Những cảnh đời ‘vật vờ’ ngày cuối năm
Hà Thành – những ngày cuối năm lạnh cắt da cắt thịt, từng cơn gió mùa đông buốt đến tê dại. Thế nhưng trong những màn đêm lạnh buốt ấy có những cảnh đời vật vờ lấy góc phố, hè đường gối trọn giấc ngủ.
1h sáng ngày cuối năm, dường như lúc này cái lạnh đang lên tới đỉnh điểm, trong khi mọi người đang yên giấc trong những ngôi nhà ấm áp thì bên lề đường, trong góc của các cửa hàng… Có những thân phận không nhà không cửa đang chống chọi với cái rét mùa đông tê tái.
Tạt chiếc xe xích lô vào mái hiên của một cửa hàng, từ từ lôi chiếc chăn cũ kỹ nhàu nát ra khỏi bọc ni lông, chèo lên ghế ngồi của chiếc xe xích lô mà hàng ngày thường chở khách, người phu xe dáng người gầy guộc ấy là Nguyễn Đình Chí, quê Hà Tĩnh.
Trong đêm đông lạnh giá, nhiều người lấy hè đường hoặc chiếc ghế chập chờn ngủ
Ra Hà Nội làm nghề đạp xích lô đã được 6 năm, chỗ ngủ mỗi đêm của bác chính là cái “cần câu cơm” này. Bác Chí khẽ kéo chiếc chăn trùm lên đầu chầm chầm tâm sự: “rất lâu rồi chưa có một giấc ngủ ngon, mùa hè thì nóng bức, muỗi chi chít, đêm nào cũng mất ngủ vì muỗi đốt. Mùa đông phải năm lạnh vừa còn đỡ, chứ năm nay rét quá, tối co ro mãi có ngủ được đâu. Mà ngủ cũng phải cảnh rác sợ trộm lục túi lấy tiề.n”.
Đạp xích lô mỗi ngày kiếm được có là bao, hôm nào xôm được vài “cuốc” khách nước ngoài còn đỡ, chứ lắm khi cả ngày chả ma nào trèo lên xe. Bởi vậy, bác Chí không dám thuê nhà trọ để ngủ, cố gắng tiết kiệm đồng nào hay đồng ấy. Còn vài hôm nữa là tết cố dành dụm mang về cho vợ chi tiêu ngày tết, rồi cho con cái tiề.n đóng học cho kỳ học tới.
Video đang HOT
Mặc cho những cái rét như cứa ra khứa thịt, tiếng ồn ào của phố phường, cuộc sống mưu sinh đã khiến họ phải chấp nhận tất cả
Nằm thu lu trong một góc nhà đường Quán Thánh, 2 người đàn ông đang cố thu mình trong lớp bao tải. Hàng ngày họ làm nghề bơm xe, vá xăm, tối đến chui vào xó nhà để ngủ. Những ánh mắt lờ đờ, mệt mỏi vì thiếu ngủ thể hiện rõ trên khuôn mặt của Phạm Việt Hùng và Phạm văn Vinh quê ở Nghệ An.
Ở quê làm ăn khó khăn, hai người rủ nhau lên Thành phố làm cửu vạn, được ít bữa thấy chẳng ai thuê, Hùng và An đành sắm chiếc bơm tay và bộ đồ vá sơ sài để kiếm ăn. Khi màn đêm buông xuống sẵn có chiếc phông sân khấu người ta vứt đi, hai người đem về làm chăn đắp.
Có khi, trong đêm đông lạnh đến tê dại, hình ảnh vật vờ của người mưu sinh khiến chúng ta xó.t x.a
Đã 2 năm, họ phải ngủ ở lề đường, nhiều đêm thèm được về quê nhà, ngủ một giấc ngủ thật ngon, nhưng cứ nghĩ đến cảnh nghèo túng ở quê, trở về với hai bàn tay trắng. Hai người đành cắn răng chịu đựng. Hy vọng, một ngày nào đó đời sẽ khá khẩm hơn.
Hùng buồn rầu nói: “ngày bình thường không sao, phải hôm mưa gió, không biết chui vào đâu, nhiều đêm đang ngủ trời đổ mưa, hai người đành lấy áo mưa giấy mặc vào, rồi chùm bao tải lên người cố ngủ, chứ chẳng có chỗ nào mà trú ngụ cả”.
Tết cận kề nhưng manh chiếu rách cũng không đủ ấm đối với những người xa quê về phố
Tết đã cận kề đến nơi rồi, hầu hết các gia đình đều đã tụ họp chuẩn bị cùng nhau đón năm mới. Tặng nhau những lời chúc, những phong bao lì xì, còn với những thân phận vật vờ bên lề đường quanh năm ăn không ngon, ngủ không yên kia có lẽ mùa xuân chưa ghé thăm đến họ.
Không biết, đến bao giờ họ mới có được một giấc ngủ bình thường như bao người, có giường, gối kê đầu, có chăn bông ủ ấm trong những ngày đông rét mướt.
Kinh Vân- Giang Uyên
Theo Bưu Điện Việt Nam
Những phụ nữ chờ bán sức giữa giá lạnh
Phố phường Hà Nội như co lại vì lạnh giá tăng cường. Ở góc chợ, những người phụ nữ đang chạy ào ra khi có người muốn thuê việc...
Nhọc nhằn bán sức
Gạt vội chân chống những chiếc xe đạp "tồng tộc" cũ kỹ, lỉnh kỉnh những đòn gánh, mẹt, sàng, tải cũ... Hơn 10 người phụ nữ cùng ngồi co ro nơi đầu một ngã tư trên đường Hoàng Quốc Việt (Hà Nội), bắt đầu một ngày "bán sức" chờ đợi người đến "thuê mua".
Vẫn còn lẩy bẩy trong cái rét trên dưới 10 độ của Hà Nội những ngày qua, chị Nguyễn Thị Thành (48 tuổ.i) tâm sự: "Cũng không phải làm chuyên nghiệp gì đâu, chỉ tranh thủ mùa vụ những lúc nông nhàn chúng tôi lại rủ nhau lên đây làm thêm. Đạp xe từ 6 - 7h sáng, từ Đông Anh sang, ngày nắng ấm thì không sao, mấy ngày hôm nay lạnh quá nhưng cũng sắp vào vụ cấy nên vẫn cứ cố. Mong được ngày nào trang trải thêm ngày ấy, cấy vụ đông đến Tết chắc cũng chẳng ra làm thêm được nữa".
"Nhưng rồi làm nhiều cũng thành chuyên nghiệp. Tính ra tôi cũng đứng nơi chợ người này đến gần 10 năm rồi đấy".
Chưa kịp nói dứt câu, thấy mấy người chạy vội ra chiếc xe tải chở cát đang đứng phía góc đường chị cũng vội vàng đứng phắt dậy. Về ngồi lại, chỉ tay theo hai người phụ nữ vừa dắt xe đạp với theo chiếc xe tải chị xuýt xoa: "Xe cát nhỏ, hơn 2 khối 50.000 hai người. Vất vả lắm nhưng cũng vẫn may. Có khi đến 2 - 3 ngày cứ đạp xe đến rồi lại đạp xe về mà không có ai thuê. May mắn thì cũng vất vả lắm. Như hồi tháng 8 tháng 11 công việc đều đều, ngày có bù ngày không thì mỗi ngày cũng được 100 nghìn. Ngày được đến 200 - 250 nghìn thì đều về muộn. Có khi 8h tối mới xong khoán, đạp xe về đến nhà cũng đã là 9h tối".
Chị Trần Thị Dung ngồi cạnh đấy cũng chia sẻ thêm: "Nhắc đến chợ người thì ai cũng biết. Thôi thì làm đủ thứ việc, những việc người ta ngại động tay, động chân thì tới lượt mình. Từ những việc nhẹ nhàng như rửa bát, dọn dẹp nhà cửa đến những việc nặng nhọc như xúc đất, cát, gánh gạch, vác xi măng đủ cả. Nhưng chủ yếu họ vẫn thuê mình xúc cát, gánh gạch...cho các công trường xây dựng. Cứ 20 nghìn 1m khối. Có ngày kiếm được 100 - 200 nghìn là gánh đến 2 - 3 tấn trên vai".
Bon chen góc "chợ người" đường Bưởi, 3 người phụ nữ đang ngồi phía đầu dốc như lọt thỏm nơi góc chợ có đến gần 20 người đàn ông. Cùng ở xa lên đây mưu sinh, chị Vinh (Nghệ An) tâm sự:
"Phụ nữ đứng ở chợ người vất vả lắm. Nhiều người hỏi sao bon chen được với đàn ông con trai? Nhưng thật ra có những việc phụ nữ làm được mà đàn ông lại vụng. Mà nhiều khi những người đến thuê cũng chẳng phân biệt đàn ông đàn bà. Mình xác định làm nơi "chợ người" này là cũng chấp nhận nặng nhọc chẳng khác gì đàn ông chứ".
Tê tái tết muộn
Lập bập trong cái rét, chị Vinh kể: "Cả gia đình có 6 miệng ăn. Ở quê làm ăn vất vả mà cũng không đủ ăn nên vợ chồng chị phải lên đi làm. Mà cả 2 vợ chồng đều làm ở chợ này hết". Vừa nói chị vừa chỉ cho tôi chồng chị trong những người đàn ông đang đứng phía xa. "Nặng nhọc, vất vả nhưng mỗi tháng cả hai vợ chồng chắt chiu dành dụm cũng gửi về quê được hai triệu để ông bà nội nuôi hai cháu. Chỉ tội thằng Út mới được 2 tuổ.i".
Nhắc đến con, giọng chị như chùng xuống: "Cả năm vợ chồng cũng chỉ về quê được đến 1 - 2 lần. Như năm ngoái đến 28 Tết vợ chồng mới về nhà. Tết đến người ta dọn cửa dọn nhà cũng nhiều việc mà lại được trả công cao. Nên cứ cố dọn nhà họ rồi về dọn nhà mình muộn tí cũng được".
Còn với chị Nhu (Thanh Hóa), chồng bị bệnh nằm nhà, một mình chị phải cáng đáng kinh tế gia đình. Chị lọ mọ nơi "chợ người" thành phố, mọi việc ở nhà chỉ trông vào đứa con gái đang học lớp 7. Đôi mắt như ngân ngấn nước, chị bảo: "Làm hết tuần này nữa, sang tuần sau chị được làm giúp việc tạm thời thay cho osin một nhà gần chỗ trọ. Họ bảo phải đến 30 mới được về. Muộn thì muộn thật nhưng thêm tiề.n lo Tết cho con thì mình cũng chấp nhận".
Lật giở những hộp cơm nắm, mấy hạt muối vừng, thêm mấy con tôm khô, chị cười: "Ăn cơm lót dạ buổi trưa để chờ đến buổi chiều đấy. Trời lạnh cái gì cũng đắt, cố gắng ăn tiêu tiết kiệm để còn dành dụm. Chắc từ giờ đến Tết rồi sẽ còn đắt hơn nữa. Nghĩ đến Tết mà thấy lo...". Nỗi lòng của chị Nhu, chị Vinh cũng là của tất cả những người phụ nữ chân yếu tay mềm vốn chỉ lo việc nội trợ gia đình nay phải hì hụi như đàn ông nơi góc chợ này. Phố phường Hà Nội như co lại vì lạnh giá tăng cường. Ở góc chợ, những người phụ nữ đang chạy ào ra khi có người muốn thuê việc...
Theo Vietnamnet
Sắc đào nở sớm bao phủ làng hoa Hà Nội Giữa cái rét lạnh giá, những bông hoa đào đã nở rực rỡ ở Nghi Tàm, và đây là thời điểm để nhiều bạn trẻ được dịp pose hình sau một kỳ ôn thi căng thẳng, đồng thời cũng để đón mùa xuân mới. Mùa đông năm nay nhiều đợt rét đậm khiến người trồng đào điêu đứng. Dù từ đầu tháng 12...