Noel năm nay cũng là ngày cưới của chồng cũ
Em nhận được thiệp cưới của anh và kèm tin nhắn: Anh rất mong em sẽ đến và chúc phúc cho anh.
ảnh minh họa
Chúng ta đã có một cuộc hôn nhân không trọn vẹn với những ngày triền miên trong các cuộc cãi vã. Em không biết lý do vì sao chúng ta có thể liên tục xung đột trong khi cả hai đều là người tốt.
Em cố tìm câu trả lời nhưng không thể nào có.
Còn nhớ, anh là mẫu người thích tụ tập bạn bè, em thì chúa ghét, em thích anh dành thời gian cho em. Hay anh thích ăn tất cả những món nấu ăn kiểu miền Trung, còn em thì chỉ thích các món của người Nam. Anh không thích nói nhiều, thường im lặng vào những lúc em cần câu trả lời, còn em thì ghét nhất tính đó của anh. Anh thích con gái đằm thắm, em lại mê nổi loạn…
Phải chăng vì những điều đó mà chúng ta xung đột?
Em nghĩ không phải. Bởi có quá nhiều cặp đôi khác biệt, nhưng sao họ vẫn hạnh phúc bên nhau. Thậm chí, càng khác biệt, họ càng hấp dẫn nhau.
Còn chúng ta, với những khác biệt hết sức đời thường của biết bao cặp vợ chồng thì không thể đủ lý do để dẫn đến ly hôn. Em chỉ nghĩ, lý do lớn nhất để chúng ta xa nhau, đó là tình yêu không đủ lớn.
Ngày cưới em, anh gượng gạo bởi đã quen lâu rồi, lại cộng thêm gia đình thúc giục cưới nên chúng ta phải cưới nhau như vốn dĩ bắt buộc.
Rồi khi sống cùng nhau, anh cũng thản nhiên vẫn giữ tất cả những thói quen của một chàng thanh niên độc thân, không cần quan tâm đến việc trách nhiệm của một người chồng. Anh bỏ mặc em tự lo lắng, xoay sở và trang trải tất cả những vấn đề còn lại của cuộc sống một gia đình.
Video đang HOT
Em mệt mỏi, bế tắc và muốn buông xuôi. Vậy mà vẫn cố cáng đáng gia đình. Cho đến khi, dòng tin nhắn của một người phụ nữ lạ xuất hiện trong điện thoại của anh thì hoàn toàn đánh gục em.
Cái cảm giác nghẹn đắng của người đã hy sinh tất cả để lo lắng cho anh nhưng rồi bị anh chối bỏ bằng cách đi ngoại tình khiến em đau đớn. Anh nghĩ, anh có xứng đáng với tình yêu của em dành cho anh không?
Chúng ta ly hôn trong nước mắt. Em khóc đến ngất lịm từ ngày này qua ngày khác. Còn anh cũng vẫn chỉ im lặng. Anh không thừa nhận cái sai của mình, cũng chẳng mong em tha thứ. Cái sự im lặng đó của anh như một cú trời giáng với em. Chúng ta để mất nhau trong cuộc đời thật nhạt nhẽo.
Đi qua ngày giông bão
Hai năm sau ly hôn, anh vẫn trầm tĩnh như ngày nào nhưng trên khuôn mặt anh thì hiện rõ nét tươi vui, hạnh phúc.
Anh kết hôn với một cô gái 24 tuổi, trẻ hơn em. Cô ấy chưa từng có gia đình, yêu thương anh và đặc biệt cô ấy rất nữ tính, nhu mì.
Em vừa mừng cho anh nhưng cũng vẫn cảm thấy có điều gì đó đang xé nát tâm can mình. Nói còn hận anh thì cũng không hẳn nhưng bảo đã quên anh thì chưa. Anh vẫn còn ở đó, sâu thẳm một góc trong trái tim đang rỉ máu của em.
Hôm qua, em cũng đã nhận được một email dài của anh giải thích về tất cả, về lý do chúng ta không thể ở bên nhau và sự xuất hiện của người thứ ba. Anh xin lỗi em và luôn mong em hạnh phúc. Thôi thì, như vậy cũng đã đủ.
Những ký ức vật vã của ngày sau ly hôn em đã gác lại một bên và không bao giờ em muốn nhớ lại. Bởi vì nó quá xấu xí khi em rơi vào trầm cảm và phải tìm đến bác sĩ trị liệu tâm thần.
Từ giờ em chỉ muốn nhìn về một hướng khác, đầy nắng, một tương lai tốt hơn cho cả anh và em.
Anh cưới, em sẽ không tham dự được. Bởi em thừa nhận vẫn chưa thể đủ dũng cảm để đối diện lại với anh cùng người thứ ba bước song song trong cuộc đời này. Em vẫn cần phải tìm đến những nơi an yên để tiếp tục chữa trị vết thương trong lòng.
Vì vậy, anh cứ hạnh phúc, còn em vẫn đang tiếp tục học cách gạt anh ra khỏi cuộc đời, anh nhé.
Theo Tinmoi24.vn
Từ ngày ô sin đến ống nước không ai dùng cũng tắc, nửa đêm còn phát ra tiếng rên kì lạ
Anh, tận mắt chị thấy anh đã đi lại được, lại còn rất nhanh nhẹn. Chị chưa kịp mừng thì anh đã lao đến ôm chặt lấy cô ô sin rồi cả hai đưa nhau ra vườn.
ảnh minh họa
Tình dậy, chị hốt hoảng tìm anh. Bác sĩ nói anh đang nằm ở phòng điều trị đặc biệt vì anh nặng hơn. Chị sang thăm anh, anh đã tỉnh. Chị còn chưa kịp mừng rỡ vì điều đó thì bác sĩ đã thông báo tin kinh hoàng ấy. Dây thần kinh ở cột sống của anh bị ảnh hưởng, anh rất có thể sẽ chưa thể đi lại được. Nhưng chỉ cần anh chịu khó tập trị liệu và được nghỉ ngơi đầy đủ thì mọi chuyện sẽ không sao. Vụ tai nạn đã khiến hai anh chị phải vào đây. Chẳng biết trách ai được, vận hạn khó tránh, chỉ chỉ còn biết cầu mong anh và chị sẽ được bình an.
Thấy anh như người mất hồn, chị động viên anh cố gắng chữa trị. Dù có ra sao thì cũng vẫn có chị ở bên cạnh anh, lo lắng, chăm sóc, yêu thương anh. Chị chỉ lo cho anh, sợ anh suy sụp mà quên mất rằng bản thân mình cũng bị thương. Trên khuôn mặt chị có một vết rách dài, dù không nghiêm trọng nhưng cũng sẽ để lại sẹo vô cùng xấu xí. Ấy vậy mà chị chẳng quan tâm, chị chỉ cần anh tai qua nạn khỏi, vậy là chị có thể mỉm cười rồi.
Để chưa trị cho anh, chị lao vào công việc như một con thiêu thân. Chị mời bác sĩ giỏi chữa trị cho anh. Tình hình biến chuyển tốt, chị vui mừng vô hạn. Bạn chị nói chị nên để ít tiền đi là vết sẹo trên mặt nhưng chị chỉ cười:
- Vết sẹo ấy quan trọng gì đâu so với sức khỏe của chồng tớ!!
- Nhưng cậu không sợ khi anh ấy khỏe lại, nhìn vết sẹo này sẽ chán cậu hay sao??
- Không đời nào, chồng tớ thương tớ lắm. Đêm nào tớ chẳng thấy anh ấy khóc vì thương tớ vất vả. Tớ tin, nếu mình một lòng một dạ với anh ấy thì cho dù ngoại hình của tớ thế nào, anh ấy cũng nhất bảo vệ tớ đến cùng.
Chị đâu có ngờ được...
(Ảnh minh họa)
Một mình vừa làm, vừa lo lắng cho anh, vừa chăm sóc việc nhà, chị thực sự không làm nổi. Mọi người nói chị nên thuê ô sin để đỡ đần chị việc nhà. Chị thấy bỏ ra chút tiền nhưng có thêm nhiều thời gian kiếm tiền để lo cho anh cũng lời lắm. Chị kiếm ngay một cô ô sin trẻ, nhanh nhẹn, hoạt bát cho được việc. Người ta lại trêu chị không sợ chồng mình mèo mỡ à. Chị nghe xong chỉ cười:
- Chồng em liệt nửa người, chuyện vợ chồng em nửa năm nay chẳng có thì chồng em làm sao mà đi gái được.
Chị cứ chắc mẩm với suy đoán ấy của mình mà chẳng để ý thấy biểu hiện lạ lùng kia.
Ai cũng nói anh được chị thuốc thang, điều trị tốt mà sao vẫn chưa đi lại được. Chị cũng thấy khó hiểu nhưng rồi nghĩ chắc chân anh còn yếu, cố đợi thêm một thời gian nữa. Chị đâu có ngờ được...
Dạo này công việc chị đã sắp xếp được, không còn phải đi nhiều như trước, chị có thời gian ở nhà nhiều hơn. Lạ là chị ở nhà mà anh cứ bồn chồng, lo lắng rồi giục chị đi làm vì sợ chị nghỉ ảnh hưởng đến công việc. Chẳng lẽ anh không muốn chị ở nhà với anh sao?? Chị lại trộm nghĩ chắc anh ngại với bản thân mình hiện tại.
Hôm nay được nhân viên tặng cho khóm hoa, thấy đẹp nên chị mang về trồng. Trông xong, chị ra lấy nước tưới thì vặn mãi mà nước chẳng chảy trong khi ở đầu vòi, nước vẫn rỉ ra. Nghĩ chắc ống bị tắc, chị định gọi thợ nhưng... Từ lâu rồi phần ống nước ngoài này chị có làm gì đâu mà tắc. Có khi con gì đó chui vào rồi chết bên trong cũng nên. Chị tò mò nên cắt nó ra. Thứ bên trong khiến chị chết đứng: Là bao cao su dùng dở.
Anh chị đã mấy tháng nay không gần gũi nhau rồi, đống bao cao su này ở đâu ra chứ?? Hay là ô sin nhà chị nhân lúc chị đi vắng, anh bị liệt đã đưa trai về nhà. Chị định làm ầm ĩ lên nhưng làm như thế cũng chỉ tổ xấu mặt. Chị nhẫn nhịn, theo dõi thử ả ô sin để bắt tận tay. Ai ngờ điều chị được chứng kiến còn kinh khủng hơn cả thứ chị nghĩ.
Anh, tận mắt chị thấy anh đã đi lại được, lại còn rất nhanh nhẹn. Chị chưa kịp mừng thì anh đã lao đến ôm chặt lấy cô ô sin rồi cả hai đưa nhau ra vườn. Ngoài vườn nhà chị có một cái nhà chòi chị xây đã ngắm cây mà. Lẽ nào họ đã... Và ống nước bị tắc cũng là vì lâm trận xong, họ vứt đại bao cao su vào ống nước vì nghĩ nhà không ai dùng đến nó. Chị chết lặng, những thứ chị đang được chứng kiến có phải là sự thật không??
Đau đớn hơn, chính tai chị còn nghe thấy anh chê bai chị già nua, xấu xí không xứng đáng phục vụ anh. Chị cười nhạt cho cái sự hy sinh, cố gắng của mình. Chị chẳng buồn lao ra bắt quả tang vì hình ảnh đó khiến chị thấy đau mắt lắm. Ly hôn sẽ là điều không thể tránh nhưng chị thấy đau lắm, chẳng lẽ sự chân thành của người vợ nào cũng bị bội bạc thế hay sao??
Theo Blogtamsu
Nếu đủ tình yêu, hạnh phúc sẽ về Và em sẽ yêu thương anh, sẽ dịu dàng với anh, sẽ sẻ chia cùng anh cũng như thấu hiểu trái tim anh. Nếu có đủ tình yêu chúng ta đều sẽ là những bầu trời xanh bao la. ảnh minh họa Tạm biệt Đà Nẵng kiều mộng và nên thơ, em đến Hội An. Thành phố cổ êm đềm, bình yên tuyệt...