Nỗi đau kỷ niệm
Giây phút này anh đang hạnh phúc với cuôc sông gia đình bên cô ây và môt đứa trẻ.
Anh! Giây phút này anh đang hạnh phúc với cuôc sông gia đình bên cô ây và môt đứa trẻ. Môt hạnh phúc đây đủ và trọn vẹn phải không anh?
Em đau xót vô cùng anh biêt không bởi tât cả sẽ là của em nêu như mình đừng nông nôi và em đừng giữ cái tôi của mình quá lớn. Khi mình còn bên nhau anh từng nói rằng: “ Nêu hai đứa mình không lây nhau ai đi lây người khác thì người đó sẽ không hạnh phúc”.
Dù khác nhau vê hoàn cảnh, tôn giáo và khoảng cách địa lý nhưng em vân yêu và tin tưởng anh. Em yêu anh bằng tât cả tình yêu mà em có, đôi lúc có người chê anh nghèo, em chẳng quan tâm, anh là người ngoại đạo thì anh sẽ học đạo, quê anh xa xôi cũng chẳng sao vì em yêu anh vì hoàn cảnh đặc biêt của anh. Anh không biêt ba mình là ai, từ nhỏ anh sông với mẹ và sớm vât vả, thiêt thòi hơn những ngườí khác. Khi em tặng anh bó hoa vào dịp sinh nhât đâu tiên của anh lúc mình mới quen, anh đã nhìn em với ánh mắt rât ngạc nhiên và nhiêu cảm xúc. Anh bảo rằng anh chưa từng nhân được sự quan tâm như thê. Lúc đó em thương anh lắm. Em nghĩ tình cảm của em dành cho anh đôi lúc còn vượt xa hơn tình yêu nam nữ. Em thương mẹ của anh và không biêt từ khi nào em đã coi bà như mẹ của mình. Em mơ môt ngày được ở bên anh, mình cùng chăm sóc mẹ và bù đắp cho tháng ngày vât vả của bà. Em yêu anh vì anh luôn hiêu em muôn gì.
Em thì nóng tính nhưng bù lại anh là người vô cùng điêm đạm. Anh sẵn sàng ngôi bên chờ em “xả” cơn tức giân và rôi mỉm cười “em nói xong chưa giờ tới lượt anh nói nhé”. Anh chỉ nhẹ nhàng nói cho em hiêu, giải thích vê sự hiêu lâm của em. Và mình chẳng bao giờ giân nhau lâu hơn một ngày. Môi lân như thê chỉ làm chúng ta yêu nhau nhiêu hơn. Anh lo lắng khi em bị cảm. Anh lao đi tìm em trong đêm tôi trong khi không biêt em đang ở đâu chỉ cân nghe người bên đường gọi điên báo tin xe của em bị hư trên đường khi trời đã khuya. Lúc đó có lẽ cả anh và em đêu tin rằng không có ngày chúng ta sẽ xa nhau, sẽ đi trên con đường khác nhau. Nhưng khoảng cách tôn giáo là bê tắc giữa chúng ta.
Em hy vọng cô ây sẽ yêu anh nhiêu hơn em đã yêu anh (Ảnh minh họa)
Bôn năm yêu nhau nhưng không thê thông nhât vân đê khiên cả hai mêt mỏi. Anh dân buông xuôi và không còn nhiêu quyêt tâm nữa. Em cũng không thê bỏ cái tôi của mình. Rôi tât cả đã thay đôi, em đau đớn muôn nghẹt thở khi bị anh lừa dôi, có lẽ anh đã mêt mỏi, anh ra đi khi trong em đang dân hình thành môt sinh linh bé nhỏ và cùng với sô tiên em đã giúp anh. Em càng đau đớn khi không thê giữ được đứa trẻ. Anh bảo rằng anh phải lo cho mẹ. Em hiêu chứ, em cũng rât thương bà mà. Anh đâu cân phải nói dôi em đê âm thâm vê quê. Đê em phải chua xót vì em không muôn nghĩ khác vê anh. Em vât vã môt mình với nôi đau thê xác lân tinh thân, với vài lời đông viên của anh từ môt nơi xa lạ. Em mât con, mât anh, mât niêm tin, mât tình yêu…
Video đang HOT
Em giân mình vì đã lao vào cuôc tình mới không tình yêu, em nghĩ đơn giản rằng có yêu thât nhiêu, yêu chân thành rôi cũng chỉ thê thôi, chỉ cân lây người yêu mình là đủ. Nhưng giờ em biêt mình đã sai. Chẳng lâu sau đó em cũng nghe anh có người yêu mới. Em đau xót trong tim khi nghe anh “khoe” cô người yêu mới 19 tuôi và rât “ga lang” của mình. Người yêu của em! Anh vân thê sao? Anh tự hào lắm khi em đang rât đau khô? Em hỏi anh rằng “chắc là cô ây yêu anh nhiêu lắm?”. Anh nói “yêu nhưng không bao giờ nhiêu bằng em đã yêu anh”. Theo cách gọi của anh em hình dung rằng đó là môt cô bé bướng bỉnh, chịu chơi và anh của em sẽ phải chiêu chuông nhiêu lắm. Em cười mà nước mắt không thê ngừng rơi. Em yêu anh khi cũng chỉ là cô bé 18 tuôi, cũng bướng bỉnh, vô tư, chưa từng đau khô vì ai, với tât cả tình yêu trong sáng không biêt toan tính giàu nghèo, xe đẹp, xe sang. Em châp nhân bên anh dù chỉ là đi dạo những buôi tôi, không có xe máy mà phải đi bô. Chỉ cân được hạnh phúc, được yêu thương. Môt ngày nào đó được gọi mẹ của anh la “mẹ”, được chăm sóc khi anh đau ôm mà không có mẹ ở bên…
Bây giờ thì chỉ còn là kỷ niêm. Mà có lẽ kỷ niêm đó chỉ có thê làm em đau thôi. Còn anh chắc anh đang rât hạnh phúc bên cô gái “ga lang” ây. Dù sao cô ây cũng cho anh môt đứa con mà. Câu nói của anh ngày xưa đã đúng với em rôi vì em đã thât sự không hạnh phúc khi ở bên môt người khác. Em đã không thê yêu như yêu lân đâu…
Mình đã không thê đi chung trên môt con đường nhưng em vân chân thành mong cho anh được hạnh phúc. Em hy vọng cô ây sẽ yêu anh nhiêu hơn em đã yêu anh.
Theo 24h
Em tin sẽ có điều kỳ diệu
Biết đâu, sẽ có một điều kỳ diệu nào đấy mang hai ta lại ở gần nhau lần nữa.
- Đã ăn tối chưa? Nhớ đi ngủ sớm nhé!
- Không.
- T ghét bà ghê!
- Tui cũng ghét ông ghê. Ông bị điên...
Đó là cái cách anh quan tâm em, nhưng em chỉ giả vờ như không biết thôi. Ghét đó là lúc em đang rất cảm động, không phải là ghét đâu anh. Là yêu đấy, là thương đấy, là đang rất nhớ đấy...
Anh đã từng nói: "Bà và tui gặp nhau là một cái duyên". Nhưng em ghét hai từ: " duyên số". Nếu đã là duyên số sao không cho em găp anh sớm hơn. Nếu đã là duyên số thì sao cho người ta gặp nhau muộn màng thế này cơ chứ. Làm cho người ta nảy sinh tình cảm rồi bắt họ chia xa.
Trước đây, khi không có anh, cuộc sống của em vẫn rất ổn. Vẫn cười, vẫn khóc, vẫn yêu, vẫn ghét... chỉ là không có cái cảm xúc của sự chờ đợi, của giận hờn vu vơ, của nhớ, của thương... của một trái tim đang loạn nhịp.
Em, một đứa con gái mang nhiều nỗi đau của quá khứ. Mà chắc có lẽ suốt cuộc đời này, không thể thổ lộ cùng ai. Một đứa con gái với vết thương lòng quá lớn. Em chỉ là một cô bé có rất nhiều khuyết điểm hay tự kỉ và bất cần, có một trái tim quá nhiều nỗi đau. Liệu anh có còn bên em?
Gặp anh - một người quan tâm, một người lo lắng, một người làm em cảm thấy thế giới này còn có những điều tốt đẹp đến thế. Trước đây, em- một đứa con gái mất niềm tin, mất hết lòng tin ở mọi người. Nhưng sao em lại tin anh nhỉ. Thật là khó hiểu.
Dù không thể nói ra nhưng em đã quyết định sẽ ở lại, sẽ bên anh cho đến lúc mình không thể bên nhau nữa (Ảnh minh họa)
Biết gì không, đồ ngốc, em thích anh đấy. Chỉ là cứ giả vờ ngu ngơ thế thôi. Cũng không biết tình cảm của anh và em là gì nữa. Hay anh cũng đang lo sợ một điều gì đó giống em?
- Tui sợ gặp bà tui hết yêu ai quá.
- Tui cản trở ông yêu ai hả? Hay là bây giờ ông đang không tỉnh táo nên nói xàm nói bậy.
Thật ra em biết anh đang lo sợ điều gì. Chỉ là em không muốn nghĩ đến một ngày kia không có anh. Nhưng mà, anh đừng nói thế. Có ai dám chắc mình sẽ không yêu ai lần nữa. Rồi anh sẽ lại yêu. Biết đâu lại nhanh và nhiều hơn anh nghĩ.
Ừ, thì biết trước sẽ chia xa rồi. 94 ngày. Giờ chỉ còn chưa tới 2 tháng nữa, là em, là anh... sẽ xa nhau. Mà chắc có lẽ, không biết lúc nào gặp lại. Chỉ nghĩ đến đó thôi, nước mắt cứ chực trào, tim em thắt lại. Không hiểu tình cảm của em là gì nữa. Chỉ biết đứng trước anh, tim em loạn nhịp. Gặp anh, em từ một con bé mạnh mẽ, một vẻ ngoài sắt đá. Giờ đây chỉ muốn dựa dẫm, muốn được quan tâm, cảm thấy mình sao quá yếu đuối.
Anh đã từng nói: "Đừng nghĩ ngợi nhiều quá, bà cứ hay nghĩ linh tinh, được ngày nào hay ngày đó".
Ừ thì biết là sống cho hiện tại nhưng mà em lại sợ. Anh có hiểu được cảm giác lúc này của em không? Hai luồng suy nghĩ cứ bám riết lấy em. Sợ sẽ yêu anh nhiều quá rồi đến một ngày khi không có anh bên em chắc mình sẽ khó vượt qua được nỗi nhớ quá lớn kia. Sợ nếu lúc này em bỏ đi, sẽ cố quên anh. Bỏ đi vì em sợ sẽ yêu anh quá nhiều thì em sẽ mất anh. Sợ nhiều, rất nhiều thứ.
Anh này, bây giờ thì em thích anh rồi. Dù không thể nói ra nhưng em đã quyết định sẽ ở lại, sẽ bên anh cho đến lúc mình không thể bên nhau nữa.
Cũng không ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra. Biết đâu, sẽ có một điều kỳ diệu nào đấy mang hai ta lại ở gần nhau lần nữa. Em tin.
Theo 24h
Cho một tình yêu và mãi mãi Cầu mong anh luôn có cuộc sống bình yên và hạnh phúc bên người anh lựa chọn. Tôi và anh chia tay nhau đến nay đã gần 7 tháng. 7 tháng với người khác chỉ là con số rất nhỏ trong cuộc đời trải rộng mênh mông này, nhưng với tôi đó là cả một khoảng thời gian dài trôi đi trong nặng...