Những người tình chợt đến rồi đi…
Với tôi, những gã đàn ông đó chỉ là người tình… Họ chợt đến, chợt đi như những người qua đường không quen biết.
Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường nhưng từ bé đến giờ, tôi không thiếu thốn bất cứ thứ gì hay thua thiệt ai về vật chất. Tôi sống trong một gia đình quen với cách sống chỉ biết đến tiền, tiền và tiền. Cũng vì lẽ đó nên từ nhỏ tôi đã rèn cho mình một cuộc sống tự lập, không dựa vào bất cứ ai.
Có thể với nhiều cô gái trẻ thì đồng tiền là sức hút rất lớn nhưng với tôi, nó chỉ giống như bọt bong bóng, có rồi cũng sẽ tiêu tan. Chỉ có một điều duy nhất khiến tôi cảm thấy bất hạnh là cuộc sống gia đình tôi không hạnh phúc. Bố tôi không chỉ là một người đàn ông gia trưởng mà là một người độc ác, ông luôn tìm cách mắng chửi chị em tôi, rồi đánh đập mẹ con tôi không thương tiếc. Cũng chính vì thế nên từ nhỏ đến giờ, tôi rất ghét bố, không bao giờ dành cho ông một cái nhìn thiện cảm hay sự yêu mến.
Tôi là một cô gái bình thường nếu không muốn nói là một cô gái hiền lành, sống khép kín và ít nói… nhưng sau những biến động của gia đình, tôi chỉ biết lao vào ăn chơi, nào là shopping không thương tiếc, rồi đi bar với bè bạn và uống rượu không biết điểm dừng. Đôi lúc vì quá stress, tôi lại tìm đến thuốc lá và đốt liên hồi…
Với tôi, những gã đàn ông đó chỉ là người tình… (Ảnh minh họa)
Bạn bè chơi với tôi hầu như ai cũng lợi dụng tôi, cứ kiếm được tôi một ít tiền hay chút ít vật chất lại quay lưng ngoảnh mặt với tôi. Còn người yêu ư? Tôi chưa yêu một ai thật lòng và những gã đàn ông đến với tôi cũng vậy, họ đến với tôi như những người qua đường, chưa một ai đến với tôi bằng tấm chân tình của mình.
Video đang HOT
Tôi cảm thấy cô đơn trong chính cuộc sống của mình. Những trận đòn ba tôi đánh, sự chửi rủa của ông trong gia đình vẫn ám ảnh lấy tôi từng ngày, từng giờ. Rồi bị bạn bè lừa dối, người yêu lợi dụng về tiền bạc và tình dục khiến tôi không còn niềm tin vào cuộc sống… Sau này cũng có vài người đàn ông giàu có, tốt bụng đến với tôi nhưng dường như tôi không còn niềm tin vào tình yêu nữa.
Sự đời lắm nỗi bất công…! Tôi đâu làm gì nên tội mà tôi lại phải nhận lại những đau khổ và tổn thương như vậy? Đến bây giờ tôi đã thấy mệt mỏi về chuyện gia đình, bạn bè và tình yêu. Không biết đến bao giờ tôi mới thực sự tìm lại được sự thanh thản trong lòng mình. Đôi lúc tôi muốn tìm đến cái chết để xóa hết mọi ưu phiền trong lòng nhưng rồi nghĩ đến những đớn đau, tôi lại không dám…
Tôi vẫn sống một mình, rồi thi thoảng đi du lịch hoặc làm những điều mình thích. Tôi không yêu ai, cũng không muốn ai đó đau khổ vì tôi vì tôi thấy mình không xứng đáng được nhận tình yêu chân thành từ một người đàn ông khác. Đối với tôi, họ chỉ là người tình và đến với tôi những khi buồn bã, chán chường…
Bất cứ một người phụ nữ nào cũng cần một người đàn ông cho mình, một bờ vai vững chắc để dựa dẫm… nhưng tôi lại khác, tôi luôn cảm thấy khó chịu khi có ai đó quan tâm tôi thái quá. Tôi không tin vào tình yêu với một màu hồng ngớ ngẩn… Dường như tất cả những điều tốt đẹp đó không bao giờ tồn tại trong cuộc sống của tôi.
Tôi vẫn sống dù phải nhận bao nhiêu bất hạnh, đắng cay trong cuộc sống… Ngày qua ngày như thế… và tôi tự hỏi, đến bao giờ tôi mới tìm ra được lối thoát cho bản thân mình?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Những giọt mưa có vị mặn
Anh quay đi. Em lặng lẽ cúi nhìn những bong bóng mưa vỡ tan dưới chân mình. Và nghe những giọt mưa mằn mặn trên môi...
Huế đang vào mùa mưa. Những cơn mưa dai dẳng không dứt. Mưa Huế không ào ào, chợt đến chợt đi như mưa chốn Sài thành, nơi ấy con người ta luôn vội vã với cuộc sống gấp gáp, bon chen. Mưa Huế như lòng con người Huế, nhẹ nhàng và sâu lắng đến lạ. Ông trời đã ban cho mảnh đất thần kinh này một món quà vô giá để ai đó đã từng một lần ghé qua sẽ nhớ mãi nhớ về những cơn mưa dai dẳng không dứt...
Anh đi rồi. Anh chọn một ngày mưa để ra đi, để mình em đứng lặng dưới cơn mưa buồn. Anh đâu hay biết rằng khi anh quay đi là lúc những giọt mưa bay vào mắt em...mặn chát. Anh đến bên em nhẹ nhàng rồi quay đi như chưa có gì vướng bận, chỉ riêng em nơi đây mãi suy nghĩ về hình bóng một người...
Ta quen nhau tình cờ như chuyện bình thường vẫn xảy ra trên thế gian này vậy! Chỉ cần một ánh mắt, một cái đụng chạm dù rất nhỏ, một sự nhầm lẫn ngớ ngẩn nào đó, và ta quen nhau! Anh biết số điện thoại của em khi ngồi tán gẫu với đám bạn. Em bất ngờ khi nhận được cuộc gọi của anh.. Nhưng thật trớ trêu là anh chỉ hỏi thăm về cô bạn thân của em. Lúc đó em chưa có cảm nhận gì sâu sắc để nói đó là sự hờn ghen. Ừ thì bạn thân của mình có người để ý, cô ấy đẹp, có công việc ổn định, lại hiền lành dễ mến thì điều đó đâu có gì là lạ. Em trả lời những câu hỏi của anh rằng nó đã có người yêu rồi, người yêu cùng ngành với nó. Anh buồn, và em cũng buồn...
Anh đến bên em nhẹ nhàng rồi quay đi như chưa có gì vướng bận, chỉ riêng em nơi đây mãi suy nghĩ về hình bóng một người... (Ảnh minh họa)
Rồi thời gian qua, những cuộc trò chuyện có nhắc đến cô ấy giảm dần, em nghĩ anh đã nguôi ngoai không nhớ đến cô ấy nữa. Em có ích kỷ quá không khi bỗng thấy vui vì điều đó! Mỗi lần được tâm sự với anh em thấy mình như tìm được người tri kỷ, em tưởng mình không cần phải tìm kiếm điều gì khác ở ngoài thế giới rộng lớn kia nữa. Chỉ cần hàng ngày được nghe anh nói, được thức dậy với những lời chúc dễ thương, được đắm chìm trong những giấc mơ về anh...đối với em thế là quá đủ! Em hạnh phúc với những điều giản đơn! Mặc dù chưa nói tiếng yêu anh nhưng lòng e đã khắc sâu bóng hình anh..và em biết anh cũng cảm nhận được điều đó!
Vì khoảng cách địa lý nên lâu nay mình chỉ nói chuyện qua điện thoại. Chưa một lần gặp mặt nhưng em tưởng chừng như hai ta đã thân quen lắm rồi. Và đã đến ngày anh hẹn gặp, để hiện thực hóa mối quan hệ, để ta có thể tiến xa hơn. Em hồi hộp, lo lắng, mong chờ cái ngày này từ lâu lắm. Em muốn nhìn thấy anh bằng xương bằng thịt, được cùng anh đi dạo trên những con đường mộng mơ của xứ huế và ngắm nhìn Huế vào mưa...
Em đã háo hức chờ đợi một điều gì đó tốt đẹp đang đến...Nhưng trước hôm hẹn gặp anh đã mượn rượu để nói ra nỗi lòng anh. Tối đó anh đã gặp lại cô bạn thân của em! Anh nói rằng lâu nay tưởng đã quên được cô ấy, tưởng chẳng còn vướng bận gì nữa nhưng khi tình cờ gặp lại, cảm xúc lại ùa về trong anh. Anh nói có thể đánh đổi tất cả để có được cô ấy. Anh nói tình yêu của anh đối với cô ấy lớn hơn thứ tình cảm mà anh dành cho em. Anh nói nếu cô ấy nhận lời yêu anh thì anh sẵn sàng quên đi mọi thứ. Anh nói cần thời gian để quên cô ấy, cần thời gian để thanh thản với lòng mình trước khi bắt đầu một mối quan hệ mới. Anh nói...anh nói...và em chỉ câm lặng lắng nghe...
Và nghe những giọt mưa mằn mặn trên môi... (Ảnh minh họa)
Tai em ù đi, mắt em nhòa lệ, tâm trạng em trở nên hụt hẫng, chơi vơi...muốn có một điểm tựa mà không biết nên nắm lấy điều gì! Nó khiến em buồn đau như đang mất mát một điều gì đó lớn lao...như đứa trẻ bị giằng lấy que kem trên tay. Nó không đủ sức để đòi lại cái là của mình..nhưng nó cũng không biết phải làm gì. Và em bất lực nhìn anh ra đi như thế. Em không muốn níu kéo khi đã biết tim anh vẫn chẳng thể nào dành trọn vẹn cho em. Anh quay đi. Em lặng lẽ cúi nhìn những bong bóng mưa vỡ tan dưới chân mình. Và nghe những giọt mưa mằn mặn trên môi...
Em biết rằng rồi anh sẽ quên
Những gì thoáng qua mấy ai còn giữ lại
Nhưng với em nó sẽ là mãi mãi
Anh bận lòng chi với một kẻ qua đường
Đừng giận mình vì đã nói yêu thương
Ai cũng có phút yếu lòng như thế
Em không trách anh đâu vì tình yêu có thể
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ứng xử thế nào khi gặp ex của người yêu? Người yêu hiện tại của bạn đã từng có một hoặc nhiều mối tình trước đây. Và bây giờ khi bạn vô tình gặp lại người yêu cũ của người ấy thì bạn sẽ phải cư xử thế nào? Tỏ ra kiêu ngạo và thách thức Vốn ở cái tuổi được xem là còn "non và xanh" nên teen chưa có được những...