu quả". Cô bạn đồng nghiệp hoàn hảo trong vai nạn nhân bị "dính chưởng" với "giọt máu" 18 tuần tuổi, bụng to lùm lùm, mắt làm bộ thất thần, tay bấu chặt áo... Chúng tôi đi "phá thai" đêm. Cận cảnh Chớm vào...