Nơi có hoa dã quỳ

Theo dõi VGT trên

Tình yêu của họ bắt đầu từ những cánh đồng hoa dã quỳ ở nông trường trên cao nguyên Mộc Châu xinh đẹp. Nắng mùa đông le lói nhưng vàng ươm, hòa với sắc vàng bình dị của những bông hoa nhỏ xinh luôn mang cho bất cứ ai khi ngắm nhìn những cảm giác thật bình yên.

***

Nơi có hoa dã quỳ - Hình 1

Ảnh minh họa

“Dã quỳ mùa nào cũng đẹp anh nhỉ!?”

“Ừ đẹp”

“Trả lời miễn cưỡng thế kia!” – Giọng Quỳnh nũng nịu.

“Đẹp, nhưng chẳng bằng em”

Gương mặt xinh xắn của Quỳnh ửng đỏ, cô trở nên bẽn lẽn sau những lời yêu có cánh của người thương. Chen giữa nét ngại ngùng đó là một chút hạnh phúc nhỏ nhoi. Và rồi những mùa hoa nối tiếp, tình yêu của họ lớn dần lên theo năm tháng. Những ngày cùng nhau làm việc ở nông trường ấy, Sơn và Quỳnh đã chứng kiến những nụ cười hạnh phúc nhất và cả những giọt nước mắt tủi hờn. Nhưng sau tất cả, bảy năm bên nhau đủ chứng minh cho một tình yêu chân thật. Một đám cưới trên cánh đồng dã quỳ bắt đầu nhen nhóm trong ý nghĩ của Quỳnh khi Sơn cài lên tóc cô một bông hoa vàng nhỏ xinh.

***

Chỉ còn hai tuần nữa, đám cưới mơ ước của họ sẽ diễn ra. Đông năm ấy tuyết rơi dày, phủ trắng cả những cánh đồng trên cao nguyên. Quỳnh cảm thấy một nỗi bất an cứ đè nặng xuống trái tim cô. Từ khung cửa sổ nhìn ra bầu trời dưới âm độ, một cơn mưa nặng hạt đang trút xuống chân đèo, cô thấy những cánh dã quỳ run rẩy. Đêm về, cơn đau nào đó cứ nhói lên từng đợt trong cơ thể mảnh mai của Quỳnh.

Hai ngày, ba ngày…Từng ngày trôi qua khi Quỳnh nhẩm đếm cái ngày hạnh phúc nhất cuộc đời mình sắp đến, cũng chính là từng ngày cơn đau đó mỗi lúc một dữ dội và dày đặc. Quỳnh sợ hãi nhưng không dám nói với Sơn. Cô không muốn đám cưới bị trì hoãn, càng không muốn anh phải lo lắng quá nhiều vì cô. Nhưng cô không thể thắng nổi những cơn đau. Ngày cưới cận kề, Sơn bỗng hoảng hốt khi nhìn thấy vệt máu trên tay Quỳnh sau một cơn ho. Anh biết Quỳnh đang cố che giấu, vừa xót thương vừa hờn giận, anh quên ăn, quên cả những việc mình cần phải làm.

Có tiếng mưa rơi ngoài hiên, từng giọt âm thanh như len lỏi vào sâu thẳm tâm hồn Sơn. Cả đêm hôm đó, Sơn đã ngồi suốt bên ánh đèn, ngắm nhìn nụ cười Quỳnh tươi tắn rạng ngời bên anh trong bức ảnh cưới chụp trước đó, nụ cười thật đẹp và ấm áp như sắc vàng của loài hoa mà Quỳnh luôn yêu quý. Anh khóc, giọt nước mắt của người đàn ông rơi xuống, chất chứa biết bao đắng cay và nỗi sợ.

***

Mùa đông lặng lẽ đi qua, đám cưới đẹp như mơ ấy chỉ còn nằm lại, ngủ yên trong suy nghĩ của họ. Sơn đang phải ngày ngày trực bên giường bệnh của Quỳnh và chứng kiến từng cơn đau rày vò người anh yêu, cứ mỗi lúc một nhiều hơn khiến trái tim anh quặn thắt. Căn bệnh ung thư máu giai đoạn cuối như chẳng còn có thể cứu vãn, anh chỉ biết cầu mong một phép màu sẽ đến. Hai năm chiến đấu, chống chọi với cơn đau, Quỳnh không nhớ hết cô đã phải trải qua bao nhiêu lần xạ trị. Căn bệnh quái ác ấy lấy đi của cô quá nhiều thứ. Mái tóc đen dài mà Sơn vẫn hay cài lên đó những bông dã quỳ, giờ đây luôn phải che giấu sau lớp mũ len dày cộm. Gương mặt đáng yêu, đầy đặn ngày nào cũng trở nên hốc hác, xanh xao. Nhưng Quỳnh luôn biết mình vẫn còn một điều may mắn ở lại, chính là anh. Cô quen với sự chăm sóc, yêu thương quá đỗi dịu dàng ấy của người yêu. Đến bây giờ, cô không còn cảm thấy sợ những cơn đau kia nữa mà cô chỉ sợ duy nhất một điều là khi thức giấc không nhìn thấy Sơn kề bên. Cô rất sợ. Có lẽ bởi vì thế mà dạo này Quỳnh rất ít ngủ. Cô yêu anh quá đỗi! Chỉ muốn giữ anh ở mãi bên cô như thế, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu. Liệu điều đó có ích kỷ không? Đã rất nhiều lần, Quỳnh hỏi Sơn như thế. Anh chỉ khẽ khàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, hao gầy ấy mà thầm thì: “Ngốc quá! Anh còn muốn bên em nhiều hơn thế này nữa mà” Giây phút đó, cả hai đều hiểu, thời gian bên nhau của họ đang rút ngắn lại, bởi thế mà khoảnh khắc bên cạnh nhau chưa bao giờ là đủ cả. Quỳnh đã cố kìm nén, nhưng nước mắt vẫn cứ lã chã tuôn rơi. Những lúc như vậy, Sơn chẳng kịp đưa tay để gạt đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má cô, chỉ vội vã ôm chặt lấy Quỳnh, cái ôm thật chặt như sợ điều gì đó sẽ tan biến mất, vỗ về âu yếm.

Hôm ấy, ngoài trời nắng lên rất đẹp. Sắc mặt Quỳnh có vẻ tươi tắn hơn, cô nằng nặc đòi anh dẫn ra ngoài. Sơn mượn chiếc xe lăn của cô y tá ở cửa, bế Quỳnh lên đó và đẩy cô ra khỏi phòng bệnh, anh không quên choàng lên người cô một chiếc áo ấm.

Anh chầm chậm đẩy cô trên chiếc xe lăn, đi qua từng vũng nắng vàng chiếu xuyên qua lớp kính trong hành lang bệnh viện. Cơn nắng cuối thu tuy yếu ớt nhưng đủ trải dài và đượm màu vàng ươm. Hình như, trong mắt cô lúc ấy cũng ánh lên những tia nắng ấm. Cô không biết ngày mai, hay chỉ một vài giây sau thôi, cơn đau bất chợt nào đó lại tìm đến rày vò thể xác cô. Nhưng chỉ cần khoảnh khắc này có anh, cô sẽ quên đi hết những nỗi sợ của cơn đau quái ác. Giữa những âm thanh lao xao trong khuôn viên bệnh viện, anh dừng lại bên một khóm hoa vàng, na ná như những cánh hoa dã quỳ xinh xắn, năm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của cô khẽ hỏi: “Em có mệt không?”. Cô lắc đầu. Giọt long lanh nào chực trào nơi khóe mắt, cô chỉ muốn giây phút bình yên này kéo dài mãi, nhưng làm sao có thể. Sơn hôn lên đôi tay nhỏ bé, anh chẳng thể làm gì được cho cô ngoài tất cả những yêu thương ấy để giữ gìn sự bình yên cho cô gái anh yêu đến phút cuối cùng. Mặc dù đã có lúc anh chỉ muốn buông xuôi vì lòng đớn đau và mỏi mệt quá nhiều nhưng anh không muốn bỏ mặc cô.

“Anh có nhớ đồi hoa dã quỳ không?”

“Nhớ chứ. Khi em khỏi bệnh, mình sẽ lại về với nông trường, sẽ có một đám cưới như mình đã hẹn”

“Bây giờ là tháng mấy rồi anh?”

“Cuối tháng mười rồi. Đông lại sắp đến rồi”

“Nghĩa là đang bắt đầu mùa hoa, anh đưa em về lại nông trường đi, em muốn ngắm hoa dã quỳ khoe sắc”

“Em đang còn yếu lắm. Về đấy lại lạnh, em không chịu nổi đâu. Cố gắng khi em khỏe lại, anh nhất định sẽ đưa em về mà!”

Video đang HOT

Lời an ủi ấy của Sơn dường như chỉ khiến Quỳnh cảm thấy sự sống của mình thêm mong manh. Cô nài nỉ:

“Xin anh đấy, một lần thôi, hãy đưa em về lại nơi có hoa dã quỳ trước khi em…À, không! trước khi mùa hoa không còn kịp nữa”

Quỳnh luôn cố giấu đi sự bi quan, yếu đuối của mình sau những câu nói nhưng dường như điều đó càng khiến Sơn cảm thấy xót xa. Vì anh hiểu rõ hơn ai hết, thời gian chẳng còn nhiều…

Một buổi chiều của ngày đầu đông, họ trở về trên cao nguyên xinh đẹp ấy. Mùa đông năm nay, Mộc Châu không có tuyết rơi nhưng cái lạnh vẫn tạt ran rát vào da thịt. Gió thổi rít bên tai, cô ngồi sau xe, cảm giác rất yếu mềm. Người cô thi thoảng run lên bần bật khiến Sơn không khỏi lo lắng. Sơn vòng tay ra sau, kéo sát cơ thể cô áp vào tấm lưng rộng của mình, chỉ sợ không đủ ấm cho người anh yêu: “Ôm chặt anh vào kẻo lạnh”

Cô nhìn thấy cảnh sắc tuyệt vời của vùng đất ấy, vẫn thân thuộc và đẹp đẽ như những gì hằn in trong trí nhớ của cô. Là những đồi mận trắng, những cánh đông cải sắp bung nở, rừng đào đủ màu sắc, là những rừng thông pha lê sương mù giăng quanh. Và khung cảnh cô mong chờ nhất cũng hiện ra ngay trong tầm mắt – mùa hoa dã quỳ nhuộm vàng cả con đường. Cô và anh dừng lại bên cánh đồng hoa năm ấy. Quỳnh có vẻ đã khá mệt, cô chỉ về phía những bông hoa đang rung rinh trong gió: “Anh ơi! Đằng kia kìa”

Cô muốn ngồi lại nơi đó. Những bông hoa xinh xắn gợi cho cô cảm giác thật an toàn. Sắc vàng ấy lại quá đỗi bình dị, không hề phô trương, không chênh vênh, bàng hoàng. Sự bình yên mà đã bao năm tháng qua cô khát khao tìm lại.

Chiều buông…Nắng vẫn vàng và trời rất trong xanh. Cô ngồi lặng yên bên anh, cái nắm tay vẫn còn rất chặt. Cô tin, anh sẽ luôn ở đây. Mỉm cười nhìn bầu trời cao ngất, cô nói thật khẽ bên tai anh: “Hôm nay trời đẹp quá, chẳng xám xịt như mùa đông năm đó. Em không muốn ngủ đâu, em muốn ngắm mãi những cánh đồng hoa này. Nhưng anh ơi! sao em cảm thấy buồn ngủ quá” – Giọng cô nhỏ dần, nhỏ dần, hòa lẫn trong tiếng gió. Sơn cảm thấy nỗi bất an ùa về choáng ngợp, ánh mắt anh long lanh niềm đau khôn xiết, vòng tay anh ôm chặt cô gái bé nhỏ, nước mắt cứ lăn dài:

“Ngủ một chút thôi em nhé! Nếu mệt em cứ hãy ngủ đi. Anh vẫn luôn ở đây. Hoa dã quỳ và bầu trời xanh trong kia, vẫn mãi thức để chờ em tỉnh dậy”

Vòng tay ấy của anh dẫu có rộng lớn thế nào, cũng chẳng thể ôm hết sự xa cách nào đó tồn tại lúc này. Bàn tay cô buông lơi trong chiều nhạt nắng, nhẹ nhàng như một cánh hoa rơi, không đớn đau, không chật vật như những lần xạ trị ám ảnh kia. Khúc ca bình yên giữa cánh đồng dã quỳ vàng ươm ấy ru cô vào một giấc ngủ thật sâu và có lẽ cũng rất lâu. Điều này, anh đã biết từ trước, nhưng anh không ngờ nó lại đến sớm như vậy. Anh chưa kịp mường tượng ra hết những đau đớn quặn thắt của cái ngày li biệt này. Hoa dã quỳ vẫn rung rinh, nhẹ nhàng trong gió lạnh, lòng anh chỉ còn lại một khoảng trống không gì bù đắp nổi.

Mùa hoa dã quỳ năm đó, cô đã rời xa thế giới của anh, như cánh hoa bay dạt về nơi an tĩnh xa xôi, để lại anh lạc giữa những sắc vàng, đau đớn.

Anh rời Mộc Châu, đến một miền đất khác để dặn lòng bình yên. Rồi mùa đông lại tới, anh nghe người ta nhắc đến hoa dã quỳ ở vùng cao nguyên ấy mà lòng bỗng sống dậy một nỗi nhớ khôn nguôi. Là nụ cười cô trong nắng, là bàn tay cô bé nhỏ như cánh hoa mềm, là cô gái anh yêu thương đễn mức đau lòng, cô gái kiên cường như chính loài hoa dại xinh đẹp ấy – hoa dã quỳ. Sau những bộn bề công việc, anh tìm về vùng đất ấy một lần nữa. Mùa hoa đã bắt đầu tàn, nhưng đông chưa cạn. Tuyết vẫn rơi dày phủ dọc những mái nhà ven đường, phủ lên giày, lên mũ áo anh lạnh buốt. Nhưng tất cả sự khắc nghiệt ấy vẫn chẳng ngăn nổi bước chân anh chạy đi tìm một vài nhành dã quỳ còn sót lại cuối mùa hoa để mang đến bên mộ Quỳnh.

Tuyết vẫn không ngừng rơi, anh rất sợ cô sẽ lạnh. Nhưng phảng phất đâu đó giữa những sắc hoa kia, anh nhìn thấy nụ cười cô vẫn tràn đầy ấm áp. Bật chợt, Sơn thấy lòng an yên

Theo Iblog

Và nắng sẽ lên

Mùa mưa cuối cùng cũng tới - lại một mùa mưa không anh.

Mùa mưa với em không còn quá khó khăn để vượt qua như trước đây, nhưng những mùa mưa ngày càng lạnh lẽo hơn, và hình bóng của anh cũng ngày càng xa vời hơn.

***

Anh đã đến bên em cũng vào một mùa mưa như thế, ở một quá khứ không xa. Những cơn mưa dầu mùa cứ nối tiếp nhau xối xả, nó làm mờ đi cả một góc phố. Quán trà những ngày này cũng trở nên vắng khách hơn, thường thì những người trong đó đều đang cô độc, họ nhấp những li trà ấm nóng để tự sưởi ấm lòng mình.

Và nắng sẽ lên - Hình 1

Ảnh minh họa

Mùa mưa với em đã bao năm là như thế. Em cũng có nhiều thời gian để nhìn ra ngoài hơn, qua một ô cửa kính, qua màu trắng xoá của màn mưa, em chẳng nhớ rõ có gì trong sự mờ nhạt ấy, chỉ biết em đã thấy hình bóng của anh - anh xuất hiện rất rõ nét trong cả một không gian mờ nhạt. Anh bước vào với một nụ cười ấm áp, có lẽ đó chính là giây phút mà con tim em bắt đầu rung động.

Và sau đó, chúng ta gặp nhau nhiều hơn. Bên ngoài mưa vẫn lạnh lùng rơi, nhưng đôi tay em không còn thấy lạnh - ấy chính là khoảnh khắc anh nói yêu em và ôm em vào lòng, cảm giác thật ấm áp. Bên anh lúc nào cũng ấm áp như vậy, và mùa mưa ấy đã qua đi như thế. Với em lúc này, mưa không chỉ có một màu trắng xoá, mà còn là những giọt nước trong veo, cũng trong veo như nụ cười của anh.

Nhưng có lẽ cuộc sống vốn là vậy, ta không nên yêu thích thứ gì mà trước đó ta đã rất ghét. Em vốn dĩ rất ghét mưa, nó khiến cho quán trà vắng khách, nó khiến mọi thứ mờ nhạt và nó khiến đôi tanh em lạnh cóng. Vậy mà có lúc em lại ngóng những cơn mưa, ngóng đợi từ trong màn mưa kia một điều gì đó.

Nhưng rốt cuộc thì mưa vẫn là một tên tồi tệ, một kẻ đáng ghét, thậm chí là đáng hận. Rốt cuộc thì mưa vẫn chỉ làmột màu trắng xoá... Em cứ nghĩ mình đã thấy rất rõ anh, nhưng cơn mưa vô tình kia đã cướp anh đi ngay trước mắt em thật tàn nhẫn. Có lẽ nó vốn tham lam như vậy, chỉ muốn nuốt trọn mọi thứ vào mình, để tất cả đều mờ nhạt. Và trước mắt em giờ chỉ là những mùa mưa mờ nhạt, vì sau màu trắng của mưa là màu trắng của nước mắt, nhạt nhoà...

Những mùa mưa vẫn cứ vô tình đến. Em không nhớ rõ mình đã vượt qua chúng thế nào, chỉ nhớ ba mùa mưa như thế đã qua, và bây giờ mùa mưa thứ tư cũng đã sắp kết thúc. Em đã mở được quán trà cho riêng mình, khách tới mùa này vẫn vắng như vậy, dường như thời gian của một ngày dằng dặc khiến mọi thứ đều man mác buồn. Em không còn thói quen ra ngoài mưa, cũng ghét cảm giác bị mưa ướt, nhưng em lại thường ngồi nhìn xa xăm ra ngoài, cũng giống như lúc này.

Đoá hoa dạ yên thảo trước cửa đã bị rủ xuống mặt đường - có lẽ mưa đã rất lâu.

Mùa mưa này em đã gặp một người, người có nụ cười ấm áp gống như anh, nhưng em không dám nhìn vào nụ cười đó, em sợ mình không còn đủ can đảm để bước tiếp qua một cơn mưa.

Đó cũng là một ngày mưa đầu mùa, mưa cứ bất chợt đến làm lòng người khó chịu. Em luôn ghét bị mưa ướt nên em luôn mang theo ô, vì vậy dường như em cũng thấy mình lạc lõng giữa dòng người hối hả trong cơn mưa bất chợt. Bước xuống xe bus và bật lên chiếc ô màu nắng, những ý nghĩ viển vông khiến em không nhận ra có một ánh mắt đã dõi theo mình hồi lâu. Thấy em quay sang, anh chàng ấy mới cất tiếng ái ngại:

- Xin chào! Hình như cô đang có chuyện gì đó, tôi đã đợi cô nãy giờ để đi nhờ ô... hơ hơ!

Cái cười gượng gạo của anh ta khiến em chợt lúng túng, và chỉ biết đáp lại:

- Xin lỗi, anh cũng đi đường này phải không?

- Vâng, vậy làm phiền cô nhé!

Anh ta mỉm cười và tiến tới đỡ lấy chiếc ô từ tay em một cách vô cùng tự nhiên. Một cái chạm khẽ từ một bàn tay ấm nóng khiến em bất giác rụt tay lại.

Người đó cũng sững lại đôi chút rồi lại nhìn lên cây ô và cất tiếng: " Để tôi!"

Em đã đi lặng lẽ bên cạnh một người dưới màn mưa như vậy. Hồi lâu, anh chàng đó bỗng lại nói bâng quơ:

- Tay của cô lạnh thật đấy!

Rồi trên cả quãng đường, không quá xa nhưng người đó nói khá nhiều, cũng cười nhiều, một vẻ rất tự nhiên với một người không quen biết. Giá mà em cũng có thể coi cuộc đời đơn giản như anh ấy - cứ vô tư nói ra bất cứ thứ gì mà mình cảm nhận và mở lòng đón nhận mọi thứ xung quanh mình.

Đôi chân ấy dừng lại trước cửa quán trà, có lẽ trước đó em đã nói là mình sống ở đây. Trước mặt em lại là những bông Dạ yên thảo tím ngày càng ủ rũ. Mưa mang tới cho chúng sức sống tươi tốt rồi sau đó nhấn chìm chúng đến tàn tạ. Nhưng cánh hoa mỏng manh vẫn kiên cường qua được cả mùa mưa, đợi ngày nắng lên sẽ vươn mình trở dậy. Có lẽ em yếu đuối hơn hoa kia, vì em chỉ đợi ngày nắng lên mà không muốn cam chịu những ngày mưa đến. Nhưng mưa thì vẫn cứ lạnh lùng rơi...

Em bước vào trong, người đó khẽ nhìn theo rồi nhìn lên chiếc ô trên tay mình mà lên tiếng, kèm theo là một nụ cười:

"- Tôi có thể mượn nó về chứ? Có lẽ tôi muốn gặp lại cô nên sẽ sớm manh trả lại thôi! Tạm biệt!"

Anh ta quay bước và nhanh chóng ẩn sâu trong màn mưa. Dường như em vẫn chưa khỏi bỡ ngỡ trước một cảm giác thân thuộc kì lạ trước con người lần đầu tiên gặp đó. Và chính sự thật cũng nói lên rằng em và người đó chắc chắn sẽ còn gặp lại nhau.

Cơn mưa ấy kéo dài âm ỉ suốt hai ngày và anh ấy xuất hiện trước khi nó kịp dứt hẳn, vẫn với cái phong thái bình thản mà tươi vui. Anh ấy đưa trả em cây ô và ngồi xuống một góc vắng người ngay quầy hàng. Em mang ra một ly trà nóng theo yêu cầu, và tay em lại bất giác chạm vào tay người đó khi anh ấy tận tình đỡ lấy tách trà, nó khiến em lúng túng rụt tay lại. Người đó khẽ mỉm cười và uống ly trà trong im lặng. Rồi chính anh ấy lại là người phá vỡ sự lặng im:

"-Kì lạ thật đấy, tay của cô lúc nào cũng lạnh vậy sao?"

Một câu hỏi bất chợt làm em chỉ biết nhìn thẳng vào người đó rồi lại nhìn lên tay mình, có vẻ đúng là như vậy. Nhưng em lại nhận thấy điều khó hiểu, liền cất tiếng hỏi lại:

"- Tại sao anh lại mang trả ô khi trời vẫn đang mưa vậy?"

Anh ấy lại cười gượng:

"- Hihi, như vậy mới lại có thể mượn về chứ! Đúng là trời vẫn chưa tạnh được nhỉ!"

...

Chẳng nhớ rõ người đó nói những gì sau đó, rồi ra về như thế nào, chỉ biết từ hôm đó anh ấy tới đây nhiều, và thường làm không gian nơi đây bớt lạnh lẽo hơn. Những hôm đầu, anh ấy thường bắt chuyện với nhiều người, chủ yếu là khách quen, anh ấy hỏi thăm họ về người chủ quán ngay khi em có mặt ở đó. Nhiều hôm sau đó, em gặp anh ấy nhiều, cũng biết về anh ấy khá nhiều. Em đã khá ngạc nhiên khi biết anh ấy là một nhà văn. Người đó đã nói thích nơi này, vì nó hay mang lại cảm hứng để hoàn thành tác phẩm.

Không biết lúc nào đó, người ấy nói thích em, vì không muốn đôi tay của em lạnh...- Một tình cảm chân thành, nhưng chắc anh cũng hiểu, em không dám đón

nhận.

Cho đến một ngày, một ngày cuối mùa mưa, tức là em đã quen người đó được 3 tháng. Em đang đứng ở bến xe bus đợi một người. Ngoài trời vẫn mưa, mà cơm mưa cuối mùa thường vẫn rất nặng hạt. Phía bên kia đường mọi thứ đã rất mờ nhạt qua màn mưa, và anh ấy đã xuất hiện dần trong đó, với một chiếc áo trắng và một nụ cười tinh nghịch. Hình như em đã thấy cảnh tượng này...

Là khi ấy, em cũng đứng chờ anh dưới cơn mưa.

Anh xuất hiện trong một bộ đồ trắng như đang tỏa sáng giữa sự mù mịt của màn mưa .

Anh đã dầm mưa đến đây sao? Em đã lo lắng nhưng cũng lại thực sự thích thú trước bộ dạng ướt át này của anh, một vẻ gì đó mới mẻ khác hẳn với hình ảnh công tử lịch lãm hằng ngày. Gương mặt thanh tú của anh hiện lên rạng rỡ hơn bao giờ hết, có lẽ đây chính là giây phút mà em đã bị "cảm nắng" ngay giữa trời mưa.

Anh cũng đã thấy em phải không? Anh mỉm cười và khẽ lè lưỡi, trông anh thích thú như một đứa trẻ. Bước chân của anh dần nhẹ nhành tiến đến, một cảm giác bình yên mà ấm áp, và em chỉ muốn nhìn anh mãi như vậy.

Ánh mắt và nụ cười của nah đã đến bên em lâu rồi, chỉ còn đôi chân đó thôi, vài bước ngắn ngủi nữa là em có thể lao vào ôm chầm lấy anh, để cùng bị ướt, để cùng nắm tay anh đi dưới trời mưa. Nhưng cái khoảng cách mà chỉ vài bước chân ấy thực sự lại không ngắn ngủi, dễ dàng đến vậy, nó là khoảng cách mà không bao giờ có thể tiến tới. Tất cả đã trở nên mù mịt chỉ sau một tiếng thét kinh hoàng.

"Kiiiii..iit..."

Tiếng ô tô phanh gấp như cào sâu một vệt dài lên da thịt, em đã hoàn toàn mất mọi cảm giác, giá như lúc đó em có thể nhắm mắt và ngất lịm đi, nhưng lại vẫn cứ tỉnh táo để mà run rẩy trước một màn đen của hiện thực. Chỉ sau một cái chớp mắt, gương mặt anh đã biến mất khỏi ánh nhìn của em, thay vào đó là một thứ gớm giếc, đáng sợ.

Em kinh hãi đưa mắt men theo chiếc xe hơi...Không phải! Không phải như thế! Làm sao lại như thế được! ... Nhưng sự thật là nước mắt của em vẫn không thể ngừng rơi, giống như mưa không ngừng trút xối xả.

Máu...Máu đỏ tươi...

Anh ở đó - giữa đám máu bị mưa làm cho loang lổ, khuôn mặt anh, cơ thể anh chỉ toàn máu đỏ...

Em cố gắng lau đi máu trên mặt anh, em muốn thấy gương mặt thanh tú của anh. Nhưng cơn mưa đáng ghét kia giờ còn khiến cả khuôn mặt của anh cũng trở nên mờ nhạt...

"Aaaaa..aa"

Em chỉ biết hét thất thanh trong vô vọng. Máu từ cơ thể anh vẫn không ngừng chảy, mưa vẫn không ngừng rơi và em thì vẫn không ngừng được nước mắt, giọt nước mắt đau đớn vẫn lăn dài cho tới tận hiện tại... Giờ thì nước mắt em vẫn đang rơi, và phía trước kia là một hình bóng có gì đó vô cùng quen thuộc, và chính cái sự quen thuộc ấy làm em sợ hãi.

Tiếng còi xe vọng lớn làm em bừng tỉnh. Chiếc ô trên tay bất giác rơi xuống đất, em bất giác bỏ lại mọi thứ chạy băng qua đường mà ôm chầm lấy một người vẫn đang mang nụ cười tươi rói kia. Chiếc xe tải một lát sau mới chầm chậm lướt tới.

Có lẽ giờ em đã hiểu cảm giác của chính mình. Em vẫn cứ luôn trốn tránh thứ tình cảm đó, em vẫn luôn sợ hãi mình không đủ can đảm để đón nhận con người đó. Nhưng gờ em lại sợ người đó sẽ lại bị cướp mất đi ngay trước mặt mình, giống như anh! Em hiểu em đã mất anh một lần, và em sẽ không lại để mất anh ấy!

Em biết chắc chắn anh cũng đang mỉm cười! Liệu có phải chính anh đã mang người có đôi tay ấm áp ấy đến bên em? Anh hãy cứ an lòng vì em hứa mình sẽ sống thật tốt!

...Mùa mưa kết thúc, bên em giờ đã có một người luôn khiến em mỉm cười. Và trước mắt em là những ngày nắng đẹp, và trong nắng em vẫn thường thấy nụ cười mang vẻ yên bình của anh.

Anh ấy cũng đã hoàn thành tác phẩm mới của mình, cuốn truyện mang tên "Và nắng sẽ lên" dành tặng cho một người, và những người vô tình bị nhấn chìm trong những cơn mưa thầm lặng...

Theo Truyen Ngan

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

    Tiêu điểm

    Bố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mấtBố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mất
    09:27:42 22/01/2025
    Giáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nóiGiáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nói
    08:37:56 22/01/2025
    Mệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quênMệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quên
    11:20:27 21/01/2025
    Chồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khácChồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khác
    08:32:48 22/01/2025
    Mẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 ngườiMẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 người
    11:25:07 21/01/2025
    Nửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anhNửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anh
    09:22:41 22/01/2025
    Khen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệuKhen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệu
    08:51:59 22/01/2025
    Chồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũChồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũ
    09:16:48 22/01/2025

    Tin đang nóng

    Choáng ngợp trước thông tin của "Tiểu Công chúa Nhà Trắng" 13 tuổi: Không chỉ có ông ngoại là Tổng thống, ông nội là tỷ phúChoáng ngợp trước thông tin của "Tiểu Công chúa Nhà Trắng" 13 tuổi: Không chỉ có ông ngoại là Tổng thống, ông nội là tỷ phú
    16:53:50 22/01/2025
    Chồng kiếm tiền tỷ, vợ Quang Hải đắn đo không dám mua túi Hermes 600 triệu, tiết lộ số tiền trong tài khoản cuối nămChồng kiếm tiền tỷ, vợ Quang Hải đắn đo không dám mua túi Hermes 600 triệu, tiết lộ số tiền trong tài khoản cuối năm
    20:50:22 22/01/2025
    Công Phượng đánh mất ánh hào quang ở tuổi 30 nhưng có hôn nhân viên mãn với tiểu thư nhà trâm anh thế phiệtCông Phượng đánh mất ánh hào quang ở tuổi 30 nhưng có hôn nhân viên mãn với tiểu thư nhà trâm anh thế phiệt
    19:11:55 22/01/2025
    Lời xin lỗi đặc biệt của nam sinh đụng vào ô tô đậu bên đườngLời xin lỗi đặc biệt của nam sinh đụng vào ô tô đậu bên đường
    18:20:37 22/01/2025
    Thích cái cách Thành Chung si mê vợ hotgirl, 7 năm bên nhau vẫn một ánh mắt chiều chuộng, viên mãn với 2 căn nhàThích cái cách Thành Chung si mê vợ hotgirl, 7 năm bên nhau vẫn một ánh mắt chiều chuộng, viên mãn với 2 căn nhà
    19:12:07 22/01/2025
    Sao nam Vbiz 12 giờ đêm vẫn gọi vợ ra làm 1 việc, soi clip cận cảnh mới gây bất ngờSao nam Vbiz 12 giờ đêm vẫn gọi vợ ra làm 1 việc, soi clip cận cảnh mới gây bất ngờ
    16:59:38 22/01/2025
    Đi qua sóng gió thăng trầm, diễn viên Thương Tín thấm thía 2 chữ 'tình đời'Đi qua sóng gió thăng trầm, diễn viên Thương Tín thấm thía 2 chữ 'tình đời'
    19:56:28 22/01/2025
    Cặp đôi hàng đầu Vbiz 2 lần bị "tóm dính" ra vào biệt thự riêng, hint rõ mồn một nhưng mãi không chịu công khaiCặp đôi hàng đầu Vbiz 2 lần bị "tóm dính" ra vào biệt thự riêng, hint rõ mồn một nhưng mãi không chịu công khai
    18:33:49 22/01/2025

    Tin mới nhất

    Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

    Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

    09:19:45 22/01/2025
    Nhìn hàng xóm đốt vàng mã cháy đùng đùng ngay gần sạp hàng, thậm chí sát trụ điện, tôi nơm nớp lo sợ, vì Hà Nội gần đây có nhiều vụ hỏa hoạn chết người thương tâm.
    Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

    Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

    09:03:42 22/01/2025
    Vì sao người không liên quan và không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra lại phải gánh chịu trách nhiệm cho hành động của người khác?
    Biết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khác

    Biết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khác

    09:00:04 22/01/2025
    Tôi vừa lên tiếng phản đối thì chồng giận dữ đòi lại tiền đã bỏ ra xây nhà thờ bên nhà vợ vào 2 năm trước. Vợ chồng tôi đều làm việc ở công ty nước ngoài.
    Nghĩ đến cảnh về quê chồng dịp Tết, tôi lại rùng mình sợ hãi trước yêu cầu oái oăm của mẹ chồng

    Nghĩ đến cảnh về quê chồng dịp Tết, tôi lại rùng mình sợ hãi trước yêu cầu oái oăm của mẹ chồng

    08:45:32 22/01/2025
    Mẹ chồng gọi điện thúc giục con dâu phải mua nhiều quà, chuẩn bị số tiền lớn để về đưa cho bà tiêu dịp Tết. Chúng tôi lấy nhau được tròn 9 năm hòa thuận.
    Mẹ đẻ gửi quà Tết, con dâu thất thần khi mẹ chồng nhận hết rồi làm chuyện này

    Mẹ đẻ gửi quà Tết, con dâu thất thần khi mẹ chồng nhận hết rồi làm chuyện này

    08:41:31 22/01/2025
    Mẹ đẻ gửi quà Tết cho tôi, nhưng mẹ chồng coi đó là của mình để làm những việc ngược đời. Tôi năm nay 29 tuổi, kết hôn cách đây 4 năm.
    Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày

    Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày

    11:18:06 21/01/2025
    Phàn nàn cũng chẳng ích gì, tôi cứu thời gian chết lúc kẹt xe bằng cách luyện nghe và đọc ngoại ngữ; mỗi ngày có thêm khoảng 3 tiếng tự học trong giờ tắc đường.
    Xem Sex Education, tôi khao khát có mối quan hệ như nam chính: Không phải tình yêu nhưng tốt hơn nhiều

    Xem Sex Education, tôi khao khát có mối quan hệ như nam chính: Không phải tình yêu nhưng tốt hơn nhiều

    11:15:53 21/01/2025
    Ngoài dự đoán và kỳ vọng, bộ phim giúp tôi nhận ra một khía cạnh hoàn toàn mới.Ở tuổi 60 tôi ngộ ra phúc - họa đều bắt nguồn từ 3 bộ phận trên cơ thể:
    Tặng mẹ chồng chiếc khăn gần chục triệu, tôi nhói lòng khi phát hiện chị dâu lấy trộm dùng vào một việc không ngờ

    Tặng mẹ chồng chiếc khăn gần chục triệu, tôi nhói lòng khi phát hiện chị dâu lấy trộm dùng vào một việc không ngờ

    20:38:16 20/01/2025
    Tết năm nay có lẽ vợ chồng tôi sẽ bớt được mấy bao lì xì nhờ sự ích kỷ xấu tính của chị dâu.Mẹ tôi xách giỏ rau sang cho con dâu dưỡng thai nhưng bà thông gia ném hết đi chỉ vì một củ nghệ
    Tháng củ mật, em trai làm mất xe nhưng bố mẹ lại mong ngóng lương thưởng của tôi để mua xe mới cho cậu quý tử

    Tháng củ mật, em trai làm mất xe nhưng bố mẹ lại mong ngóng lương thưởng của tôi để mua xe mới cho cậu quý tử

    20:23:57 20/01/2025
    Tết với tôi chưa bao giờ là những ngày vui.Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày Chồng cấm tôi về nhà ngoại ăn Tết, mẹ chồng chỉ hỏi một câu mà anh sợ run người
    Bác giúp việc về quê một tuần, vừa lên nhà chủ thì quỳ xuống, khóc lóc xin 200 triệu

    Bác giúp việc về quê một tuần, vừa lên nhà chủ thì quỳ xuống, khóc lóc xin 200 triệu

    10:56:22 20/01/2025
    Tôi không biết phải làm sao trước lời van xin tội nghiệp của bác giúp việc. Giúp việc đến làm được 6 tháng đã đòi thưởng Tết 2 tháng lương, tôi gửi 15 triệu rồi tiễn gấp Cho giúp việc thân tín vay 1 tỷ đồng về quê xây nhà rồi mất liên l...
    Cụ ông U60 đặt 10 bàn tiệc tổ chức sinh nhật nhưng 6 anh em không ai tới, lý do gây sốc: Tất cả đi ăn tân gia nhà em út

    Cụ ông U60 đặt 10 bàn tiệc tổ chức sinh nhật nhưng 6 anh em không ai tới, lý do gây sốc: Tất cả đi ăn tân gia nhà em út

    10:53:15 20/01/2025
    Câu chuyện của ông Tạ, 70 tuổi ở Trung Quốc khiến cộng đồng mạng bàn tán xôn xao.Vô tình nghe được cuộc nói chuyện của vợ chồng em dâu, tôi sửng sốt khi biết các
    Giao báo cho người có tiền, tôi nhận ra: Hoá ra người giàu không chỉ dùng tiền để được người khác giúp đỡ, đây mới thực sự là thứ 'vũ khí' bí mật

    Giao báo cho người có tiền, tôi nhận ra: Hoá ra người giàu không chỉ dùng tiền để được người khác giúp đỡ, đây mới thực sự là thứ 'vũ khí' bí mật

    10:49:52 20/01/2025
    Thực tế, thứ vũ khí mà người giàu sử dụng để có được sự giúp sức là điều mà chúng ta ai cũng có.Vô tình nghe được cuộc nói chuyện của vợ chồng em dâu, tôi sửng sốt khi biết

    Có thể bạn quan tâm

    Mỹ nhân phim Việt giờ vàng được khen nức nở vì quá xinh, tạo hình tả tơi không thể dìm nhan sắc

    Mỹ nhân phim Việt giờ vàng được khen nức nở vì quá xinh, tạo hình tả tơi không thể dìm nhan sắc

    Phim việt

    22:49:10 22/01/2025
    Trước phân cảnh đắt giá lần này, người đảm nhận vai Hồi - nữ diễn viên Trang Emma cũng là một cái tên hot của phim bởi diện mạo xinh đẹp và diễn xuất đầy cảm xúc.
    Vì sao Kiều Trinh chưa bao giờ để ý cát sê khi đóng phim của Hàm Trần?

    Vì sao Kiều Trinh chưa bao giờ để ý cát sê khi đóng phim của Hàm Trần?

    Hậu trường phim

    22:31:39 22/01/2025
    Theo Kiều Trinh, cô từng hợp tác với đạo diễn Hàm Trần ở nhiều tác phẩm nên cô rất trân trọng tài năng của nam đạo diễn này.
    Dương Hồng Loan: Tôi kiếm tiền nhiều hơn nhưng không phải trụ cột gia đình

    Dương Hồng Loan: Tôi kiếm tiền nhiều hơn nhưng không phải trụ cột gia đình

    Tv show

    22:29:08 22/01/2025
    Dương Hồng Loan trân trọng sự hy sinh của người bạn đời khi gác công việc để đồng hành cùng cô trong những chuyến đi diễn.
    Richard Gere đang 'hạnh phúc hơn bao giờ hết' bên vợ trẻ hơn 34 tuổi

    Richard Gere đang 'hạnh phúc hơn bao giờ hết' bên vợ trẻ hơn 34 tuổi

    Sao âu mỹ

    22:26:51 22/01/2025
    Ngôi sao phim Pretty Woman - Richard Gere (75 tuổi) - trả lời phỏng vấn với tờ Elle Espaa rằng ông đã tìm thấy sự viên mãn kể từ khi chuyển đến xứ bò tót cùng vợ Alejandra Silva
    Quang Dũng ra mắt MV tặng mẹ đang điều trị bệnh

    Quang Dũng ra mắt MV tặng mẹ đang điều trị bệnh

    Nhạc việt

    22:17:06 22/01/2025
    Trong không khí tết cận kề, ca sĩ Quang Dũng vừa cho ra mắt MV Đón xuân này nhớ xuân xưa mang nhiều tâm trạng, dành tặng cho mẹ của mình.
    Angelababy bị chê khi tái xuất màn ảnh sau hơn 1 năm chịu 'phong sát ngầm'

    Angelababy bị chê khi tái xuất màn ảnh sau hơn 1 năm chịu 'phong sát ngầm'

    Phim châu á

    22:13:48 22/01/2025
    Màn tái xuất của Angelababy với phim cổ trang Tương tư lệnh nhận nhiều ý kiến trái chiều, trong đó không tránh khỏi những lời chê bai.
    Phá ổ nhóm môi giới mua bán thận trên địa bàn Hà Nội

    Phá ổ nhóm môi giới mua bán thận trên địa bàn Hà Nội

    Pháp luật

    22:07:57 22/01/2025
    Phòng Cảnh sát hình sự ( CSHS) Công an TP Hà Nội vừa phối hợp Cục CSHS, Bộ Công an triệt phá ổ nhóm môi giới mua bán thận, bắt giữ 3 đối tượng liên quan.
    Diễn viên U.80 sập bẫy lừa đảo của 'gái trẻ' quen qua web hẹn hò

    Diễn viên U.80 sập bẫy lừa đảo của 'gái trẻ' quen qua web hẹn hò

    Sao châu á

    22:06:20 22/01/2025
    Ông Laurence Pang quen một cô gái trẻ qua một trang web hẹn hò và bị lừa đầu tư kinh doanh sau đó mất hàng trăm triệu.
    WSJ: Tổng thống Trump chỉ thị đặc phái viên chấm dứt xung đột Ukraine trong 100 ngày

    WSJ: Tổng thống Trump chỉ thị đặc phái viên chấm dứt xung đột Ukraine trong 100 ngày

    Thế giới

    22:01:14 22/01/2025
    Thành công của những nỗ lực này sẽ phụ thuộc phần lớn vào kỹ năng đàm phán của các bên liên quan cũng như mức độ hợp tác từ cả phía Mỹ và Nga.
    Giảm 9kg, "cơ trưởng đẹp trai nhất Việt Nam" flex thứ ai cũng choáng trong đám cưới với "phú bà" U30

    Giảm 9kg, "cơ trưởng đẹp trai nhất Việt Nam" flex thứ ai cũng choáng trong đám cưới với "phú bà" U30

    Netizen

    21:55:34 22/01/2025
    Hàng loạt lời khen dành cho ngày trọng đại của cặp đôi trai tài gái sắc này. Ngay từ những ngày đầu năm, dân tình đã được hóng đám hỏi, đám cưới rộn ràng của loạt cặp đôi đình đám trên MXH.
    Ngoại binh V.League nói tiếng Việt đỉnh hơn cả Xuân Son, Tết đến còn khoe sắm đủ quất, đủ đào

    Ngoại binh V.League nói tiếng Việt đỉnh hơn cả Xuân Son, Tết đến còn khoe sắm đủ quất, đủ đào

    Sao thể thao

    21:48:06 22/01/2025
    Bạn thân của Xuân Son ở Nam Định flex trình tiếng Việt cực đỉnh. Tiền vệ Hendrio hiện đang thi đấu cho CLB Nam Định, là đồng đội của Xuân Son và Văn Toàn.