Nói bị vô sinh thử lòng vợ sắp cưới và cái kết không tưởng..
Hai đứa đang nằm xem phim bỗng tôi nảy ý định thử lòng người yêu. Ai ngờ khi tôi vừa nói: “Nếu anh bị vô sinh thì em có còn muốn lấy anh không?” thì cô ấy đứng phắt dậy nhìn tôi hằm hằm. Nhìn thái độ đó tôi muốn nhếch mép cười vì đã rõ câu trả lời, ai ngờ…
ảnh minh họa
Tôi là một chàng trai đã gần 30 tuổi đầu mới chịu nghĩ đến việc yên bề gia thất. Nếu bố mẹ không giục réo lên thì có khi tôi vẫn mải miết với công việc, bạn bè và cả những cuộc vui.
Thực sự khi yêu tôi có thể yêu 1 cô nàng ăn chơi sành điệu, nhưng khi lấy tôi sẽ chọn lấy 1 cô vợ hiền lành, biết quan tâm bố mẹ tôi và biết chia sẻ cho chồng. Tôi tìm mãi nhưng vẫn chưa thấy đối tượng đó, cho đến 1 ngày tôi gặp em.
Hôm đó trời mưa tầm tã, tôi đứng co ro dưới hiên của 1 quán cũ, dù đứng nép vào gần cửa quán nhưng vẫn bị tạt ướt. Lúc đó ngoài đường rất ít bóng xe cộ vì tất cả đều tạt vào trú mưa. Cơn mưa đến bất chợt xóa tan bầu không khí nóng bức. Và em xuất hiện, em cầm chiếc ô đi dưới mưa nhưng không có vẻ gì vội vã. Có vẻ em thích mưa, em đi đến gần chỗ tôi, bỗng dưng em đứng lại rồi nói:
- Anh có muốn đi nhờ ô không? Anh không đi xe chắc ở gần đây hả?
Thế rồi tôi đi chung ô với em và đó cũng là lần đầu tiên tôi thấy mưa đẹp và lãng mạn đến vậy. Em đưa tôi về đến cửa nhà, tôi mời em vào chơi chờ ngớt mưa tôi lấy xe đưa em về và em đồng ý.
Sau lần đó chúng tôi làm bạn và tôi thấy nhớ em nếu không gặp, hình như tôi đang yêu. Sau 1 thời gian dài tôi cưa cẩm và bày tỏ tình cảm thì em cũng đồng ý. Với tôi đó là 1 ngày hạnh phúc vô cùng, chúng tôi yêu nhau và yêu cả những cơn mưa. Em thánh thiện và rất hiểu chuyện, bên em tôi thấy rất bình yên, thú thực tôi chưa từng có cảm giác này với người con gái nào.
Em hay đến nhà tôi chơi và nấu cho tôi ăn, vì tôi ở 1 mình trong căn nhà 3 tầng. Tôi vẫn nói với em đây là nhà tôi thuê nhưng thú thực đó là nhà tôi. Yêu nhau được hơn 1 năm, em và tôi vẫn hạnh phúc bên nhau. Tôi đã nghĩ đến chuyện cưới em làm vợ. Và cả hai còn mơ mộng lên những dự định, kế hoạch cho tương lai, tôi xem cô ấy là vợ sắp cưới của mình.
1 hôm hai đứa ngồi xem phim, trong phim chàng trai bị vô sinh và cô vợ bỏ đi với người đàn ông khác. Tôi và em bàn luận về nhân vật cuối cùng tôi nảy ra ý định thử lòng em. Tôi tắt ti vi và nhìn em với ánh mắt nghiêm túc:
- Em này, anh cũng có chuyện muốn nói với em.
- Chuyện gì mà nhìn anh nghiêm túc thế? Anh nói đi em nghe đây.
- Em nhớ trả lời thật lòng nhé.
Video đang HOT
- Vâng.
- Em có thấy đồng cảm với nhân vật nam bị vô sinh kia không? Và nếu em là cô gái đó em có bỏ đi theo người khác không?
- Chuyện đó hả, vậy mà anh tỏ ra nghiêm trọng quá à. Dĩ nhiên em đồng cảm rồi, còn cô gái đó bỏ đi thì cũng thật đáng trách. Nhưng mà, xét một khía cạnh nào đó thì cũng có thể cảm thông được, vì phụ nữ ai chẳng muốn có đứa con của riêng mình mà.
Tôi thấy buồn, nếu như em nói thế thì có khi gặp khó khăn em sẽ bỏ tôi mất.
- Vậy, nếu anh cũng giống người đàn ông đó… ý anh là bị vô sinh thì em có bỏ đi không? Em có còn muốn lấy anh không?
- Anh đùa gì vậy?
Tôi tỏ ra rất nghiêm túc, cô ấy bối rối.
- Anh không đùa mà, thực sự anh muốn nói với em lâu rồi, nhưng anh sợ mất em nên… Anh xin lỗi.
- Anh nói thật ư? Nhưng trông anh rất khỏe mạnh mà.
- Anh cũng nghĩ vậy nên đã rất sốc khi bác sĩ nói về điều đó, vì ngày trước anh bị thủy đậu nặng quá nên mới đến nông nỗi như thế.
Mặt tôi có ít vết sẹo do mụn để lại nên chắc em sẽ tin. Bỗng dưng cô ấy sửng sốt, đứng phắt dậy nhìn tôi với đôi mắt ngấn nước đỏ ngầu.
- Sao anh lại giấu em hả?
Cô ấy hét lên. Lúc này thú thực tôi rất hụt hẫng, nghĩ rằng chắc cô ấy cũng sẽ bỏ rơi tôi nếu chuyện đó là thật thôi. Bỗng dưng tôi muốn cười nhếch mép vì đã rõ câu trả lời.
- Em có thể ra đi nếu em muốn, anh xin lỗi.
Tôi định bỏ ra ngoài, thì bỗng cô ấy ôm lấy tôi rồi khóc.
- Anh định đi đâu hả. Em còn chưa đi thì anh định đi đâu? Em ở lại đây thì anh phải ở lại cùng em chứ.
- Ý em là…?
- Không sinh được con thì mình có thể nhận con nuôi và tìm cách chữa trị mà. Thời gian qua anh đau khổ lắm phải không? Em xin lỗi. Sao anh lại giấu em lâu vậy, phải nói ra để em chia sẽ với anh chứ.
Lúc đó đầu óc tôi quay cuồng: &’Trời đất, cái gì thế này, cô ấy sẽ chấp nhận lấy tôi dù tôi có bị vô sinh sao?”. Tôi ôm cô ấy thật chặt vào lòng và nói “Cảm ơn em”.
Mấy ngày sau tình yêu của chúng tôi vẫn diễn ra bình thường như chưa có chuyện gì. Cô ấy còn lên mạng tìm hiểu cách chữa trị rồi còn mua mấy món ăn bổ dưỡng cho tôi nữa. Cô ấy còn an ủi tôi này nọ, dù tôi biết lòng cô ấy cũng rất buồn.
Thực sự tôi rất hạnh phúc, giờ thì tôi có thể cầu hôn cô ấy và nói cho cô ấy mọi việc. Không ngờ trong phút chốc nghĩ ra chiêu thử lòng người yêu có với lý do có vẻ “điên” này, tôi lại càng khẳng định được mình đã chọn đúng người phụ nữ cho cuộc đời.
Theo blogtamsu
Cái kết không tưởng của kẻ phá hoại hạnh phúc người khác
Trung gặp Tuấn với vẻ đắc chí. Anh ta nghĩ bụng khi xem những bức ảnh này thì Tuấn sẽ bỏ vợ ngay lập tức hoặc dày vò cô ấy. Nhưng ai ngờ khi anh vừa đưa những bức ảnh ra thì...
Lan khá đa tình, điều đó Tuấn biết nhưng anh vẫn yêu cô vì cô tốt tính, xinh xắn và hơn ai hết anh thấu hiểu được những tổn thương cô đã nếm trải.
Cô đa tình nhưng không có nghĩa cô lăng nhăng, cô đã từng trải qua vài ba mối tình trước khi yêu Tuấn và điều cô nhận được toàn nỗi đau, toàn vết sẹo hằn in trên trái tim. Ngày đó Tuấn hay ngồi lắng nghe Lan tâm sự và anh cũng chẳng nghĩ mình và cô ấy sẽ yêu nhau nhưng rồi tình yêu đến khiến họ gắn kết như không thể tách rời.
Tuấn mang lại cho Lan niềm hạnh phúc, tình yêu đó không có sự hứa hẹn, không có những lời nói hoa mỹ. Tình yêu đó chỉ có sự quan tâm bằng hành động, sự ân cần và thấu hiểu mà thôi. Lan cũng chỉ cần có vậy vì hứa làm gì để rồi mất niềm tin, ngọt ngào làm gì để rồi đau đớn.
Có lẽ chính sự khác biệt đó đã đưa họ quyết định gắn kết bên nhau trọn đời. Ngày Tuấn cầu hôn Lan, cô vỡ òa trong niềm hạnh phúc. Cuối cùng cô cũng tìm được bến đỗ bình yên, đời cô sẽ thôi không còn long đong theo các cuộc tình nữa.
Ngày cưới hai người họ đều hạnh phúc, Tuấn yêu Lan và anh nguyện che chở cho cô ấy còn Lan tự hứa sẽ làm một người vợ, người mẹ tốt. Nhưng nào ngờ khi tuần trăng mật vừa kết thúc, một hôm Tuấn nhận được cuộc gọi từ một người đàn ông bí ẩn. Người đó không ai khác đó chính là Trung người yêu cũ của Lan. Ngày trước Tuấn đã nghe Lan kể qua về con người này, anh đã có cái tính ăn không được sẽ đạp đổ nên Tuấn đã chuẩn bị tinh thần cho cuộc gặp.
- Anh gọi tôi khuya thế này có chuyện gì không?
- Dĩ nhiên có chuyện tôi mới gọi anh ra đây chứ, tôi muốn tặng anh một món quà, nói đúng hơn là gián tiếp tặng vợ anh.
- Cảm ơn anh nhưng có lẽ chúng tôi không cần quà của anh.
- Tôi nghĩ anh sẽ thấy món quà này thú vị đấy.
Nói rồi hắn đưa 1 phong thư ra, với rất nhiều bức ảnh rơi ra ngoài bàn khi hắn cố tình không gập chiếc phong bì lại. Tuấn hơi nhíu mày rồi anh cầm lên, anh bình tĩnh xem mấy bức hình ân ái của Lan và Trung. Nhìn chúng thực sự rất "nhức" mắt, xem qua vài bức rồi Tuấn ném nó xuống bàn còn Trung nhếch mép cười đắc chí.
- Anh đưa mấy bức ảnh này có ý gì?
- Tôi chỉ muốn cho anh xem qua thôi, muốn anh biết rõ bộ mặt của vợ anh. Anh thấy sao, ảnh đẹp đúng không?
- Bộ mặt của vợ tôi thế nào tôi biết chứ, nếu không biết thì tôi lấy cô ấy về làm gì. Tôi còn nghe vợ tôi nói tốt về anh cơ đấy, nhưng hôm nay tôi biết cô ấy đã nhầm. Anh nghĩ tặng quà kiểu này thì tôi sẽ bỏ vợ tôi sao? Anh suy nghĩ đơn giản quá nhỉ. Tôi bỏ vợ để anh cướp cô ấy về hay mục đích của anh chỉ làm cô ấy đau khổ thôi. Ngày trước anh khiến cô ấy tổn thương chưa đủ à? Mà bây giờ còn dở trò hèn hạ này.
Nụ cười trên khuôn mặt Trung tắt ngấm, giờ nó chuyển qua giận dữ, lẫn xấu hổ.
- Tôi cho anh biết quá khứ bất hảo mà anh còn dám nói với tôi như vậy ư?
- Cảm ơn ý tốt của anh nhưng cách làm này của anh khiến tôi thấy nực cười quá. Anh biết tôi nghĩ gì không? Nếu ngày trước tôi cũng dùng cái trò quay lén bẩn thỉu như anh thì chắc hình tôi và người yêu cũ của mình còn đẹp hơn nhiều. Quá khứ ư? Xin lỗi anh chứ đứa nào chả có, chỉ có những thằng khốn nạn đào bới nó lên như anh mới hiếm thôi.
Trung giận đến nóng mặt, Tuấn tiếp lời:
- Vợ tôi giờ có vẻ béo hơn, cảm ơn anh vì đã cho tôi chiêm ngưỡng body quyến rũ của vợ mình trước đây. Chắc nó sẽ khiến tôi có hứng thú chiều cô ấy tối nay hơn đấy. Tôi thấy may mắn cho Lan vì đã chia tay anh từ sớm. Tôi cảnh cáo anh, sau này hãy tránh xa vợ tôi ra, đừng dùng những trò bẩn thỉu hại đời con gái người ta nữa vì sẽ có ngày chị anh, em gái anh thậm chí con anh sau này cũng bị thằng khác làm tương tự đấy.
Tuấn đá ghế ra quầy thanh toán tiền nước rồi đi về để lại gã người yêu cũ bẽ bàng ngồi đó.Về nhà anh nốc cạn gần nửa chai rượu. Anh thấy vừa điên tiết gã người yêu cũ của vợ chỉ muốn cho hắn mấy quả đấm vào mặt, lại vừa tức giận với những bức ảnh khủng khiếp đó nhưng anh biết rằng lúc ngồi ở trong quán anh đã nói những điều mình nên nói.
1 giờ sáng, anh lên phòng thấy vợ đang ngủ ở trên ghế sô pha chờ anh về, ti vi vẫn còn bật. Nhìn cô nằm ngoan ngoãn anh lại thấy mủi lòng. Anh bế vợ lên giường rồi đi tắm, dòng nước mắt khiến anh xua tan mọi bực tức. "Chẳng phải vừa nãy mày nói với gã khốn nạn kia ai cũng có quá khứ hay sao? Mày đang giận vợ mày ư?". Suy nghĩ một lúc, anh lên giường ôm vợ ngủ đến sáng: "Dù sao anh cũng chọn lấy em rồi nên anh sẽ chấp nhận mọi điều về em kể cả quá khứ bất hảo đi nữa". Anh tự nhủ mình như vậy và điều đó khiến anh dễ chịu, xua tan đi mọi thứ.
Theo Motthegioi
Bao cao su ấy- nó không phải là của anh đâu! Giờ tôi phải làm sao để bạn gái tôi tin tôi? Câu chuyện mà tôi kẻ dưới đây nó thật oái ăm, éo le và ngớ ngẩn vì một lý do không tưởng được. Hạnh phúc đối với tôi giờ đây sao nó quá mỏng manh xa vời. Tôi với em yêu nhau đã một năm rưỡi. Em là một cô gái đảm...