Nỗi đau khi bị bố dượng cưỡng hiếp
Mẹ đã không biết có một bi kịch kinh khủng đến với con gái mình… (Ảnh mình họa)
Rồi một đêm, ông ấy vào phòng em và cưỡng hiếp mặc cho em van xin. Lần đầu tiên ấy đã khiến em kinh hoàng, bởi ông ấy thực hiện những hành động rất thú tính.
“Em có một bí mật “động trời” và đau khổ nhưng không thể nói ra cùng ai. Nhưng nếu cứ kéo dài tình cảnh này có lẽ một ngày em sẽ phải tìm đến cái chết để giải thoát. Em đã nghĩ đến điều đó vì như thế thì em mới thoát khỏi sự đau khổ ấy và mẹ em vẫn giữ được hạnh phúc cho mình”.
Bi kịch của cô bé không cha
Em sinh ra chỉ có mẹ bên mình và cũng là người thân duy nhất trên đời. Những năm tháng tuổi thơ khi hỏi đến bố là ai, ở đâu sao không về sống cùng mẹ con mình như những gia đình khác, mẹ nói bố đi đến một nơi thật xa, lớn thật nhanh để biết bố ở đâu và vì sao bố không sống cùng. Năm em 10 tuổi, mẹ bắt đầu kể lại câu chuyện vì sao em có mặt trên cuộc đời này.
Mẹ là một cô gái xinh đẹp. Vì cả nhà chỉ có mỗi mẹ là học giỏi nên ông bà ngoại đã dồn hết tâm huyết để mẹ học hành mong ấm thân sau này và cũng là chỗ dựa cho mọi người. Thế nhưng đến năm thứ hai đại học thì mẹ gặp và yêu một người đàn ông. Nói đúng hơn đó là ông chủ cửa hàng nơi mẹ làm thêm. Tình yêu đầu vụng dại và ngây thơ, mẹ không hề biết người đàn ông kia đã có gia đình. Cho đến khi mẹ biết mình có thai thì người vợ kia xuất hiện.
Mẹ bị đánh ghen một trận tơi bời, bị người phụ nữ đó vào tận trường tố cáo và làm nhục. Chuyện lớn ầm ĩ nên nhà trường quyết định đình chỉ việc học của mẹ lại. Chưa hết, người phụ nữ kia còn tìm về tận quê nhục mạ gia đình mẹ. Đất lề quê thói, bà ngoại không chịu nổi sự nhục nhã ấy đã ốm đột quỵ và qua đời.
Ông ngoại cũng như các bác kết tội mẹ trước cái chết của bà. Họ xua đuổi mẹ ra khỏi nhà, hằn học với sự mất nết ấy. Mẹ một thân một mình bụng mang dạ chửa ra thành phố làm thuê để kiếm sống. Rồi mẹ được một người tốt bụng cưu mang trong những ngày ở cữ sinh con.
Sinh con ra, mẹ không còn dám về quê thêm một lần nào nữa. Phần mẹ sợ một lần nữa bị xua đuổi ra khỏi nhà, phần mẹ vẫn không dám đối diện với cái chết của bà ngoại. Cũng nhờ người đàn bà tốt bụng kia, mẹ có một chỗ trọ, tìm được một công việc để nuôi con. Cứ thế mẹ cắm cúi làm lụng nuôi con mà không hề nghĩ đến bản thân mình. Người đàn ông được gọi là bố của con ấy dù sống chung thành phố nhưng không bao giờ tìm và liên lạc với mẹ thêm một lần nào nữa.
Mẹ cũng không có ý định tìm gặp lại vì mẹ sợ người vợ kia sẽ làm tổn thương con. Vậy nên cuộc đời con sinh ra và lớn lên chỉ có mẹ là người thân duy nhất là vì thế. Từ ngày được nghe lại bi kịch và sự ra đời của mình, con không còn thắc mắc về người bố bí ẩn kia. Con chấp nhận cuộc sống một mẹ một con, chấp nhận một tổ ấm không có người đàn ông trong gia đình. Nhưng cũng từ đó trong con hình thành nên một nỗi hận những người đàn ông bạc tình bạc nghĩa.
Con nói sẽ chấp nhận sống và yêu thương mẹ suốt đời, sẽ không bao giờ để một người đàn ông nào chen vào cuộc sống của hai mẹ con. Ý chí cno mạnh đến nỗi, mẹ không dám gần gũi và thân thiết với một người đàn ông nào vì sợ sự phản kháng của con.
Tuổi đời mẹ em vẫn còn rất trẻ, em biết mẹ vẫn khao khát có một người đàn ông bên cạnh. Một lần em đọc được nhật ký của mẹ và thấy thương mẹ vô cùng. Mẹ trăn trở trước những đề nghị được sống chung của một số đàn ông. Nhưng cuối cùng vì hạnh phúc của em, mẹ chấp nhận cuộc sống đơn thân.
Video đang HOT
Gần đây, em phát hiện ra mẹ đang yêu một người. Trong nhật ký mẹ viết đó là tình yêu cháy bỏng và người đó cũng yêu mẹ em. Thế nhưng điều mẹ phân vân cuối cùng vẫn là em. Mẹ sợ em thiệt thòi, sợ em không chấp nhận… Những gì mẹ nghĩ trong nhật ký đã khiến em suy nghĩ lại. Em muốn mẹ được hạnh phúc. 15 tuổi, em quyết định làm một điều gì đó thật ý nghĩa cho cuộc đời mẹ. Một đêm, em đã nói hết những suy nghĩ của mình và điều sau cùng em muốn là mẹ có thể đến với người đàn ông mà mẹ đang yêu cháy bỏng ấy. Mẹ đã thật hạnh phúc và đưa người đàn ông ấy về giới thiệu.
Không lâu sau đó, mẹ con em chuyển về sống cùng. Em vui cho mẹ vì bố dượng em đã tổ chức một đám cưới linh đình. Nhìn mẹ rạng ngời hạnh phúc, em vui lây và nghĩ cuộc sống của em cũng sẽ bình yên trong tình yêu bao dung của người bố dượng ấy. Nhưng…
Em không biết phải nói sự thật này với ai, cầu cứu ai để giải thoát cho mình… (Ảnh minh họa)
Vì hạnh phúc của mẹ, con bị lạm dụng
Về sống với bố dượng, cuộc sống của mẹ con em thay đổi hẳn. Bố dượng có kinh tế, sống thoải mái nên em không cảm thấy gò bó khi sống cùng. Trước đây, mẹ làm y tá trong một trung tâm y tế nhỏ của phường, sau khi kết hôn mẹ được bố dượng xin cho vào làm ở bệnh viện lớn. Bố dượng nói vào làm ở đấy, mẹ có tiền đồ hơn. Mẹ vui vì sự chăm lo của bố dượng. Nhìn sự chăm sóc tận tình của ông dành cho mẹ, em thật sự hạnh phúc. Với em, ông cũng đối xử rất đúng mực, chăm sóc như một người cha. Mẹ con em đã có những lần thầm nói với nhau cuối cùng thì sau những vất vả, khó khăn, cuộc đời cũng đền bù lại.
Thế nhưng, sự đền bù ấy chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Mẹ đã không biết có một bi kịch kinh khủng đến với con gái mình. Từ ngày chuyển vào bệnh viện lớn làm, mẹ thường xuyên bị đi trực đêm. Thời gian đầu không có chuyện gì xảy ra nhưng sau đó thì bố dượng em bắt đầu có những hành động lạ. Đầu tiên là việc thỉnh thoảng xông vào phòng em khi em đang tắm để lấy một đồ vật gì đó.
Những bữa cơm chỉ có hai người, bố dượng bắt đầu nói chuyện về giới tính khiến em rất xấu hổ. Rồi một đêm, ông ấy vào phòng em và cưỡng hiếp mặc cho em van xin. Lần đầu tiên ấy đã khiến em kinh hoàng, bởi ông ấy thực hiện những hành động rất thú tính. Em gần như ngất xỉu trước sự vần vò của người bố dượng nhẫn tâm. Và cũng chính đêm ấy ông bảo nếu em tiết lộ bí mật này thì ông ấy sẽ bỏ mẹ em.
Sau lần ấy, em hầu như không còn dám tiếp xúc nhiều với bố dượng. Thế nhưng mỗi lần có mặt mẹ, em vẫn phải cố diễn như không có điều gì xảy ra. Bố dượng em càng tỏ ra yêu chiều mẹ nhiều hơn, tỏ rõ cho em thấy điều ấy. Mẹ rạng ngời hạnh phúc. Nhìn mẹ như thế nên em càng không thể nói cho mẹ hiểu điều gì đang diễn ra với mình.
Nắm được điểm yếu của em, mỗi lần mẹ đi trực đêm là ông ấy lại mò vào phòng em. Nhiều đêm, em đã khóa chặt phòng trước khi ngủ thế nhưng ông ấy vẫn có chìa khóa riêng để mở cửa phòng. Mỗi lần thực hiện việc đó, ông lại bắt em uống thuốc tránh thai khẩn cấp. Điều khiến em ghê tởm nhất là càng ngày ông ấy càng bắt em thực hiện những tư thế và hành động giống như trong phim. Có lần em phản kháng, ông ấy đánh em bầm dập. Ông ta khôn khéo chỉ đánh vào những chỗ mà hàng ngày quần áo có thể che khuất để mẹ em không phát hiện ra. Tình trạng ấy lặp đi lặp lại nhiều lần khiến em không thể nào tập trung vào học tập.
Mỗi khi mẹ có ca trực đêm là cơn ác mộng của em lại kéo về. Mẹ không hay biết, mọi người thì nhìn vào hạnh phúc của mẹ không hết lời ca ngợi. Họ còn khen em tốt phước có được ông bố dượng tuyệt vời. Giờ thì mẹ em đang mang thai, mẹ hạnh phúc với đứa con ấy. Nhiều lần chỉ có hai mẹ con, mẹ bảo sẽ cố gắng để em bé ra đời sẽ không gặp cảnh bất hạnh như chị của nó.
Mẹ mong em sau này sẽ yêu thương và đối xử tốt với em trai, mẹ sẽ cố gắng để cuộc sống của hai đứa con mẹ yêu thương được hạnh phúc. Mẹ càng nói, lòng em càng xót xa, làm sao em có thể nhìn đứa em ra đời chịu cảnh không có cha như em.
Cứ thế, bí mật ấy càng được em che giấu thì lại càng tạo cơ hội cho bố dượng có điều kiện thỏa mãn thú tính. Em không biết phải nói sự thật này với ai, cầu cứu ai để giải thoát cho mình. Liệu tình trạng này còn kéo dài đến bao giờ? Có lẽ đến khi không chịu đựng được thì em sẽ tìm đến cái chết để giải thoát.
Theo Đời sống gia đình
Khát khao quay lại với tình cũ
Chồng tôi chối bỏ giọt máu của mình để tìm vui bên nhân tình mới (Ảnh minh họa)
Chồng tôi chửi rủa, đánh đập vợ, tự tay giết chết đứa con của mình... nhưng anh ta lại mua nhà cho người tình, sắm đầy đủ vật chất và còn xin cô ấy sinh cho anh ta một đứa con.
Chuyện đau buồn của tôi đã xảy ra cách đây gần năm năm... nhưng những kí ức buồn, những nỗi đau tưởng chừng như đã lãng quên, giờ đây nó lại ùa về, làm sống dậy trong tôi những tháng ngày chua chát và buồn đau ấy.
Khi còn là sinh viên năm nhất, tôi nhận lời yêu anh. Tôi không xinh, không quá nổi bật, không phải con nhà giàu có như những cô bạn sinh viên thành phố khác, tôi chỉ là một cô gái nhà quê bình thường, dung dị... nhưng tôi luôn sống với mọi người bằng tấm chân tình của người dân quê tôi. Khi đến với anh, tôi đã do dự rất nhiều khi anh là chàng trai Hà Nội gốc, ga lăng, nổi bật và là con trai độc nhất trong một gia đình giàu có, nề nếp.
Biết anh yêu tôi, ba mẹ anh hết sức phản đối. Họ chê tôi người nhà quê nghèo hèn, lại xa xôi... họ không muốn con trai mình khổ khi phải lễ tết cứ phải xoay chuyển Bắc - Nam để thăm nội ngoại. Nhưng vượt qua tất cả, vượt lên những lời cấm đoán, chúng tôi vẫn đến với nhau bằng một tình yêu thực sự chân thành.
Anh yêu tôi, thương tôi và luôn ở bên cạnh chăm lo cho tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống thường nhật. Tôi yêu anh và hơn hết là sự biết ơn về người đã giúp đỡ tôi rất nhiều, đã cùng tôi vượt qua những khó khăn, vất vả của cuộc sống sinh viên xa nhà. Chúng tôi trân trọng tình yêu thương của hai đứa dành cho nhau và hứa sẽ cùng nhau đi hết cuộc đời này.
Tình yêu của hai đứa đang ngọt ngào trong niềm hạnh phúc thì bố mẹ bắt ép anh sang Úc học tiếp Thạc sĩ 2 năm... nhưng tôi hiểu, đấy chỉ là cái cớ để gia đình anh chia cách tình yêu của hai chúng tôi. Và tôi cũng hiểu được suy nghĩ của bố mẹ anh, hiểu được họ không muốn có một đứa con dâu "nhà quê" như tôi, họ không muốn cháu đích tôn của họ lại là gốc gác của người nhà quê nghèo hèn...
Và sau khi anh đi được 1 tuần, tôi đã nói lời chia tay anh. Dù anh đau khổ, khóc lóc, van xin thì tôi vẫn không thể thay đổi quyết định của mình. Tôi nói lời chia tay anh vì "Em không thể sống cô đơn một mình như thế này được! Em cần có người bên cạnh để động viên, an ủi và chở che cho em. Em xin lỗi... em đã phụ tình yêu của chúng mình, phụ lời hẹn ước cùng anh nhưng em không đủ kiên trì để chờ đợi anh suốt hai năm ròng rã..". Kể từ đấy, tôi thay số điện thoại và không bao giờ liên lạc với anh nữa. Những email đầy ắp những yêu thương chan chứa, những lời níu kéo, van xin của anh khiến tôi không thể nào cầm lòng được... nhưng một khi đã quyết, tôi không thể thay đổi được ý định của mình.
Chúng tôi hứa sẽ cùng nhau đi hết cuộc đời này (Ảnh minh họa)
Gần hai năm sau, tôi yêu Hoàng. Anh cũng là một chàng trai tỉnh lẻ nhưng anh là người đàn ông rất có nghị lực và thông minh xuất chúng. 28 tuổi, anh đã xây cho mình được một căn hộ 4 tầng khang trang ở trung tâm thành phố và có cả mấy khu đất ở ngoại thành Hà Nội. Tôi biết mình không yêu Hoàng như yêu anh trước đây... nhưng với một người đàn ông thành đạt và giỏi giang như Hoàng thì tôi tin mình sẽ không phải hối hận khi trao thân gửi phận của mình cho người đàn ông ấy.
Một đám cưới sang trọng được diễn ra. Tôi nhìn rõ khuôn mặt hạnh phúc của bố mẹ tôi khi có được một chàng con rể giỏi giang và giàu có như Hoàng, tôi cũng nhìn thấy rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ tình yêu của chúng tôi... nhưng sâu thẳm tâm hồn tôi là một nỗi đau. Khi sánh bước bên Hoàng, tôi cứ nghĩ đến những hình ảnh của anh, những hứa hẹn cùng anh ngày nào "Chúng mình sẽ có một đám cưới thật ấm cúng, có hai đứa con đáng yêu và chúng ta sẽ chung sống bên nhau hạnh phúc suốt cuộc đời này!"... nhưng giờ đây, sao mọi người đang hạnh phúc hoan hỉ mừng cho đám cưới hai đứa mà tôi lại thấy sống mũi mình cay quá! Tôi đã khóc... chồng tôi cứ ngỡ tôi khóc vì hạnh phúc, khóc vì phải xa gia đình, khóc vì được làm vợ... nhưng có ai hiểu được, đấy là những giọt nước mắt tôi khóc cho anh, người con trai đã yêu thương và chở che tôi suốt bao năm qua, để giờ đây, tôi phản bội lại tình yêu của anh để đến với một người đàn ông khác.
Lấy nhau được gần nửa năm, Hoàng bắt đầu lộ rõ bộ mặt thật của mình. Anh suốt ngày nhậu nhẹt, cờ bạc và có những cuộc điện thoại bất chợt lúc nửa đêm để rồi, anh sẵn sàng bỏ tôi một mình và lao theo tiếng gọi ấy.
Sau gần một năm chung sống, Hoàng bắt đầu chán tôi và ngoại tình. Cô người tình của anh đang là sinh viên của một trường Đại học. Cô ta cao ráo, xinh đẹp, cũng có học thức đàng hoàng... có lẽ vì thế mà anh mới tự hào với bản thân mình là " có chân dài bên cạnh đại gia". Và chẳng bao lâu thì anh ta công khai mối quan hệ của mình với người tình trẻ.
Dù tôi nhẹ nhàng khuyên răn, cho đến khi tôi cáu tiết vì chồng trơ trẽn ngoại tình thì anh ta vẫn không từ bỏ cô người tình ấy. Càng đau đớn hơn nữa khi cái bào thai đang lớn dần lên trong bụng tôi thì anh ta đã ép tôi phá bỏ đứa con đó. Tôi không đồng ý thì anh ta mắng chửi, đánh đập... và khi tôi bị anh ta đánh cho ngất đi cũng là lúc đứa con hai tháng tuổi của tôi giã từ cuộc sống trần tục vì mẹ nó bị đạp mạnh xuống nền nhà. Lúc tỉnh dậy trong bệnh viện, tôi đau đớn đến tột cùng khi biết đứa con của mình không còn trên cuộc đời này nữa... Mất con, tôi chẳng còn niềm vui nào nữa, chẳng còn niềm tin vào cuộc sống, vào con người, vào những tình cảm chồng vợ tưởng chừng như rất thiêng liêng...
Tôi càng đau đớn hơn khi anh ta phó mặc cho tôi trong ốm đau, bệnh tật, coi tôi như một con ở trong gia đình. Anh ta suốt ngày đón đưa người tình đi học, rồi họ lại dan díu đi chơi với nhau, đi du lịch cuối tuần... và chẳng bao lâu sau, anh ta mua cho cô ấy một căn hộ chung cư và sắm đầy đủ tiện nghi trong nhà. Cũng kể từ độ đó, tôi chỉ giống như một người trông nhà hộ, còn Hoàng thì suốt ngày chỉ biết quẩn quanh bên người tình của mình.
Tôi đã phản bội tình yêu của anh để lấy một người đàn ông bạc ác (Ảnh minh họa)
Rồi một ngày, tôi viết đơn xin li dị đưa cho Hoàng kí nhưng anh không chấp nhận. Anh ta nhếch mép cười và bảo: "Cô bỏ tôi thì cô sống với ai? Cô sẽ nói với gia đình cô như thế nào? Và cô sẽ còn gì trong tay khi rời khỏi ngôi nhà này?"... Tôi uất ức đến nghẹn thở khi nghe được những lời tàn nhẫn ấy từ người chồng của mình, người đã nói với tôi biết bao lời đường mật, hứa hẹn với tôi về một cuộc sống ấm êm, hạnh phúc... vậy mà giờ đây, anh ta đã lột mặt như một con thú, anh ta sẵn sàng đánh chết đứa con của tôi nhưng anh ta lại muốn người tình sinh con cho anh ấy. Tôi không hiểu nổi tại sao một con người có học thức như anh lại có thể đối xử với tôi như vậy?
Bất chợt một ngày, tôi nhận được điện thoại của anh, là người yêu cũ của mình sau gần 5 năm xa cách. Anh bảo anh đã về Việt Nam sống và làm việc, anh đã nghe rất nhiều người kể về hoàn cảnh của tôi và rất thương tôi. Anh muốn được gặp tôi để biết được cuộc sống hiện tại của tôi như thế nào... và tôi đã nhận lời gặp anh!
Chúng tôi gặp nhau ở một quán cà phê mà trước đây hai đứa vẫn thường ra đấy ngồi tâm sự. Anh giờ đây đã là một người đàn ông chững chạc, trưởng thành và rất thành đạt, còn tôi thì thân xác tàn tạ, mặt mũi xanh xao, không có sức sống... Nhìn tôi với bộ dạng gầy còm, xấu xí như vậy, anh đã khóc rất nhiều. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi nói: " Anh biết chỉ vì bố mẹ anh cấm đoán nên em mới từ bỏ anh. Anh cứ nghĩ rằng em lấy chồng sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc, yên ấm... nào ngờ, cuộc sống làm vợ của em lại giống địa ngục như thế này? Nếu như... em còn yêu anh, còn một chút tình cảm với anh thôi thì hãy cho anh một cơ hội để anh có thể bù đắp cho em, có thể cho em một cuộc sống tổt,... và để anh được thực hiện lời hứa của mình, được sống với người mình yêu thương thực sự". Tôi đã gục đầu vào bàn khóc nức nở nhưng tôi còn mặt mũi nào để trở về với anh đây? Tôi đã có chồng, đã từng mang thai của anh ta thì tôi còn gì vẹn nguyên quay lại với anh nữa? Rồi bố mẹ anh sẽ nói sao, họ hàng anh sẽ nghĩ sao khi anh là con trai một trong gia đình, là cháu đích tôn của dòng họ?
Tạm biệt anh ra về, trong lòng tôi nặng trĩu một nỗi buồn. Tôi biết rằng mình vẫn còn yêu anh lắm, vẫn mong mỏi có được những niềm hạnh phúc ngắn ngủi cùng anh... nhưng tôi đã sai lầm khi rũ bỏ tình yêu của mình, rũ bỏ anh để đi lấy người khác thì tôi làm sao còn dám quay lại với anh nữa?
Vẫn khao khát được sống hạnh phúc cùng anh, khao khát được ở trong vòng tay yêu thương anh, khao khát có với anh những đứa trẻ ngoan ngoãn, đáng yêu... nhưng khao khát vẫn chỉ là khát khao khi tôi vẫn đang phải sống một cuộc sống tầm gửi cho người đàn ông khác.
Lam Chiều ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
27 năm, chưa một lần hạnh phúc 16 năm qua, tôi chôn chặt nỗi đau trong lòng mình! (Ảnh minh họa) Cuối cùng, người yêu tôi cũng bị lĩnh án 2 năm tù vì tội danh giao cấu với trẻ em tuổi vị thành niên. Tôi nghĩ đến tình cảm giữa tôi và Tuấn đã từng gắn bó nên tôi muốn khuyên giải anh tự thú. Khi anh gọi điện,...