Nỗi buồn khó nói khi tôi bị yếu sinh lý
Vợ chồng tôi bất đồng quan điểm, suốt ngày cãi nhau chỉ vì bệnh yếu sinh lý của tôi.
Chúng tôi đã lấy nhau 5 năm nay. Khi mới quen thì vợ hiện tại của tôi đã biết tôi bị bệnh yếu sinh lý. Mỗi lần quan hệ rất khó vì “cậu bé” của tôi hơi yếu và luôn bị “đứt gánh giữa đường”. Tôi cũng đã có đi khám bác sĩ và điều trị nhưng không có nhiều tín hiệu khả quan.
Đã vậy, từ khi lấy nhau vợ chồng tôi không có cùng quan điểm, nên những gì đôi bên tâm sự đều không được cảm thông. Trong việc quan hệ, chữa trị thì lại càng không có. Mỗi lần nghĩ tới chuyện vợ chồng, tôi rất có cảm hứng nhưng rồi điều đó lại nhanh chóng biến mất vì lúc nào tôi cũng nghĩ tới những lời vợ thường nói, và hơn hết là tôi sợ vợ mất hứng. Cứ như vậy ngày tháng trôi, tình cảm của hai vợ chồng ngày càng lạnh nhạt.
Ảnh minh họa.
Mỗi lần sinh hoạt, vợ tôi đều hỏi những câu làm chồng rất tổn thương: “Anh có làm được không đấy?”, “Đang vui thì đứt dây đàn”, “Anh có phải đàn ông không”… khiến tôi chán nản vô cùng. Nhưng rồi một thời gian sau nhờ việc chăm chỉ thể dục cùng với đả thông tư tưởng, tôi thấy mình khỏe mạnh hơn. Rất may ít lâu sau đó, vợ tôi đã có bầu.
Nhưng rồi mọi chuyện không dừng ở đó, vì cuộc sống, công việc, tranh cãi, bận rộn nên hai vợ chồng ít gần gũi. Mà mỗi lần có gần gũi thì vợ tôi lúc nào cũng thường trực câu: “Có chồng cũng như không”. Còn tôi vì không muốn gia đình tan vỡ, không muốn con tôi phải xa mẹ hoặc cha nên im lặng, cố gắng chịu đựng vợ sống cho qua ngày.
Video đang HOT
Tôi hiểu và luôn tủi thân về căn bệnh yếu sinh lý của mình. Tôi không muốn chia tay vợ nhưng đôi lúc tôi lại nghĩ hay để tạo cơ hội cho cô ấy đi tìm cuộc sống mới. Nhiều lúc tôi rất muốn tâm sự với bạn bè thân thiết, nhưng thực sự rất khó. Tôi phải làm sao đây?
Theo Ngoisao
"Nếu chúng mình kết hôn, em có bao nhiêu hồi môn?"
Anh ta vừa cười đùa vừa hỏi thẳng mình: "Nếu chúng mình kết hôn, em có bao nhiêu hồi môn trong tay. Bố mẹ liệu có cho được nhiều không khi nhà có mỗi cô con gái?".
Mình năm nay 29 tuổi và làm nghề kế toán trưởng cho một công ty tổ chức sự kiện. Công việc của mình khá vất vả, nhất vào cuối tháng song bù lại, chúng cũng cho mình mức thu nhập kha khá và ổn định. Lại thêm, mình cũng là đứa năng động nên nhận khá nhiều quyết toán thuế của các công ty bên ngoài về làm.
Công việc suôn sẻ nhưng chuyện lấy chồng hay có bạn trai của mình luôn là đề tài sốt ruột của cả nhà và bạn bè. Mình từng yêu năm 24 tuổi nhưng tình yêu ấy cuối cùng tan vỡ. Vì thế, từ đó mình chẳng muốn dính líu vào thứ tình cảm đau đầu này. Mình muốn sống thoải mái, tự do tự tại với những thú vui của chính mình nên không còn thiết tha chuyện yêu đương. Ai đến với mình, mình đều từ chối không muốn tìm hiểu hoặc tiến đến xa hơn tình cảm bạn bè, anh em.
Cách đây 2 tháng, mình có đi gặp mặt một người đàn ông hơn mình 2 tuổi (Ảnh minh họa)
Suốt mấy năm qua, mình sống như vậy. Nhưng bố mẹ thì luôn giục mình phải nhanh chóng yêu và có chồng con như bao người con gái khác. Giục mãi, chính bố mẹ mình cũng chán. Nhưng thời gian vừa qua, bạn bè thân của mình cứ lần lượt lấy chồng lấy vợ hết, còn lại mỗi một mình mình. Họ lo mình ngày một già đi sẽ mất cơ hội đến với hạnh phúc nên cứ liên tục giới thiệu và bắt gặp mặt.
Tất nhiên, mình toàn lấy cớ bận công việc để tạm dừng tất cả các cuộc hẹn gặp mặt này. Có đứa bạn giận mình lắm, chửi mắng mình inh ỏi lên. Có đứa thì nịnh nọt và dọa dẫm mình. Nể các bạn đã vun vén cho mình nên cuối cùng mình cũng phải tặc lưỡi với 2 cuộc xem mặt. Nhưng lần nào trở về, mình cũng cực kỳ thất vọng với câu hỏi mà 2 anh giai này đưa ra ngay trong buổi hẹn đầu tiên.
Cách đây 2 tháng, mình có đi gặp mặt một người đàn ông hơn mình 2 tuổi. Người này do bạn mình giới thiệu. Anh làm ở một công ty in, chức vụ cũng phó phòng gì đó. Gia đình nhà anh cũng rất cơ bản. Bố mẹ anh đều đã về hưu và dưới anh có 1 cô em gái.
Chẳng hiểu sao đã 31 tuổi và dáng bộ có vẻ khá đường hoàng, chững trạc mà anh ta vẫn làm mình sốc ngay lần gặp đầu tiên. Chắc nghĩ do mình nhiều tuổi nên ngay từ lần gặp đầu, anh đã nói về chuyện kết hôn rồi rủ mình về quê nhà anh. Anh cũng nói đã đi xem tuổi trước và thấy hai đứa cũng khá hợp tuổi.
Mình chỉ cười lả lả và cho qua mọi chuyện. Song đến lần gặp thứ 2 sau đó 2 ngày, ngoài những chuyện anh nhắc lại ở lần gặp đầu, anh còn thẳng thắn hỏi mình một câu chắc như đinh đóng cột: "Lương của em hiện được bao nhiêu/tháng?". Mình nghe mà choáng váng luôn. Mình là con gái mà còn chưa hỏi anh lương trong khi anh ta lại hỏi thẳng mình như vậy.
Dĩ nhiên, chẳng dại gì mà mình khai thật. Mình vờ như không nghe thấy thì anh lại hỏi tiếp lần 2 vẫn câu hỏi đó. Mình giả bộ bảo lương mình thấp lắm, chỉ được 2-3 triệu/tháng thôi chưa đủ ăn tiêu cá nhân. Thấy mình nói vậy, anh ta bảo mình cứ nói đùa, giờ ai còn lương lậu thấp tè như thế.
Sau lần hỏi về lương lậu này, nói thật mình cứ thấy kỳ kỳ và tìm cách chấm dứt luôn với người đàn ông mà theo mình đánh giá thực dụng và thô quá thể. Cứ tưởng trần đời chỉ có 1 người đàn ông thiếu tế nhị đi hỏi lương bạn gái ngay những lần gặp gỡ đầu tiên thì mình vẫn dính phải lần thứ 2 nữa.
Lần gặp thứ 2 của mình là với một người đàn ông cùng tuổi cách đây chỉ vài ngày. Người này cũng do bạn mình tha thiết dọa dẫm bắt mình phải gặp mặt. Mình cũng nghĩ đi gặp cho vui và cho bạn mình hài lòng. Nhưng thật sự cuộc gặp này khiến mình hối hận vì làm mất thời gian của mình vô cùng.
Ngay lần đầu tiên gặp chỉ trong hơn 1 tiếng đồng hồ, anh bạn bằng tuổi mình đã liến thoắng khai tuốt tuồn tuột về gia cảnh nhà anh, công việc của anh dẫu mình không hỏi anh cũng xưng. Còn mình, mình chẳng giới thiệu về gia cảnh nhiều bởi mình nghĩ đó không phải là điều quan trọng để duy trì một mối quan hệ.
Thế mà mọi chuyện lang thang thế nào rồi cuối cùng anh chàng ấy cũng đủ trơ trẽn để hỏi mình một câu mà mình vẫn còn choáng tới tận hôm nay khi ngồi viết tâm sự này. Anh ta vừa cười đùa vừa hỏi thẳng mình: "Nếu chúng mình kết hôn, em có bao nhiêu hồi môn trong tay. Bố mẹ liệu có cho được nhiều không khi nhà có mỗi cô con gái?".
Lần gặp thứ 2 của mình là với một người đàn ông cùng tuổi cách đây chỉ vài ngày (Ảnh minh họa)
Quá bực bội với kiểu con trai thô lỗ và thực dụng như vậy, mình đã chẳng nể nang gì nên nói móc: "Nhà em nghèo lắm, bố mẹ em giờ 60 tuổi rồi mà vẫn phải đi bán hàng đêm để kiếm sống lấy đâu ra hồi môn cho em. Mà đàn ông gì lạ quá, chưa yêu đương mà đã bị tính chuyện tài chính của người ta rồi". Nói xong mình đứng dậy bỏ về luôn trong sự chưng hửng của anh ta.
Thật sự mình thấy sao 2 anh chàng mình gặp chẳng có tí lịch sự nào cả dù năm nay cũng sát hoặc "băm" cả rồi. Sao ngày xưa mình yêu tình đầu bao lâu, có thấy anh hỏi thu nhập của mình đâu mà vẫn đưa đi ăn chơi, còn tính chuyện cưới xin rất từ từ và lịch thiệp nữa. Cái kiểu cư xử này thật sự mình không thể chấp nhận được. Lấy vợ chứ có phải lấy tiền của vợ đâu mà đi hỏi thu nhập, hồi môn thô thiển như thế.
Xin các bạn cho biết, những anh chàng này có là người tử tế và thông cảm được không hay quá "chuối củ"? Hay họ nghĩ mình tuổi tác như này nên bị "đại hạ giá" đến mức như thế?
Theo Ngoisao
Bức xúc của đàn ông khi ở rể Ngoài việc bị người ngoài xem là "chó chui gầm chạn" thì trong sinh hoạt hằng ngày đàn ông ở rể cũng gặp rất nhiều phiền toái và bức xúc khi sống chung với gia đình vợ. Khách trọ trong nhà vợ... Có lẽ chuyện ở rể thời nay là chuyện khá bình thường với nhiều người đàn ông, nhưng với Tiến, nó...