Những điều khác biệt giữa vợ và người tình
Em cũng từng rất yêu anh, yêu mười phần. Nhưng bước vào hôn nhân, vai trò của người phụ nữ càng trở nên phức tạp hơn.
Tôi đang chăm chú xem ti vi thì anh lên tiếng: “Chúng ta ly hôn đi!”.
Lúc anh nói câu đó, nét mặt anh rất nghiêm túc, giọng nói bình thản rành rọt đến từng chữ, chẳng hề giống một câu nói đùa. Ý nghĩ xuất hiện đầu tiên trong tôi lúc đó là: Có lẽ anh chơi cổ phiếu lỗ lớn, hoặc là phát hiện ra mình mắc một căn bệnh hiểm nghèo nào đó… hoặc bất kỳ một lý do gì giống như trong phim Hàn Quốc mà sợ liên lụy đến tôi. Tôi nhìn thẳng vào mắt anh và lắc đầu, thể hiện quyết tâm sẽ cùng anh vượt qua tất cả mọi khó khăn trong cuộc sống.
Những điều khác biệt giữa vợ và người tình
Câu nói thứ hai của anh thực sự khiến tôi như rơi vào địa ngục:
“Anh đã yêu người khác rồi, xin lỗi em!”.
“Từ bao giờ vậy?” – Tôi cố gắng không để giọng nói của mình quá lớn.
“Nửa năm rồi. Quen trong một lần đi du lịch. Cô ấy là hướng dẫn viên, rất trong sáng và cũng nhiệt tình”.
Có lẽ ý thức được mình đang tán dương qua nhiều về một người con gái khác trước mặt vợ, anh không nói gì nữa, nhìn tôi với ánh mắt dò xét. “Anh yêu cô ta bao nhiêu?”
“Rất yêu, mười phần yêu!”
“Vậy cô ta có yêu anh không?”
Video đang HOT
“Yêu!”.
Tôi không hỏi thêm gì nữa. Bởi lẽ hỏi càng rõ ràng, thì nỗi đau trong tim càng lớn. Chi bằng giữ lại cho mình chút thể diện. Nhớ lại những ngày hai đứa yêu nhau, biết bao là niềm vui và hạnh phúc. Nhưng giờ đây, người ta đã đi theo tiếng gọi khác, không còn muốn bước chung đường với mình vậy tôi còn cố níu giữ để làm gì? Tôi thở một hơi thật dài: “Tất cả cứ làm theo ý anh đi? Có người thay tôi vác gánh nợ như anh, tôi thực sự cảm ơn còn không hết!”.
Anh trợn tròn mắt nhìn tôi. Anh biết tôi hoàn toàn không phải người phụ nữdễ dãi, thậm chí còn rất khắt khe với những chuyện nhỏ nhặt. “Thực ra tôi cũng đã chán anh rồi. Anh coi tôi không ra gì, vậy thì đừng hy vọng hình ảnh của anh trong tôi còn nguyên vẹn như xưa?”
Anh không nói gì, khuôn mặt hổ thẹn cúi gằm không dám nhìn tôi. Anh đã quyết định để lại tất cả mọi thứ trong căn nhà này cho tôi và con.
Trước ngày ra tòa làm thủ tục ly hôn, anh hẹn tôi ra ngoài ăn cơm. Chỉ vài chén rượu nhỏ đã khiến anh nói nhiều hơn lúc trước. Anh nói muốn nghe thấy lời chúc phúc của tôi. Trong cả bữa ăn anh đều chủ động nói về người con gái kia. Rằng cô ấy tràn đầy sức sống mãnh liệt của tuổi xuân phơi phới, ở bên cô ấy anh cảm giác như bị sức thanh xuân của cô ấy đốt cháy… Tôi nhớ lại ngày trước, mình cũng đã từng là cô gái trẻ trung xinh đẹp, tràn đầy sức sống, vẻ đẹp ấy, sức sống ấy cũng đã từng lôi cuốn anh mạnh mẽ như thế. Tôi và cô gái ấy chỉ cách nhau có mười năm, vậy mà đã bị gán “mác” tình cũ.
“Cô ây rất ngây thơ, chỉ một chút việc nhỏ đã khiến cô ấy có cảm giác thỏa mãn. Có lần vào hội chự chơi trò phi tiêu được thưởng một bánh xà phòng; có lần anh tặng cô chiếc đồng hồ điện tử học sinh, dẫn cô ấy đi ăn xủi cảo… chỉ những việc nhỏ như vậy thôi mà cô ấy đã cảm thấy vui sướng vô cùng. Ở bên cô ấy anh cảm thấy rất thoải mái. Anh có thể hút thuốc cho đến khi căn phòng dày đặc khói thuốc. Anh cũng có thể chơi bài, uống rượu cùng với đồng nghiệp cả đêm…” – Anh lim dim đôi mắt và đang tự thưởng thức hạnh phúc trong men rượu ngà ngà.
Tôi nhìn nét mặt thoáng hạnh phúc của anh khi đó, không sao giận dữ nổi. Tôi bỗng thấy mình giống như một bà bảo mẫu già khó tính, xét nét từng chi tiết nhỏ. Tôi vặn vẹo anh từng khoản tiền chi tiêu trong nhà. Mua một đôi tất cũng phải đắn đo xem nơi nào rẻ nhất. Tôi không cho anh hút thuốc, cấm anh uống rượu càng phản đối anh tụ tập đánh bài với bạn bè.
“Ở bên cô ấy anh cảm thấy con tim mình đạp nhanh hơn. Làm việc gì cũng tràn đầy khí thế” – Anh vừa vười vừa nói trong hơi rượu.
Tôi ngắt lời anh:
“Cũng tốt thôi! Từ giờ về sau, em sẽ chú ý nhiều hơn đến bản thân mình. Em sẽ bớt thời gian là quần áo cho anh, thắt cà vạt cho anh để tranh thủ trang điểm cho mình; em sẽ bớt tiền mua quần áo cho anh để chọn cho mình một vài bộ thời trang em thích; em cũng không quá chú trọng vào bữa cơm cho anh. Thích thì em nấu cơm, không thích em và con sẽ đi ăn hàng, em cũng sẽ không lo sức khỏe anh thế nào khi hút thuốc, uống rượu nữa; em cũng mặc kệ không giặt chăn mỗi lần anh say rượu và nôn ra, cũng không khóc và đi tìm anh mỗi góc phố khi anh không về nhà nữa; em sẽ không lo xem bên nhà anh hôm nay có ai mừng thọ, ngày kia ai lấy vợ; em cũng sẽ không gửi tiền cho bố mẹ anh nữa. Mỗi năm cũng chẳng theo anh ngồi xe đến nửa ngày, xách túi to túi nhỏ về quê để lo bữa cơm mừng thọ cho ba mẹ anh… Đúng thế, ly hôn rồi em bớt đi bao nhiêu gánh nặng. Thật tốt!”
- Tôi dứt lời cũng là lúc những giọt nước mắt thi nhau trào ra. Còn anh, dường như đã thoát khỏi men say, lặng người nhìn tôi đầy kinh ngạc.
Tôi đã cố gắng tỏ ra lạnh lùng. Nhưng một chút rượu đã khiến tôi không kìm được lòng nói ra tất cả. Tôi lại cười: “Ly hôn đi! Xem ly hôn rồi anh có thể đắc ý được bao lâu? Anh rất yêu cô ấy, yêu mười phần. Và cô ấy cũng mười phần yêu anh? Hai người ở bên nhau, chỉ cần sống với nhau vài năm, xem trái tim anh còn có thể loạn nhịp đập vì cô ấy nữa không. Tất cả những gì cô ấy mang lại cho anh bây giờ, là những gì tôi mang lại cho anh mười năm trước. Anh hãy cắt đứt mối liên hệ giữa hai chúng ta và bắt đầu cuộc sống mới. Đợi khi anh bắt đầu cuốc sống mới với cô ấy rồi, anh sẽ phát hiện ra rằng, anh chỉ đi lại con đường mà chúng ta đã từng đi qua trước kia mà thôi”
“Em say rồi!” – Anh nghiêm giọng nói với tôi.
“Trước đây em không ngây thơ trong sáng ư? Em không xinh đẹp trẻ trung sao? Em quý trọng từng thứ mà anh tặng cho em, chiếc nhẫn bằng đồng, một quyển sách, chiếc bút lông và em cũng không quản trời lạnh đan cho anh chiếc găng tay len. Em cũng từng rất yêu anh, yêu mười phần. Nhưng bước vào hôn nhân, vai trò của người phụ nữ càng trở nên phức tạp hơn. Ngoài tình yêu còn có cả trách nhiệm. Vì vậy, khi đã kết hôn, người ta sẽ không thể chuyên tâm yêu anh mười phần được nữa. Họ phải dành một phần trong số đó để yêu bố mẹ chồng, rồi lại một phần để yêu bố mẹ của họ, còn thêm một phần nữa cho con cái. Và như thế, mười phần tình yêu sau khi bước qua hôn nhân, chỉ còn lại bẩy phần…” – Tôi chẳng còn nhớ mình đã nói những gì nữa. Bởi men rượu khi ấy đã làm tôi choáng váng…
Cuối cùng chúng tôi không ly hôn. Chồng tôi chấm dứt mối quan hệ với cô gái trẻ kia và trở về bên tôi. Lúc tỉnh táo tôi không lý trí bằng lúc say rượu và lúc say rượu lại càng thông minh hơn lúc tỉnh táo…
Theo Phununews
Thật lòng tôi không hối hận vì đã ngoại tình
Tôi chỉ cho anh ta thêm thời gian ngắn nữa thôi, và tôi cũng đã chuẩn bị kế hoạch ly hôn khi có thể, tôi không chịu nổi nữa rồi. Đến giờ, tôi vẫn chưa bao giờ hối hận vì đã ngoại tình.
Tôi lấy chồng từ năm 25 tuổi, đến bây giờ, 2 năm đã trôi qua. Cuộc sống vợ chồng lẽ ra là phải hạnh phúc vì hôn nhân xuất phát từ tình yêu, chẳng có gì ràng buộc hai người. Thế nhưng, chồng tôi chính là người đã thay lòng đổi dạ. Anh tỏ ra là một chàng trai lịch lãm, lúc nào cũng yêu vợ, thương vợ, quan tâm lo lắng cho vợ nhưng đằng sau là cả một bộ mặt giả tạo.
Bây giờ thì tôi hiểu, anh cưới tôi vì gia đình tôi khá giả.
Bây giờ thì tôi hiểu, anh cưới tôi vì gia đình tôi khá giả, cơ bản và tôi có công việc ổn định. Anh mơ là bố mẹ tôi cũng sẽ lo cho anh một công việc ổn định nên dù tình cảm dành cho tôi chỉ bằng một phần mười những cô tình cũ, anh vẫn quyết định chọn tôi làm vợ. Tôi vốn đâu phải là người con gái kém cỏi gì, có công việc, hình thức ưa nhìn và quan trọng là có quá nhiều đàn ông theo đuổi tôi nhưng chọn lựa kĩ quá, yêu đương mặn nồng nhiều, cuối cùng tôi lại dừng lại ở anh. Tôi quyết định cưới anh có lẽ vì những lời ngọt ngào đường mật giả tạo anh dành cho tôi.
Ngày đó, anh nói anh chưa từng yêu ai, tôi là mối tình đầu tiên. Vì anh nghĩ, tôi có thể cho anh nhiều thứ. Anh quyết tâm cưới được tôi khi biết tôi quá yêu anh mất rồi. Tôi mê muội người đàn ông này, trái tim tôi xốn xang mỗi khi không gặp anh. Tôi còn mơ tưởng một mái ấm hạnh phúc, ngọt ngào, có anh và các con tôi.
Nhưng, cưới nhau rồi, tôi càng rõ bột mặt của anh. Khi được bố mẹ tôi sắp xếp cho một công việc tốt, anh có chút tiền kiếm được từ công việc đó thì anh bắt đầu này kia. Anh đi khuya suốt ngày, bảo là đi tiếp khách nhưng thật ra, anh qua lại với mấy cô bạn gái cũ của anh mà tôi chưa từng hay biết gì về họ. Chỉ khi được đọc tin nhắn trong điện thoại của anh, tôi mới biết, anh đang che giấu mấy người tình cũ một lúc chứ không phải chỉ một.
Anh coi tôi là người không ra gì, vì anh không hề yêu tôi mà chỉ lợi dụng tôi thôi.
Có tiền, anh qua lại với họ và dùng những lời xảo trá của anh để đánh lừa họ rằng, anh giàu lên nhờ bàn tay của anh chứ không hề có sự xuất hiện của vợ anh, gia đình vợ anh. Anh coi tôi là người không ra gì, vì anh không hề yêu tôi mà chỉ lợi dụng tôi thôi. Anh còn nói với tôi những lời ngọt ngào trước mặt gia đình tôi, bạn bè tôi nhưng đằng sau đó, khi chỉ có anh và tôi, anh lại biến thành kẻ hèn hạ. Tôi vạch tội anh ngoại tình, anh tát tôi, đánh tôi thâm tím mặt mày. Vậy mà hôm sau mẹ tôi hỏi tại sao, anh lại ngọt ngào nói &'là cô ấy ngã, con đã phải đưa cô ấy đi khám mà không chịu'.
Thật ra, tôi nói với mẹ tôi được, mẹ tôi sẽ tin nhưng gia đình anh không tin tôi, người thân của anh cũng nghĩ tôi quá đáng này kia khi cứ bắt bẻ chồng. Anh tối ngày rượu chè, về nhà thì ôm ấp vợ nhưng khi lên phòng, anh lại phỉ báng tôi này kia. Có lần tôi nói anh quá lời, anh cũng chẳng ngại mà châm biếm tôi, anh bảo tôi &'đàn bà như cô thì tôi có đầy, chỉ là tôi muốn cưới cô vì gia đình cô cho tôi được nhiều thứ. Bây giờ có rồi, tôi cần gì phải quỵ lụy. Bỏ chồng thì cô thiệt chứ tôi thì lấy ai chẳng được'.
Khi đạt được mục đích, anh thay lòng, anh coi tôi không ra gì, còn bực bội mỗi lần tôi nhắc chuyện anh ngoại tình. Những trận đòn ngày một dày hơn, anh không còn coi tôi là vợ nữa. Ngay cả con cái, tôi cũng không muốn có với người đàn ông này.
Anh như thế thì tôi ngán gì. Tôi cũng lao vào con đường ngoại tình. Tôi quyết định sống thoải mái, sống vô tư thậm chí là tự do cho bản thân mình. Trong các cuộc vui chơi, tôi không nhắc đến chồng, coi như không có người chồng này. Vì tôi không muốn ly hôn khi vừa cưới được 2 năm, sẽ làm bố mẹ tôi đau lòng, chứ thực ra, chuyện chăn gối vợ chồng đã không còn nữa từ ngày tôi biết anh ngoại tình, và tôi cũng không có ý kiến gì về việc anh ngoại tình nữa. Ông ăn chả thì bà ăn nem, có gì đâu.
Trước đây, tôi là người phụ nữ mẫu mực, chu đáo, lúc nào cũng nghĩ cho chồng, phải sống sao cho có tiếng thơm, bây giờ thì tôi không cần. Tôi đã quá khổ vì người chồng chỉ lợi dụng mình, coi tôi không ra gì rồi, ai bắt tôi phải thế. Tôi quyết định chọn con đường sống mới, sống như vậy mới là mình.
Tôi lao vào các cuộc tình, tôi thích ai, yêu ai tùy thích giống như ngày còn độc thân.
Tôi lao vào các cuộc tình, tôi thích ai, yêu ai tùy thích giống như ngày còn độc thân. Cả nhà biết chuyện này vì cái bộ mặt xấu xa của anh lại lộ diện. Anh đưa bằng chứng tôi ngoại tình cho người khác biết, giống như anh là kẻ vô tội. Bố mẹ anh, họ hàng nhà anh khinh rẻ tôi, coi tôi là loại đàn bà không ra gì. Tôi mặc kệ, sống thoải mái theo ý thích của mình, ai nhìn tôi ra sao thì nhìn, tôi đâu còn thời gian mà bận tâm.
Tôi chỉ cho anh ta thêm thời gian ngắn nữa thôi, và tôi cũng đã chuẩn bị kế hoạch ly hôn khi có thể, tôi không chịu nổi nữa rồi. Đến giờ, tôi vẫn chưa bao giờ hối hận vì đã ngoại tình. Ít ra, tôi cũng có một tình yêu đúng nghĩa, còn chồng chỉ là chồng hờ. Người đàn ông tôi yêu cũng hiểu rõ hoàn cảnh của tôi, anh chấp nhận chuyện này và sẵn sàng chia sẻ với tôi. Trước mắt, tôi chỉ cần vậy thôi là đủ, tôi không đòi hỏi gì hơn nữa...
Theo Eva
Kinh hoàng vợ đòi tiền, đòi nhà, đòi ô tô mới...cho con bú "tôi vì anh mà chia tay người yêu, vì anh mà chôn vùi tuổi xuân ở cái nhà này, thế là đủ lắm rồi đấy, thế là trọn đạo lắm rồi đấy. Chính người yêu tôi bày cách cho tôi đổi tuổi trẻ lấy tiền bạc của anh đấy, anh thấy chán thì tôi đi, người yêu tôi cũng có việc làm đàng...