Những chuyến “tàu nhanh” thời bão giá Kỳ 1
Nhiều tiệm cắt tóc trên phố Nguyễn Lương Bằng (TP. Đà Nẵng) “đột lốt” mại dâm trá hình.
Cảnh bên trong những phòng trọ phục vụ những chuyến “ tàu nhanh” .
Cô gái cho biết, nếu xoa bóp “đơn giản” thì 50.000 đồng, còn “phức tạp” hơn tí thì 100.000 đồng… Khách đồng ý cách “ thư giãn” tại chỗ. Bỏ qua căn phòng được trang bị 3 chiếc ghế với những tấm màn ngụy trang cũ kỹ, cô gái dẫn khách vào căn phòng cuối cùng. Để ánh sáng không thể lọt vào, cô gái vội đóng cánh cửa sau lại, rồi chốt khóa cẩn thận.
Chưa kịp kéo tấm màn xong, cô gái đã lên tiếng đòi tiền: Nếu anh chọn cách “đơn giản” thì cho em xin 100.000 đồng còn “phức tạp” thì 150.000 đồng”. Khách hỏi lại: “ Chỉ mới bước qua một căn phòng mà giá đã vượt lên 50.000 đồng?” thì được trả lời, đã vào đây thì ngoài số tiền để được “xoa bóp”, mỗi khách phải đưa thêm 50.000 đồng tiền “vé giữ… ví” cho bà chủ nữa anh.
Không đồng ý, khách bỏ ra ngoài thì bị một người đàn bà dáng thô kệch tự xưng là chủ ngăn lại, cất lời uy hiếp: “50.000 đồng đó là tiền vé để giữ ví. Quy định đã có từ lâu. Muốn được mấy em đưa “lên mây” thì đưa đây đúng giá rồi vào trong, còn không thì trả tiền vé 50.000 đồng, biến đi nơi khác mà “chơi” để khi về chẳng còn chiếc ví trong túi”.
Khách rút tờ 50.000 đồng trả tiền giữ ví và tỏ ra mình cũng… cứng cựa: “Làm ăn như thế này thì đợi ngày dẹp tiệm đi nhé!”. Bất ngờ, bà chủ nhanh tay vớ lấy cây sắt dài hơn 1m chạy ra “tiễn khách”.
Một tiệm khác cách đó không xa, dù để tấm bảng với nội dung hớt tóc, massage, gội đầu nhưng trong tiệm chẳng có dụng cụ hành nghề ngoài chiếc ghế đã cũ và tấm kính nhỏ cùng chiếc nồi nấu ăn đang để trên cái bếp gas cạnh đó… Không cần để khách đưa ra “nguyện vọng”, người đàn bà đã ngoài 40 tuổi đặt vấn đề ngay: “Massage và làm luôn là 150.000 đồng. Đưa tiền trước rồi theo em nó vào trong mà sướng”.
Thấy khách còn do dự, bà chủ tiếp: “Yên tâm đi. Tiệm này đã có uy tín từ mấy năm nay rồi. Tin chắc ai đã đến đây lần đầu thì sẽ đến tiếp lần sau vì ở đây các em đều biết cách làm cho khách hài lòng”.
Nghe lời giới thiệu khá hấp dẫn của bà chủ, khách đồng ý đi “tàu nhanh” kèm theo chương trình khuyến mãi massage. Nhận tiền xong, bà chủ ra hiệu để cô gái đứng cạnh đó đưa khách đến căn phòng nằm ở phía sau. Căn phòng tương đối rộng, kê 3 chiếc giường được phủ bởi tấm chiếu cũ cùng chiếc gối đôi đã thâm đen.
Video đang HOT
Không để mất thời gian, cô gái vội trút bỏ y phục rồi giục khách làm theo… Khách chê bẩn bước ra cũng là lúc một người nồng mùi rượu bước vào cùng cô gái khác. Người đàn bà đang nằm trên chiếc ghế đặt trước cửa nhắn: “Hôm sau đến, chị đổi hàng mới cho”.
Những tiệm hớt tóc trá hình.
Nếu như hai tiệm trước khách được “lên mây” tại chỗ thì đến tiệm khác gần đó khách phải chịu khó theo các nàng đến một địa điểm cách đó khoảng 1 km. Các cô gái ở đây liên tục chào mời: “Giờ mình đi nhà trọ luôn nha anh”. “ Anh vào hớt tóc, đi đâu nữa?”. “Thôi ông anh ơi, anh nhìn xem trong tiệm này ngoài tấm kính và chiếc ghế dính đầy bụi thì có dụng cụ nào phục vụ cho hớt tóc đâu. Nếu có thì bọn em cũng chẳng biết làm vì có phải thợ thầy gì đâu”... Trước khi lên đường, cô gái dặn: “ Anh cứ chạy xe theo em nhé”. Dứt lời, cô nổ máy chạy lên hướng đèo Hải Vân rồi rẽ phải về biển, tấp vào nhà trọ. Có lẽ đây là nhà trọ quen nên cô không cần gọi ai lấy một tiếng mà tự mình đi đến căn phòng đầu của dãy trọ lấy 2 chiếc khăn nhỏ rồi ra hiệu cho khách đi theo vào căn phòng phía trong. Cánh cửa phòng mở vội rồi cũng khép vội. Không gian chật hẹp, ẩm thấp chỉ có chiếc giường nhỏ với hai cái gối được chồng lên nhau.
Chưa kịp để khách chuẩn bị tinh thần, cô gái đặt “ok” và hai chiếc khăn xuống giường: “ Anh ơi, tiền trao cháo múc!”. Hiểu ý, khách liền rút ví đưa đủ số tiền mà cô đã ra giá trước đó. Vừa nhét tiền vào túi xong, cô gái nhanh tay trút bỏ y phục, bước đến ôm chặt lấy khách nhỏ nhẹ: “Cởi đi anh, “tàu nhanh” thì phải nhanh chứ, chần chừ trễ chuyến thì thiệt thòi đó nghe!”.
Bóng chiều đổ dài, trên tuyến đường Nguyễn Lương Bằng, nhiều nàng nhan sắc “thường thường bậc trung” vẫn túc trực đợi khách. Nhiều vị khách vội vã đến rồi cũng vội vã đi…
Theo xahoi
Phận "gái già" đi bắt "gà Tây"
Đội ngũ gái mại dâm ai cũng ở độ tuổi 30 - 40. Mấy bác xe ôm còn chê ỏng chê eo, thế nhưng các "gái già" này lại kiếm được bộn tiền từ khách Tây.
Điếm U40
Hầu hết các gái ở đây có độ tuổi khá nhừ và ngoại hình thì hiện rõ vẻ già nua, tàn phai của thời gian. Nhưng tỷ lệ nghịch với tuổi tác và ngoại hình là tuổi nghề và thu nhập của họ. Có người thâm niên đến 13 năm làm gái, hiện tại mỗi lần đi khách đều kiếm khoảng 100 USD. Chưa tính một số ả còn cặp bồ và xin xỏ của các người tình được vài nghìn USD mỗi tháng.
Chung - là người Hà Nội chính gốc, dáng mảnh khảnh, ăn mặc rất chi nhu mì với quần bò màu đen và áo phông cũng màu đen, tóc dài nhuộm vàng. Lấy chồng và sinh con muộn, tối tối chị lại son phấn, ăn diện lên bar để "đong khách". Hoa, quê Bắc Ninh tâm sự, chị làm gái từ năm 19 tuổi, lúc đầu làm gái karaoke, lương bèo bọt mà bị khách hành cho rã rời. Một thời gian sau chị có con và chuyển sang làm gái bar. Chị nói: "Làm gái bar đi được nhiều tiền hơn mà làm đâu hưởng đấy, không phải chia chác với bảo kê, cũng không bị má mì ăn bớt tiền".
Linh xuất thân trong một gia đình khá giả ở Hà Nội, sở hữu một ngoại hình bắt mắt, cô kết hôn sớm và có 2 mặt con mà vẫn có thân hình rất đẹp. Linh vừa cặp với một đại gia vừa làm gái mỗi tối. Khi được hỏi vì sao rất nhiều tiền rồi mà vẫn đi làm gái, chị ta cho biết: "Tiền chẳng bao giờ là thừa cả, bao nhiêu cũng hết em ạ". Còn có Loan, Tú, Hạnh... tất cả đều ngoài 30 tuổi, có người ngoài 40 tuổi như Linh Natra, thâm niên làm nghề mại dâm trên dưới chục năm.
Địa điểm mà những gái mại dâm kỳ cựu này lựa chọn để vợt khách thường là các quán bar lớn, chủ yếu là khách ngoại quốc như: Nuz... bar tại khách sạn S, hay bar tại khách sạn M, Ro, bar tại Lý Thường Kiệt,....
Q - nhân viên quán bar A.G.E, trên đường Ngô Quyền, cho biết: "Gái mại dâm nhiều lắm, họ đến mua nước, ngồi ngắm xem khách nào có nhu cầu thì làm giá và đi. Một số gái công khai đi từng bàn khách gạ hỏi. Họ cũng đóng góp vào doanh thu của bar khá nhiều vì khách Tây lịch sự lắm, họ sẵn sàng mời nước cô gái nào họ thích, đôi lúc chỉ để ngồi nói chuyện cho đỡ cô đơn". Đặc điểm của những ả đào này là rất giỏi tiếng Anh vì khách chủ yếu là người Tây Âu. Ngoài ra, họ còn khoác trên mình những bộ cánh đắt tiền, trang sức cao cấp và thậm chí, một cái mác cũng "hàng hiệu" không kém.
Hoa đã có thâm niên 15 năm "đi khách" ở Hà Nội.
Theo chân "gái già"
Hơn 1 tháng ròng rã trong vai "kẻ nghèo làm liều", tôi đã thâm nhập vào cuộc sống của những "đàn chị" trong giới mại dâm cao cấp chuyên làm việc ở các bar lớn trên địa bàn Hà Nội.
Đúng hẹn, tôi chạy xe đến đón Hoa ở phố An Dương, quận Tây Hồ trong một buổi tối rét buốt tháng 11. Hoa lóc cóc đi bộ từ đằng xa lại, chiếc váy đen ngắn cũn, quần tất mỏng tang và một khuôn mặt trang điểm kỹ lưỡng: "N ơi, chị đây, khiếp lạnh quá, chị không mang cái áo lạnh nào lên, chắc phải về quê lấy thôi". Hoa leo lên xe tôi và luôn miệng xuýt xoa kêu lạnh. Tôi cười trừ rồ ga phóng đi, cảm thấu được cái rét buốt ngấm vào da thịt.
Vì đối tượng khách của những gái bar này toàn bộ là người nước ngoài, nên họ có thể nói tiếng Anh như gió, đấy là chưa tính một số cô còn nói được tiếng Nhật, Hàn hoặc Trung... "Càng giỏi ngoại ngữ thì càng đi được giá cao"- một đàn chị cho biết. Khách Tây thường là đến Việt Nam công tác, lạ nước lạ cái nên họ có nhu cầu tìm bạn nói chuyện nên khi gái nào biết nói chuyện thì khách không ngần ngại mà "bo" cho rất nhiều tiền (có thể là 300 - 400 USD), nếu khéo léo một chút họ còn cho đi du lịch và cho tiền mua sắm. "Khách Tây họ không chê già, không chê xấu, cứ chiều họ là được, mà tiền nong lại sòng phẳng, thoải mái" - Hoa tâm sự. Chính vì những lý do ấy mà những gái mại dâm này dù đã ở ngưỡng 30 - 40 tuổi hay có ngoại hình xấu một chút vẫn rất đắt khách.
Nhã nhặn, biết làm giá, biết làm tình, biết lả lơi, biết chiều chuộng, biết nâng giá trị bản thân... tất tần tật những nguyên tắc cho một "cái nghề"...
Có hôm tôi theo Hoa lên bar A.G.E, nhìn xung quanh toàn là người ngoại quốc, chỉ có nhân viên phục vụ là người Việt, còn lại là "gái". "Em phải mua đồ gì uống như khách, chứ không thì bọn bảo vệ đuổi ra ngoài đấy, với lại bọn khách thấy mình cũng đàng hoàng, chúng nó mới xài và cho nhiều tiền. Nói thật chứ cave nào chả giống cave nào, nhưng bọn nó nghĩ là có loại cao cấp với loại bình thường"- Hoa cười rồi khua tay bảo nhân viên lấy ly Cocktail giá 235 nghìn đồng.
Đong đưa trước quầy rượu được một lúc, Hoa hớt hải chạy lại nháy mắt tôi căn dặn: "Chị đi khách, lát về đợi chị nhá, chị trả tiền xe ôm cho". Tôi gật đầu nhìn theo bóng Hoa cùng người đàn ông ngoại quốc cao to gần gấp đôi ả đi nhanh về lối khách sạn.
Tối hôm ấy, khi tôi chở Hoa về, tôi được đàn chị này hào phóng mời một bát phở bò. Trong cái giá rét của 2g sáng, giữa tháng 11, hai người phụ nữ, một già một trẻ ăn mặc cực sexy ngồi ăn phở ở một quán ăn đêm nằm trên đường Xuân Diệu. Tôi vừa ngồi được một lúc thì có một chị trang điểm rất đậm tiến lại hỏi Hoa: "Ai đây? Mới à?".
Người này ngồi xuống nhìn tôi hỏi han, tôi cũng tỏ vẻ ngây ngô và thành thật kể hoàn cảnh của mình. Rồi từ lúc ấy, người đàn bà có tên Tú, thâm niên 15 năm làm gái đứng bar đã chia sẻ về những cuộc đi khách của mình. Đang tâm sự thì một gã huýt sáo, Tú đứng bật dậy chạy ra ngoài, hóa ra là có một người ngoại quốc đi qua. Tú chạy ra kéo lại rồi hỏi xem có đi nhà nghỉ không? Sau một lúc làm giá. Tú chạy vào chào tôi và Hoa rồi đi mất.
Họ đã làm mại dâm từ khi còn trẻ, đủ các kiểu, dạng biến hóa, từ gái ôm, gái karaoke, gái theo phòng, gái gọi... và giờ là gái đứng bar, gái đi "đong khách"... Họ vẫn ngày ngày làm công việc ấy, coi nó như một cái "nghề".
* Tên các nhân vật trong bài viết đã được thay đổi
Theo xahoi
Sơn nữ bị gán lời nguyên hiện thân của "ma cà rồng" Trong nhiều chuyến công tác ở miền núi Tây Bắc, chúng tôi được nghe không dưới một lần những câu chuyện đầy sự hoang đường về "ma cà rồng"... Nhiều thiếu nữ miền sơn cước được trời phú cho sắc đẹp tuyệt mỹ, bỗng dưng bị cho là hiện thân của "ma cà rồng" (Ảnh minh họa) Hiện thân của quỷ!? Vượt qua...