Những chuyện vụn vặt giết chết cảm xúc với chồng
Những ngày làm dâu, làm vợ với cô vô cùng ngột ngạt.
Cô bị mẹ chồng coi thường, kiểm soát, trong khi chồng cô lại không quan tâm, chia sẻ với vợ. Chưa kể, những vụn vặt trong cuộc sống hàng ngày đã giết chết cảm xúc của cô với người bạn đời.
Ảnh minh họa
Cô kết hôn khi vừa đi làm được vài năm, chưa tích lũy được gì nhiều. Chính vì vậy, bước chân về nhà chồng khi tiền bạc không nhiều, khi sự nghiệp chỉ mới bắt đầu, mẹ chồng rất coi thường cô. Trong mắt bà, chỉ có con trai mình mới giỏi giang, con dâu thật không xứng với con mình. Thế nên, bà thường xuyên có những lời nói, hành động miệt thị và cay nghiệt với cô.
Ở cùng nhà chồng, cô bị kiểm soát rất chặt. Không có chuyện cô được phép đi làm về muộn. Cũng không bao giờ cô được đi chơi hay gặp gỡ bạn bè. Lúc nào cô cũng quanh quẩn ở nhà, làm lụng mọi việc. Ở nhà chồng, cô lủi thủi như cái bóng. Cô không thể chuyện trò, nói cười, chia sẻ với ai. Thậm chí, ngày sinh nhật cô, chồng cô cũng không dám tổ chức cho vợ. Bởi mẹ chồng không ưa cô nên cô chỉ biết sống lầm lũi.
Video đang HOT
Cô là người sống tình cảm và nội tâm. Trong khi đó, chồng ở cùng với mẹ nên khá vô tâm, không san sẻ việc nhà với vợ, không quan tâm đến cảm xúc của vợ. Điều đó khiến cô tủi thân, tổn thương rất nhiều. Cô luôn có cảm giác cô đơn khi không ai hiểu mình, không ai nhìn thấy sự “tồn tại” của mình.
Khi có con, biết rằng cứ kéo dài tình trạng này khi ở nhà chồng thì sẽ trầm cảm, cô đấu tranh với chồng để hai vợ chồng ra ở riêng. Thế nhưng, chồng cô cho rằng sự đòi hỏi đó là quá lớn nên để mặc cô xoay xở mọi việc trong gia đình, từ chăm sóc con cái đến việc cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Với anh, việc hai vợ chồng ra ở riêng chẳng khác nào anh ban ơn cho vợ. Chính vì vậy, anh lúc nào cũng coi mình là “bề trên”, lúc nào cũng kể công bằng giọng hách dịch với vợ.
Chưa kể, bao nhiêu vụn vặn trong cuộc sống gia đình khiến cô ngày càng mất cảm xúc với chồng, như: Chồng cô có thói quen để chuông đồng hồ reo mà không dậy khiến ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô hay anh muốn làm việc gì thì làm bằng được, không cần biết vợ có đồng ý, thoải mái hay không… Ở riêng nhưng cô cũng không được đi chơi đâu. Chồng cô không muốn vợ đi ra ngoài, không muốn cho vợ gặp gỡ bạn bè, cà phê với đồng nghiệp…
Thế nên, cảm giác cô đơn vẫn luôn bủa vây cô. Một mình cô phải chống đỡ, lo lắng mọi thứ. Cô không quá quan trọng về cuộc sống vật chất, điều cô mong muốn là được yêu thương, san sẻ như nhiều người vợ khác.
Vừa từ quê ngoại lên, bố mẹ chồng đột ngột thông báo nghỉ hưu kèm theo chiếc hộp "thử thách" tôi đã quên mất từ bao giờ
Tôi đã quên bẵng sự tồn tại của cái hộp đó, không ngờ nó mang lại phú quý cho tôi chỉ sau một câu nói của mẹ chồng!
10 năm trước khi mới là đứa sinh viên tỉnh lẻ, tôi đã ước mình giàu như những người đi ô tô, xách túi hàng hiệu đầy sang trọng trên phố. Dù chưa biết sau này làm việc gì, trở thành ai, nhưng tôi đặt mục tiêu cho mình rất rõ ràng là thu nhập phải cỡ vài chục triệu mỗi tháng.
Gia đình tôi không nghèo nhưng đông anh chị em, tôi là đứa thứ 4 gần "chốt sổ". 3 anh chị lớn người đi học người đi làm, đứa đi trước nâng đỡ đứa đi sau. Khi tôi học năm cuối thì anh cả cưới vợ, sau đó đến chị hai lấy chồng, có gia đình xong ai cũng ổn định hơn hẳn. Thế là tôi thay đổi suy nghĩ, cho rằng muốn giàu chỉ việc kết hôn là xong.
Quả nhiên ra trường tôi đã được cuộc đời quật cho vô số bài học, tôi đã tỉnh ngộ ra rằng muốn giàu là chuyện khó vô cùng. Công việc đầu tiên lương tháng có 5 triệu mà gọi điện mỏi mồm rã họng không kiếm được khách, việc thứ 2 còn thảm họa hơn - tôi bị nợ lương đòi mãi không được. May mắn đến lần chuyển việc thứ 5 thì tôi ổn định được vị trí, còn gặp được ý trung nhân rồi trở thành ông xã tôi bây giờ.
(Ảnh minh họa)
Gia đình chồng tôi cũng không phải hào môn, quê ở Hưng Yên nhưng bố mẹ chồng giỏi giang buôn bán nên mua được nhà Hà Nội. Trước ông bà hay đi đi lại lại giữa 2 nơi nhưng khi tôi về làm dâu mang bầu sinh cháu thì ông bà ở hẳn trên Hà Nội, nhà dưới quê để cho ông anh chồng.
7 năm trước ngay sau hôm cưới, mẹ chồng gọi tôi vào phòng riêng để nói chuyện. Bà bảo tôi cứ sống thật thoải mái, gia đình không có quy tắc gò bó gì, bà cũng không có ý định khắt khe với tôi nhưng bà dặn trong nhà có một chiếc hộp nhỏ chuyên đựng tiền với vàng lẻ, kêu khi nào tôi cần thì cứ lấy mà tiêu. Lúc ấy tôi vui lắm, nghĩ cuộc sống của mình sẽ dư dả hơn, nhưng về kể cho mẹ đẻ nghe thì mẹ khuyên tôi không nên đụng vào chiếc hộp đó.
- Của biếu là của lo, của cho là của nợ, không ai cho miễn phí ai cái gì, con lấy của ai 1 đồng thì lúc nào đó con phải trả lại 10 đồng. Dù bố mẹ chồng có để đấy như miếng mỡ song con không phải chuột, đừng sa vào cám dỗ làm gì. Thiếu thốn thì cố gắng tự lo, cần thiết thì nói trực tiếp nhờ gia đình giúp đỡ, chứ đừng đụng tới cái hộp đó.
Nghe lời mẹ nên tôi không quan tâm đến cái hộp ấy nữa, dần dần quên bẵng đi dù mẹ chồng để hộp ngay trên két sắt ở phòng ngủ. Lòng tự trọng của tôi không cho phép mình tham lam, thi thoảng mẹ chồng cũng nhắc khéo nói thiếu tiền thì cứ lấy của bố mẹ dùng nhưng tôi đều từ chối.
Hôm qua vợ chồng tôi ở dưới quê ngoại lên, Tết năm nay tôi đưa cu Bi về chơi với ông bà từ mùng 4. Nghe tin sắp phải đi học nên tôi đưa con quay về thành phố chuẩn bị, còn vợ chồng tôi thì tuần sau mới đi làm. Lên tới nơi thì bố mẹ chồng bảo tối ăn cơm xong có chuyện cần nói, tôi hồi hộp đợi xem như nào.
7h tối, cả nhà ngồi ngay ngắn ngoài phòng khách, tôi hơi lo nên nghĩ xem gần đây có làm gì khiến bố mẹ chồng phật ý không. Mẹ chồng cười xòa:
- Làm gì mà căng thẳng thế. Bố mẹ chỉ muốn thông báo là hết tháng Giêng này bố con về hưu hẳn, Bi cũng lớn rồi nên không cần ông bà trông nữa. Bố mẹ sẽ chuyển về quê ở.
Nói xong bà mở một cái hộp gỗ, tôi nhận ra nó là món đồ tôi quên bẵng từ 7 năm trước.
- Mẹ có bảo với Lam Anh là cần thì cứ lấy tiền vàng trong hộp này dùng, nhưng bao năm qua con chưa hề đụng tới. Nhiều người chê con là gái nhà quê, nói con cưới thằng Mạnh vì tiền của gia đình này, nhưng mẹ đã quan sát và tin rằng con là người vợ tốt. Con chưa bao giờ nhòm ngó tài sản của ai, cũng chưa từng hỏi vay xin bố mẹ cái gì, nên bây giờ mẹ trao luôn cái hộp cho con, coi như quà về dưỡng già của bố mẹ.
Tôi mở ra thấy bên trong là cuốn sổ hồng cùng chục chỉ vàng, bố chồng nói tuần sau sẽ làm thủ tục sang tên căn nhà hiện tại cho vợ chồng tôi. Nhìn ông bà mà tôi khóc như mưa, đúng là phúc phần tôi may mắn mà!
Về nhà bất ngờ nhìn mâm cơm thơm nức, tôi sốc nặng phát hiện bí mật không tưởng của vợ Tuy nhiên chuyến công tác của tôi bị hoãn đột xuất nên sáng xách vali hành lý ra khỏi nhà thì đến trưa tôi lại quay trở về. Vừa vào nhà đã thấy mùi thức ăn thơm lần từ trong bếp bay ra.Tôi và Hà kết hôn được học 7 tháng nay rồi, hiện tại 2 đứa vẫn chưa có kế hoạch sinh...