Những chính sách nổi bật có hiệu lực từ tháng 4
Chung cư, bệnh viện phải mua bảo hiểm cháy nổ; thêm trường hợp được tuyển thẳng vào đại học… là những chính sách nổi bật có hiệu lực từ tháng 4.
Cơ sở sản xuất ngành xây dựng phải báo cáo việc bảo vệ môi trường
Có hiệu lực từ ngày 1/4, thông tư 02 của Bộ Xây dựng quy định về bảo vệ môi trường trong thi công xây dựng công trình và chế độ báo cáo công tác bảo vệ môi trường ngành xây dựng.
Theo đó, các cơ sở sản xuất vật liệu, khai thác khoáng sản làm vật liệu, sản xuất sản phẩm cơ khí có trách nhiệm báo cáo công tác bảo vệ môi trường một lần mỗi năm và gửi về Sở Xây dựng trước ngày 31/12 hàng năm.
Thông tư này cũng quy định, các nhà thầu phải có nhân sự phụ trách về môi trường theo quy định. Trong trường hợp phát hiện nguy cơ xảy ra ô nhiễm, sự cố môi trường nghiêm trọng, các cơ sở sản xuất, xây dựng bị buộc dừng thi công.
3 trường hợp phải giải ngân vốn cho vay không dùng tiền mặt
Từ 2/4, có 3 trường hợp ngân hàng khi giải ngân vốn sẽ không dùng tiền mặt.
Có hiệu lực từ 2/4, thông tư 21/2017 của Ngân hàng nhà nước quy định về phương thức giải ngân vốn cho vay của tổ chức tín dụng, chi nhánh ngân hàng nước ngoài đối với khách hàng.
Theo thông tư này, tổ chức tín dụng cho vay phải sử dụng dịch vụ thanh toán không dùng tiền mặt để giải ngân vốn vào tài khoản thanh toán của khách hàng tại tổ chức cung ứng dịch vụ thanh toán trong các trường hợp:
Khách hàng thanh toán, chi trả cho các mục đích sử dụng vốn vay mà pháp luật quy định phải thực hiện thông qua tài khoản thanh toán của khách hàng;
Khách hàng là bên thụ hưởng có tài khoản thanh toán tại tổ chức cung ứng dịch vụ thanh toán, đã ứng vốn tự có để thanh toán, chi trả các chi phí thuộc chính phương án, dự án kinh doanh hoặc phương án, dự án phục vụ đời sống được tổ chức tín dụng cho vay quyết định cho vay theo quy định của pháp luật;
Khách hàng trực tiếp thanh toán, chi trả tiền mua sản phẩm nông nghiệp thuộc lĩnh vực nông, lâm, diêm nghiệp và thủy sản từ cá nhân, hộ gia đình, chủ trang trại, hộ kinh doanh và tổ hợp tác có hoạt động sản xuất kinh doanh trên địa bàn nông thôn…
Video đang HOT
Sử dụng bản ghi âm, ghi hình với mục đích thương mại phải trả tiền
Nghị định 22/2018 của Chính phủ có hiệu lực từ 10/4 quy định chi tiết Luật sở hữu trí tuệ (sửa đổi) nêu rõ: Tổ chức, cá nhân nào sử dụng bản ghi âm, ghi hình theo mục đích thương mại đều phải trả tiền nhuận bút, thù lao, quyền lợi vật chất cho chủ sở hữu quyền tác giả.
Các tổ chức đại diện tập thể quyền tác giả tự thỏa thuận về việc thu tiền nhuận bút và tỷ lệ phân chia tiền nhuận bút theo quy định.
Trong trường hợp tác phẩm, bản ghi âm, ghi hình, chương trình phát sóng có liên quan đến quyền và lợi ích của nhiều tổ chức đại diện tập thể được ủy quyền đại diện cho một quyền, nhóm quyền cụ thể, các tổ chức có thể thỏa thuận để một tổ chức thay mặt đàm phán cấp phép sử dụng, thu và phân chia tiền theo Điều lệ và văn bản ủy quyền.
Các khu chung cư phải mua bảo hiểm cháy nổ
Từ 15/4, với các cơ sở có nguy cơ cháy nổ cao như các khu chung cư bắt buộc phải mua bảo hiểm cháy nổ với toàn bộ tài sản. Ảnh minh hoạ: Tạ Quang Huân
Nghị định 23/2018 của Chính phủ có hiệu lực thi hành từ 15/4, quy định việc mua bảo hiểm cháy nổ bắt buộc áp dụng với toàn bộ tài sản của cơ sở có nguy hiểm về cháy, nổ gồm: nhà, công trình và các tài sản gắn liền với nhà, công trình; máy móc, thiết bị; các loại hàng hoá, vật tư.
Hiện theo quy định của Chính phủ, có 18 nhóm cơ sở nằm trong danh sách có nguy hiểm về cháy nổ như trường học, bệnh viện, khu chung cư, sân vận động, cơ quan bộ ban ngành….
Nghị định này cũng quy định, doanh nghiệp bảo hiểm không có trách nhiệm bồi thường trong trường hợp: động đất, núi lửa phun hoặc những biến động khác của thiên nhiên; thiệt hại do biến cố chính trị, an ninh gây ra; tài sản mua bảo hiểm bị sét đánh trực tiếp; cháy nổ do cố ý gây ra…
Thêm trường hợp được tuyển thẳng vào đại học
Thông tư 17/2018 của Bộ Giáo dục có hiệu lực từ 15/4 bổ sung thêm đối tượng được xét tuyển thẳng vào các trường đại học.
Theo đó, người đạt một trong các giải nhất, nhì, ba tại các kỳ thi tay nghề khu vực ASEAN và thi tay nghề quốc tế, nếu có bằng tốt nghiệp THPT hoặc bằng tốt nghiệp trung cấp, đã học và thi đạt yêu cầu đủ khối lượng kiến thức văn hóa THPT theo quy định của pháp luật thì được tuyển thẳng vào trường để học ngành, nghề phù hợp với nghề đã đạt giải.
Nếu các thí sinh này không dùng quyền xét tuyển thẳng thì được hiệu trưởng xem xét, quyết định ưu tiên xét tuyển vào trường để học ngành, nghề phù hợp với nghề đã đạt giải theo quy định của từng trường.
Theo Bá Đô (VNE)
10 năm NGHIỆT NGÃ, thù ghét chính con mình vì tưởng là con riêng của chồng
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có. Bố mẹ tôi hoạt động trong ngành xây dựng, có công ty riêng. Dưới tôi là một em trai kém 2 tuổi.
So với em trai, tôi được bố mẹ yêu quý hơn vì hợp cung, hợp mạng. Hai người coi tôi là con gái vàng ngọc nên quản lý tôi khá chặt, đặc biệt là trong chuyện yêu đương.
Năm 19 tuổi, tôi có tình yêu đầu tiên với một đàn anh khóa trên, gia cảnh nghèo khó nhưng học rất giỏi, có tài, có chí hướng. Bố mẹ tôi không đồng ý mối quan hệ này. Họ bắt tôi chia tay và phải bắt đầu qua lại với Hưng - con trai một đối tác lớn của công ty. Mẹ nói rằng tôi từ bé đến lớn sống trong sung sướng thì phải chọn một người chồng giàu có để sau đó, tôi có thể tiếp tục hưởng thụ cuộc sống, còn với một chàng trai nghèo thì "tình yêu đẹp nhưng hôn nhân sẽ là ác mộng vì mẹ biết, con không thể chịu khổ".
Để chiều lòng bố mẹ, tôi đồng ý hẹn hò với Hưng nhưng sau đó, tôi vẫn lén lút tiếp tục tình yêu kia. Hưng hơn tôi 5 tuổi. Anh rất có cảm tình với tôi. Sau 3 tháng hẹn hò, anh đã bắt đầu bàn tính đến chuyện đám cưới. Anh nói: "Em học xong thì chúng mình sẽ làm đám cưới luôn. Em thích đi làm cũng được mà ở nhà cũng được, anh hoàn toàn có thể đảm bảo được cho em một cuộc sống đầy đủ".
Tôi ậm ừ cho qua chuyện. Tôi không có ý định lấy Hưng. Tôi yêu anh chỉ là để bố mẹ vui lòng và cũng bởi tôi có ý đợi cho người yêu thực sự của mình thành đạt. Đến khi đó, chúng tôi có thể đường đường chính chính công khai chuyện tình yêu của mình và nhận được lời chúc phúc từ bố mẹ.
Thế nhưng ước mơ đó chưa kịp bắt đầu thì tôi gặp phải sự cố ngoài ý muốn. Sự cố này đã hủy hoại tình yêu và toàn bộ cuộc đời của tôi. Tôi mang thai ngoài ý muốn, người yêu hoảng sợ bắt tôi đi phá thai. Tôi không đồng ý bởi việc làm đó quá thất đức, hơn nữa, tôi có muốn dùng đứa con này để ép bố mẹ tôi cho cưới nhưng người yêu tôi không đồng ý. Anh ta cao chạy xa bay bỏ mặc tôi lại với đứa trẻ trong bụng.
Không biết phải làm sao, tôi đành cầu cứu mẹ. Mẹ tôi giận lắm nhưng tình thương con khiến bà chẳng thể nào bỏ mặc tôi được. Năm đó, tôi đang học năm thứ hai đại học, mẹ nhanh chóng thu xếp các thủ tục đưa tôi ra nước ngoài, ở với nhà dì và thông báo với mọi người rằng tôi đi du học. Bà dự tính khi tôi mẹ trò con vuông, bà sẽ mang đứa trẻ đi cho còn tôi sẽ trở về cuộc sống bình thường như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Tôi đồng ý với kế hoạch của mẹ. Tôi còn quá trẻ để làm mẹ và tôi biết, mình cũng không thể chịu được điều tiếng, những lời bàn tán của người xung quanh khi họ biết được tôi mang thai và bị ruồng rẫy.
Trong suốt thời gian tôi ở nước ngoài, Hưng vẫn thường xuyên liên lạc với tôi. Có đôi lần, anh ngỏ ý muốn sang thăm nhưng tôi không đồng ý. Tất nhiên tôi phải viện ra đủ lý do để Hưng từ bỏ ý định đó, bởi chỉ cần anh sang thì mọi chuyện của tôi sẽ vỡ lở và tình yêu của anh đối với tôi chắc chắn sẽ không còn.
Bản thân tôi trong giai đoạn khủng hoảng tinh thần, được anh quan tâm, yêu chiều nên trong lòng đã nảy sinh tình cảm với anh. Tôi muốn mau chóng sinh con để về nước, kết hôn với anh. Sau 3 năm ra nước ngoài với danh nghĩa du học, cuối cùng, tôi cũng giải quyết xong mọi chuyện và trở về làm đám cưới.
Mẹ tôi đã mang con của tôi cho một nhà hiếm muộn nhận nuôi. Gia đình tôi không giữ bất cứ liên lạc gì với họ và cũng không còn ai nhắc đến chuyện này nữa. Chúng tôi xem như đó là chuyện chưa từng xảy ra. Mẹ tôi đã cẩn thận chọn nhà giàu để gửi gắm cháu ngoại không may mắn nên dù không ở bên cạnh con, nhìn thấy con lớn lên, tôi vẫn tin rằng, cuộc sống của con rất tốt.
Sau khi kết hôn, tôi và Hưng dọn ra ở riêng. Cuộc sống hôn nhân của tôi quả nhiên rất tuyệt vời, giống như mẹ tôi đã nói trước đó. Hưng rất chiều chuộng và thương yêu tôi. Lấy nhau được 2 năm, tôi sinh được một cháu trai. Hưng luôn nói rằng mẹ con tôi là nhất. Tôi ở nhà chăm con, đi làm từ thiện, đi học những thứ mình thích mà hoàn toàn không phải lo lắng đến chuyện tiền bạc. Chồng tôi là người đứng đắn, không thích chuyện trai gái, ong bướm bên ngoài nên chưa bao giờ, tôi phải lo lắng đến chuyện chồng có nhân tình ở bên ngoài.
Màu hồng phủ đầy cuộc sống của tôi cho đến khi con trai tôi được 4 tuổi. Hưng bỗng nhiên đưa về một đứa trẻ 9 tuổi, nói đó là con riêng của anh và cháu sẽ sống cùng với gia đình tôi. Tôi còn ngỡ anh nói đùa nhưng thái độ nghiêm túc của anh đã trả lời cho tất cả. Kể từ hôm đó, gia đình tôi có thêm một thành viên mới. Cháu tên là Lâm. Từ trước đến giờ, Lâm sống cùng mẹ, Hưng vẫn đều đặn chu cấp cho hai mẹ con. Nay anh đột ngột đưa con riêng về nhà là vì mẹ cháu vừa mất do tai nạn giao thông.
Sự xuất hiện của cháu khiến mối quan hệ của vợ chồng tôi trở nên căng thẳng. Các cụ có câu: "Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng". Quả đúng là như vậy, tôi không thể nào yêu thương cháu. Tôi thừa nhận tôi ghét cay ghét đắng thằng bé. Theo tuổi của Lâm thì Hưng đã có mối quan hệ ngoài luồng trước khi kết hôn với tôi. Anh và mẹ của Lâm có lẽ đã qua lại với nhau trong thời gian tôi ở nước ngoài.
Bố mẹ tôi cật lực phản đối chuyện anh đưa con riêng về nhà để tôi nuôi dạy. Bố mẹ anh không lên tiếng vì con dại cái mang, Lâm là máu mủ nhà ông bà, dù có không đồng ý, hai người cũng không thể đành lòng đuổi thằng bé đi. Bao nhiêu uất hận vì bị chồng phản bội, tôi dồn hết sang cho cháu Lâm.
Trong nhà, tôi thể hiện sự phân biệt đối xử rõ ràng. Những thứ tốt nhất luôn được dành cho con trai tôi, cháu Lâm chỉ được dùng đồ thừa ra hay đồ không còn được lành lặn. Con tôi được đi học trường quốc tế, còn Lâm chỉ được học trường bình thường. Con tôi ngày ngày có người đưa người đón, mưa không tới mặt, nắng không tới đầu, còn Lâm hằng ngày tự đi học một mình.
Tôi biết đối như vậy với một đứa trẻ mới 9 tuổi đầu là tàn nhẫn nhưng tôi không thể nào dừng lại được, nhất là khi Hưng luôn quan tâm tới cháu Lâm hơn con trai chúng tôi. Có chuyện gì xảy ra, chưa biết đúng sai thế nào, chồng tôi cũng lên tiếng bảo vệ cháu Lâm trước. Gia đình tôi lúc nào cũng ở trong tình trạng căng thẳng, ngột ngạt.
Cứ thế, hơn 10 năm trời trôi qua, tôi vẫn không thể vứt bỏ định kiến của mình với cháu Lâm dù cháu là một đứa trẻ vô cùng ngoan ngoãn, biết điều, giỏi giang và có thực tài. Dù tôi đối xử tê với cháu nhưng cháu chưa bao giờ nói một lời hỗn hào với tôi. Con trai tôi thì ngược lại. Vì được tôi yêu chiều dung túng nên cháu học hành rất tệ, chỉ mải chơi và phá phách.
Chồng tôi nói, sau này chỉ để lại cho con trai chúng tôi một khoản tiết kiệm trong ngân hàng, còn lại, anh cho cháu Lâm hết. Điều này khiến tôi càng ấm ức hơn và cảm thấy thật bất công. Dù con trai tôi có tệ đến thế nào thì cũng được mọi người thừa nhận, còn cháu Lâm chỉ là một đứa con rơi, không hơn không kém. Tôi tìm mọi cách để khiến Lâm không được chồng tôi cưng chiều, tin quý nhưng đều vô dụng. Cuộc co kéo tình cảm này của tôi có lẽ sẽ kéo dài mãi không dứt nếu không có chuyện tôi tìm ra một bí mật khủng khiếp của chồng.
Tôi vốn ít khi vào phòng làm việc của Hưng. Hôm đó, vì có việc cần dùng đến máy tính, tôi đã tự ý vào phòng mà không hỏi ý kiến anh. Sau khi xong việc, tôi nán lại xem đồ đạc trong phòng. Vô tình, tôi phát hiện ra một tệp tài liệu được anh cất giữ cẩn thận trong tủ. Vì tò mò, tôi mở ra xem. Trong đó là tờ kết quả xét nghiêm ADN. Tôi nghĩ, hẳn là anh định xem cháu Lâm có phải là con của anh hay không. Có điều, tên người cần kiểm tra quan hệ huyết thống với cháu Lâm không phải là chồng tôi mà lại là tên tôi.
Tôi bàng hoàng nhìn kết luận rằng cháu Lâm là con đẻ của tôi. Tôi run rẩy bấm điện thoại gọi cho chồng. Chúng tôi cần nói chuyện. Khi tôi đứa ra kết quả kiểm tra ADN, anh chừng đã hiểu ra mọi chuyện. Anh lên tiếng: "Phải! Lâm là con trai của em, đứa con em đã sinh ở nước ngoài rồi trở về như không có chuyện gì để lấy anh".
Hóa ra, anh đã biết bí mật này của tôi còn tôi thì đã quên nó tự đời nào. Anh cũng đã bỏ công sức đi tìm đứa con đó của tôi và tự nhân là con của mình rồi đưa về nhà. Tất nhiên, anh làm vậy không phải vì nghĩa khí mà vì "tôi muốn cô phải đau đớn, khổ sở giống như tôi khi tôi phát hiện ra cô có một đứa con trước khi trở thành vợ tôi".
Hưng làm vậy để trả thù tôi. Bao năm qua, tôi chưa bao giờ yêu thương cháu Lâm. Giờ thì tôi phải làm sao, phải làm sao để đối diện với đứa con tội nghiệp của tôi và phải làm sao để nói cho cháu biết sự thật này? Cách trả thù của anh đối với tôi thật độc ác. Tôi thấy sợ anh. Kể từ khi biết chuyện, tôi đã dọn sang ngủ ở phòng khác, cũng chẳng mấy khi trò chuyện cùng chồng. Người đàn ông một đời tôi thương quý, tin yêu giờ như đã thành một người xa lạ. Tôi thấy bế tắc với cuộc đời của chính mình.
Theo NĐT
Từ tháng 4, xe máy phải dán nhãn năng lượng Ô tô con loại 9 chỗ trở xuống, mô tô, xe gắn máy phải dán nhãn năng lượng và áp dụng hiệu suất năng lượng tối thiểu, là một trong những chính sách nổi bật có hiệu lực từ tháng 4/2017. Từ tháng 4, xe máy, ô tô từ 9 chỗ trở xuống phải dán nhãn năng lượng Bắt buộc dán nhãn năng...