Những lời cuối gửi mối tình đầu
Nếu một lúc nào đó, anh thoáng nghĩ về em, hãy nhìn lại những điều anh đã làm với em nhé! Trời không lạnh lắm nhưng sao trái tim như đóng băng! Có ai từng đau như mình bây giờ không?
Đã một năm trôi qua kể từ khi chia tay lần thứ nhất mối tình đầu. Từ khi chia tay tôi chưa từng hết nhớ và hết yêu, tôi vẫn luôn mong một ngày tình yêu trở về. Tôi từng nghĩ rằng đó là tình yêu thật sự nhưng thời gian trôi qua thật nhanh, vết thương lòng chẳng thể nào nguôi ngoai. Tình yêu đầu với tôi quá sâu đậm, còn người ta nhạt và hờ hững, người ta buông lời yêu nhẹ tênh, rồi chia tay tôi trong vội vã. Tôi chẳng làm gì sai nhưng chịu tổn thương quá nhiều. Nước mắt rơi mặn chát trên môi. Hai chữ hạnh phúc sao quá xa vời.
Ngày anh đến, anh mang sự gần gũi thân thiện. Trực giác mách bảo sao lời yêu nói quá dễ dàng, thời gian ngắn anh nói yêu tôi. Tôi biết rằng tình yêu ấy thực ra chỉ là chút rung động nhất thời. Bản than tôi khi ấy cũng chưa thật sự yêu, nhưng trái tim cô đơn lần đầu rung động đã đẩy tôi quá sâu vào tình yêu không lối thoát ấy. Lần đầu anh nói yêu, hời hợt và vô cảm. Rồi sau đó anh nói chia tay cũng rất nhanh. Tự huyễn hoặc mình với muôn ngàn lý do để nghĩ tốt cho anh và nhận sai về mình. Nhưng rồi, anh đâu có đau, chỉ mình tôi đau, cảm xúc của anh là nhất thời còn tổn thương của tôi là mãi mãi. Anh nói rằng anh nghĩ cho tôi nhưng thực ra anh nghĩ cho bản thân mình, anh hời hợt và nông nổi. Anh yêu nhiều, và từng tổn thương nhiều, nhưng anh không bao giờ biết được những nỗi đau vẫn theo tôi hàng ngày. Đôi khi tôi tự thương hại chính bản thân mình. Tôi đau đớn lắm chứ.
Sau bốn tháng chia tay, anh có lẽ cần có người yêu cho đỡ buồn chăng? Anh chủ động muốn quay lại, còn trái tim non nớt của tôi đã biết mình thực sự yêu anh. Tôi dễ dàng quay lại, vô điều kiện, tôi đã thật sự mù quáng. Để rồi lần thứ hai anh lạnh nhạt rồi nói lời chia tay với tôi. Khoảng thời gian sao cũng giống nhau đến thế. Anh chẳng đau đâu phải không? Anh luôn nói rẳng anh ngộ nhận. Tại sao anh lại mang đau khổ đến cho tôi nhiều đến vậy? Anh gieo giắc vào lòng tôi hy vọng rồi lại mang nó đi. Trái tim tôi như đóng băng. Ngày ngày, tôi nhớ nhung đau khổ. Tôi như một kẻ mê muội, lập ra facebook để kiếm tìm tin anh. Tôi dõi theo anh từng ngày, từng ngày, vui khi thấy anh vui, buồn và lo lắng khi anh gặp chuyện không hay. Tôi cứ lặng lẽ đứng bên cuộc đời anh như thế. Và cứ thế, thời gian trôi đi, vết thương chẳng thể nào lành lại. Tôi sống trong sự cô đơn tủi hổ. Có lúc anh cô đơn anh đã nghĩ đến tôi, một thời gian ngắn ngủi nào đó. Anh nói rằng sự nghiệp của anh chưa có gì và anh chẳng thể yêu ai. Nhưng rồi, anh có người yêu, thật bẽ bàng cho tôi.
Anh gieo giắc vào lòng tôi hy vọng rồi lại mang nó đi (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Qua facebook, tôi thấy lại những lời yêu thương cũ, vẫn thế ngay cả cách viết tắt, tôi nhớ chứ, tất cả tôi đều nhớ. Nhưng giờ đây nó không dành cho tôi mà cho một cô gái khác. Và tôi đau, đau thật sự, một nỗi đau có thể cảm nhận rất rõ, tôi khóc tôi không muốn ăn, cũng chẳng ngủ nổi. Ai mang lại cho tôi bất hạnh này đây? Cuộc sống phía trước của tôi sẽ thế nào? Nỗi đau này liệu có khi nào nguôi ngoai? Giờ đây, anh đang vui, đang hạnh phúc bên tình mới, anh đang xác định sẽ cưới người ta, sẽ yêu người ta đến suốt đời, sẽ cùng người ta vượt qua bao khó khăn trong cuộc đời. Vậy đấy, đến giờ phút này tôi biết mình đã trao đi quá nhiều và chẳng nhận được gì. Tôi quá đau khổ. Nhưng tôi vẫn phải mạnh mẽ chứ, còn có những người thân bên cạnh, tôi phải sống tốt chứ. Liệu đến bao giờ tôi mới tìm được hạnh phúc? Còn anh, tôi viết cho anh những dòng cuối, mà liệu có phải là những dòng cuối không nhỉ? Vì biết đâu tôi vẫn còn đau, thì vẫn còn vào trang nhật kí đau thương này viết tiếp, viết cho một mối tình đầu dang dở, để lại trong tôi một tổn thương quá lớn.
“Anh à, em biết nhắn gì với anh nhỉ? Anh đang hạnh phúc, rất hạnh phúc, anh sẽ chẳng bao giờ biết đến sự tồn tại của một người, người mang theo nỗi đau quá lớn do anh gây ra, anh rất độc ác và tàn nhẫn. Khi anh yêu người ta, yêu say đắm và để em thấy những gì đã qua chẳng là gì. Em thấy những tình cảm của mình thật vô nghĩa. Giờ đây nếu nói rằng em mong anh hạnh phúc sẽ thật giả dối, vì em còn yêu anh rất nhiều mà. Em đau lắm anh ạ. Nhưng có một sự thật rằng, anh và em không hợp nhau. Và anh nhận thấy điều này rất rõ, người mà anh lựa chọn có thể không bằng em về nhiều mặt, nhưng người ấy khiến anh hạnh phúc, mang lại cho anh tình yêu thực sự. Đó là những điều mà dù cố gắng đến mấy em cũng chẳng thể làm nổi!
Ngày hôm nay, khi bao nhiêu công việc chờ đợi, em vẫn chẳng thể tập trung vì biết anh đang hạnh phúc bên tình yêu mới. Nếu một lúc nào đó, anh thoáng nghĩ về em, hãy nhìn lại những điều anh đã làm với em nhé! Anh hãy yêu thương và có trách nhiệm với người ta đừng khiến người con gái đó đau khổ anh nhé! Em đã trải qua và thấy sợ nhiều lắm!
Chúc anh hạnh phúc và bình yên!”
Theo 24h
Đau đầu chồng bị sếp nữ "quấy rối"
Em phải làm gì khi chồng em bị sếp nữ "quấy rối" và luôn muốn gần gũi. Vợ chồng em lấy nhau được 5 năm, có hai con nhỏ, kinh tế cũng eo hẹp. Chồng em mới chuyển chỗ làm, lương cao hơn, nhưng em chưa kịp mừng thì đã lo: anh đi làm thêm thường xuyên, thứ Bảy, Chủ nhật cũng không được ở nhà.
Khi đi làm thì quần áo láng mướt, chải chuốt hơn trước kia rất nhiều; lại về nhà trễ, đôi khi trên áo còn có dấu nọ kia. Mới đây, em phát hiện trong điện thoại anh có tin nhắn khác lạ. Em hơi nghi ngờ, mới hỏi người bạn (là người đã giới thiệu chỗ làm này) xem công việc ở công ty đó như thế nào. Anh bạn kể, sếp của công ty đó là một phụ nữ trung niên, đẹp và giàu, sống độc thân và rất hay nhắn tin, điện thoại, thậm chí mời những người đàn ông ở công ty đi ăn ngoài, đi đánh tennis... Có vẻ như chị ta đang "quấy rối" chồng em. Em có hỏi xa gần chuyện này, chồng em bảo mình mới vô làm, cũng phải lấy lòng sếp, chỉ mong kiếm được nhiều tiền nuôi vợ con. Chồng kiếm nhiều tiền kiểu này, em thật sự không an tâm chút nào. Không biết chị kia còn " quấy rối" chồng em tới cỡ nào, sợ rằng đàn ông sẽ đến lúc sa ngã. Em phải làm sao để giúp chồng thoát khỏi chỗ rối này?
Nguyễn Thị Vân (Q.6)
Sếp nữ của chồng "quấy rối" chồng nơi công sở (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em Vân mến,
Đúng là không thể kiếm tiền nhiều bằng mọi giá. Em lo lắng như vậy cũng phải, nhưng mặt khác, nếu cứ vì lo lắng mà bỏ qua những cơ hội thì gia đình em khó thoát cảnh "eo hẹp". Chồng em không phải là trẻ mới lớn, đồng ý phải giữ gìn, nhưng cũng phải có bản lĩnh để đáng mặt nam nhi.
Có một số giới hạn mà em và chồng em phải cùng thống nhất, vừa để anh ấy giữ mình, vừa để em bớt lo lắng. Ví dụ, thái độ, hoàn cảnh của sếp nữ như thế nào, công việc cụ thể của chồng em là gì. Nếu chồng em kể với em được hết những chuyện này, em sẽ giúp anh ấy tránh được những tình huống dễ sa ngã. Đàn ông có khi chủ quan, trong tâm thế luôn muốn che chở, san sẻ, muốn là chỗ dựa cho người yếu đuối hơn mình... nên có thê bị lừa vào tròng vì cái "sĩ" hão đó.
Lo sợ hạnh phúc gia đình bị phá hoại bởi người sếp nữ của chồng (Ảnh minh họa)
Còn trong trường hợp thấy rõ người ta lợi dụng công việc để quấy rối mình, thì đàn ông họ cũng thấy nhục, chứ không đến nỗi "bán mình" đâu em. Hãy đặt lòng tin vào sự tử tế của chồng và hãy giúp anh ấy tránh xa nguy hiểm. Hãy giúp anh ấy nhận ra đâu là kiếm tiền bằng năng lực làm việc, bằng trí óc của mình, đâu chỉ là việc chiều lòng sếp nữ bằng mọi giá.
Ngoài ra, em có thể tìm cách chứng tỏ sự hiện diện của mình: em có thể thông qua chồng em gửi tặng sếp nữ một món quà nhân 8/3, nhân sinh nhật, hay đơn giản chỉ là thay cho lời cảm ơn vì đã giúp đỡ vợ chồng em. Em có thể cùng chồng đến thăm chị ấy. Một đôi lần, có thể đề nghị chồng ở nhà thứ Bảy, Chủ nhật vì con ốm hay vì việc gia đình... Hạnh Dung tin người phụ nữ làm sếp như chị ấy cũng có cái tinh tế để biết tiến biết thoái, chứ không đến nỗi khăng khăng "quấy rối" cấp dưới cho bằng được. Chúc em vững vàng cùng chồng "gỡ rối" thành công.
Theo Eva
Nỗi đau nào bằng sự phản bội Tôi khinh bỉ anh, chẳng lẽ người đàn ông của tôi tồi tệ đến vậy sao? Tôi có một tình yêu kéo dài suốt gần 8 năm trời với người đàn ông mà tôi gọi là chồng bây giờ. Chúng tôi yêu nhau khi tôi đang học năm thứ nhất, anh hơn tôi 2 tuổi, là sinh viên năm 4 (tôi học đại...