Nỗi ẩn ức của người vợ phía sau lần bị chồng lừa vào nhà nghỉ
Lần đầu tiên được chồng quan tâm, tổ chức kỷ niệm ngày cưới, tôi xiết bao hạnh phúc nhưng nào ngờ, đó cũng là nỗi ẩn ức, cả đời tôi không quên.
Tôi sinh ra ở vùng quê nghèo, học dược sĩ. Thời gian học xa nhà, tôi yêu người bạn cùng lớp.
Tình yêu đầu đời đầy thi vị, sớm đứt gãy khi cả hai ra trường. Anh muốn trụ lại thành phố, kiếm được công việc ổn định nên quyết rời bỏ tôi, theo đuổi con gái ông giám đốc nhà máy.
Tôi đau khổ, ốm liệt giường nhiều tháng. Đến lúc tinh thần trấn tĩnh, tôi quay lại học lên cao rồi xin vào trạm xá xã làm.
Thế rồi, bà cô họ mai mối cho tôi người đàn ông lớn tuổi, là tiến sĩ, công tác trong cơ quan nhà nước.
Gia đình tôi ra sức vun vén, bố mẹ tôi cho rằng, việc con gái lấy chồng tiến sĩ, mang đến vẻ vang cho dòng họ. Hơn nữa, chồng nhiều tuổi, sẽ chín chắn, biết vun vén, lo toan cho vợ con.
Phân vân nhiều ngày, cuối cùng tôi quyết định lên xe hoa. Chồng có mối quan hệ nên kết hôn xong, anh xin cho tôi vào bệnh viện lớn. Tôi không phải lo lắng về kinh tế, nhà cửa. Mỗi ngày sau giờ làm, tôi về nhà nấu bữa cơm ngon, dọn dẹp rồi đợi anh về ăn cơm.
Ngặt một nỗi, giữa hai vợ chồng luôn tồn tại một khoảng trống vô hình. Khi nào có nhu cầu giường chiếu, anh mới ôm ấp, thân mật với tôi đôi chút. Xong việc, anh quay lưng ngủ, mặc kệ tôi hụt hẫng cả đêm.
Chồng tôi còn rất khó tính. Mọi thứ anh đều đòi hỏi vợ phải chỉn chu. Hôm nào ra ngoài giao lưu, gặp mặt bạn bè, nếu tôi sơ ý nói hớ một câu, kiểu gì về nhà cũng bị anh giận, chì chiết nhiều ngày.
Quần áo tôi mặc, đầu tóc, giày dép… đều phải tuân theo ý kiến của anh. Nếu tôi tự mua bộ váy, chắc chắn anh sẽ vò nát, vứt vào sọt rác không thương tiếc. Bữa cơm nấu không vừa ý, anh sẵn sàng đổ cả mâm đi. Tôi sống trong cảnh áp lực đè nén, nhiều đêm khóc thầm.
Video đang HOT
Ai đọc cũng thắc mắc, tại sao tôi không ly hôn, giải thoát sớm cho mình? Tôi cũng muốn lắm nhưng thời điểm đó, bố tôi ốm nặng, tiền bạc phẫu thuật, thuốc men và chăm sóc sức khỏe của ông do chồng tôi chu cấp. Coi như anh cũng có ơn nghĩa với gia đình tôi.
Bố mẹ tôi tự hào về con rể. Mỗi lần về quê, chồng tôi tỏ ra lễ phép, tôn trọng và có hiếu với bố mẹ vợ. Khi có hai vợ chồng, anh mới thay đổi thái độ.
Ở với nhau vài năm, tôi thả mãi vẫn chưa có em bé, mặc dù sức khỏe tốt. Tôi mua đồ tẩm bổ, thuốc men cho chồng. Anh uống vài bữa lại vứt đấy. Nhiều lần tôi chủ động hẹn bác sĩ, định đưa anh đến kiểm tra nhưng chồng toàn cáo bận.
Thấy tôi khao khát làm mẹ, vào ngày kỉ niệm cưới, anh bất ngờ nhắn tin, nói muốn thay đổi không khí, đưa tôi đi ăn.
Sau bữa tối, chồng đưa tôi vào nhà nghỉ, ở đó anh bố trí sẵn rượu và hoa hồng. Lần đầu tiên nhận sự quan tâm từ chồng, tôi hạnh phúc quá đỗi. Anh đưa ly rượu nào, tôi uống cạn ly đó.
Đến lúc đầu óc quay cuồng, lịm đi, khi đèn tắt, tôi cảm nhận mình được dìu lên giường, âu yếm. Ngỡ là chồng, tôi đáp lại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi nằm một mình, chồng đi làm từ bao giờ. Miệng nhoẻn cười, nghĩ đến giây phút hạnh phúc đã qua, lòng tôi xao xuyến lạ.
Tháng sau, tôi thấy người nôn nao, mệt mỏi, đi kiểm tra, bác sĩ thông báo tôi có bầu. Tôi nhanh chóng gọi điện thông báo cho chồng. Chồng rất vui, nói sẽ đưa tôi đi mua sắm, ăn uống.
Về đến nhà, đứng ở cửa tôi nghe anh đang tiếp khách. Hai người đã có giao dịch nào đó, nam thanh niên kia đến để lấy tiền.
Tâm trạng tôi đang từ vui vẻ chuyển sang uất ức khi hai người nhắc đến việc tôi có bầu. Hóa ra, tác giả bào thai trong bụng tôi là nam thanh niên kia.
Chồng tôi vốn bị vô sinh, chức năng sinh lý bình thường nhưng không thể có con. Vì sĩ diện bản thân, thay vì cậy nhờ các biện pháp y khoa, anh đã lập mưu, lừa tôi vào nhà nghỉ, thuê người đàn ông khác ‘giúp’ vợ mang thai. Trong lúc say xỉn, tôi không thể nhận ra điều đó.
Đau khổ vì bị chồng coi như đồ vật, tùy ý làm gì thì làm, tôi quyết định ly hôn. Tuy nhiên, tôi vẫn giữ lại đứa bé. Dù sao, đó cũng là máu mủ của tôi, tôi không thể đang tâm phá bỏ.
Bước ra khỏi cuộc hôn nhân 5 năm với người chồng tiến sĩ, tôi mới cảm thấy mình thực sự được sống đúng nghĩa.
Độc giả Đ.T
Theo vietnamnet.vn
Hưởng tuần trăng mật trở về, việc đầu tiên vợ tôi làm là mời mẹ chồng đến chơi, chưa kịp vui mừng thì tôi đã phải hoảng hốt vì "dã tâm" của vợ
Nếu như những người đàn ông khác khi nghe thấy "dã tâm" của vợ với mẹ mình thì chắc chắn sẽ nhảy vào để dạy cho vợ một bài học, nhưng với tôi thì mọi chuyện lại không dễ dàng như vậy.
Tôi và em ấy yêu nhau được một năm thì đưa về ra mắt bố mẹ. Thế nhưng ngay từ buổi gặp mặt đầu tiên mẹ tôi đã không ưng người yêu tôi. Mẹ bảo không ưa loại con gái ăn nói chanh chua, chẳng có tôn ti trật tự gì cả.
Điều đáng ngại nhất là mẹ tôi không thích ở người yêu tôi đó là cô ấy đang làm việc trong quán bia.
Tôi bảo với mẹ là em ấy chỉ là thu ngân chứ không hề tiếp khách gì cả, nhưng mẹ bảo cách ăn mặc mát mẻ của người yêu tôi trong ngày đến ra mắt khiến mẹ không tin về nhân cách của em ấy.
Mặc cho mẹ phản đối, tôi vẫn lén lút qua lại với người yêu, khi có thai thì đưa kết quả về trình bố mẹ rồi cưới. Thế nhưng mẹ tôi vẫn không chấp nhận người yêu tôi.
Mặc cho mẹ phản đối, tôi vẫn lén lút qua lại với người yêu. (Ảnh minh họa)
Trước sức ép của người yêu, tôi đã phải dùng đến khổ nhục kế để mẹ chấp nhận tác thành cho chúng tôi. Đó là tôi nhịn ăn 3 ngày liền giam mình trong phòng, sang ngày thứ 4 thấy sức khỏe tôi kiệt quệ, mẹ mới chịu đầu hàng.
Thế là ngày cưới của chúng tôi được diễn ra rất nhanh chóng thuận lợi, sau đó hai đứa đi nghỉ tuần trăng mật một tháng.
Sau chuyến đi, vừa về đến nhà việc đầu tiên vợ làm đó là gọi điện cho mẹ chồng đến chơi. Tôi rất vui khi nghe được vợ nói chuyện rất tình cảm với mẹ mình. Tôi đã nghĩ em mời mẹ đến để tặng quà do chúng tôi mua khá nhiều đồ.
Trước khi cưới mẹ tôi đã làm khổ vợ tôi nhiều lắm, thật tốt là vợ không tính toán hậm hực với mẹ chồng. Sau cùng vợ tôi vẫn là một người con dâu biết nghĩ cho đại cục.
Chưa kịp vui mừng vì sự hòa hiếu của vợ với mẹ chồng, tôi đã chết lặng khi nghe lén cuộc điện thoại của em ấy nói với mẹ đẻ ở ngoài ban công. Đầu tiên vợ tôi bảo mua rất nhiều quà cho mẹ em ấy, khi nào tôi đi công tác vợ tôi sẽ mang về nhà đẻ.
Biết vợ có "dã tâm" với mẹ mình đấy nhưng sao tôi không đủ dũng khí của người chồng để dạy bảo vợ cho ra trò. (Ảnh minh họa)
Sau đó vợ nói tiếp là rất hận mẹ chồng vì đã nhiều lần ngăn cản đám cưới và luôn nói xấu em ấy nên không bao giờ biếu xén cho bà một cái gì. Vợ bảo với mẹ đẻ lần này gọi mẹ chồng đến để làm ôsin và hành hạ những tháng ngày bà ấy đối xử tệ với em ấy.
Biết vợ có "dã tâm" với mẹ mình đấy nhưng tôi không thể dạy bảo vợ. Giờ vợ tôi đang mang thai, chỉ cần tôi quát mắng là em ấy lại lăn ra kêu đau bụng với ngất xỉu. Vậy thì tôi dạy kiểu gì được? Huống chi nếu thật sự bào thai xảy ra vấn đề gì, tôi là người sống tình cảm, làm sao chịu đựng được nỗi đau mất mát ấy.
Mọi người ơi hãy cho tôi lời khuyên để vừa có thể dạy dỗ được vợ, vừa không ảnh hưởng gì đến đứa con trong bụng em ấy.
(thuuong25...@gmail.com)
P.P.L.I
Theo toquoc.vn
Tin (25/10): Báo Thái "ghen tỵ" ĐT Việt Nam dù đội nhà thăng tiến Báo Thái "ghen tỵ" Việt Nam dù đội nhà thăng tiến trên BXH FIFA; Sếp lớn của Juve muốn Ronaldo đoạt Quả Bóng Vàng; Inter Milan chốt giá mua Rakitic; M.U muốn chiêu mộ Thomas Muller; Arsenal muốn thử thách thêm Ceballos. Báo Thái "ghen tỵ" Việt Nam dù đội nhà thăng tiến trên BXH FIFA Trên BXH mới nhất của các ĐTQG...