Những dòng tin nhắn định mệnh ấy đã khiến tôi khóc ròng cả đêm và giờ lại lung lạc trong khi hôn lễ cận kề
Đọc hết những dòng chữ trên màn hình, tôi bàng hoàng, đánh rơi điện thoại xuống đất. Trong vô thức, tôi chạy ra ngoài lan can phòng, khóc ròng cả đêm.
Tôi không phải là cô gái xinh đẹp rạng ngời hay giàu có nhưng luôn tự tin về bản thân. Công việc của tôi là phụ trách nội dung của một trang web quảng cáo. Mọi người khen tôi có dáng người như siêu mẫu, ăn nói nhỏ nhẹ như rót mật vào tai.
Cách đây hai năm, tôi gặp anh. Anh lái xe không cẩn thận, va quệt với xe tôi. Sau đó, anh đưa tôi vào viện rồi mượn cớ hỏi han, chăm sóc để tán tỉnh tôi. Chúng tôi yêu nhau nhanh đến bất ngờ. Anh là tình đầu của tôi. Trước tôi, anh đã yêu một người con gái rất sâu đậm.
Tôi không nhắc chuyện quá khứ, ghen tuông với người cũ của anh. Tôi chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai cửa hai đứa. Hơn nữa, theo tôi biết, người yêu cũ của anh đã lấy chồng, có con.
Gia đình anh giàu có, sở hữu 2 khách sạn ở Hà Nội. Anh không muốn phụ thuộc bố mẹ nên thành lập doanh nghiệp riêng. Nhờ làm ăn thuận lợi nên anh đã mua được nhà riêng. Hai nhà quyết định chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ vào tháng sau.
Chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ vào tháng sau. (Ảnh minh họa)
Anh đã từng đề cập với tôi về chuyện quan hệ trước hôn nhân. Tôi nhất quyết không đồng ý, muốn giữ gìn cho đêm tân hôn. Dịp này, doanh nghiệp của anh có kỳ nghỉ dài nên chúng tôi đi du lịch riêng. Anh tiếp tục “đòi hỏi” nhưng tôi từ chối. Vì thế, anh giận dỗi tôi sắp cưới mà còn khó khăn với anh. Sau đó, anh đi ngủ từ sớm.
Video đang HOT
Điện thoại tôi hết pin, tôi lại không mang theo sạc. Vì thế, tôi lấy điện thoại anh chơi game điện tử. Tuy nhiên, tin nhắn mới được gửi đến đã khiến tôi nghi ngờ.Tôi tò mò mở ra đọc. Anh lưu tên liên lạc đó là X. Tôi kéo lên những tin nhắn trước trong cuộc trò chuyện đó.
Đọc đến đâu, tim tôi thắt lại đến đó. Qua cuộc trò chuyện, tôi biết đó là người yêu cũ của anh. Cách đây mấy ngày, anh và cô ấy vẫn nhắc lại những kỷ niệm yêu nhau khi xưa. Họ không ngần ngại nói đến lần quan hệ đầu tiên của hai người. Anh còn so sánh tôi với cô ấy, rằng tôi “rắn”, không chịu chiều anh.
Sau cùng, anh cẩn thận nhắc rằng sắp đi du lịch với tôi. Khi nào về đến nhà, anh sẽ nhắn tin lại cho cô ta sau. Đọc hết những dòng chữ trên màn hình, tôi bàng hoàng, đánh rơi điện thoại xuống đất.
Tôi từ chối mọi cuộc hẹn hò, đón đưa của anh. (Ảnh minh họa)
Trong vô thức, tôi chạy ra ngoài lan can phòng, khóc ròng cả đêm. Hôm sau, tôi đòi về nhà sớm. Nhìn dáng vẻ thất thần, mệt mỏi của tôi, anh lo lắng hỏi han nhưng tôi chỉ lắc đầu, kìm nén không cho nước mắt chảy ra.
Tôi từ chối mọi cuộc hẹn hò, đón đưa của anh. Đến khi anh nổi nóng, tôi mới nói ra sự thật về cuộc trò chuyện ấy. Anh rối rít xin lỗi tôi, biện minh đó chỉ là giây phút trêu đùa.
Thấy thái độ căng thẳng của tôi, anh còn hứa sẽ tổ chức hôn lễ ngay trong tháng này để tôi yên tâm. Nhưng làm sao tôi có thể tin tưởng và lấy một người như anh làm chồng?
Những dòng tin nhắn định mệnh ấy đã khiến mọi thứ đảo lộn. Giờ đám cưới sắp đến mà tâm tư tôi không hề yên, cứ cảm thấy buồn phiền và muốn rời khỏi anh. Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Cưới được 10 năm, vợ vẫn chưa quên người cũ
Thi thoảng, tôi vẫn thấy vợ mang kỷ vật của người cũ ra xem, cô ấy xin tôi hãy giữ lại chút gì đó cho riêng mình...
Ảnh minh họa
Người cũ và vợ tôi yêu nhau được hơn 3 năm thì chia tay. Lý do chia tay là anh ta đi du học nước ngoài rồi định cư bên đó. Cái này tôi chỉ nghe vợ kể lại, chứ thực hư như thế nào tôi cũng không rõ, cũng không muốn tìm hiểu, nhất là những cái gì liên quan đến quá khứ.
Nhưng vợ vẫn giữ lại những bức ảnh chụp chung với người cũ và cả những kỷ vật người cũ tặng cô ấy. Cả những trang nhật ký cô ấy viết cho người cũ, cô ấy cũng cất giữ cẩn thận trong một cái hộp, không có khóa và để trong góc tủ.
Có lần cô ấy đi công tác, tôi định mang ra đọc, nhưng nghĩ lại tôi lại thôi. Vì nghĩ, ai cũng có những kỷ niệm của riêng mình, mọi thứ đã là quá khứ, nên tôi trân trọng những tình cảm của vợ.
Nhưng rất nhiều lần, tôi bắt gặp vợ bỏ mặc con khóc, không chơi với con để ngồn ôn lại những kỷ niệm với người yêu cũ. Cô ấy mang những bức ảnh ra ngắm và cười một mình, rồi mang những kỷ vật người cũ tặng, là những con ốc biển, những chiếc vòng tay ra ngắm.
Tôi bực quá, có tát vợ một cái. Không phải vì ghen tuông với những kỷ niệm của cô ấy với người cũ, mà tôi bực mình vì cô ấy vì chuyện này mà bỏ mặc con khóc, mũi rãi chảy xuống tận cổ mà vẫn không chịu dỗ dành con.
Tôi hỏi vợ, 10 năm cưới tôi rồi, em vẫn chưa quên người cũ hay sao. Nếu chưa quên được, tôi cho em cơ hội đi tìm họ, em có thể viết đơn ly hôn, tôi sẽ ký và giải thoát cho em ngay bây giờ. Hoặc nếu ở với tôi, em phải bỏ hết tất cả những gì liên quan đến người cũ, tập trung vào chăm sóc chồng, con.
Mấy hôm sau, vợ nói với tôi. Em và người cũ đã có 3 năm yêu đương, có những kỷ niệm đẹp của tuổi thanh xuân mà không bao giờ lấy lại được. Mọi thứ bây giờ đã qua đi, vợ xin tôi giữ lại những kỷ vật đó như giữ lại những năm tháng của tuổi trẻ.
Tôi hiểu, ai cũng có tuổi trẻ, có cảm xúc và những góc của riêng mình. Nhưng nếu cứ mải miết ôn lại những kỷ niệm đó mà quên đi hiện tại như vợ tôi thì liệu có nên không? 10 năm sống với tôi, có với nhau 2 mặt con, lẽ nào không bằng tình yêu với một người kéo dài 3 năm rồi chia tay?.
Tôi không ghen, nhưng sao cảm thấy đàn bà nông nổi thế?!
Theo Baodatviet
Lời nguyền nào khiến cô gái cứ yêu là lại gặp bóng của người cũ? Người cũ, đúng là một cái gì đó không bao giờ người đến sau muốn nhắc tới. Nhưng khi người cũ cứ hiện hữu như một rào cản trong tình yêu hiện tại thì quả thực người đến sau không bao giờ có thể chấp nhận được. Tâm quê ở Yên Bái, năm nay cô bước sang tuổi hai mươi sáu. Cô tốt...