Những điều con gái hối hận khi chưa làm trước tuổi 30
“Những cô gái của tôi, điều bạn hối hận nhất vì chưa làm được trước 30 tuổi là gì?”.
Có điều gì khiến các cô gái hối tiếc (ảnh minh họa)
Phái nữ đang truyền tai nhau những hối tiếc sâu sắc nhất của bản thân với hy vọng người khác sẽ không mắc phải những sai lầm tương tự.
Trên diễn đàn Ask Women của Reddit, nhiều người thẳng thắn nói về những quyết định tồi tệ mà họ đã làm, từ lạm dụng chất kích thích đến sa đọa vào các mối tình vụ lợi.
Trong đó hàng nghìn người chia sẻ họ hối hận khi không kết thúc sớm mối quan hệ ‘độc hại’ với bạn trai.
Một người viết: “Tôi cố gắng không dành quá nhiều thời gian vào những việc đã xảy ra trong quá khứ nhưng tôi vẫn phải nói tôi hối hận khi không kết thúc cuộc hôn nhân ‘địa ngục’ của mình sớm hơn”.
“Kiếm một chàng trai ‘có gia thế tốt’ để làm hài lòng bố mẹ và noi gương các cuộc hôn nhân trước đó của anh chị… Thay vào đó, tôi đã dành cả thanh xuân ở tuổi 20, 30 thậm chí 40 của mình cho một ngươi đàn ông tồi tệ nhất trên đời. Nhưng may mắn thay, tôi có hai đứa con thiên thần…”
“Không thoát khỏi người mẹ độc ác và lợi dụng tôi từ mười năm trước”, một người khác chia sẻ.
Video đang HOT
“Tôi ước mình có thể quay lại quá khứ để học cách nói lên những suy nghĩ và nguyện vọng của bản thân trong cả công việc và tình cảm. Mãi cho đến năm 30 tuổi tôi mới biết từ chối và tôi ước mình có thể làm thế sớm hơn”.
Rất nhiều người chia sẻ họ đã dành rất nhiều năm chỉ để đạt được tiêu chuẩn cái đẹp mà xã hội cần.
Một người với hastag #under_the_bluemoon hối hận vì bao năm qua không chú trọng chăm sóc sức khỏe cho bản thân.
“Tôi đã dành phần lớn tuổi thanh xuân 20 của mình cho chứng chán ăn. Tôi thậm chí còn không nhận ra nó cho đến khi quá muộn. Bây giờ tôi như bị thụt lùi với xã hội và căn bệnh tổn thương nội tạng sẽ giết chết tôi lúc nào không hay”.
Nhiều người khác hối tiếc vì đã không tôn trọng lối sống lành mạnh mà sa vào dùng các chất kích thích.
“Tôi chỉ có một điều hối tiếc: Tôi bắt đầu hút thuốc lại. Tôi đã bỏ thuốc từ vài năm trước nhưng đó là quyết định tồi tệ nhất và nếu được ước, tôi ước có thể làm lại từ đầu”.
Một người khác viết: “Tôi ước gì mình dùng kem chống nắng sớm hơn một chút”.
“Điều tôi hối hận nhất là đến hiện tại, tôi đã và đang làm một công việc mà mình không hề thích trong 50 năm qua và đôi khi tôi tự hỏi ‘Mình vào đây làm bằng cách quái nào vậy?’”.
Còn bạn? Bạn hối hận vì chưa làm được điều gì?
Thanh Trâm
Theo dantri.com.vn
Đứa con bị từ chối
Tôi thương con, nhưng không biết phải làm gì. Nếu nói ra sự thật, chắc gia đình tôi sẽ tan nát. Nhưng bỏ mặc đứa con tội nghiệp kia thì tôi cũng không đành.
Chị Hạnh Dung thân mến,
Trước khi lấy chồng, tôi đã có con gái - kết quả của một cuộc tình sinh viên. Ngày đó, tôi đã phải nghỉ học một năm, bảo lưu kết quả. Sau khi tôi sinh con, mẹ tôi đã lập tức mang con gái tôi cho một người chị họ ở xa.
Giờ tôi đã 34 tuổi, có chồng và hai con - một trai, một gái. Gia đình tôi hạnh phúc, chồng tôi rất yêu thương tôi, các con tôi đều ngoan ngoãn, xinh đẹp. Nhìn các con, thỉnh thoảng tôi lại nghĩ đến đứa con đã bị tôi bỏ rơi. Giờ cháu đã 17 tuổi mà chưa một lần được nhìn thấy mẹ, được tôi chăm sóc hay mua sắm cho cái gì, dù chỉ là cái kẹp tóc. Mẹ tôi sợ tôi xao lãng hạnh phúc của mình nên quyết giấu tôi mọi thông tin về cháu.
Ảnh minh họa
Cách đây ba tháng, khi mẹ tôi đau nặng, tưởng sắp chết, mẹ mới nói tôi biết, con tôi sống rất cực khổ, mẹ nuôi mất, cháu phải bỏ học, đi làm thuê cho nhà người ta. Khi bà biết, tìm đến, cháu không chịu gặp, không nhận tiền của bà, vì cháu biết cháu là đứa con bị từ chối. Khi nói với tôi, mẹ tôi khóc rất nhiều. Bà ân hận, bảo tôi đi tìm con, xin lỗi cháu giùm bà và đưa cháu về nuôi, cho cháu đi học...
Từ hôm đó, tôi như người thất thần. Tôi thương con, nhưng không biết phải làm gì. Nếu nói ra sự thật, chắc gia đình tôi sẽ tan nát. Nhưng bỏ mặc đứa con tội nghiệp kia thì tôi cũng không đành.
Thanh Ngà (Hà Nội)
Chị Thanh Ngà thân mến,
Không ai tránh được chuyện phải trả giá cho những sai lầm. Dù có tránh né, lấp liếm, tìm mọi cách để che giấu thì rồi có lúc cũng sẽ phải đối diện với nó, giải quyết nó một cách trung thực và thẳng thắn, chấp nhận những hậu quả.
Mười mấy năm đã qua. Chị đã im lặng để mẹ mang con chị đi cho người ta, che giấu một sai lầm trong chuyện tình cảm của mình. Bây giờ, hậu quả đó còn lớn hơn và cái giá phải trả chắc chắn là nặng nề hơn so với việc ngày đó chị can đảm đối diện với việc mình đã làm sai. Hạnh Dung nghĩ, nếu lần này chị lại tiếp tục trốn tránh, che giấu, hậu quả sau này có thể sẽ còn lớn hơn, nặng nề hơn, đau đớn hơn nhiều lần nữa.
Nói như thế, chắc chị đã hiểu Hạnh Dung khuyên chị điều gì. Tất nhiên, khi lường trước hậu quả này, sự trung thực, thẳng thắn, can đảm của chị có thể gây nên những đổ vỡ đau đớn, chị hãy cố gắng vận dụng hết mọi sự khéo léo, khôn ngoan, thận trọng để có thể giảm thiểu tác hại, tìm được sự cảm thông và tha thứ của những người có liên quan - từ con chị đến chồng chị. Dẫu mọi việc không được trọn vẹn chăng nữa, chị cũng hãy bình tĩnh đón nhận và vượt qua, với nhận thức rằng, điều đó phải là như thế từ lâu rồi. Chỉ là chị đã trì hoãn mà thôi.
Mong chị vượt qua được khó khăn và dũng cảm đón nhận.
Hạnh Dung
Theo phunuonline.com.vn
Chị à! Em nhường chồng em cho chị đấy! Bản chất của người đàn ông không bao giờ thay đổi. Em thật tâm chúc chị có 1 cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc về sau. Em không trách chị, chỉ trách người đàn ông tồi tệ, vô tình, vô tâm, bạc bẽo,không trách nhiệm ấy. Chị à! Giờ em sẽ chấp nhận chịu thua trong cuộc tình tranh giành 1 người đàn...