Những điều gái hư dạy bạn
Nàng Lọ Lem rốt cuộc ế chồng. Bạch Tuyết chẳng khá khẩm gì hơn, hoàng tử đã cắm sổ đỏ đánh bạc và thường về khuya mang theo mùi nước hoa nồng nặc của gái lạ.
Mọi câu chuyện tình trong cổ tích đều kết thúc bằng hình ảnh hạnh phúc vĩnh viễn: Vượt qua bao khó khăn thử thách, hoàng tử rước công chúa lên ngựa, cả hai đi về nơi hạnh phúc lứa đôi. Từ đó họ sinh con đẻ cái, yêu nhau mỗi ngày.
Nhưng họ hạnh phúc, rồi sao nữa? Thế ai nói Bạch Tuyết và Lọ Lem là những người phụ nữ xứng đáng được nhận hạnh phúc?
Ai nói rằng những nàng công chúa bước ra từ những câu chuyện tình đẹp như cổ tích, sau này cũng sẽ là những bà mẹ dạy dỗ con nên người, mà không đầu độc đàn con trong nước mắt và những lời than thở nói xấu chồng, oán trách đời sống?
Ai nói Bạch Tuyết và Lọ Lem là những người phụ nữ xứng đáng được nhận hạnh phúc? (Ảnh minh họa)
1. Vì sao vua lại cưới phù thủy?
Thế sao bạn không hỏi, vì sao ngàn vị vua trên đời không cưới những người vừa đẹp người vừa đẹp nết như nàng Lọ Lem chăm chỉ và nàng Bạch Tuyết lương thiện tin người, mà lại đi cưới ngay con mụ phù thủy? Hay lộn ngược lại câu hỏi theo hướng khác: Vì sao người thành đạt giỏi giang như vua không cưới bạn? Bạn còn tử tế vạn lần con mụ phù thủy, con mụ mẹ kế kia? Chả lẽ chỉ vì người đàn bà đó đẹp, và người đàn ông tên gọi là vua (xứ cổ tích) tuy có thành đạt nổi danh, nhưng lại là một tay đàn ông ngu muội, mù quáng, dốt nát, dễ bịp?
Câu trả lời thật là cay đắng: Vì phù thủy chính là người tình lý tưởng. Là một người đàn bà tuyệt vời trong mắt vua, còn bạn thì không!
Nếu cổ tích dịch chuyển về thời đại ngày nay, gần hơn một chút, thì mối quan hệ vua – hoàng hậu (mẹ kế) – Bạch Tuyết / Lọ Lem (con chồng) sẽ được diễn giải như sau:
Video đang HOT
- Đàn ông thành đạt đẹp giai thế mà lấy một bà vợ vừa xấu vừa ghê gớm, thần nanh đỏ mỏ!
- Mụ sếp tôi vừa keo kiệt vừa vô liêm sỉ, chửi nhân viên như hát hay, toàn đặt ra những mệnh lệnh quái dị và ngu ngốc!
- Mình ghét cái con chị tai quái trong phim truyền hình Hàn Quốc tối qua, năm lần bảy lượt hãm hại em gái cùng cha khác mẹ, giờ còn bày mưu cướp luôn cả người yêu của con em nữa mới khốn nạn chứ!
- Không hiểu đến bao giờ sếp mới nhận ra bộ mặt thật của bà trưởng phòng vừa lươn lẹo vừa nhẫn tâm với chị em trong phòng mình?
v.v
Có vẻ phù thủy ngày nay không bắt bạn ăn táo độc, không cần đích thân ra tay thắt lưng thật chặt cho bạn ngạt thở chết, thậm chí người đàn bà ác cũng chẳng cần đổ gạo lẫn cám cho bạn nhặt mỏi tay, khỏi đi hội vui vẻ gì nữa. Phù thủy ngày nay chỉ ngăn cản đường thăng tiến nơi công sở của bạn, dèm pha bạn ở sau lưng, cướp người chồng tương lai của bạn, khiến cuộc sống của bạn rơi vào trong những vực sâu đen tối khó thở, đau khổ và tức giận.
Bạn có nhận ra, tất cả những phản ứng trên của bạn là của một người phụ nữ nhu nhược, kém cỏi, bất lực hay không? (ảnh minh họa)
Bạn ghét họ không? Ghét chứ sao không? Thế ghét rồi làm gì nữa? Nói xấu họ? Chửi họ sau lưng? Chuyển công sở? Đi đánh ghen trong lúc cầm chắc phần thua? Làm một trận cho ra trắng ra đen trước khi vĩnh biệt luôn cái cơ hội làm việc và cơ hội thu nhập này của bạn? Hay ngồi niệm Phật sao cho Bụt hiện lên, bà tiên hiện lên, phép lạ xảy ra để bạn luôn là người lương thiện trong trắng tốt đẹp?
Bạn có nhận ra, tất cả những phản ứng trên của bạn là của một người phụ nữ nhu nhược, kém cỏi, bất lực hay không?
Thế hạnh phúc có xứng đáng đến với một người phụ nữ nhu nhược, kém cỏi, bất lực và không có khả năng làm bất cứ việc gì, không có cả khả năng nổi giận hoặc chửi bậy hay không?
Nếu nàng là người xấu, nàng biết cách trả đũa! Nàng biết cách thu xếp để lên một kế hoạch chinh phục hiệu quả. Tức là, gái hư hỏng xấu xa là người phụ nữ hơn ai hết biết cách triển khai một kế hoạch, dám ước mơ và dám thực hiện, luôn sẵn sàng hành động ở một mức độ tích cực nhất. Nói đơn giản thôi: Không giết được Bạch Tuyết bằng chiếc lược tẩm thuốc độc, thì bà hoàng hậu phù thủy sẽ quay lại với chiếc thắt lưng nghẹt thở!
Không có kết quả, thì phù thủy sẽ quay lại lần thứ ba với quả táo độc trong tay! Không bao giờ từ bỏ mục tiêu, tìm mọi cách để đi tới kết quả là một tố chất tuyệt vời của người phụ nữ mà không một nàng gái ngoan nào học được từ phù thủy cả!
Thế cho nên, Bạch Tuyết và Lọ Lem luôn sẵn sàng để vào vai… kẻ bị hại! Chứ không hề sẵn sàng để vào vai kẻ mạnh, kẻ năng động, kẻ quyền biến, kẻ có quyết tâm, kẻ tìm ra sức mạnh của bản thân ngay từ trong những ước mong chính đáng nhất!
Thì không phải, phù thủy cũng chỉ mong ước cuối cùng là hôn nhân hạnh phúc với vua và đời sống gia đình êm ấm, không có cái gai nào trên đường đời, thế thôi?
Nên đôi khi, có những người phụ nữ là phù thủy trong mắt bạn, chỉ bởi vì bạn không đủ sức mạnh để phòng vệ, vì bạn đã biến mình thành nạn nhân của số phận! Chứ trong mắt người khác, họ vẫn là người phụ nữ có những giá trị nhất định! Ít nhất, họ vẫn khiến một người đàn ông yêu họ tha thiết! Hoặc, họ vẫn là người dẫn đầu, là sếp bạn, là người lãnh đạo mà bạn mãi mãi chạy theo sau lưng! Hãy công bằng với họ để học lấy những điểm mạnh của kẻ mà bạn căm ghét!
2. Sức mạnh của tính nữ:
Tôi tin sức mạnh của phụ nữ không phải là vì nàng đẹp hơn kẻ khác bao nhiêu, hay nàng hiền hơn, lương thiện hơn kẻ khác bao nhiêu. Bởi: Nhan sắc và tính lương thiện là hai sản phẩm vừa không có ai dám bảo hành cho bạn, vừa có hạn sử dụng ngắn hơn ta tưởng!
Sức mạnh của phụ nữ cũng không nằm ở chỗ, nàng hét một câu, bao nhiêu đàn ông răm rắp tuân lệnh theo. Cái việc đó, tiền làm được! Có tiền, đàn bà muốn làm tiên hay làm cú cũng được, ai cãi (ai buồn cãi!).
Mà, ai đẹp bằng Bạch Tuyết, ai hiền bằng Lọ Lem với Tấm? Thế nhưng bi kịch của Tấm với Lọ Lem là luôn chờ đợi một người đàn ông tới mang hạnh phúc cho mình! Chờ bảy chú lùn làm bầu bạn (tất nhiên, tôi không nghĩ nàng có xu hướng tình dục như thế!), chờ hoàng tử cưỡi ngựa tới hôn lên môi, rồi bế lên ngựa, đưa về miền hạnh phúc! Rồi chờ vua cha hay ai đó “xử lý” kẻ ác hộ họ, ồ!
Nên tôi tin rằng, chẳng có vụ nằm ngửa chờ đàn ông tới rước thì sẽ có hạnh phúc! Những người phụ nữ dù lương thiện nhưng bản tính gặp chăng hay chớ như Bạch Tuyết, những người không có kế hoạch và mục đích cho đời mình như Lọ Lem, hẳn cuộc sống gia đình chẳng suôn sẻ gì. Vì họ đã không hề chuẩn bị gì cho đời mình cả! Họ chỉ xinh đẹp và lương thiện thôi, nhưng họ hoàn toàn chưa học được cách để làm chủ cuộc sống của chính mình!
Cái mang lại sức mạnh cho một người phụ nữ, đó chính là năng lực hành động! Bạn có yêu thương tràn đầy trong tim, nhưng yêu thương ấy không thể hiện được ra bằng hành động, thì bạn chỉ là một người yêu bằng mồm! Cuộc sống của bạn sẽ đầy rẫy tính từ nhưng chẳng có mấy động từ!
Sức mạnh cho một người phụ nữ là năng lực hành động
Hoặc lý tưởng nhất, hãy nghĩ như công chúa nhưng hãy sẵn sàng hành động như một phù thủy chính hiệu! Đừng để những gì tốt đẹp nhất của bạn mãi mãi chỉ nằm yên trong trái tim bạn, đừng ước mơ nữa, hãy lên kế hoạch cho mình y như một phù thủy chính hiệu!
Theo Eva
Những điều gái ngoan chẳng bao giờ học nổi
...Cho nên, đừng vội chê những người đàn bà đành hanh đanh đá, lắm chiêu. Có lần ăn trưa cùng một nữ luật sư, chúng tôi trò chuyện về vụ án đang rầm rộ trên báo chí buổi sáng hôm đó, là vụ một vợ nghi phạm đang bị công an tạm giữ, đã bị một kẻ xưng danh công an gọi đến tống tình.
Tôi kể một sự kiện trùng hợp, một độc giả nữ gần 40 tuổi năm ngoái đã gửi thư xin tôi lời khuyên, khi chị phát hiện chồng mình thường lợi dụng chức vụ để ngủ với cấp dưới, đòi "hối lộ tình" từ vợ đối tác làm ăn, thậm chí, đòi vợ kẻ nhờ vả phải vào nhà nghỉ cùng thì mới đồng ý "nới" tội cho chồng.
Chị nói, cái người đàn ông đã hai mươi năm đầu ấp tay gối, chu đáo yêu thương gia đình, sao quá đáng sợ cái mặt trái gạ tình, kiếm chác dục vọng trong cùng con người ấy. Từ giờ đến cuối đời tôi sẽ sống làm sao, và con cái tôi nếu biết sự thật về bố chúng, sẽ nghĩ như thế nào!
Thế gian này từ cổ chí kim, biết bao nhiêu người đàn bà đã phải lụy phải cầu đủ mọi cách để tìm lối cứu chồng. Nhưng đáng thương hại nhất đâu phải là những đàn bà hiến thân cho đường danh vọng của chồng, chuộc tội cho chồng, giãn nợ hộ chồng, mong vớt tội cho chồng v.v... mà là người đàn bà của cái gã đàn ông có chức vụ quyền thế. Vì một lẽ đơn giản, những người vợ tội nghiệp kia hiến thân thì còn mong cứu được chồng (dù thực sự, trên đời này hiến thân mà cứu được chồng có mấy người, tôi không biết! Tôi không quen họ, và họ cũng chẳng kể tôi nghe!).
Thế gian này từ cổ chí kim, biết bao nhiêu người đàn bà đã phải lụy phải cầu đủ mọi cách để tìm lối cứu chồng. (ảnh minh họa)
Còn những người đàn bà trong vai mệnh phụ, có lẽ, mới chính là người đàn bà chẳng biết làm gì để cứu được ông chồng mình khỏi thói quen đổi chác quyền lợi trên thân xác vợ người khác. Mà nếu họ là đàn bà tử tế, thì trái tim họ không chỉ ghen tuông, tâm hồn họ còn đau đớn và nhục nhã thay cho những việc chồng làm nữa!
Cô bạn luật sư bật cười và nói:
- Còn ai gặp nhiều gia đình mà vợ chạy đủ cửa hỏi tìm cách giải cứu cho chồng bằng những luật sư? Ngày nào tôi chẳng có những cú điện thoại từ vợ những người chồng đang đứng ngồi không yên? Nên nói xin lỗi chứ, sống trong đời này, nhiều trường hợp chỉ gái hư quen thô lỗ, không quen cam chịu mới giữ được mình tử tế đàng hoàng. Gái hư mới biết vả ngay vào mặt những thằng gạ tình. Chứ còn gái ngoan, cứ đắn đo nọ kia, có từ chối cũng chẳng dám chửi thẳng vào mặt, lấy lý do là phải cứu chồng, nhưng cứu chồng thì thiếu gì cách, làm gì có loại cứ nằm ngửa ra là giải quyết được mọi chuyện? Trong trường hợp chạy án theo kiểu gạ tình này, thì gái ngoan mới đích thị là loại đàn bà hư hỏng, vừa hư, vừa hỏng!
Mà tin rằng mình chỉ nằm ngửa ra là giải quyết được mọi chuyện, đích thị là cách nghĩ của gái ngu, chứ không phải gái ngoan! Những ông chồng có vợ chạy án kiểu đó, thì chỉ có nặng tội và nặng nợ đời hơn mà thôi! Bây giờ năm trăm nghìn một cái máy ghi âm, một triệu đồng một cái máy ảnh, lôi bằng chứng gạ tình ra tòa khó gì! Muốn cứu chồng sao không chọn đường đàng hoàng mà đi?
Nghĩ cũng phải! Nhưng nói thế cũng nghiệt ngã quá cho những phận đàn bà, tình thâm nghĩa nặng, chết thay cho chồng con cũng còn sẵn lòng, nữa là...
Nghĩ cũng phải! Nhưng nói thế cũng nghiệt ngã quá cho những phận đàn bà, tình thâm nghĩa nặng, chết thay cho chồng con cũng còn sẵn lòng, nữa là... (ảnh minh họa)
Cô bạn tôi nói:
- Lật lại vấn đề nhé: Thế có anh chồng nào muốn mang vợ ra để tế thay cho tội mình không? Có ông nào nợ đầm đề thì đi trốn nợ chứ mấy ai thảy bà vợ ra ngủ gán nợ? Hay ngay cả ở trong tù vẫn hy vọng vợ còn ở ngoài chờ mình, không léng phéng với ai, với bất kỳ lý do gì? Tớ đã vào trại tạm giam gặp bao nhiêu thân chủ, không ai muốn mình đã phạm pháp, mất quyền công dân, lại còn mất luôn cả hậu phương, gia đình tan nát! Xong, xem từ phía lý lẽ của kẻ gạ tình. Trên đời này đàn ông có thể mang tiền ra để dụ dỗ đàn bà lên giường. Có thể mang thuốc mê, thuốc kích dục ra để lôi đàn bà lên giường. Có thể mang đám cưới và hôn nhân tương lai ra để dụ được người yêu lên giường. Cũng có thể mang chức vụ, quyền lợi ra hứa hẹn để dắt được gái tham lên giường. Thế nhưng mang luật pháp và quyền lực ra làm thuốc gây mê để dụ đàn bà có chồng, to gan thế chẳng sớm hay muộn cũng bị xử lý. Vấn đề chỉ là, chính những bà vợ cố tình tin rằng, đó là một thứ thuốc mê chính hiệu! Và mình lên giường là vì mình yêu chồng!
Đọc truyện Kiều năm lần bảy lượt, xem mãi tấm gương "bán mình chuộc cha" của nàng Kiều thì cũng cứ coi đó là giải pháp của lịch sử, của văn chương, của một ước lệ về nếp nhà, tình nghĩa, chữ hiếu chữ trinh trong văn vở. Nhưng đời nay mà cứ nhăm nhăm nghĩ rằng, bán mình chuộc cha được thì hiến mình cứu chồng cũng được, nhảm nhí hết sức. Làm gì có chuyện, lấy cái hành vi phạm pháp này để giải quyết được cái rắc rối kia?
Cho nên, đừng vội chê những người đàn bà đành hanh đanh đá, lắm chiêu. Cũng đừng vội ngợi khen những người đàn bà biết cắn răng nhịn nhục hy sinh vì chồng con. Nhiều khi ngoan quá hóa dở hơi, à quên, không phải dở hơi mà là hơi dở.
Vì, đàn bà, có những thứ trong đời, như phẩm giá, thì không thể nào hy sinh được, dù với bất cứ lý do gì.
Theo Eva
Đừng kỳ vọng em là gái trinh Anh mong mỏi tôi là người con gái biết giữ mình, là gái trinh. Tôi là người rất nghiêm túc... Nhiều người nhìn dáng vẻ của tôi còn thầm nghĩ tôi là "tu sĩ", vì quả thực tôi làm gì cũng rất đúng mực. Thế nhưng, hiếm ai biết rằng tôi đã có một sai lầm khi còn đang học năm thứ 3...