Nỗ lực phục thiện của cựu nữ diễn viên ‘dính chàm’
Giã từ nghiệp diễn, chị đi buôn bán ma túy và 2 lần đi tù với án dài đằng đẵng. Được trả tự do, người đàn bà xuân sắc quyết tâm phục thiện với gánh bún riêu cua bán rong.
Tốt nghiệp trường Văn hóa Nghệ thuật tỉnh Nghệ An, Lê Thị Yến vào Đoàn Kịch nói Nghệ An, rồi chị đi bộ đội, hoạt động nghệ thuật trong Sư đoàn 771 ở Tây Nguyên. Năm 1981, Yến xuất ngũ và cũng giã biệt luôn nghề diễn để về thành phố Vinh làm ăn.
Tình duyên run rủi, Yến gặp Nguyễn Sỹ Thành, người thanh niên hơn mình 4 tuổi, cũng học trường Văn hóa Nghệ thuật tỉnh. Năm 1982, họ làm đám cưới. Cuộc sống khó khăn không như Yến nghĩ, tức là chỉ cần “hai trái tim vàng”.
Vợ chồng Yến – Thành. Ảnh: ANTĐ.
Kinh tế eo hẹp, hai vợ chồng thường xuyên cãi cọ. Đến năm 1987, mâu thuẫn giữa họ ngày càng căng thẳng. “Tức nước vỡ bờ”, chồng Yến một mình bỏ vào Đắk Lắk làm ăn hai năm trời, mặc cho chị vất vả chăm con ốm đau, bệnh tật liên miên. Nhiều lần Yến gửi thư, gọi chồng về để cùng gánh vác, nhưng phải hai năm sau anh mới về. Yến tâm sự: “Lúc chồng tôi về, dù là giận lắm, đau đớn lắm nhưng anh ấy xin lỗi một câu, mình lại bỏ quá cho”.
Những tưởng vợ chồng sẽ chung lưng đấu cật làm ăn, nhưng kiếm mãi mà chẳng ra, cuộc sống ngày càng khốn khó. Yến lao vào buôn ma túy và phải trả giá bằng bản án 8 năm tù. Lúc này Yến mới thấm thía việc mất tự do. Thương con và nhớ chồng, nữ phạm nhân cải tạo cho tốt chờ ngày ra tù.
Năm 2000, Yến được tự do, nhưng “dính” tiếp vào một “phi vụ” khác, bị bắt giam 4 năm nữa. Vắng vợ, một mình nuôi con, anh Thành đi đạp xích lô và làm đủ nghề kiếm sống.
Video đang HOT
Mãi đến năm 2004, Yến ra tù. Biết chồng đằng đẵng hơn chục năm trời khó nhọc nuôi con, Yến tự thấy mình có lỗi. “Tôi thương anh ấy quá! Rồi thấy không thể làm khổ anh ấy nhiều hơn. Với lại, ở tù mãi rồi cũng phải đến lúc tỉnh ngộ, không thì chẳng những khổ mình mà còn ảnh hưởng quá lớn đến người thân…”, người phụ nữ trung niên tâm sự.
Hoàn lương, sống tốt, gia đình của Thành – Yến đã được một chương trình truyền hình tìm đến, chia sẻ. Khi được hỏi về con đường hoàn lương, Yến khóc: “Giờ em chỉ ước có được 500.000 đồng để sắm đồ, làm một gánh bún riêu cua đi bán, để làm người lương thiện”. Chị đã được người trong đoàn của chương trình tặng số tiền này.
Từ đó, mỗi sáng, người ta lại thấy Yến lại gánh bún riêu cua ra ga Vinh bán cùng chồng. Hai vợ chồng chắt chiu nuôi con và xây dựng một căn nhà nhỏ. Anh Thành cho biết: “Vợ tôi từ ngày ra tù được nhiều người giúp đỡ đã chịu khó chịu thương, quyết tâm làm ăn lương thiện, không như cái kiểu muốn một ngày đổi đời như trước”.
Với sự nhanh nhẹn, chị đã cùng chồng vực dậy kinh tế gia đình và nuôi nấng con cái, bỏ lại quá khứ đầy tủi buồn và tội lỗi. Giờ họ đã có cháu gọi bằng ông, bà. Cuộc sống tuy còn những khó khăn, nhưng với họ, như thế đã là một sự nỗ lực giũ bỏ quá khứ tội lỗi.
Khi nói đến chồng, chị Yến hào hứng: “Ở trong tù, tôi chỉ sợ anh ấy làm cái gì đó liều lĩnh thì không biết là ai sẽ chăm con. Tôi rất sợ, ví như anh ấy cướp của, ví như buôn bán ma túy…”.
Anh Thành khoe mình có nhiều thơ tặng vợ rất cảm động, thi thoảng lại đọc cho chị nghe. Những câu thơ như thế này: “Bất ngờ anh gặp được em/ Hoàng hôn biển biếc sáng lên một vùng/ Để rồi lan giữa mênh mông/ Xa em anh những nhớ mong… biển chiều.” Mỗi lần như thế, căn nhà họ vang lên tiếng cười hạnh phúc.
Theo VNE
Đại gia có 3 tiền án đền trả nợ đời
Câu chuyện tôi nghe hệt như một chuyện cổ tích có thật được viết bằng nghị lực hiếm thấy giữa thủ đô sầm uất với nhân vật chính là vợ chồng anh Nguyễn Văn Tiến.
Nguyễn Văn Tiến và vợ anh, Ngô Thị Hải
Chiều đứng trên cầu Vĩnh Tuy, phóng tầm mắt về phía thượng nguồn, sẽ thấy một điền trang trù phú, xanh mướt ở bãi giữa sông Hồng. Nơi ấy có những con trâu gặm cỏ dưới trời thu yên ả, có đàn chim câu bay rợp trời. Nơi ấy cũng chính là tổ ấm của một người đàn ông đã đoạn tuyệt với món nợ giang hồ, trở về nẻo thiện...
Đại gia có 3 tiền án
Tiến bảo: "Đời tôi không có tuổi thanh niên". Sở dĩ nói vậy bởi anh đã từng 3 lần ra tù vào tội cộng với thời gian trốn chạy lên đến 16 năm trời. Nhà có 9 anh chị em, Tiến là con thứ năm, khỏe mạnh nhất nhưng cũng nóng nảy và ương bướng nhất. Khi lầm lỡ lần đầu năm 1979, anh đã dính vào tội trộm trâu, bị kết án 2 năm tù và thụ án tại Trại giam Tân Lập, Phú Thọ. Được giảm án một năm, mấy năm sau, Tiến lại nhận thêm cái án 3 năm tù vì tội cố ý gây thương tích trong một vụ đòi nợ thuê. Lần này, anh phải "thăm" Trại giam Gia Khánh, Ninh Bình.
Được giảm án 9 tháng, ra tù, Tiến nghĩ thế là đủ cho mình phải làm lại cuộc đời không thể cứ sai lầm mãi. Nhưng thực khó, nợ giang hồ vay trả không xong, dòng đời lại cứ phũ phàng xô đẩy anh ra xa bến hoàn lương. Thế mới có lần thứ ba, Tiến chém người trọng thương rồi trốn lệnh truy nã, bôn tẩu đường dài khắp đất Trung - Nam: nay Đà Nẵng, mai Quảng Nam rồi Bình Định, Gia Lai, Đắk Lắk. Chỉ đến khi nghe tin, nơi quê nhà mẹ già đau ốm, lúc ấy hẳn là do lòng hiếu thảo thôi thúc, Tiến mới lần trở về để tạ tội với bậc sinh thành, quyết chí hoàn lương. Ra đầu thú, anh được Tòa tặng" thêm 5 cuốn lịch để trong song sắt tĩnh tâm sám hối. Lần này do quyết tâm cải tạo, anh chỉ thụ án 3 năm đã được ra tù.
Trở về đời thường trong cảnh trắng tay, với "tài sản" là 3 tiền án chất chồng từ thời trai trẻ, anh thấy mình lạc lõng, bơ vơ trước ánh mắt thiếu thiện cảm của người đời. Chẳng ai tin anh sẽ dựng được tương lai mới, sẽ hoàn lương để trở về làm người lương thiện.
Giữa lúc khó khăn nhất, may thay, Tiến được một người con gái làng bên kém mình gần một giáp đem lòng yêu mến. Người nhìn ra cái khát khao làm lại cuộc đời của anh chính là Ngô Thị Hải, người con gái thôn Thạch Cầu tần tảo. "Đến với tôi, cô ấy chịu nhiều áp lực lắm. Để đáp đền tình cảm chân thành ấy, tôi biết mình cần phải làm gì và quãng thời gian sau đó cũng là quãng đời gian nan nhất khi tôi trở lại đời thường".
Đền trả nợ đời
Năm mà vợ chồng Tiến - Hải kết tóc se tơ cũng là năm mùa đông rét buốt, hai vợ chồng ra giữa bãi giữa sông Hồng lau sậy ngập đầu để vỡ đất khai hoang. Đêm đông, gió bấc hun hút, người vợ nhỏ lạnh cóng cứ run lên bần bật trong cái lán dựng bằng lau lách, nước mắt sụt sịt. Tiến nhìn vợ mà không nói nên lời, tim buốt như dao cứa, chỉ biết kéo vợ vào vòng tay ôm thật chặt.
Để tránh cái rét, cứ đêmxuống, hai vợ chồng lại tay dao, tay liềm ra bãi hoang hàng mấy chục héc ta để cắt sậy. Mấy tháng đông ròng rã cặm cụi, cuối cùng thì đất hoang cũng trồng được khoai, được sắn. "Ai cũng bảo vợ chồng tôi gàn dở. Khi ấy, cả khu vực này như cái hoang mạc không một bóng người. Chỉ có hai vợ chồng tôi thui thủi đào xới suốt đêm ngày..." - Hải cho biết.
Cũng năm ấy, Tiến vay lãi 2 triệu đồng mua một con trâu cái, ngày ngày đánh trâu vào xóm cày thuê. Sang năm sau, nhìn nó có chửa, hai vợ chồng cứ mừng mừng tủi tủi. Trâu đẻ được con nghé đực, Tiến bán đi lại vay mượn thêm tiền mua 4 con trâu nữa. Do Tiến khôn khéo, chỉ nuôi một vài tháng anh lại có thêm nghé. Đàn trâu cứ thế mà tăng dần từ chục đến vài chục con rồi ngoảnh đi ngoảnh lại, anh có cả gia tài khổng lồ với gần 200 con trâu mộng, trị giá hàng chục tỷ đồng.
Cả triền sông Hồng hoang vắng với một trời lau sậy, sau mấy năm, vợ chồng Tiến đã làm sạch được 20 héc ta. Có vốn, anh mua cây về trồng để bây giờ, ở điền trang của anh chẳng thiếu thứ cây gì, loại nào đếm gốc cũng lên con số vài trăm, thậm chí là không đếm xuể. Tiến kể: "Có năm nước sông Hồng lên, ngập mênh mông. Cây ngập úng chết sạch, trâu lợn vùng vẫy trong biển nước. Tôi phải gửi vợ và con nhỏ vào trong xóm, một mình gác ván lên xà nhà để ngủ. Nước rút, vợ chồng tôi lại hì hụi gieo trồng, cứ thế". Khi có lưng vốn, Tiến thuê máy múc đất đổ nền, để từ những hố sâu như thung lũng, giờ đã thành vườn cây trái xanh rì.
Trong tay Tiến, điền trang rộng mấy mươi héc ta trù phú, cây trái um tùm, lợn, gà, ngan, ngỗng, chim câu mỗi loại cả ngàn con. Tiến còn trồng hoa, cây cảnh cho thuê mượn khắp nội thành Hà Nội. Công nhân giúp việc có lúc lên đến vài ba chục người, với công ăn việc làm được trả lương hậu hĩnh.
Khi nghe tôi gọi vợ chồng anh là đại gia, thực sự đi lên bằng nghị lực phi thường và đôi bàn tay trắng, Tiến cứ lắc đầu nguầy nguậy mà bảo việc anh làm được cùng cái cơ ngơi ấy là quá nhỏ bé. Tôi hiểu, với anh, tổ ấm với người vợ hiền và 2 đứa con trai ngoan ngoãn kia mới là tài sản vô giá, bởi chính nó đã giúp anh bỏ cái ác, vác cái thiện, và đã khiến "đại bàng" quay về nẻo thiện.
Theo xahoi
Cái giá phải trả của gã thanh niên gây án vì thiếu tiền chơi game Trước mặt chúng tôi là kẻ đã hai lần dùng dao để cướp tài sản. Gặp hắn trong trại giam, ít người có thể ngờ được một con người đẹp trai, thư sinh như vậy lại có thể làm những việc tày trời. Nhiều người cùng cảm thấy xót xa vì nếu không lầm lỗi thì biết đâu gã đã có một tương...