Những trái hồng dòn và câu chuyện của mùa Đông

Theo dõi VGT trên

Mùa Đông, khi những trái hồng dòn trước sân nhà bắt đầu ngả vàng, tôi sẽ chọn những trái đẹp nhất, chưa chín hẳn mà còn hườm hườm rồi đóng gói gửi cho Khang.

Có năm tôi gửi cho cậu ấy hồng tươi, cũng có năm tôi đợi cho trái chín cây rồi hái xuống làm mứt. Khang rất thích ăn mứt. Cậu ấy nói mình có thể để dành mứt hồng ăn rả rích đến tận mùa Thu. Khang là hàng xóm và là bạn thân nhất của tôi. Cây hồng là món quà sinh nhật đầu tiên bọn tôi được ông nội trồng tặng. Tấm hình chụp hai đứa hôm thôi nôi chụp bên cái cây nhỏ xíu được Khang đóng khung, treo ở vị trí dễ thấy nhất trong phòng cậu ấy. Như một kỉ niệm!

Những trái hồng dòn và câu chuyện của mùa Đông - Hình 1

Như một kỉ niệm!

Khi cây hồng ra trái đợt đầu tiên, Khang và gia đình đột ngột chuyển vào Đà Nẵng sinh sống. Buổi sáng ngày Khang ra sân bay, tôi trốn học, nhưng không phải để ra tiễn cậu ấy. Tôi đạp xe đi lang thang quanh thành phố một mình. Để khoảng cách không còn là trở ngại, bọn tôi có một giao ước nhỏ: Tôi sẽ chăm sóc cây và gửi cho Khang những quả hồng đầu tiên khi mùa Đông tới. Nhận được quà, Khang sẽ chụp lại và email cho tôi. Nếu tôi quên, Khang sẽ gọi điện hoặc email để nhắc. Năm nào cũng vậy.

Thói quen này được duy trì đều đặn cho tới khi bọn tôi lên cấp Ba. Cả tôi và Khang đều bận rộn hơn. Khang vào đội tuyển Olympic Toán thành phố còn tôi tất bật với kế hoạch xin học bổng du học. Những trái hồng bị bỏ quên trong tủ lạnh. Khi tôi nhớ ra việc mình cần làm cũng là lúc mùa Đông đã qua. Khang cũng quên nhắc tôi. Cậu ấy cũng không hỏi kết quả buổi phỏng vấn du học của tôi hay kể về kì thi Olympic đã khiến cậu ấy sút gần 3 kí lô trong một tháng. Tất cả những tin tức bọn tôi biết về nhau đều đến từ mẹ tôi và mẹ cậu ấy. Cuối cùng, điều tôi lo lắng nhất đã tới. Giao ước nhỏ đã bị phá vỡ. Mọi thứ đã thay đổi thật rồi.

Những trái hồng dòn và câu chuyện của mùa Đông - Hình 2

Món quà của những mùa Đông đã cũ.

Mùa Hè năm bọn tôi chuẩn bị lên lớp Mười Hai, Khang có bạn gái. Tôi biết tin này qua mẹ dù ngày nào tôi cũng vào facebook của Khang và lặng lẽ theo dõi cậu. Cậu ấy không chia sẻ gì nhiều trên facebook. Nhưng tôi thì ngược lại. Những tấm hình tôi đi ăn, xem phim, đi “phượt” Cao Bằng, Hà Giang, Bắc Cạn cùng hội bạn được chia sẻ đều đặn. Tôi hi vọng Khang sẽ thấy, tôi vẫn ổn, mọi thứ xung quanh tôi vẫn ổn ngay cả khi cậu ấy biến mất không dấu vết. Tình bạn ngày nhỏ và những thùng quà gửi bưu điện chỉ còn là kỉ niệm thời trẻ con. Tôi đã cố nghĩ như thế, cho đến một ngày, tôi vô tình đọc được dòng bình luận mới nhất ngay dưới tấm hình tôi chụp trên cánh đồng hoa cải trắng ở Hà Giang: “Cây hồng còn ra trái không cậu?”.

Khang đang online. Tôi đã giận run lên. Thay vì trả lời câu hỏi của cậu ấy, tôi quyết định im lặng. “Cậu chụp ảnh nó rồi gửi cho tớ được không?” – Khang tiếp tục hỏi. “Cậu giận tớ đấy à?” – Khang hỏi tôi lần cuối. Tôi không trả lời và tắt máy. Tôi không vào facebook suốt một tháng sau đó. Tôi dành thời gian để tưới cây, ngắt những cái lá đã úa vàng và tìm mấy bụi mười giờ để trồng ở ban công. Cây hồng giờ đã cao gấp đôi người tôi. Sau mùa thay lá, lộc non thi nhau đâm chồi. Tấm ảnh chụp cây hồng khẳng khiu với chi chít lộc non được tôi chia sẻ trên facebook, kèm dòng chú thích: “Tôi vẫn còn khỏe lắm. Cảm ơn!”. Sau đó, Khang lại bặt tăm, nhưng chẳng hiểu sao tôi không còn giận cậu ấy nữa.

Những trái hồng dòn và câu chuyện của mùa Đông - Hình 3

Sự thay đổi, ít nhiều cũng khiến chúng ta tổn thương.

Tôi đã nghĩ rằng, ai rồi cũng lớn. Bọn tôi ít nhiều đều đã thay đổi. Ngay cả đến cái cây cũng đã vụt lớn rồi đấy thôi. Những quan tâm có thể còn hay mất, nhiều hay ít, hoặc đơn giản chỉ là thay thổi cách thể hiện. Thay vì chờ đợi, đòi hỏi hay trách móc Khang, tôi bắt đầu nghĩ rằng: Kể cả khi bọn tôi không ở xa nhau thì Khang vẫn có cuộc sống riêng, và tôi không nhất thiết cứ phải là một phần quan trọng của nó. Tôi ít vào facebook của Khang hơn dù sự quan tâm tôi dành cho cậu ấy vẫn vậy.

Một thời gian sau, mẹ tôi bất ngờ báo tin bố mẹ Khang vừa li dị. Trước mắt, Khang sẽ ở với mẹ. Hai mẹ con chưa quyết định sẽ ở lại Đà Nẵng hay trở về Thái Nguyên. Lúc đó, bọn tôi đang chuẩn bị cho kì thi Tốt nghiệp và Đại học. Thời gian đó, Khang bỏ hẳn facebook, không dùng email và thay đổi cả số điện thoại. Có lẽ cậu ấy muốn dồn sức tập trung cho kì thi. Tôi biết, Khang không phải người dễ dàng ngã gục.

Những trái hồng dòn và câu chuyện của mùa Đông - Hình 4

Cái cây đã lớn lắm rồi. Và bọn tôi cũng vậy.

Mùa Đông năm đó, tôi lại cẩn thận xếp những miếng mứt hồng thơm lừng vào hũ nhựa, khệ nệ đem ra bưu điện và gửi về địa chỉ quen. Một tuần sau, tôi nhận được tin nhắn hình. Là hình chụp những hộp mứt tôi gửi cho Khang cùng mảnh giấy có ghi lời nhắn: “Tớ xin lỗi, và cảm ơn!”. Tôi nhìn tấm hình thật lâu, và nhắn tin trả lời: “Cây đã ra lá mới rồi. Hi vọng mùa Đông năm sau tớ sẽ không phải gửi hồng cho cậu nữa. Cậu phải về thăm nó thôi!”. Cậu ấy phải về chứ. Vì cái cây đã lớn lắm rồi. Và bọn tôi cũng vậy.

Theo hoahoctro.vn

Có khi nào yêu thương trở lại?

Nếu một ngày người mà bạn yêu thương bỗng nhiên ra đi mà không nói một lời, thì bạn sẽ làm thế nào? Liệu bạn có đi tìm họ, hay kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi họ trở lại, hay bạn sẽ đi tìm cho mình một hạnh phúc khác?

Cô gái trong câu chuyện của ngày hôm nay là người đã rơi vào hoàn cảnh như thế. Điều trái ngang là cô không thể nào quên những kỉ niệm về tình yêu ấy. Cô đã vượt qua những ngày tháng khó khăn ấy như thế nào và liệu yêu thương có trở lại với cô?

Có khi nào yêu thương trở lại?

Cô đặt chân xuống thành phố Vũng Tàu vào một chiều đầy gió, ánh nắng dịu nhẹ. Đón cô, Thảo nhẹ nhàng trong cái váy ren trắng xinh xắn. Thảo là bạn thân nhất của cô hồi đại học. Từ lúc ra trường, mấy tháng rồi cô chưa được gặp nó. Lần này cô về dự đám cưới của anh trai Thảo, cả lớp đại học nó mời có mình cô.

Đám cưới anh Lâm - anh trai của Thảo khá lớn, bạn bè hai bên gia đình đông nghịt. Cô có nhiệm vụ khá cao cả: ngồi tiếp khách mời. Càng gần giờ cử hành, khách vào càng đông...

Chợt cô khựng lại...dáng người đi vào quen quá...không biết có phải là...

- Cô ơi... - một giọng nam cất lên.

- Ơ dạ...

Cô định thần lại, có lẽ cô nhầm, chàng trai đang đứng trước bàn nhìn cô ngạc nhiên. Vội lấy lại thái độ, cô cài hoa lên ngực trái cho vị khách.

- Thế có cần kí tên không... nhỉ? - anh dò hỏi.

- À, dạ cần ạ... - Cô bối rối trả lời không quên kèm theo cái cười trừ.

Tất cả khách mời đều đã ngồi vào bàn, cô và Thảo đứng ở cửa. Khung cảnh tuyệt đẹp, cứ ngỡ như trong truyện cổ tích vậy. Đèn chợt tắt... toàn gian phòng ánh lên thứ ánh sáng nhè nhẹ, dìu dịu của nến, hương thơm hoa ly mong manh, đủ để làm cho người ta có cảm giác xúc động lạ...Giọng hát trong trẻo của Martina McBride vang lên, không gian tĩnh lặng chỉ còn giai điệu của "My Valentine".

Có khi nào yêu thương trở lại? - Hình 1

Dưới ánh đèn, cô dâu chú rể bước vào, khoác tay nhau âu yêu và trao cho nhau nụ cười hạnh phúc. Chiếc áo cưới trắng tinh khiết, bộ vest đen lịch lãm, bó hoa hồng đỏ thắm, ánh nến, âm nhạc, tất cả quyện lại trong mắt cô. Không biết có phải cô chưa từng dự đám cưới nào lãng mạn đến thế hay vì cô quá nhạy cảm mà mắt cô hơi ươn ướt.

Thảo đến cạnh cô, khẽ nói:

- Mày có thấy cái tên đeo kính ngồi đằng kia không.

Cô tò mò nhìn theo hướng Thảo chỉ, thì ra chính là anh chàng vừa được cô giúp cài hoa ban nãy, giọng cô phớt lờ:

- Sao? Hắn có vấn đề gì à? Hay mày thấy đẹp trai hơn anh yêu của mày.

- Vớ vẩn. Đừng có nói với tao là mày không thấy xúc động vì cái không gian romantic này nhá. Nào là nến với hoa, nhạc với bánh, cả những bông hoa cài áo mà mày khen khi nãy đều do cái tên đeo kính đó chuẩn bị.

- Cái gì? Mày đùa tao à?

- Bạn nối khố của ông Lâm nhà tao đó. Chắc tại ông đi nước ngoài lâu quá nên tao chưa kể với mày. Hồi ông ấy đi Anh, tao còn mút kem chẹp chẹp trước cổng trường tiểu học cơ mà. Ông ấy học kinh doanh, nhưng mà khéo tay lắm đó, đủ tài lẻ.

"Chà, giỏi thế!" Đoạn cô nheo mắt lại, cái kiểu sợ người khác nghe thấy ấy mà.

- Thảo, mày thấy tao thế nào hả, được không? - Cô cố làm mặt nghiêm túc.

- Chắc sáng giờ làm mệt rồi, não mày cần bổ sung chất gì đó. Ông đó có em nào chưa thì tao không rõ, nhưng mà mày thì xách dép không được đâu - Thảo cười ngặt nghẽo.

Cô trề môi, hất mặt nó, đi về phía bàn trống ngồi. Hai đứa làm từ sáng giờ, nào là lo đón khách, lại lăng xăng áo cưới cho chị dâu, chạy đi chạy về vì ông Lâm quên đủ thứ, mệt bơ phờ. Thoáng thấy có cái bóng đen ngồi xuống, cô chưa kịp ngẩng mặt lên thì đã nghe cái Thảo lên tiếng:

- Anh Tùng! Anh về khi nào vậy? Hôm bữa, chưa kịp gặp anh thì anh đã "phi thân" đi rồi.

- Hì, anh được nghỉ có 4 ngày thôi, phải chạy về lo chứ không thằng Lâm nó lại cằn nhằn anh, đến là khổ. Mà giờ em gặp anh rồi đó thôi. Ai đây? Bạn em à? Lại gặp nhau rồi. Ăn uống tập trung thế nhóc!

- Dạ, bạn thân của em đấy anh.

Anh Tùng nhìn cô, cười. Cô... lại cười trừ.

- Chào anh ạ! - cô nặn ra nụ cười cho thật là duyên dáng.

Suốt từ lúc đó, cô chỉ im lặng ngồi ăn, mặc kệ cho cái Thảo kể tùm lum chuyện với anh Tùng của nó. Cô đói, phải, ăn cho no đã. Hình tượng, đối với cô mà nói, nhanh sụp lắm.

Sau đám cưới anh Lâm, cô phải về thành phố lại ngay ngày hôm sau, vì công ty thay đổi lịch đột xuất. Ngồi trên xe, nhìn từng con sóng biển chạy cút bắt vào bờ, cô mỉm cười, cái đám cưới của anh Lâm tuyệt thật, cô ước mình cũng được như thế, cô ước mình cũng bước đi hạnh phúc trong bản nhạc mà hai đứa đều thích ấy, tuyệt quá còn gì nữa...

Cô giật mình, quái, nhạc tin nhắn gì mà buồn cười vậy...cô quay vào trong xe, nhìn xung quanh, mỉm cười, nghĩ trong bụng, tin nhắn "độc" thật... nhưng rồi lại thấy mọi người nhìn mình khó hiểu, cô ngờ ngợ, ánh đèn le lói từ cái điện thoại "1 new message" như trêu cô... Thảo! Đợi đấy, mày được lắm, vố này đau thật. Cô khóc trong lòng, giờ mà có cái hốc nào, chắc chui vào ở luôn cho rồi. Chà, mà số lạ...Ai thế nhỉ?

"Chào nhóc, anh Tùng đây, còn nhớ không ấy nhỉ?"

Cô giật bắn, suýt rơi cái điện thoại. Ơ, sao lại có số mình? Điệu này... chỉ có thể lùng hỏi một tên duy nhất. Haizzz. Mà lưu số đã.

"À, dạ, anh Tùng ạ, đương nhiên là em còn nhớ rồi, hì."

"Anh biết công ty em đang làm đấy. Công ty đó độc quyền quảng cáo chuỗi nhà hàng mà anh đang quản lý".

"Ô thế ạ, em không biết luôn ấy..."

"Hì, có sao đâu. Thế hẹn em một buổi café nhé^^!"

Ôi thôi xong rồi...tim cô...tim cô nó lệch nửa nhịp khi đọc tin nhắn ấy...

"Dạ, vậy hẹn gặp anh sau ạ ^^!"

Thì ra nhà hàng đó...Khi mới về công ty, ấn tượng đầu tiên của cô lại chính là...bố anh. Sếp của cô, mỗi khi thấy nhân viên của mình xuống năng lượng, ông lại khao bữa trưa và nhắc đến ông Khang - người thành lập chuỗi nhà hàng Leaf, từ hai bàn tay trắng và số vốn vay mượn, thời thế cho ông cơ hội, với kinh nghiệm trai trẻ, cá cược cho một cuộc đầu tư liều lĩnh, cộng với chút may mắn, ông thành công và tạo được sức ảnh hưởng đáng nể trong giới kinh doanh lúc bấy giờ.

Thú vị thật! Cô ảo tưởng suy nghĩ đến hai chữ "định mệnh"... chiếc xe khách vẫn bon bon xuyên qua từng dải nắng chiều, đưa cô với những viển vông của mình về lại Sài Gòn nhộn nhịp...

Có khi nào yêu thương trở lại? - Hình 2

Chúng cô gặp nhau ở café Trầm vào một tối mát mẻ ngày cuối tuần...

Gặp lại anh, phút đầu có chút bỡ ngỡ, nhưng chúng cô bắt nhịp nhau nhanh lắm... Khác với vẻ ngoài lạnh lùng, anh vui tính và hóm hỉnh. Là con gái cung Song Tử, cô dễ bị ấn tượng mạnh, dễ lưu hình ảnh của người con trai có thể làm cho cô cười và thấy thoải mái vào tim. Hẳn rồi, anh Tùng nghiễm nhiên có chỗ trong tim cô chứ còn gì nữa. Còn "ấn tượng ban đầu" kia, bay vèo hết rồi!

Buổi café hôm ấy, chúng cô nói nhiều thứ lắm, những câu hỏi giữa cô và anh đến tự nhiên, thân thuộc như thể chúng cô là bạn của nhau từ lâu rồi vậy. Có vẻ như tim cô đang rục rịch cựa mình thì phải... Có ai khen đôi mắt của anh đẹp chưa nhỉ...

***

Hai tháng. Kể từ lúc gặp nhau lần đầu ở quán café, anh lại thỉnh thoảng nhắn tin rủ cô đi chơi, rủ cô đi ăn, rủ cô đi hóng mát, cười đùa, nói chuyện vui vẻ. Những lúc ấy anh hỏi về cô rất nhiều, chọc cho cô cười và đôi khi lại "tình cờ" vén tóc cho cô một cách vô thức. Nhưng tuyệt nhiên, anh ít khi kể về mình, cô cũng không hỏi.

Đêm, cô nằm suy nghĩ, mọi chuyện bắt đầu từ cuộc hẹn café đó, đến bây giờ, tính luôn hôm qua là hình như tròn hai tháng nhỉ...
Giữa cô và anh đã có gì chưa? Hình như chưa.

Anh có cử chỉ quan tâm đặc biệt đến cô chưa? Hình như có, nhưng mà ít.

Còn mình? Hình như mình thích anh ấy thì phải?

Hình như gì nữa, đúng là như thế còn gì, thích rồi! Mình thích anh Tùng rồi. Chả phải mỗi lần nhận được tin nhắn hay cuộc gọi của anh ấy, mình vui như Tết đó sao; rồi từ sáng đến chiều, không biết bao lần nhìn cái điện thoại như thể nếu chỉ nhắm mắt lại thôi là có thể bị nhỡ một điều gì...và rồi cô cũng không rõ mình chìm vào giấc ngủ lúc nào nữa...

***

Biết cô được nghỉ lễ mấy ngày, anh rủ cô về thành phố biển có tượng Chúa dang tay. Cô không báo trước cho Thảo, mà muốn nó thật bất ngờ. Cô nhớ nó, cô muốn gặp nó, nằm trên giường nó và kể cho nó mọi chuyện, những tâm sự đầy nút thắt mà cô mới chỉ gỡ được vài cái... cô cần một người an ủi cô, cần người giúp cô định hình lại cái tình cảm còn đang mong manh chực chờ vỡ...
Cái nắng chói chang trên con đường làm cô chóng mặt. Gục đầu vào vai anh, cô lim dim đôi mắt. Chắc anh biết cô mệt...

Chợt, anh nắm tay cô, kéo về phía trước... như thế này... không phải là cô đang ôm anh hay sao? Cái khoảnh khắc tay anh chạm tay cô, một luồng điện với cường độ "cực mạnh" chạy xẹt qua người. Hoàn toàn...cô hoàn toàn tỉnh táo...

"Chuyện gì đang diễn ra thế này..." - cô nghĩ thầm trong bụng và... ngồi im bất động như không hề có chuyện gì xảy ra, cô vẫn còn cảm giác được mình đang thở.

- Nếu em không có ý định đặt nốt tay còn lại...anh sẽ phải thả ga và kéo tay giùm em đấy...

Cô vẫn ngoan cố bất động, im lặng không nói, giọng nói này có vẻ đang đùa cợt quá, tưởng cô dễ dãi à.

- Anh thả đấy, ôm một tay thế này, anh không có cảm giác là em còn ngồi trên xe đâu.

Hình như xe chậm dần thì phải.

- Haha, đấy, thế này có phải anh an tâm hơn không! - Anh cười thỏa mãn.

Quá đáng thật, anh thả ga đột ngột, dĩ nhiên là quán tính...cô vòng nốt cái tay còn lại lên eo anh chứ gì nữa...

Cằm tựa vai anh, liếc nhìn anh ở một góc độ khác, thật gần, thật gần bên mình, anh nghiêng qua, ánh mắt anh chạm ánh mắt cô...

Vòng tay cô như chặt hơn...

Có khi nào yêu thương trở lại? - Hình 3

***

Thảo ôm cô ngay từ cổng, khỏi phải nói nó mừng đến thế nào. Đêm ấy, tuy đèn đã tắt, nhưng đi ngoài hành lang, vẫn có thể nghe được tiếng cười khúc khích của cái Thảo. Bao nhiêu dồn nén muốn bộc bạch, cô trút hết lên nó, cảm giác như trút bỏ được hết gánh nặng đè lên tâm trí bấy lâu nay.

Sáng sớm hôm sau.

- Hả? Đi leo núi? Giờ này á? - cô vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài, lồm cồm bò dậy.

- Ừ, em dậy đi, thay đồ rồi xuống nhé, anh đợi em ở cổng.

Cô nheo mắt, lững thững bước về phía cửa sổ, anh đang đứng nghe nhạc...trời mờ mờ sáng...

6 giờ, cô xuất hiện trước mặt anh, anh bật cười...đương nhiên, mới ngủ dậy mà lại...

Vòng qua vài dãy phố, gửi xe, anh với cô đi bộ lên con dốc...sương vẫn còn đọng lại trên những tán cây xanh mướt, càng đi dần lên, càng thấy lạnh, cái áo len của cô dường như quá mỏng với không khí này...chả thế mà cái khăn len to sụ của anh phát huy tác dụng hẳn khi cô choàng lên người. Hơi ấm của anh vẫn còn...

Anh tĩnh lặng. Cô tĩnh lặng. Lá cây tĩnh lặng. Toàn bộ đều tĩnh lặng.

Dừng lại ở chỗ vòm cây nhìn về thành phố, những mái nhà mờ mờ ảo ảo trong sương mù, cô hít thật sâu hương vị buổi sớm trong lành đầy thiên nhiên...

- Anh vẫn thắc mắc...Tại sao em không hỏi anh đã có người yêu chưa? Và hình như em chẳng thắc mắc gì về anh hết.

Đôi mắt trong veo của anh, cái nhìn đầy tình cảm đó... đang "in hình cô" chờ đợi.

- Em...chỉ là... không phải em không thắc mắc, thậm chí em thắc mắc rất nhiều, hầu như chỉ có anh hiểu em, chứ em chưa thật sự hiểu anh, em chưa thật sự biết gì về anh. Anh có người yêu chưa? Anh nghĩ về em thế nào? Anh cảm thấy thế nào khi ở bên em? Anh...những cử chỉ, lời nói, hành động của anh, đôi khi làm em thấy tình cảm của mình lẫn lộn...không biết bao lần em tự hỏi liệu anh có thích em không hay chỉ là do em ngộ nhận...hay là...

- Anh đã từng thích em... - anh cắt ngang.

- Dạ?

Câu nói của anh làm tim cô nhói lên. Một giây, hai giây, ba giây...cô vội quay nhìn về thành phố, sương đã tan đi ít nhiều, người cô bắt đầu nóng dần lên...

Anh xoay người cô lại...

- Nhìn anh này...em cũng thích anh đúng không?

Cô gật đầu, vẫn không nhìn vào anh.

- Phù, thế thì may quá, ít nhất anh không bị rơi vào trạng thái yêu đơn phương nữa rồi...

Câu nói này... ý gì đây... nói vậy chẳng phải là... anh cũng...

Trước sự chứng kiến của thành phố đã tan sương, trước sự chứng kiến của đất trời buổi sớm, trước sự chứng kiến của cô và...vài người đi bách bộ... môi chúng cô chạm vào nhau, cơ thể chúng cô chạm vào nhau và...tim chúng cô chạm vào nhau.

Có khi nào yêu thương trở lại? - Hình 4

Tình cảm của họ bước vào một đoạn đường mới. Và cô còn biết rằng, anh để ý cô từ lúc cô cài hoa vào áo cho anh cơ. Rồi lúc nhìn cô ăn chẳng thèm đoái hoài gì đến mình, anh có chút ngỡ ngàng. Và sau khi có số của cô, anh quyết định phải đem cô về, "nhốt" lại trong trái tim ấm áp đó.

Hạnh phúc quá!

Phải chi mọi chuyện cứ thế trôi đi nhỉ?

***

Cô thức dậy bình thường, ăn uống, thay đồ, sửa soạn và đến chỗ làm...

Mấy bữa nay anh không nhắn tin, cũng chẳng gọi chúc cô ngủ ngon, chắc mải làm mà ngủ quên đây mà. Cô không trách anh mà chủ động nhắn tin, chỉ là câu "Em nhớ anh lắm!", hoặc "Đừng làm việc quá sức" để còn dành năng lượng đi ăn tối với cô chẳng hạn.

"Anh biết tự lo cho mình, em cũng lo cho sức khỏe của em đi, gặp em sau!"

Suýt chút nữa, cô đâm đầu vào cánh cửa xoay của công ty, nhìn kỹ lại, là số của anh đây mà, nhưng tin nhắn... nó cứ sao sao ấy, chưa bao giờ anh nhắn tin như thế cả. Nếu như anh không hiểu hoặc từ chối, anh sẽ gọi cho cô, đằng này...

Gần trưa, cô gọi thì không liên lạc được. Nhắn tin cũng chẳng thấy tăm hơi anh đâu. Quản lý nhà hàng bảo hôm nay anh không đến. Anh Lâm đang dự hội nghị ở Canada. Người cô cứ như lửa đốt vậy, không cách nào liên lạc với anh được. Bấm số máy nhà riêng, giọng điệu vô hồn của tổng đài làm tim cô như nghẹn lại...

Thảo lên chuyến bay sớm nhất sau cuộc gọi của cô...

Cô không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. không biết, chỉ biết khóc cho đến khi thiếp đi. Tỉnh lại lúc nửa đêm, Thảo nằm cạnh cô, điện thoại trên bàn, không tin nhắn, không cuộc gọi, nhìn vào khoảng không vô định trong căn phòng, cô cố gắng tập trung suy nghĩ, nước mắt lại rơi rồi. Cô lại khóc nữa rồi. "Anh à, anh đang làm gì vậy, sao lại im lặng thế này?"

***

1 ngày...2 ngày...3 ngày...
1 tuần...2 tuần...3 tuần...
1 năm...2 năm...3 năm...

Hôm nay là kỷ niệm tròn ba năm họ quen nhau - ngày cô và anh trao nhau nụ hôn đầu tiên khi đi leo núi. Dài không nhỉ? Ba năm là đủ dài chưa? Ngần đó thời gian, cô chờ đợi anh trong tuyệt vọng, ngần đó thời gian cô chìm trong những ký ức về anh, ngần đó thời gian cô gần như phát điên. Chẳng thà anh nói chúng cô chia tay, chẳng thà nói dối một lý do nào đó để cô vịn vào nếu như trái tim vẫn còn thổn thức nhắc đến tên anh, chẳng thà anh...

Anh biến mất không để lại chút vết tích nào, nếu là gió, khi cô khóc, cô sẽ vẫn cảm nhận được là anh đã rời đi, mang theo những giọt nước mắt đó để cô vơi nỗi nhớ; nếu là ánh sáng, khi anh rời đi, cô vẫn sẽ biết được màn đêm đang tới. Vậy thì... anh là gì chứ, anh là gì mà cho đến bây giờ, cô vẫn không thể cảm nhận được anh, vẫn chẳng thể khiến trái tim mình nhận thức được anh không còn trở về?

"Anh biết tự lo cho mình, em cũng lo cho sức khỏe của em đi, gặp em sau!"

Tin nhắn cuối cùng của anh, từng chữ một như mảnh thủy tinh găm vào cơ thể. Tự lo cho mình là rời đi như thế sao? Trước khi rũ bỏ lại em ở đằng sau, anh vẫn còn lo lắng đến sức khỏe của em nữa cơ đấy? Khi nào là đủ để gặp? "Sau" đối với anh mà nói, là bao lâu? Em còn phải chờ đến lúc nào nữa?

Cú va chạm mạnh vào tường làm ánh đèn điện thoại tắt ngấm. Khoác hờ cái áo len, cô bước ra ngoài. Hôm nay lạnh thật đấy, gió buổi sớm làm cô tỉnh hẳn.

Nếu là cô của ngày trước, cái dốc này chả là gì cả, còn cô của bây giờ, cảm thấy dường như nó càng ngày càng dốc hơn thì phải, càng ngày càng cho người ta thấy sợ nếu phải tiếp tục bước đi một mình như thế.
Vòm cây vẫn còn đó, khung cảnh hiện tại cũng giống như 3 năm về trước, có điều, đứng nơi đây là một người, một tâm hồn đang tự chữa lành vết thương hằn sâu còn rỉ máu. Cô nhận ra, mình đã chẳng còn nhiều cảm xúc khi nhìn những tòa nhà, ẩn hiện sau làn sương mờ phía dưới đồi kia từ vị trí này nữa.

***

Cảm giác đôi chân trần chạm cát thật khiến cho con người ta thấy thích thú, những sợi vàng cam le lói như muốn níu kéo điều gì, cô hơi rùng mình, chiều mà cũng lạnh rồi nhỉ, gió mang theo muối làm môi cô mặn đắng, cô chợt nghĩ đến câu: "Quay lưng về phía mặt trời, bạn sẽ chỉ thấy bóng tối". Ai biết đâu được, nếu cô quay lưng lại, cô không thấy bóng tối thì sao, cô cười vì cái suy nghĩ vớ vẩn đến phát rồ của mình, và cô, có lẽ sẽ vẫn cười nếu như quay lưng lại, cô không thấy bóng tối...

Có khi nào yêu thương trở lại? - Hình 5

Anh đang đứng đó...chẳng lẽ, cái sự níu kéo đó...là anh sao...

Cô bị hoa mắt rồi, thiếu nước gây ra ảo ảnh cũng không tệ quá chứ...nhưng liệu ảo ảnh có chuyển động không? Ảo ảnh có gọi tên cô không?

Là anh. Đúng là anh rồi. Khuôn mặt, cái kiếng, đôi mắt, khóe môi, dáng đi không lẫn đi đâu được. Nhưng sao anh gầy quá vậy, rút cục là đã có chuyện gì...

- Anh về rồi đây... Mai, cảm ơn em, cảm ơn em vì đã chờ anh, anh đã rất sợ rằng khi anh trở về, em sẽ...

"Bốp!". Cô thấy mình đã thẳng tay tát anh thật mạnh, thấy dường như chút sức lực cuối cùng đã không còn nữa, thấy mình trở nên nhẹ bẫng...

Khi tỉnh lại, cô thấy phòng mình, thấy một không gian quen thuộc và một hình bóng quen thuộc... Cô nhìn chằm chằm vào anh, cái nhìn của cô khi đó, thật sự mà nói, rất đáng sợ...

- Đừng có đụng vào người cô... - cô hét lên khi anh muốn nắm lấy tay cô.

Anh sững lại, ngạc nhiên rồi tuyệt vọng, đau khổ...Giọng anh đặc lại, và xa xăm...

- Ngày này 3 năm trước, anh được phát hiện có khối u trong não. Trước đó, bị đau đầu, chân tay hơi nhức, còn mắt thì cứ nửa tiếng lại nhòe đi, anh cũng không để ý nhiều. Lúc bác sĩ biết và báo cho anh, nó đang lớn dần. Không còn cách nào khác, bố mẹ cho anh ra nước ngoài để điều trị. Anh không biết trước mình sẽ thế nào, nên không nói cho em biết. Thời gian chữa trị kéo dài, những đợt kiểm tra lặp đi lặp lại liên tục, anh thật sự kiệt sức. Nhưng anh không thể bỏ cuộc được, ngoài bố mẹ, vẫn còn có em đang chờ đợi anh, và vì chắc chắn được điều đó nên giờ anh đã trở về đây...để gặp em.

Cô thở hắt ra...những gì mà anh nói nãy giờ, cô không để lọt mất chữ nào...

Ba năm qua, mình anh chống chọi với bệnh tật... mà không hề có cô bên cạnh.

Ba năm qua, cô trách móc anh, căm hận anh đến tột cùng đau khổ.

Ba năm qua, cách cô nửa vòng Trái Đất, anh...

Cô... cô phải làm gì đây? Anh đã giải thích cho cô rồi, đã cho cô biết lý do rồi, sao cô không thấy vui, thậm chí, cô còn thấy bản thân như đang lao xuống vực thẳm.

Anh nắm lấy tay cô, kéo cô vào lòng, áp mặt vào lồng ngực, nơi trái tim anh cũng đang thắt lại, nước mắt cô cứ thế mà chảy, cứ thế mà tuôn ra...

Có khi nào yêu thương trở lại? - Hình 6

- Anh chưa bao giờ thấy đau đớn, cho tới khi biết mình phải rời xa em lâu đến thế. Giờ anh hết đau rồi, giờ anh thấy mình khỏe mạnh và bình an vô sự hơn bao giờ hết. Từ lúc này, anh sẽ không bao giờ tự làm mình đau nữa, và sẽ không bao giờ làm em đau nữa.

Căn phòng tĩnh mịch, chỉ còn nghe được tiếng khóc vỡ vụn của cô.

Truyện ngắn của Thanh Tuyền

Các bạn thân mến. Sự chờ đợi sẽ không bao giờ là vô nghĩa khi ta luôn yêu người và người cùng yêu ta. Vì vậy trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng hãy lắng nghe trái tim mình, bạn nhé!

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Bố di chúc để lại nhà cùng 2,7 tỷ tiền tiết kiệm cho mẹ kế, chúng tôi kéo nhau gặp luật sư để rồi nhận cái kết sững ngườiBố di chúc để lại nhà cùng 2,7 tỷ tiền tiết kiệm cho mẹ kế, chúng tôi kéo nhau gặp luật sư để rồi nhận cái kết sững người
10:11:52 22/12/2024
Bắt ghen chồng tại khách sạn, tôi đi đến nhìn cho rõ gương mặt của kẻ thứ 3 tôi bật cười cay đắngBắt ghen chồng tại khách sạn, tôi đi đến nhìn cho rõ gương mặt của kẻ thứ 3 tôi bật cười cay đắng
10:06:00 22/12/2024
Ngày giỗ bố, tôi làm 7 mâm cỗ nhưng không anh chị nào đến, khi biết lý do thì tôi chỉ muốn đuổi vợ điNgày giỗ bố, tôi làm 7 mâm cỗ nhưng không anh chị nào đến, khi biết lý do thì tôi chỉ muốn đuổi vợ đi
08:10:56 23/12/2024
Hạnh phúc mở tiệc tân gia, tôi sụp đổ khi mẹ chồng tuyên bố một điềuHạnh phúc mở tiệc tân gia, tôi sụp đổ khi mẹ chồng tuyên bố một điều
09:20:59 22/12/2024
Mỗi trận cãi vã với mẹ chồng, bà đều lăm lăm điện thoại âm mưu đen tối khiến tôi bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật!Mỗi trận cãi vã với mẹ chồng, bà đều lăm lăm điện thoại âm mưu đen tối khiến tôi bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật!
19:40:54 21/12/2024
Ngày chồng nằm liệt một chỗ, tôi gợi ý anh sang tên sổ đỏ cho vợ đứng chung, anh nói câu mà tôi chỉ muốn trả về nhà nộiNgày chồng nằm liệt một chỗ, tôi gợi ý anh sang tên sổ đỏ cho vợ đứng chung, anh nói câu mà tôi chỉ muốn trả về nhà nội
08:16:51 23/12/2024
Thấy con cả thờ ơ với bố mẹ, chồng tôi đòi lại mảnh đất đã cho giao con út sử dụng và cái kết mặn đắngThấy con cả thờ ơ với bố mẹ, chồng tôi đòi lại mảnh đất đã cho giao con út sử dụng và cái kết mặn đắng
09:52:02 22/12/2024
Mẹ tôi biếu thông gia một giỏ trứng nướng, nhưng chỉ nửa tiếng sau không ngờ gây hiểu lầmMẹ tôi biếu thông gia một giỏ trứng nướng, nhưng chỉ nửa tiếng sau không ngờ gây hiểu lầm
19:46:26 21/12/2024

Tin đang nóng

Ông Trump đe dọa giành lại quyền kiểm soát Kênh đào PanamaÔng Trump đe dọa giành lại quyền kiểm soát Kênh đào Panama
04:56:46 23/12/2024
Bị Trấn Thành công khai "cảnh cáo", 1 đàn em liền đáp trả gây chú ýBị Trấn Thành công khai "cảnh cáo", 1 đàn em liền đáp trả gây chú ý
07:51:25 23/12/2024
Mỹ nhân chỉ đóng 1 tập phim nhưng được khen đẹp nhất nhì Tây Du Ký 1986: Đời tư sóng gió, U70 độc thân, là "bà trùm" kinh doanhMỹ nhân chỉ đóng 1 tập phim nhưng được khen đẹp nhất nhì Tây Du Ký 1986: Đời tư sóng gió, U70 độc thân, là "bà trùm" kinh doanh
05:56:00 23/12/2024
Chuyện cảm động về "nàng công chúa" 50 tuổi mặc váy mỗi ngày: Bị chê cười nhưng vẫn không ngại sống thật với chính mìnhChuyện cảm động về "nàng công chúa" 50 tuổi mặc váy mỗi ngày: Bị chê cười nhưng vẫn không ngại sống thật với chính mình
06:50:35 23/12/2024
Nữ chính Cửu Trọng Tử bị Triệu Vy mắng thẳng mặt đạo đức giả, dính vào ồn ào hoả hoạn khiến 2 người mất mạngNữ chính Cửu Trọng Tử bị Triệu Vy mắng thẳng mặt đạo đức giả, dính vào ồn ào hoả hoạn khiến 2 người mất mạng
07:47:13 23/12/2024
Nữ NSƯT giải nghệ sang Mỹ: "Tôi nói với chồng rằng, muốn vui vẻ ở đâu cũng được"Nữ NSƯT giải nghệ sang Mỹ: "Tôi nói với chồng rằng, muốn vui vẻ ở đâu cũng được"
07:36:57 23/12/2024
Lộ diện 2 Chị Đẹp chắc suất "thành đoàn", nhưng lạ thay không phải Tóc TiênLộ diện 2 Chị Đẹp chắc suất "thành đoàn", nhưng lạ thay không phải Tóc Tiên
08:20:28 23/12/2024
Lên truyền hình kể khổ chuyện hôn nhân, cặp vợ chồng "nữ thần không tuổi" bị mỉa mai: Khổ thế sao không ly hôn cho rồiLên truyền hình kể khổ chuyện hôn nhân, cặp vợ chồng "nữ thần không tuổi" bị mỉa mai: Khổ thế sao không ly hôn cho rồi
07:27:52 23/12/2024

Tin mới nhất

Bố chú rể thu gom cỗ thừa đám cưới, nhà gái phản ứng gay gắt

Bố chú rể thu gom cỗ thừa đám cưới, nhà gái phản ứng gay gắt

07:54:56 23/12/2024
Ngày cưới lẽ ra là thời gian đẹp nhất trong đời mỗi người nhưng với tôi đây lại là dấu ấn khó quên bởi những chuyện không ngờ tới.
Con dâu choáng váng khi nghe mẹ chồng yêu cầu phải chuẩn bị 50 triệu tiền tiêu Tết

Con dâu choáng váng khi nghe mẹ chồng yêu cầu phải chuẩn bị 50 triệu tiền tiêu Tết

07:44:07 23/12/2024
Năm nay làm ăn khó khăn mà mẹ chồng đòi con dâu phải đưa cho 50 triệu tiền tiêu Tết. Hồi còn yêu nhau, tôi là một cô gái ngây thơ, đầy hoài bão và ấp ủ.
Nhặt được hộp thuốc lạ, bố chồng phát hiện bí mật giấu kín của con dâu

Nhặt được hộp thuốc lạ, bố chồng phát hiện bí mật giấu kín của con dâu

07:40:12 23/12/2024
Vô tình nhặt được hộp thuốc, bố chồng phát hiện bí mật mà bấy lâu cô con dâu cố tình che đậy. Vợ chồng tôi hiếm muộn, hơn nửa đời người mới có được một cậu con trai.
Đau lòng khi người mình yêu có cuộc sống khổ sở nhưng không làm gì được

Đau lòng khi người mình yêu có cuộc sống khổ sở nhưng không làm gì được

10:02:04 22/12/2024
Hơn 20 năm yêu đơn phương cô ấy, tôi vẫn chưa thể đến được với ai. Giờ cô ấy không hạnh phúc với người chồng ngoại tình, vũ phu nhưng tôi cũng không thể chen vào cuộc sống của họ được...
Tôi đã quá nhu nhược khi nhiều lần tha thứ cho người chồng hay "ăn vụng"?

Tôi đã quá nhu nhược khi nhiều lần tha thứ cho người chồng hay "ăn vụng"?

09:56:05 22/12/2024
Ngay từ khi mới cưới, chồng tôi đã phản bội vợ trong chuyến đi công tác nước ngoài. Vậy mà tôi đã nhu nhược đến 15 năm sống cùng khi phát hiện anh ta nhiều lần ăn vụng ...
Về thăm quê, bố mẹ chồng bỗng tuyên bố sẽ giao hết tài sản cho vợ chồng tôi nhưng điều kiện kèm theo khiến tôi chẳng muốn nhận

Về thăm quê, bố mẹ chồng bỗng tuyên bố sẽ giao hết tài sản cho vợ chồng tôi nhưng điều kiện kèm theo khiến tôi chẳng muốn nhận

09:43:52 22/12/2024
Phải chấp nhận đánh đổi chứ? Làm sao mong cầu toàn mọi thứ được. Vợ chồng tôi không sống chung với bố mẹ chồng. Ông bà chỉ có mỗi chồng tôi là con trai, còn một đứa em gái thì lấy chồng xa.
Anh chồng 40 tuổi lấy được vợ trẻ nên hết mực yêu chiều, cưới được nửa năm đã định dồn bố mẹ chồng tôi vào đường cùng để mua nhà thành phố

Anh chồng 40 tuổi lấy được vợ trẻ nên hết mực yêu chiều, cưới được nửa năm đã định dồn bố mẹ chồng tôi vào đường cùng để mua nhà thành phố

09:38:18 22/12/2024
Bố mẹ tin tưởng con trai cả quá mức, cứ như vậy thì sớm muộn ông bà cũng phải lãnh hậu quả tay trắng, ra ngoài đường mà ở thôi. Chị Mai, tuy là chị dâu tôi nhưng lại kém tôi 5 tuổi.
Mẹ chồng muốn được trả lương 3 triệu/tháng, tôi liền biếu 500 triệu và tiễn bà về quê

Mẹ chồng muốn được trả lương 3 triệu/tháng, tôi liền biếu 500 triệu và tiễn bà về quê

09:34:33 22/12/2024
Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn , giá mà các con nói với mẹ ngay từ đầu thì đâu có cảnh tréo ngoe này. Lúc sinh con đầu lòng, tôi muốn được bà ngoại chăm sóc nhưng chồng không đồng ý.
Soi được ảnh của cháu chồng trên MXH, thím đi buôn khắp nơi tôi là loại mẹ chẳng ra gì, suốt ngày đỏm dáng, bỏ bê để con cái suy dinh dưỡng

Soi được ảnh của cháu chồng trên MXH, thím đi buôn khắp nơi tôi là loại mẹ chẳng ra gì, suốt ngày đỏm dáng, bỏ bê để con cái suy dinh dưỡng

09:30:28 22/12/2024
Sáng nay, khi đưa con đi trẻ, tôi vô tình gặp 1 người quen, cô ấy giật mình vì em bé nhà tôi trộm vía rất bụ bẫm. Hơn một năm trước, tôi đã chào đón thiên thần nhỏ của mình đến với thế giới này.
Bố mẹ phản đối nhưng tôi vẫn yêu tha thiết người đàn ông đã qua 2 đời vợ

Bố mẹ phản đối nhưng tôi vẫn yêu tha thiết người đàn ông đã qua 2 đời vợ

09:25:11 22/12/2024
Tôi tha thiết yêu anh dù anh thừa nhận đã có 2 đời vợ. Tôi vui mừng vì anh ngỏ lời xin cưới nhưng bố mẹ tôi phản đối ra mặt.
Chồng mất gần 10 năm vẫn ở vậy chăm sóc bố mẹ chồng, nào ngờ ông bà tặng 'món quà sinh nhật' khiến tôi chân tay run rẩy

Chồng mất gần 10 năm vẫn ở vậy chăm sóc bố mẹ chồng, nào ngờ ông bà tặng 'món quà sinh nhật' khiến tôi chân tay run rẩy

19:37:32 21/12/2024
Tôi muốn chăm sóc ông bà thật tốt, như báo hiếu thay cho chồng mình, cũng là làm tròn nghĩa con cái. Nếu tôi đi bước nữa thì ai lo cho ông bà đây?
Thấy chị gái để lộ đầu gối sưng đỏ tôi nghe mà lặng người đau xót, thương chị gái vô cùng

Thấy chị gái để lộ đầu gối sưng đỏ tôi nghe mà lặng người đau xót, thương chị gái vô cùng

19:33:27 21/12/2024
Chị thề là mình chưa từng làm gì đi quá giới hạn với người kia nhưng chồng vẫn không tin. Chị gái của tôi là người phụ nữ dịu dàng, luôn hiểu chuyện.

Có thể bạn quan tâm

3 lý do khiến phụ nữ lớn tuổi dễ tăng cân

3 lý do khiến phụ nữ lớn tuổi dễ tăng cân

Sức khỏe

10:54:12 23/12/2024
Ngoài ra, tập thể dục ít hơn khi năng lượng nạp vào vượt quá nhu cầu của bản thân, chất dinh dưỡng dư thừa sẽ chuyển thành mỡ dày, tích tụ ở bụng, eo, hông, đùi và trên các cơ quan nội tạng.
Người đàn ông biến mình thành chuyên gia nghiên cứu bệnh của mẹ

Người đàn ông biến mình thành chuyên gia nghiên cứu bệnh của mẹ

Lạ vui

10:51:38 23/12/2024
Một năm biến thành hai, và hai năm biến thành ba, khi mà việc tập trung tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra với mẹ đã vắt kiệt tôi.
Áo khoác sang trọng cho ngày lạnh gọi tên blazer, trench coat

Áo khoác sang trọng cho ngày lạnh gọi tên blazer, trench coat

Thời trang

10:40:14 23/12/2024
Trong những ngày lạnh giá, bạn có thể bớt mặc cầu kỳ ở các lớp trang phục bên trong vì mọi sự chú ý sẽ tập trung vào chiếc áo khoác sang trọng bạn mặc ở lớp bên ngoài.
Drama chuyển nhượng T1 - Zeus khiến nam BLV danh tiếng VCS "gặp hạn"

Drama chuyển nhượng T1 - Zeus khiến nam BLV danh tiếng VCS "gặp hạn"

Mọt game

10:38:52 23/12/2024
Trong những ngày cuối năm, cộng đồng LMHT lại đón chào rất nhiều drama cũng như các tranh cãi không hồi kết. Nổi bật trong số đó, có thể kể đến chính là drama chuyển nhượng T1 - Zeus.
Camera bắt cận cảnh chồng giấu mặt của Minh Hằng đi "giám sát" vợ, phản ứng sau đó gây chú ý

Camera bắt cận cảnh chồng giấu mặt của Minh Hằng đi "giám sát" vợ, phản ứng sau đó gây chú ý

Sao việt

10:38:00 23/12/2024
Xem biểu cảm của ông xã Minh Hằng ở hậu trường, nhiều cư dân mạng không khỏi ngưỡng mộ bé Heo khi có người chồng toàn tâm toàn ý yêu thương và ủng hộ hết mực.
Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 23/12: Cự Giải khó khăn, Bọ Cạp phát triển

Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 23/12: Cự Giải khó khăn, Bọ Cạp phát triển

Trắc nghiệm

10:36:23 23/12/2024
Xem tử vi 12 cung hoàng đạo hôm nay 23/12 về sự nghiệp, tài lộc, tình yêu, hôm nay, Cự Giải hãy tự tin đối diện với các vấn đề, Bọ Cạp cần hành động quyết đoán hơn.
Xem lại camera, người mẹ 5 con ở Hà Nội run lên vì những gì đã xảy ra trong phòng ngủ

Xem lại camera, người mẹ 5 con ở Hà Nội run lên vì những gì đã xảy ra trong phòng ngủ

Netizen

09:50:38 23/12/2024
Thấy em gái không may bị hóc dị vật khi đang chơi đùa, anh trai 12 tuổi đã có pha xử lý bình tĩnh và nhanh trí để cứu em khiến nhiều người bất ngờ.
Vụ ô tô lao vào nhà tông tử vong bé 17 tháng tuổi: Người dân bàng hoàng kể lại khoảnh khắc người mẹ hoảng loạn ôm con lao ra ngoài

Vụ ô tô lao vào nhà tông tử vong bé 17 tháng tuổi: Người dân bàng hoàng kể lại khoảnh khắc người mẹ hoảng loạn ôm con lao ra ngoài

Tin nổi bật

09:50:28 23/12/2024
Thời điểm này, chiếc xe ô tô BKS: 22A-186xx đang di chuyển trên đường bất ngờ gặp xe máy đi ngược chiều sang đường. Ngay sau đó, tài xế đã đánh lái gấp và lao thẳng vào nhà anh T (SN 1995, trú tổ 10, phường Nông Tiến).
Lợi thế vượt trội về ống phóng tên lửa của Mỹ đang xói mòn trước Trung Quốc

Lợi thế vượt trội về ống phóng tên lửa của Mỹ đang xói mòn trước Trung Quốc

Thế giới

09:42:11 23/12/2024
Trung Quốc đang thu hẹp khoảng cách về số ống phóng tên lửa với Hải quân Mỹ trong bối cảnh lợi thế lâu nay về năng lực bệ phóng thẳng của đối phương đang giảm sút.
'Không thời gian' tập 17: Hạnh gán ghép cô giáo Tâm với Trung tá Đại

'Không thời gian' tập 17: Hạnh gán ghép cô giáo Tâm với Trung tá Đại

Phim việt

09:24:28 23/12/2024
Trong Không thời gian tập 17, cô giáo Tâm chia sẻ với Hạnh không có tình cảm với Tài. Nghe vậy, Hạnh liền gán ghép cô giáo với Trung tá Đại.
5 ca sĩ trẻ đông fan nhất 2024: HIEUTHUHAI hay Phương Mỹ Chi?

5 ca sĩ trẻ đông fan nhất 2024: HIEUTHUHAI hay Phương Mỹ Chi?

Nhạc việt

09:20:34 23/12/2024
Nhạc Việt 2024 chứng kiến sự đột phá của loạt nghệ sĩ trẻ. HIEUTHUHAI, Dương Domic, MONO, Phương Mỹ Chi, tlinh là những cái tên ngày càng được chú ý, thu hút nhiều người hâm mộ.