Niềm vui từ căn bếp ngày 8-3
Ngày 8-3, tôi cũng chẳng chịu nhường căn bếp cho người đàn ông của gia đình mà còn chịu khó làm những món ăn đặc biệt vừa học được công thức qua mạng.
Ngày nay, có khá nhiều nguyên nhân khiến nhiều phụ nữ không quan tâm đến công việc nội trợ, như được cha mẹ nuông chiều từ nhỏ hay tiêu tốn quá nhiều thời gian vào việc làm đẹp, ỷ lại vào những đồ ăn nấu sẵn bán ngoài thị trường…Và do vậy, họ đã làm mất đi niềm vui tạo cảm giác nhớ nhà, thèm được ăn những món ăn do vợ nấu của các ông chồng khi có việc phải đi xa.
Tôi may mắn có được niềm vui nhỏ với căn bếp của gia đình. Bởi chồng tôi được tiếng giỏi đảm đương việc nhà, nhất là nấu ăn cho con cái khi vợ đi xa vài ngày. Thế nhưng, tôi vẫn luôn được chồng, con nhắc khéo mỗi khi đi đâu xa rằng cả gia đình đều nhớ những món ăn tôi làm. Bản thân tôi cũng cảm thấy hạnh phúc hơn khi vào căn bếp của mình. Ngày nào, trước khi đi ngủ, con trai tôi cũng hỏi “Ngày mai, mình ăn sáng món gì hả mẹ?”. Ba cười bảo: “ Sao con hỏi ăn hoài vậy?”. Con trai lớn mới tròn 8 tuổi luôn làm tôi hạnh phúc bởi câu: “Mẹ nấu ăn rất ngon, con thích mẹ nấu nên hỏi trước để biết đó ba”.
Bạn bè tôi thường bảo sao suốt ngày cứ đâm đầu vào bếp; cả ngày đi làm chưa mệt mỏi, stress hay sao mà còn bày vẽ nấu món này, món kia phục vụ cả nhà?…Tôi nói, thích cái cảm giác yên bình mỗi khi đứng bếp trộn nguyên liệu chế biến món ăn, nó khiến người phụ nữ cảm thấy mình thật sự thuộc về ngôi nhà mình đang sống. Và khi tâm trí dồn vào việc nấu ăn, tôi như quên hết mọi khó khăn, áp lực công việc… Hạnh phúc hơn, các con và chồng cứ nhấp nha, nhấp nhổm đi qua đi lại xem hôm nay tôi làm món gì mới mà mùi thơm cứ bay khắp các phòng… Cái niềm vui giản đơn mà làm ấm lòng người phụ nữ chỉ là nỗi nhớ nhà, nhớ món ăn vợ nấu của chồng khi đi công tác xa.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Ngày 8-3, tôi cũng chẳng chịu nhường căn bếp cho người đàn ông của gia đình mà còn chịu khó làm những món ăn đặc biệt vừa học được công thức qua mạng. Cánh đàn ông nhà tôi vui vẻ phụ dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ, phơi đồ và còn xoa bóp cho người phụ nữ duy nhất trong nhà…. Với tôi, căn bếp, những món ăn tôi làm là niềm hãnh diện riêng khi mọi đàn ông trong gia đình đều nói về nó với niềm tự hào trước mặt mọi người.
Với tôi, bữa cơm gia đình là nơi mọi thành viên đoàn tụ, thể hiện tình cảm, giáo dục con cái. Theo thời gian, những chuẩn mực của người phụ nữ có thay đổi thế nào chăng nữa, thì họ vẫn là người “thắp lửa” và “giữ lửa” cho mái ấm gia đình. Và việc làm bếp là một bí quyết đơn giản nhất. Nhiều người đàn ông chỉ cần các món ăn đơn giản rau luộc, dưa mắm nhưng chính tay vợ làm cho là hạnh phúc, là nhớ…
Theo Hữu Cường/Phununews
Vợ mang hết tiền chung về lo cho cả gia đình nhà cô ấy
Là vợ chồng, khuyết điểm gì tôi cũng thông cảm được, ngoại trừ việc cô ấy thường xuyên mang tiền về lo cho cả nhà cô ấy một cách vô lý và không bàn bạc gì với tôi.
Vợ tôi không biết nấu ăn nên 3 năm chung sống tôi là bếp chính trong gia đình. Tôi không nề hà chuyện đó, chỉ cần vợ chồng vui vẻ, tôi xuống bếp mỗi ngày bất kể thiên hạ nhìn vào dị nghị tôi làm "mọi" vợ, tôi cũng bỏ hết ngoài tai. Tôi chấp nhận mọi khuyết điểm của vợ ngoại trừ việc cô ấy "bảo bộc" nhà ngoại quá mức đến mức bao đồng, thường xuyên mang tiền về cho nhà ngoại "mượn", nhưng có bao giờ thấy trả?
Nhà vợ bòn rút tiền của tôi không thương tiếc
Vợ tôi bảo: Anh hai cần chẳng lẽ không đưa?
Hai năm trước, anh hai vợ tôi xây nhà, anh mua một miếng đất 150m2 và quyết chí xây căn nhà rộng 150m2 mặt sàn mặc dù không đủ tiền. Mọi người khuyên anh làm nhà nhỏ thôi, chỉ vợ chồng anh và hai đứa con làm nhà cho rộng không ở hết rồi lại mắc nợ. Nhưng anh không nghe. Anh quyết chí làm. Rồi thiếu tiền, anh hỏi vợ tôi cũng không thèm nói với tôi lời nào. Tôi cũng chấp nhận. Nhưng từ ngày đó đến nay, không thấy anh đá động chuyện trả tiền.
Vợ tôi bảo: Thằng út cưới vợ, chẳng lẽ mình không giúp?
Ngày thằng út lập gia đình, vợ chồng tôi phải lo từ A tới Z. Ngay cả vàng cưới, sính lễ cũng nhờ một tay vợ chồng tôi. Nhà vợ nói là mượn trước sẽ trả sau. Vợ tôi bảo: Thằng út cưới vợ, chẳng lẽ mình không giúp? Tôi còn biết nói sao, dù sao nhà vợ cũng nói sau đám cưới sẽ trả lại. Nhưng sau ngày cưới, chúng tôi chỉ nhận lại một nửa số tiền đã bỏ ra, phần còn lại mẹ vợ nói thôi cho em nó mượn làm vốn mần ăn. Tôi chưa kịp phản ứng vợ tôi đã nhanh nhảu gật đầu.
Vợ tôi, trước khi kết hôn vốn là trụ cột tài chính gia đình. Tiền làm lụng em đều mang về lo cho gia đình. Có lẽ vì vậy mà động tí là nhà vợ lại vô tư "rút hầu bao" vợ tôi ngay cả khi cô ấy đã có chồng.
Sự hiếu thảo mù quáng của em sắp phá tan hạnh phúc gia đình mình
Bẵng một thời gian nhà vợ không đá động tiền bạc với vợ chồng tôi, tôi cũng không than trách. Mãi đến khi biết chúng tôi sắp mua nhà và cần tiền họ cũng không có ý định chạy tiền trả chúng tôi. Tiền nhà tôi đã đặt cọc một nửa, giờ nếu anh hai và thằng út trả tiền thì coi như vừa đủ tròn trịa. Lúc trước tôi không hỏi vì nghĩ họ còn khó nên chưa trả được. Nhưng bây giờ ngày giao tiền nhận nhà đã gần kề mà vợ chồng tôi chưa lo xong tiền trả.
Khi tôi lên tiếng "xin" lại số tiền trên thì họ bình chân như vại lấy lý do con nhỏ, chị dâu, em dâu không đi làm. Rõ ràng họ không hề suy nghĩ cho chúng tôi. Những tưởng vợ tôi sẽ sáng mắt ra, nhưng trái lại cô ấy lên tiếng bênh vực nói tôi không hiểu chuyện. Tôi uất muốn nghẹn lời. Cô ấy không hề nghĩ cho cảm nhận của tôi cũng không tôn trọng tôi.
Nói thì quá đáng nhưng rõ ràng nhà vợ đang lợi dụng tình thương của chúng tôi. Vợ tôi có ý định vay tiền ngân hàng đồng nghĩa với việc trả tiền lãi hàng tháng. Tôi muốn quăng hết đi mọi thứ, thậm chí ngao ngán cả cuộc hôn nhân của tôi.
Hôm nay thì vay ngân hàng, hôm sau có tiền thì ba, anh hai hay, biết đâu cả dòng họ em sẽ kéo tới? Tôi làm sao lo nổi? Bây giờ ai nói sao cũng được, coi như tôi cho hết số tiền đã qua, nhưng nếu vợ còn tiếp tục lo lắng mù quáng như vậy, có lẽ, tôi thật sự sẽ nghĩ đến chuyện ly dị. Sự chịu đựng nào cũng có giới hạn, vợ à!
Theo Minh Phú/Baophunu
Là anh rể mà tôi phải đi phơi cả đồ lót cho em vợ Sáng nào em ấy cũng đi học sớm còn tôi với vợ phải phân chia công việc cho nhanh còn đi làm. Tôi cú nhất là phải phơi những chiếc quần áo lót cho em vợ... Nếu như chị em phụ nữ đi làm dâu sợ nhất là bà cô bên chồng thì tôi đây lại sợ nhất là em chồng, không phải...