Những sở thích tình dục không bình thường
Không ít nam giới chỉ cần cầm nắm, vuốt ve đồ lót, giày dép, mặc áo quần của chị em hoặc nhìn trộm chị em tắm… cũng đủ thỏa mãn nhu cầu tình dục.
Các bác sĩ tâm thần cho biết, những sở thích kỳ cục này là biểu hiện của bệnh ưa chuộng tình dục không bình thường.
Thích cắp đồ lót: BS Trần Duy Tâm, BV Tâm thần TP.HCM giải thích, những người có sở thích ăn cắp đồ lót của chị em thường mắc bệnh rối loạn tình dục dạng bất bình thường với đồ vật. Người mắc bệnh này chủ yếu là nam giới, chỉ có cảm xúc thăng hoa tình dục khi mặc những đồ lót này hoặc chỉ đơn giản là cầm, đụng nhẹ, cọ xát vào đồ lót nữ. Đồ lót khiến họ thích thú hơn so với thể xác chị em.
Nguyên nhân mắc bệnh thường do nam giới bị đổ vỡ, trục trặc trong quan hệ tình dục với phái yếu vì bị áp lực, căng thẳng. Họ không thể đạt đến đỉnh khi chăn gối với người tình. Vì vậy, đồ lót – vốn là vật vô tri vô giác, sẽ khiến họ tự tin vì có thể điều khiển theo ý muốn của mình. Từ đó, họ cầm đồ lót nữ để tưởng tượng ra chuyện chăn gối.
Ngoài đánh cắp đồ lót, một số đàn ông còn “sưu tầm” quần áo, bít tất, giày dép… của phụ nữ làm đối tượng thỏa mãn tình dục. Phần lớn người mắc bệnh này có sự tôn thờ đồ vật một cách thần bí từ bé hoặc bị tổn thương trong tình yêu, khó khăn khi thiết lập hoặc thỏa mãn quan hệ yêu đương với người khác giới. Đa số các trường hợp bắt đầu từ tuổi thiếu niên. Những bệnh nhân này cần được điều trị, cơ bản nhất vẫn là điều trị tâm lý nhằm khôi phục lại cảm xúc bình thường với phụ nữ, giúp họ không trốn chạy trong thế giới đồ vật, cảm thấy tự tin với người khác giới trở lại.
Ưa chuộng tình dục chuyển đổi trang phục: còn gọi là loạn dục cải trang, đối tượng mắc bệnh thường bắt đầu ở tuổi nhỏ và tuổi vị thành niên. Theo BS Lương Hữu Thông – BV Tâm thần Trung ương II, người bệnh sẽ có ham muốn, thôi thúc mặc đồ của người khác giới để thỏa mãn nhu cầu tình dục cho bản thân. Tuy nhiên, ở tuổi nhỏ họ lại thích mặc quần áo và cư xử như người khác giới.
Ưa cọ xát: một số nam giới thích cọ xát “của quý” của mình vào ngang hông hay phần khác của cơ thể chị em, kể cả quần áo của phụ nữ để kích thích tình dục cho đến khi đạt cực khoái. Hành vi này thường xảy ra ở đám đông, trên xe buýt.
Ưa nhìn trộm: còn gọi là bệnh ưa nhìn trộm người khác khỏa thân. Người mắc bệnh này thường xuyên ham muốn, thôi thúc và có hành động xem tranh khỏa thân, phim khiêu dâm, nhìn trộm người khác cởi quần áo, đang giao hợp với nhau.
Video đang HOT
Dễ phạm pháp: Theo các bác sĩ, người bị rối loạn ưa chuộng tình dục là người có quá trình phát triển giới tính bị thiếu sót. Khi có dấu hiệu ưa chuộng giới tính sai lệch, đứa trẻ bị cản trở khả năng hòa nhập xã hội. Nhiều nghiên cứu cho thấy, 74% số ca rối loạn ưa chuộng tình dục có rối loạn hormone, 27% có dấu hiệu tổn thương thần kinh.
Tóm lại, ưa chuộng tình dục không bình thường là những biểu hiện bất thường của dục tính, biểu hiện bằng hành vi hơi khác người. Triệu chứng này có thể xuất hiện thỉnh thoảng, ngẫu nhiên hoặc chỉ bộc lộ khi có điều kiện; có khi xen kẽ hoạt động tình dục bình thường có xu hướng cưỡng bức, hay bắt buộc phải làm thường xuyên.
Các bác sĩ khuyến cáo, những người bị rối loạn tình dục dễ dẫn đến phạm pháp. Do đó, để chẩn đoán chính xác các chứng bệnh này, không chỉ dựa vào tình trạng hiện tại mà còn xem cả quá trình bệnh, các tưởng tượng, các thôi thúc và các hành vi đã thực hiện…
Khi chữa bệnh, trước hết phải điều trị các bệnh cùng mắc như: tâm thần phân liệt, trầm cảm, lo âu, rối loạn ám ảnh, rối loạn nhân cách. Các bệnh này thuyên giảm thì các triệu chứng tình dục khác thường trên cũng giảm theo. Việc điều trị được tiến hành với nhiều phương pháp, trong đó uống thuốc là chủ yếu. Ngoài ra, sẽ áp dụng liệu pháp tâm lý và nhận thức hành vi để thay đổi nhận thức và hành vi của đối tượng cho phù hợp với sự chấp nhận của xã hội.
Theo PNO
Những cái gì dễ dãi, có bao giờ bền lâu?
Em dễ dãi với anh thì cũng có thể dễ dãi với những chàng trai khác (Ảnh minh họa)
Khi anh chỉ mới đòi hỏi, em đã dễ dãi cho anh tất cả như thế... thì liệu khi em đi với những chàng trai khác, em có dễ dãi như thế không?
Đừng nhặt con ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Có bao giờ bền lâu?
Đấy là những câu thơ mà cô giáo dạy Văn thời Phổ thông vẫn thường đọc cho chúng tôi nghe. Chẳng hiểu sao chỉ có duy nhất một lần cô giáo đọc nhưng cả lớp chúng tôi hầu như ai cũng nhớ, cũng ngấm từng câu, từng chữ.
Sau khi hỏi cả lớp về ý nghĩa của những khổ thơ, cô giáo lại nhẹ nhàng dặn dò: " Con gái thường có những va chạm đầu đời khó tránh khỏi. Các em cũng thế thôi! Các em lớn rồi, các em có những rung động đầu đời, cũng biết yêu, biết thương, biết nhớ một người bạn khác giới nào đó! Nhưng các em ạ! Trong tình yêu cũng như trong cuộc sống, những cái gì dễ dãi thường khó mà bền lâu! Cô thương các em như con, thấy các em khôn lớn, trưởng thành từng ngày, cô hạnh phúc lắm! Nhưng hạnh phúc thường xen với những nỗi lo! Cô lo sợ các em khi ra đời, khi có những biến động trong cuộc sống hay các em bị vấp ngã, đau khổ trong tình yêu, các em thường thường khó đứng dậy để đi tiếp. Vì thế, cô mong rằng, khi yêu cũng như khi lựa chọn một điều gì đó, các em cần bình tĩnh, cần sống lý trí và tỉnh táo... để mình có thể quyết định được đúng đắn hơn, cũng như tìm cho mình một tình yêu thật sự, bền lâu chứ không phải dễ dãi như "con ốc vàng" bị sóng xô vào bờ kia!"
Đã gần 10 năm trôi đi, tôi cũng đã có những cảm xúc yêu, thương, nhớ, cũng có ba mối tình vắt vai nhưng dường như hạnh phúc chưa thực sự mỉm cười với tôi, dù tôi là một người sống khá chân thành và khảng khái.
Tôi đã không ngần ngại trao cho anh tất cả tình yêu và những cảm xúc ban sơ nhất (Ảnh minh họa)
Mối tình đầu của tôi là một chàng trai học trên hai khóa, cùng trường Đại học. Tình yêu đầu đời thường rất đẹp, rất lãng mạn và mộng mơ. Nhưng cũng vì quá mộng mơ nên tôi lại rất tin vào những điều viển vông mà chàng đã vẽ ra cho hai đứa. Nào là "chỉ chờ em ra trường, chúng ta sẽ có một đám cưới thật hạnh phúc, rồi chúng ta sẽ có những đứa con ngoan, có một gia đình ấm cúng nơi thành phố phồn hoa đô hội này. Anh sẽ chỉ để cho em làm những công việc nhẹ, còn anh sẽ đảm đương vai trò người đàn ông trong gia đình mình...". Rồi cũng vì những lời nói mật ngọt ấy mà tôi đã không ngần ngại trao cho anh tất cả những tình cảm ban sơ nhất, cũng như tự nguyện dâng hiến cho anh cái quý giá nhất của người con gái.
Nhưng rồi, người ta đã lạnh lùng từ bỏ tôi ra đi khi đã "no xôi chán chè" và không ngần ngại nói ra quan điểm của mình khi chia tay: "Em là người con gái anh yêu thương nhất! Nhưng anh không thể lấy em làm vợ. Vì khi anh chỉ mới đòi hỏi, em đã dễ dãi cho anh tất cả như thế... thì liệu khi em đi với những chàng trai khác, em có dễ dãi như thế không? Anh không tin rằng, với em - tình yêu chỉ có một!". Chàng trai lạnh lùng ra đi... còn tôi sống với những tháng ngày dằn vặt trong nước mắt và đau khổ. Tôi tự trách mình đã quá dễ dãi, quá tin vào những lời đường mật của người ta... để rồi phải bẽ bàng chuốc lấy những đau khổ, nước mắt và thái độ khinh thường khi người ta đã nhẫn tâm rũ bỏ tất cả để ra đi. Cũng chính lúc ấy, những câu thơ cô giáo dạy Văn đã từng đọc lại như xoáy vào nỗi đau của tôi... và tôi nhận ra một điều, những lời của cô giáo dạy không có gì là thừa thãi "Những cái gì dễ dãi/Có bao giờ bền lâu?".
Sau gần 2 năm chia tay với mối tình đầu, tôi cũng lấy lại được tinh thần và biết sống tích cực hơn, có ý nghĩa hơn. Bên cạnh tôi lúc nào cũng có các vệ tinh sẵn sàng đưa đón... và cuối cùng, tôi yêu anh, một chàng trai Hà Nội gốc, sống chừng mực và rất chân thành. Cũng vì sự chân thành của anh suốt ba năm ròng rã theo đuổi đã khiến tôi không nỡ chối từ một người đàn ông tốt với mình như thế! Và cuối cùng, tôi đến với anh bằng một chút rung động và hơn hết là tình thương, sự tin tưởng.
Nhưng nào ngờ, chàng trai sống chừng mực và tử tế ấy cũng giống như bao chàng trai khác. Khi yêu, họ cũng đâu chỉ muốn dừng lại ở cái cầm tay, ôm hôn thắm thiết... mà điều họ cần là hòa hợp giữa hai tâm hồn và thể xác. Để rồi, khi niềm tin vào tình yêu dành cho anh đã tuyệt đối, tôi cũng để cho anh được khám phá thể xác của mình... và kết quả cũng thật thảm hại như chính mối tình đầu, chỉ có điều anh ta như điên lên khi biết tôi không còn trong trắng...
Tôi sẵn sàng ra đi khi tình yêu của họ không còn và niềm tin nơi mình đã bị đổ vỡ (Ảnh minh họa)
Và rồi, mối tình thứ hai của tôi cũng ra đi như thế! Họ đòi hỏi ở tôi một sự trong - trắng - không - tì - vết, còn tôi thì không có đáp ứng được điều kiện đủ cho tình yêu của họ... và tôi sẵn sàng ra đi khi tình yêu của họ không còn và niềm tin nơi mình đã bị đổ vỡ.
Hai mối tình qua đi khi tôi mới chỉ bước sang cái tuổi 27. Phải chăng tôi quá dễ dãi với mối tình thứ nhất? Và đã không chân thành, thẳng thắn khi nói ra quan điểm, cũng như sự mất mát với mối tình thứ hai? Để rồi giờ đây, tôi phải sống trong những đau khổ, mất mát và sự chua chát mà tình yêu mang lại sau những yêu thương và đam mê hết mình?
27 tuổi, tôi vẫn có thể làm lại từ đầu, vẫn còn trẻ để đi tìm cho mình một tình yêu mới. Nhưng chắc chắn rằng, tình yêu ấy phải là tình yêu chân thành, bao dung và biết tha thứ, là tình yêu sau cuối để chở che, bao bọc và đưa tôi đến bến bờ hạnh phúc thật sự.
Hai mối tình đi qua... tôi vẫn lấy những câu thơ của cô giáo dạy Văn đã từng đọc để chiêm nghiệm về cuộc sống, về tình yêu và những nỗi đau của mình. Và tôi tin: Những cái gì dễ dãi... không bao giờ bền lâu!
Lam Chiều ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tình đầu của... gái "bán hoa" Là em. Đứa con gái vừa bước sang tuổi 23 được 2 tháng 13 ngày. Vậy là đã ngần ấy năm tháng của một kiếp người. Cũng là vừa tròn 3 năm kể từ cái ngày em chính thức bước vào "nghề". ảnh minh họa Có hàng trăm lý do khiến những người con gái như em bước chân vào cái nghề này,...