Nỗi ám ảnh về quê chồng ăn Tết của cô dâu thành phố
Mang tiếng là con gái thành phố nhưng mấy ngày Tết, bộ dạng lôi thôi, nhếch nhác của Linh còn chẳng bằng mấy chị em quanh năm chân lấm tay bùn ở quê.
Linh sinh ra và lớn lên ở thành phố. Ông bà nội ngoại cũng đều ở gần nhà nên Linh chưa một lần được về quê đúng nghĩa. Giữa bao nhiêu chàng trai thành phố, Linh chẳng ưng ai, cuối cùng lại chọn lên xe hoa với một anh chàng ở quê. Nghĩ tới lấy chồng quê, Linh vui lắm vì cuối cùng mình cũng đã có quê thực sự. Nhưng mọi chuyện không suôn sẻ như Linh nghĩ, nhất là khi Linh đã trải qua cái Tết lần đầu tiên ở quê chồng. Bây giờ nhớ lại, nó vẫn còn ám ảnh Linh.
Vợ chồng Linh thu xếp công việc để về quê từ ngày 25 Tết. Từ nhỏ quen được bố mẹ nuông chiều nên tính Linh rất đoảng. Biết vậy nên chồng Linh đã chuẩn bị chu đáo mọi thứ cho cô vợ hậu đậu của mình.
Quê chồng Linh cách nơi hai vợ chồng sống tới cả trăm cây số nên về tới nơi, Linh đã chẳng còn sức mà nhấc nổi chân lên. Vậy mà vừa bước chân tới cổng, mấy đứa cháu đã chạy ra xô xô, đẩy đẩy đòi quà khiến Linh chỉ muốn đánh đòn bọn chúng. Nhà chồng Linh so với vùng quê nghèo khó này cũng thuộc hàng khá giả. Căn nhà cấp 4 khá rộng rãi như lại có tới 3 thế hệ cùng sinh sống nên thành ra chật hẹp. Ba đứa cháu con anh trai chồng phải vào ngủ cùng ông bà và bố mẹ để nhường phòng cho vợ chồng Linh.
Sáng sớm hôm sau, còn đang say giấc thì Linh đã bị tiếng lợn kêu khiến cho giật mình. Thì ra nhà chồng Linh mổ lợn để ăn Tết. Nhưng vì bố chồng Linh là trưởng họ nên mọi người tập trung lại làm tất cả ở nhà chồng Linh. Tiếng lợn kêu ụt ịt suốt cả đêm đã khiến Linh mất ngủ, nay lại bị đánh thức cũng chính bởi tiếng kêu ấy khiến đầu Linh đau như búa bổ. Mặc dù không giúp được gì nhưng Linh vẫn phải thức dậy để không bị mắng là biếng nhác. Ngồi co ro vì gió lạnh, cơn buồn ngủ cứ kéo đến khiến Linh gục luôn vào cột nhà. Tỉnh dậy bởi tiếng lay gọi của chồng, Linh không biết giấu mặt vào đâu vì ai cũng nhìn Linh cười tủm tỉm.
Video đang HOT
Cái Tết năm nay, Linh không biết mình có đủ can đảm để vượt qua nó hay không? (Ảnh minh họa)
Công việc chính của Linh là đi chợ, nấu cơm, rửa bát. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng nhà chồng Linh rất đông người, mỗi bữa đơn giản cũng phải 3, 4 mâm bát. Mà rửa bát trong cái thời tiết giá lạnh này thì đúng là cực hình với cô nàng quen ở phố như Linh. Chưa dừng lại ở đó, 3 ngày Tết, khi cả nhà còn đang say giấc thì Linh đã phải thức dậy từ 4 giờ sáng để làm cơm lễ cùng chị dâu. Bố chồng Linh khá khó tính, chỉ cần sơ xảy một chút thôi là bị ông mắng ngay.
Rồi chuyện phải nhớ tên anh em, cô gì, chú bác cũng khiến Linh căng thẳng. Không may chào nhầm chức vị là bị lườm nguýt ngay. Họ hàng nhà chồng còn đông hơn quân Nguyên, mấy xấp phong bao lì xì Linh chuẩn bị sẵn hết veo trong chốc lát. Tiền mừng tuổi có khi hai tháng lương của Linh cũng không đủ.
Ai cũng mong mấy ngày Tết được nghỉ ngơi, diện đồ đẹp du xuân, gặp gỡ bạn bè. Còn Linh thì chỉ vùi đầu vào bếp núc, rửa bát, dọn dẹp. Lỡ có chút phấn son cùng chồng đi thăm họ hàng thì bị cả làng chỉ trỏ, soi mói. Mang tiếng là con gái thành phố nhưng mấy ngày Tết, bộ dạng lôi thôi, nhếch nhác của Linh còn chẳng bằng mấy chị em quanh năm chân lấm tay bùn ở quê.
Đang bị những kí ức ấy ùa về ám ảnh thì Linh chợt giật mình vì cuộc điện thoại của chồng:
- Vợ à, chuẩn bị xong chưa, anh về là lên xe về quê luôn nhé!
Nhận điện thoại của chồng, Linh không biết nên vui hay nên buồn nữa đây. Bởi cứ nghĩ tới những kỉ niệm về cái Tết ở quê chồng năm ngoái, Linh lại thấy rùng mình. Còn cái Tết năm nay, Linh không biết mình có đủ can đảm để vượt qua nó hay không?
Theo Một Thế Giới
Phi vụ "yêu" gãy chân giường khiến bố mẹ chồng giật mình thon thót
Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy xấu hổ vì phi vụ gãy chân giường bất đắc dĩ đó. Nhưng nhờ có vụ gãy giường ấy mà tôi quý mẹ chồng hơn và cũng không còn sợ hãi khi về quê chồng mỗi dịp Tết nữa.
"Yêu"... gãy chân giường
Cưới nhau xong chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật rồi về nhà riêng dưới thành phố ở. Tết này cũng là dịp đầu tiên tôi về nhà chồng dài ngày. Mọi khi về quê thăm bố mẹ chồng rồi đi luôn trong ngày, vợ chồng tôi cũng chưa ngủ lại đêm nào cả. Về lần này bố chồng tôi hăm hở khoe đã dọn cái nhà ngang để vợ chồng tôi ngủ mấy ngày Tết. Thấy bố chồng nói thế tôi nghĩ bụng chắc mọi thứ cũng đâu vào đấy rồi và cũng yên tâm phần nào.
Tôi không phải cành cao đài các gì nhưng đúng là ở quê với thành phố hoàn cảnh và cách sống khác nhau nhiều quá, tôi phát hoảng vì cái giường mà vợ chồng tôi phải ngủ mấy hôm Tết, giường gì mà nhìn vừa cũ, vừa ọp ẹp. Mới chỉ mình tôi ngồi lên thôi mà đã nghe thấy tiếng cót két rồi, huống hồ là hai vợ chồng. Đã thế giường lại không có đệm thì làm sao mà ngủ được. Nghĩ thế tôi chau mày lại, có lẽ chồng tôi biết ý nên nắm chặt tay tôi ra hiệu thông cảm.
Tôi nghĩ bụng: Thôi thì nhập gia tùy tục, người ta sống được thì mình cũng cố gắng vậy, đây lại là cái Tết đầu tiên về nhà chồng, tôi không muốn bố mẹ chồng có ấn tượng không tốt về mình. Nhưng nghĩ thế thôi nhưng tôi vẫn ấm ức lắm. Lúc ấy tôi nhớ nhà mình dưới thành phố vô cùng, tôi chỉ ước được đặt lưng xuống đệm ấm ngủ một giấc thật ngon lành. Ở quê cái gì cũng cũ, cái gì cũng thiếu, tôi khó khăn lắm mới không khóc.
Tối đến sau khi được chồng dỗ dành, tôi cũng bớt tủi thân phần nào. Vợ chồng mới cưới nên chồng tôi đêm nào cũng muốn "yêu" vợ, lúc ấy tôi cũng không còn tỉnh táo để nhận ra cái giường không có đệm, cũ kỹ nữa, chúng tôi trao nhau những nụ hôn ngọt ngào, cảm giác rạo rực của hai đứa làm chúng tôi quên hết mọi thứ xung quanh, đang lúc cao trào thì bỗng "rắc, rắc" sau đó là tiếng "rầm" chúng tôi bàng hoàng nhận ra là một chân giường đã bị gãy.
Bố mẹ chồng sợ...
Tiếng động quá to làm bố mẹ chồng tôi ở nhà trên cũng nghe thấy, ông bà chạy xuống chỗ chúng tôi gõ cửa, chúng tôi luống cuống vơ vội đám quần áo và mặc vào. Tôi chạy ra mở cửa, mẹ chồng tôi bật điện lên và hỏi xem có chuyện gì với chúng tôi không. Chưa hết bàng hoàng vì bị gãy giường lúc đang sung thì, tôi giật mình nhìn xuống thấy tôi đang mặc quần của chồng và chồng tôi thì tất nhiên là đang mặc quần của tôi. Mẹ chồng tôi nhìn khung cảnh có lẽ bà đã hiểu chuyện rồi cười khúc khích dắt tay bố chồng tôi đi lên nhà không quên dặn chồng tôi mang mấy hòn gạch ở bờ sân vào kê lại ngủ tiếp rồi mai sửa sau.
Tôi đóng cửa vào, hai vợ chồng tôi nhìn nhau mà vừa xấu hổ lại vừa buồn cười, lúc ấy tôi nghĩ bụng không biết sáng hôm sau nhìn bố mẹ chồng thế nào đây, xấu hổ không để đâu cho hết. May mà mẹ chồng tôi cũng là người tâm lý, sáng hôm sau bà coi như không có chuyện gì xảy ra nên tôi cũng đỡ thấy xấu hổ hơn. Còn chồng tôi sáng hôm sau thì hì hụi đi đóng lại chân giường. Anh nói vui với tôi: "Anh chắc chắn đóng lại cả bốn chân rồi vợ yêu ạ" rồi cười hóm hỉnh. Tôi cảm thấy thêm yêu mến và trân trọng những con người thôn quê chân chất, giản dị và đầy đáng yêu. Tôi thấy mình thật may mắn khi được làm dâu "nhà quê".
Theo ĐSPL
Chết cười với lý do trốn Tết quê chồng của cô vợ tiểu thư Lý do thứ nhất Linh đưa ra khiến Tùng phải phì cười. Linh sợ sát sinh. Nghĩ tới cái cảnh phải về quê giết gà, mổ lợn làm cỗ Tết khiến Linh thấy rùng mình. Ngày đưa Linh về ra mắt, bố mẹ Tú đã hơi e ngại vì cô con dâu tương lai người thành phố này. Nhưng thấy Linh hoạt, bát...