Những đứa con trong khoang máy bay
Đã 6 năm trôi qua nhưng tôi vẫn nhớ như in chuyến bay đầu tiên và duy nhất trong cuộc đời mẹ.
Tôi tự hỏi không biết giây phút ấy mẹ có hạnh phúc không?…
Sân bay Phú Bài cuối tháng 7 cháy nắng. Tôi cảm giác như ngửi được mùi tóc khét tỏa ra sau lưng dù đã đội mũ lưỡi trai và khoác áo gió. Hành lý mang theo chẳng có gì, chỉ mỗi cái túi đeo vai nhỏ. Sân bay nhỏ nhưng đông nghịt. Đúng là mùa du lịch có khác. Trong lúc chờ được lên máy bay, tôi thì thầm vài câu với mẹ:
- Mẹ còn lưu luyến gì ở đất Huế không? Chứ con thì không bao giờ muốn quay lại đây lần nào nữa…
Ghế của mẹ con tôi ở gần cuối máy bay. Cứ tưởng sau 2 ngày thức trắng thì sẽ được ngủ ngon, nhưng vừa đặt lưng xuống tôi đã phát hiện ra mình trở thành diễn viên bất đắc dĩ, bị cuốn vào một vở bi hài lộn xộn.
#1
Cạnh chỗ tôi ngồi là một cụ bà già lắm. Cụ mặc chiếc áo dài màu tím, thêu kim tuyến lộng lẫy đúng kiểu ngày xưa, nhúm tóc bạc cuộn tròn trong chiếc mấn tím. Chả ai đi máy bay mà lại mặc đồ trang trọng vậy nên cụ đi tới đâu là khách nhìn tới đó.
Ghế của tôi ngay sát cửa sổ, tự ý thức vóc dáng cồng kềnh nên tôi lách vào trong một cách nhanh gọn. Đang định thắt dây an toàn thì cụ bà vỗ nhẹ vào tay:
- Chú cho tôi ngồi cạnh cửa sổ. Nhanh nhanh lên kẻo máy bay đi mất.
- Ơ bà ơi nhưng đây là ghế của cháu mà, vé in số ghế nào thì phải ngồi ghế đó chứ.
- Nhưng mà tôi muốn ngồi chỗ chú.
- Không được đâu ạ, cho cháu xem vé của bà…
Chưa kịp nói hết câu thì một ông chú xăm trổ từ đâu ào tới, nhìn mặt chắc cũng ngoài 40 mà hung hăng phát sợ.
Video đang HOT
- Mẹ tôi muốn ngồi thì cậu nhường đi, thấy bà già mà không biết lễ phép à?
- Anh ơi em bỏ tiền mua ghế đàng hoàng, phải tuân thủ quy định chứ có phải cái chợ đâu mà đổi chỗ lung tung được.
- Ơ thằng này hay nhỉ, thế bây giờ mày thích làm sao?
Thấy tình hình vẻ căng thẳng nên cô tiếp viên vội chạy đến hòa giải. Còn nhiều khách khác đứng dồn ở lối đi nên họ kêu la đòi ông anh xăm trổ về chỗ. Cơ mà ông chú thích tỏ vẻ giang hồ, đã không nghe ai lại còn quát tháo.
- Thằng mất dạy này muốn ăn đòn đúng không? Lần đầu mẹ tao đi máy bay gặp ngay thứ láo toét. Thế giờ mày có đổi chỗ cho mẹ tao không? Bà già rồi xương khớp kém không đứng đợi mày được đâu.
- Chú thanh niên mà không nể người già ư? Tôi thích ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trời, cuối đời rồi mới được trèo lên máy bay…
Nghe 2 mẹ con nhà ấy kẻ đấm người xoa thật sự quá nhức đầu. Có tiếng xì xào nói bà cụ lớn tuổi mà ngang ngược, bảo sao con trai cũng “hổ báo” nọ kia. Tôi không thèm đôi co nữa, đứng dậy đổi chỗ luôn. Cụ bà có vẻ đắc ý lắm, vừa ngồi xuống đã tháo đôi giày vải ra. Tôi ngộp thở cả chuyến bay vì mùi chân hôi của bà. Muốn chạy đi lắm mà sợ nhất là ông chú xăm trổ lại ngồi ngay đằng trước ghế tôi!
Máy bay cất cánh được một lúc thì tôi chịu không nổi đành đứng dậy kiếm cớ đi vệ sinh. Cái buồng bé tí teo ít ra còn trong lành hơn chỗ tôi ngồi! Bà cụ cứ gác chân lên ghế, lại còn đòi xé giấy báo để bịt nắng trong khi chính bà đòi ngồi chỗ ấy. Cái cửa sổ vốn dĩ có màn che, song cô gái đằng sau vừa thò tay lên định kéo hộ xuống thì bà cụ quát ầm lên không cho. Con trai bà cũng quay xuống mắng bồi vài câu, kêu mọi người kệ cho bà muốn làm gì thì làm. Lấy tuổi tác ra để nạt nộ, đúng là được cả mẹ lẫn con…
#2
Tôi đã linh cảm chuyến bay ấy không vui, nhưng lại không hề biết nó tệ hơn cả tệ. Vừa thắt dây an toàn ngang bụng xong thì có tiếng gắt gỏng vang lên.
- Bố làm cái gì đấy? Sao đi máy bay 4 lần rồi mà vẫn không thắt nổi cái dây vậy?
Quay sang thấy dãy bên cạnh là 1 bác đeo kính với anh con trai chừng ngoài 30. Những ngón tay già nua run rẩy, bộ khóa đai an toàn có vẻ nặng so với bác. Mất 1 lúc loay hoay vẫn không nhét được 2 đầu khóa vào nhau, bác trai vẻ bất lực nhìn xung quanh cầu cứu. Con trai bác ngồi cạnh thản nhiên chơi game. Hình như anh ta không hề quan tâm đến bố mình chút nào. Anh ta còn bảo chị vợ kế bên đừng giúp bố, cứ để bố tự lo. Kỳ quái là chị ta cũng nghe lời thật, cắm đầu vào điện thoại y chang gã chồng!
1 chuyện rất đơn giản nhưng lại thành khó khăn với người đàn ông quê mùa ấy. Tôi sốt ruột định nhoài sang giúp thì bác trai lắc đầu ra hiệu. Tiếp viên cũng ở cách xa nên tôi không tiện lớn tiếng nhờ vả. Nào ngờ đâu đến lúc máy bay chuẩn bị cất cánh thì chiếc đai kim loại vẫn chưa được cài xong, tiếng cạch cạch vang hoài không dứt. Anh con trai vẻ hết kiên nhẫn nên cáu kỉnh vô cùng.
- Sao bố dốt quá vậy. Có cái đai mà dạy mãi không nhớ nổi. Sao lúc con đưa tiền tiêu vặt thì bố lấy nhanh thế, mỗi việc cỏn con mà làm mãi không xong.
Đến đây thì sự bức xúc trong tôi phun trào, đang định đứng lên bao đồng một chút thì có tiếng phụ nữ cất lên.
- Này anh, thế anh học lớp mấy mà mỗi việc cỏn con giúp bố cũng không làm được? Ngày xưa anh đẻ ra không có bố mẹ nhẫn nại thì ai dạy anh tập đi? Ai dạy anh tập nói? Ai dạy anh cầm đũa, bút viết? Lớn bằng đấy rồi còn hư hỏng, sống phải biết có hiếu với bố mẹ chứ! Lại còn xúc phạm bêu riếu bố mình ở chỗ đông người, anh mới là thằng dốt nát!
Cậu con trai xấu hổ quá liền cúi gằm mặt xuống chiếc đai. Cạch 1 nhát, xong luôn. Chị vợ kế bên cũng im thít, chắc sợ bị chửi giống gã chồng.
#3
Chuyến bay ngắn hơn tôi nghĩ. Chỉ kịp nhắm mắt một chút đã về tới Nội Bài. Cụ bà áo tím cạnh cửa sổ lại hấp tấp đòi ra trong khi máy bay chưa hạ cánh. Ông chú ghế trên lại quay xuống trợn mắt đe dọa. Tôi ngao ngán im lặng, đúng lúc có tiếp viên đi qua nên họ nhắc nhở cụ bà phải ngồi xuống. Gừng càng già chưa chắc đã cay, đôi khi tuổi tác cũng chỉ là con số.
Tôi lặng lẽ vòng tay ôm chặt lấy chiếc hũ sứ. Nhìn cụ bà tôi cũng nhớ mẹ da diết, ao ước được nghe tiếng mẹ dịu dàng bên tai. Mẹ ở ngay đây thôi nhưng chỉ còn là đống tro tàn. 2 dòng nước lạnh lẽo tràn qua gò má, tôi gục đầu xuống kệ cho chúng tuôn rơi.
Tôi cũng từng khiến mẹ buồn nhiều lắm, cũng to tiếng gắt gỏng khi mẹ gọi điện hỏi thăm, cũng khó chịu khi dạy mẹ dùng máy tính điện thoại nhưng bà chẳng nhớ hết. Để rồi khi nghe tin mẹ mất đột ngột trong chuyến đi chơi xa, tôi muốn quỳ xuống xin mẹ thứ tha cũng không được nữa rồi…
Đau lòng mẹ bỏ con lại trên võng, lạnh lùng bỏ đi không ngoái lại một lần
Khoảnh khắc một người mẹ từ bỏ chính đứa con mình mang nặng dứt ruột sinh ra, để nó bơ vơ giữa cuộc đời không biết sống chết ra sao, lẽ nào lòng họ không đau?
Hà Nội một sáng sớm trời mưa bay, có một cậu bé đứng một mình bên đường, bên cạnh là chiếc túi đựng bộ quần áo, vài chiếc bỉm, một bình sữa còn ấm và vài món đồ chơi cùng với mảnh giấy ghi tên và ngày tháng năm sinh của con.
Hình ảnh cậu bé kháu khỉnh cười khoe những chiếc răng nhỏ xíu được chia sẻ ngập tràn trên các trang mạng khiến lòng người mẹ như tôi quặn thắt.
Khi tôi đọc tin ấy, cậu con trai hai tuổi của tôi còn cuộn tròn trong chăn, thỉnh thoảng quơ tay tìm vòng ôm của mẹ. Và tôi tự hỏi, khi người thân của con pha cho con bình sữa cuối cùng rồi quyết định bỏ rơi con giữa phố, họ đã nghĩ gì, có đau đớn lắm không?
Dứt ruột sinh con ra xin đừng bỏ con (Ảnh minh họa: Getty Images).
Vài hôm sau, cũng ở Hà Nội, lại có thêm hai bé gái mới chỉ hơn một tháng tuổi bị bỏ rơi. Trên hai chân nhỏ xíu của các con vẫn còn vòng đeo của bệnh viện ghi tên tuổi mẹ. Trong thư để lại, người mẹ trẻ viết: "Tôi chưa lập gia đình, chẳng may lỡ dở, sáng 25.8 sinh ra hai cháu lại sinh non nên không thể nuôi được. Tôi đành từ bỏ các cháu. Mong ai nhặt các cháu sẽ cưu mang nuôi nấng các cháu nên người". Hai đứa trẻ, hai cuộc đời, có mẹ mà trong phút chốc không khác gì trẻ mồ côi.
Và vừa rồi, trên mạng lại xuất hiện clip ghi lại cảnh một phụ nữ bế con (được cho là ở Sóc Trăng) vào quán nước ngồi, đợi khi quán vắng khách, bà chủ vào trong đã đặt bé lên võng rồi quay lưng bỏ đi mà ko hề ngoái đầu lại nhìn con lấy một lần. Cho tới khi em bé khóc quá lớn thì mọi người mới tá hỏa nhận ra mẹ em bé đã bỏ con lại quán nước mà không để lại bất cứ một thông tin gì.
Chỉ trong vòng một tuần, liên tiếp những đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi. Những trách móc rất nhiều, những cảm thông cũng có. Vẫn biết, cuộc đời này có muôn vàn nỗi éo le, có những lựa chọn trong cuộc đời là bất đắc dĩ. Thế nhưng, khoảnh khắc một người mẹ từ bỏ chính đứa con mình mang nặng dứt ruột sinh ra để nó bơ vơ giữa cuộc đời không biết sống chết ra sao, lẽ nào lòng họ không đau? Hay nỗi đau ấy không đủ lớn để có thể khiến họ giữ con ở bên mình, cho mình quyền làm một người mẹ đúng nghĩa.
Cạnh nhà tôi có một đôi vợ chồng công nhân quê ở Thái Nguyên, người dân tộc. Vì hoàn cảnh khó khăn, anh chị lên Hà Nội làm công nhân, thương nhau rồi nên duyên chồng vợ. Sinh con gái đầu lòng, vì không có ai trông con, chị quyết định cai sữa sớm gửi con về quê cho ông bà nội. Lúc đó chị nghĩ "chỉ cần vợ chồng có thể đi làm, có thể kiếm tiền để nuôi con và trang trải cuộc sống, thì con ở đâu cũng được".
Một lần, con gái bị ốm, chị về đưa con lên Hà Nội khám. Cô bé ba tuổi thường ngày ít nói, nhưng gặp mẹ thì bi bô tíu tít không ngừng. Đến bữa cơm, cô bé chỉ đòi ăn mì tôm. Cô bé nói: "Bà nội bảo con ngoan để bố mẹ đi làm kiếm tiền mua thịt, nếu không thì chỉ ăn mì tôm suốt ngày thôi. Con không cần ăn thịt. Mẹ cho con ở với mẹ, con ăn mì tôm cũng được".
Giây phút ấy, chị không thể kìm nén cảm xúc mà ôm con vào lòng, vừa ôm vừa khóc. Giờ chị mới nhận ra, đối với một đứa trẻ, không có gì quan trọng hơn mẹ. Sau hôm đó, anh chị để con ở luôn Hà Nội, cho con đi học mẫu giáo. Nhà có con nhỏ, mỗi giờ tan ca, mỗi tối bữa cơm sum vầy, có ba người mà vui như hội.
Bà cụ cạnh nhà tôi khi đọc những tin này thì chép miệng: "Con không chê cha mẹ khó", chỉ có cha mẹ vì lý do này nọ mà "chê" con thôi. Ngày xưa các cụ đói nghèo là thế, đông con là thế mà có bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ rơi con đâu. Sao bọn trẻ bây giờ nó lại bỏ con mình dễ dàng như thế". Câu hỏi của cụ thực ra không cần trả lời, nghe chỉ để buồn thôi.
Nhiều người nghĩ rằng mình sinh con ra, không lo cho con được cuộc sống đủ đầy thì thôi cho người khác nuôi. Biết đâu người ta giàu có hơn, người ta thương con mình thì đời con đỡ khổ. Nhưng với một đứa trẻ, có gì quan trọng hơn việc được sống với mẹ cha. Có gì bất hạnh hơn cảm giác bị bỏ rơi để rồi một ngày nhận ra mình đã bị chính những người thân bỏ rơi như trút bỏ một gánh nặng.
Thật thương khi nghĩ rằng, không phải đứa trẻ nào cất tiếng khóc chào đời cũng khiến bố mẹ dâng trào niềm hạnh phúc. Nhưng con đâu có quyền lựa chọn được sinh ra, đâu có quyền được chọn mẹ cha cho mình. Con đến với cuộc đời này, dù vì tình yêu hay vì lầm lỡ thì con vẫn có quyền được ấp yêu trong vòng tay mẹ, được lớn lên bằng dòng sữa ngọt lành, được chăm sóc và chở che như tất thảy những đứa trẻ khác.
Hóa ra không phải cứ sinh ra một đứa trẻ là đủ tư cách làm cha, làm mẹ. Hóa ra có những người vì bản thân mình mà không màng đến tình thân máu mủ. Đành rằng "mỗi cây mỗi hoa", nhưng nếu nhận thức được mình không đủ trách nhiệm để sinh ra một đứa trẻ và nuôi chúng nên người thì đừng để điều đó xảy ra, đừng để mình rơi vào tình thế định đoạt cuộc đời con mình một cách tàn nhẫn đến thế.
Mỗi đứa trẻ bị bỏ rơi hầu như đều được những vòng tay bao dung của người đời đón nhận. Các con, nếu may mắn, có thể có một gia đình chăm sóc yêu thương mình, cho mình một gia đình, một mái ấm. Càng nghĩ lại càng buồn biết bao nhiêu, đến người dưng còn có thể mở rộng lòng cưu mang, sao bố mẹ lại có thể nhẫn tâm bỏ con mình giữa đường giữa chợ?
TP.HCM: Cặp vợ chồng nghèo sinh cả đàn con 11 đứa, chuẩn bị thêm con thứ 12 gây sốt mạng Dù gia đình không hề giá khả nhưng cặp vợ chồng ở TP.HCM này đã có với nhau 12 đứa con, vì gia đình theo đạo nên cứ mang bầu là đẻ. Cộng đồng mạng mới đây xôn xao câu chuyện một cặp vợ chồng 8x ở TP.HCM đã có với nhau tới 11 đứa trẻ, hoàn toàn bằng phương pháp sinh tự...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Top 5 con giáp được hưởng tài lộc dồi dào trong tuần mới
Trắc nghiệm
23:24:12 10/03/2025
Mỹ nhân Hàn gây sốt MXH vì hóa Bạch Tuyết đẹp hơn bản gốc, từ làn da cho đến mái tóc đều như "xé truyện bước ra"
Hậu trường phim
23:23:53 10/03/2025
Quỷ Nhập Tràng: Hù dọa chất lượng nhưng kịch bản thì không!
Phim việt
23:17:32 10/03/2025
Đám cưới đang viral khắp MXH: Chú rể đẹp trai vô địch thiên hạ, cô dâu xinh yêu "hết nước chấm"
Phim châu á
23:09:00 10/03/2025
Netizen "đào" lại những hình ảnh năm 2015, khi Kim Soo Hyun 28 tuổi và Kim Sae Ron 15 tuổi
Sao châu á
22:51:45 10/03/2025
Cô giáo tiếng Anh không muốn làm dâu, đồng ý hẹn hò ông bố một con
Tv show
22:47:49 10/03/2025
Tom Cruise lo lắng khi 'đọ nhan sắc' cùng Brad Pitt
Sao âu mỹ
22:42:20 10/03/2025
Cưỡng đoạt gần 600 triệu đồng của nhân viên, nhóm chủ cửa hàng sữa lãnh án
Pháp luật
22:35:33 10/03/2025
Tiệm cơm tấm Sài Gòn bán 6 tháng nghỉ 6 tháng vẫn đông khách, nổi tiếng với món chả cua công thức 60 năm độc quyền
Ẩm thực
22:27:23 10/03/2025
Người chăn cừu tử vong, nghi bị điện giật
Tin nổi bật
22:25:35 10/03/2025